Trong quá trình phát triển của quốc
gia và vùng, nhân lực luôn là yếu tố
quyết định. Số lượng nhân lực đảm bảo
cho mọi hoạt động trên lãnh thổ. Chất
lượng của nguồn nhân lực tạo ra năng lực
cạnh tranh cho nền kinh tế và từng ngành
sản xuất. Trong ngành du lịch, nhân lực
còn được coi như một loại “sản phẩm du
lịch đặc biệt”, nó vừa giữ vai trò chủ đạo
tạo ra các sản phẩm du lịch, vừa là “sản
phẩm” phục vụ trực tiếp cho du khách
trong chuyến du lịch. Mặt khác, nó còn là
lực lượng trực tiếp và gián tiếp tiêu thụ
những sản phẩm du lịch do chính họ tạo
ra.
ĐBSCL là vùng có nhiều lợi thế tạo
sản phẩm du lịch có sức thu hút khách du
lịch trong và ngoài nước. Trong những
năm qua, ngành du lịch đã có chuyển
biến đáng kể về phát triển cơ sở hạ tầng -
vật chất kĩ thuật và các dịch vụ phục vụ
du khách; tuy nhiên sự đáp ứng nhu cầu
du khách mới chỉ đạt mức độ thấp. Có
nhiều nguyên nhân dẫn đến hạn chế,
nhưng nguyên nhân cơ bản là quản lí
ngành còn yếu kém, lực lượng lao động
thiếu và yếu, chưa chuyên nghiệp, sử
dụng lao động chưa hợp lí.
Nội dung trình bày trên đã phần nào
nêu lên được những nét cơ bản về vai trò
và những yêu cầu phát triển nguồn nhân
lực cho du lịch ĐBSCL; những định
hướng và giải pháp đào tạo, bổ sung nhân
lực cho vùng. Đặc biệt chú ý các giải
pháp nâng cao nhận thức, tinh thần trách
nhiệm của cán bộ quản lí chính quyền,
ngành các cấp trong việc phát triển, bổ
sung nguồn nhân lực du lịch; kế hoạch
chiến lược về thu hút nhân lực chất lượng
cao - chuyên nghiệp từ các nguồn trong
và ngoài nước; tổ chức đào tạo các loại
trình độ; các lĩnh vực này cần chú ý cả về
số lượng và chất lượng mới hi vọng đưa
ngành du lịch toàn vùng phát triển mạnh,
toàn diện, đáp ứng yêu cầu của thời kì
hội nhập.
8 trang |
Chia sẻ: honghp95 | Lượt xem: 670 | Lượt tải: 0
Bạn đang xem nội dung tài liệu Bổ sung nhân lực chất lượng cao và chuyên nghiệp: Nhiệm vụ then chốt trong phát triển du lịch đồng bằng sông Cửu Long, để tải tài liệu về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
TẠP CHÍ KHOA HỌC ĐHSP TPHCM Phạm Xuân Hậu và tgk
_____________________________________________________________________________________________________________
129
BỔ SUNG NHÂN LỰC CHẤT LƯỢNG CAO VÀ CHUYÊN NGHIỆP:
NHIỆM VỤ THEN CHỐT TRONG PHÁT TRIỂN DU LỊCH
ĐỒNG BẰNG SÔNG CỬU LONG
PHẠM XUÂN HẬU*, NGUYỄN VĂN SỸ**
TÓM TẮT
Du lịch đồng bằng sông Cửu Long (ĐBSCL) sẽ không thể phát triển nhanh, mạnh,
đúng hướng trên nền tảng nguồn nhân lực thiếu về số lượng, thấp về chất lượng và không
chuyên nghiệp. Những giải pháp phát triển, bổ sung nhân lực chất lượng cao được trình
bày trong bài viết này (02 nhóm giải pháp) hi vọng sẽ góp phần giải quyết vấn đề nhân lực
cho du lịch ĐBSCL ở hiện tại và tương lai.
Từ khóa: nhân lực chất lượng cao, du lịch đồng bằng sông Cửu Long, giải pháp phát
triển du lịch.
ABSTRACT
Supplying the high-quality and professional human resources:
the main task in developing tourisim in the Mekong Delta
Tourism at the Mekong Delta would not develop rapidly and in a right direction
with the current insufficient, low-quality and unprofessional human resources. Solutions
for developing the tourism at the Mekong Delta and supplying the high-quality human
resources are presented in this paper (2 groups of solutions) in hope of resolving the issue
of human resources for tourism in this area at present and in the future.
Keywords: high-quality human resources, tourism in the Mekong Delta, solutions for
tourism development.
* PGS TS, Trường Đại học Văn Hiến; Email: haupx@ier.edu.vn
** NCS, Trường Đại học Sư phạm TPHCM
1. Đặt vấn đề
Đồng bằng sông Cửu Long
(ĐBSCL) gồm 13 tỉnh và thành phố (TP):
TP Cần Thơ, tỉnh An Giang, Bến Tre,
Bạc Liêu, Cà Mau, Đồng Tháp, Hậu
Giang, Kiên Giang, Sóc Trăng, Long An,
Tiền Giang, Trà Vinh, Vĩnh Long. Với
diện tích 40.602,3 km2; dân số
17.695.300 người (2013), chiếm khoảng
20% dân số cả nước, trong đó, số người ở
độ tuổi lao động chiếm gần 50% dân số.
Thiên nhiên đã ban tặng cho
ĐBSCL địa hình bằng phẳng, hệ thống
sông ngòi chằng chịt liên thông với nhau.
Vùng ven biển từ Long An đến Hà Tiên
(Kiên Giang) với những cảnh quan rừng
ngập mặn độc đáo, cùng vùng biển rộng
lớn với hệ thống các đảo lớn nhỏ có
nhiều tiềm năng; điều kiện khí hậu nhiệt
đới cận xích đạo với các yếu tố khí hậu
ổn định, ít có biến động lớn, thất thường;
sự đa dạng sinh học về chủng loại, giống
loài tại các khu rừng nguyên sinh ven
biển, rừng ngập nước điển hình, nhiều
nơi đã trở thành các vườn quốc gia, được
UNESCO đưa vào danh sách các khu dự
TẠP CHÍ KHOA HỌC ĐHSP TPHCM Số 4(69) năm 2015
_____________________________________________________________________________________________________________
130
trữ sinh quyển của thế giới (Ban Thư kí
Ramsar đã công nhận Mũi Cà Mau, Tràm
Chim là các khu Ramsar của thế giới)
và cả hệ sinh thái nông nghiệp trù phú.
Vùng ĐBSCL là địa bàn cư trú của
gần 18 triệu người, phân bố rải rác ở các
vùng lãnh thổ địa phương, mặc dù phân
bố không đồng đều giữa các vùng lãnh
thổ nhưng có sự gắn bó chặt chẽ với
nhau. Các dân tộc chủ yếu là người Việt,
Khmer, Hoa, cùng với nét văn hóa đặc
trưng thể hiện qua tập quán sản xuất, nếp
sống sinh hoạt, các lễ hội truyền thống,
công trình văn hóa, kiến trúc độc đáo của
mỗi dân tộc, tạo nên bức tranh hài hòa,
sinh động và hấp dẫn du khách.
Sự phong phú về tự nhiên, đặc sắc
về văn hóa của vùng là ưu thế để phát
triển các loại hình du lịch đặc trưng, hấp
dẫn, phù hợp với xu thế phát triển du lịch
mà thế giới hiện đại đang hướng tới (du
lịch sinh thái miệt vườn, nghỉ dưỡng,
nghiên cứu khoa học). Trong những
năm gần đây, trung bình mỗi năm vùng
đón tiếp khoảng hơn 1,2 triệu khách du
lịch quốc tế và 5 triệu lượt khách nội địa,
lợi ích kinh tế đem lại từ du lịch đã góp
phần đáng kể làm gia tăng tổng thu nhập
kinh tế quốc dân; giải quyết việc làm,
nâng cao đời sống cho người lao động địa
phương. Tuy nhiên, việc khai thác các ưu
thế nổi trội của hệ thống các đảo, các khu
bảo tồn thiên nhiên, khu dự trữ sinh
quyển, các khu Ramsar, hệ sinh thái nông
nghiệp, các di tích lịch sử - văn hóa, lễ
hội truyền thống, làng nghề còn rất hạn
chế và thiếu đồng bộ; sản phẩm du lịch
còn đơn điệu, chất lượng chưa cao; cơ sở
hạ tầng phục vụ du lịch đạt mức thấp.
Đặc biệt là lực lượng lao động trong các
lĩnh vực quản lí điều hành, marketing, lao
động trực tiếp, gián tiếp, dịch vụ... còn
thiếu về số lượng, yếu về chất lượng,
chưa đạt trình độ cao và thiếu chuyên
nghiệp .
Trước những đòi hỏi của hội nhập
về du lịch, vùng cần tập trung đầu tư tối
đa nhân lực, vật lực cho sự phát triển.
Trước hết phải bổ sung, phát triển đội
ngũ lao động trình độ cao - chuyên
nghiệp hóa, có khả năng chủ động giải
quyết các nhiệm vụ trong mọi tình huống,
phải coi đó là “mắt xích xung yếu” duy
trì toàn bộ guồng máy hoạt động du lịch.
Đồng thời, phải xây dựng được chiến
lược và giải pháp bổ sung, phát triển
nhân lực phù hợp mới có thể đưa ngành
du lịch phát triển đúng với tiềm năng,
củng cố vị thế “mũi nhọn” trong chiến
lược phát triển kinh tế - xã hội của vùng
và cả nước.
2. Nhận thức yêu cầu khi phát triển
nhân lực ngành du lịch
2.1. Vai trò, vị thế và đặc điểm của
nhân lực phát triển du lịch
Nhân lực du lịch là lực lượng lao
động làm việc trực tiếp và gián tiếp trong
ngành du lịch thuộc các lĩnh vực như cơ
quan quản lí nhà nước về du lịch (các ban
chuyên ngành của Chính phủ, các địa
phương, bộ chủ quản, tổng cục du
lịch); những người làm việc trong các
cơ sở đào tạo nhằm cung cấp nguồn nhân
lực cho các lĩnh vực quản lí, hoạt động
kinh doanh du lịch (các trường đại học,
cao đẳng, trung cấp chuyên nghiệp, dạy
nghề); những người làm việc trực tiếp
trong các doanh nghiệp du lịch (khách
TẠP CHÍ KHOA HỌC ĐHSP TPHCM Phạm Xuân Hậu và tgk
_____________________________________________________________________________________________________________
131
sạn - nhà hàng, công ti lữ hành, vận
chuyển, các dịch vụ văn hóa thể thao,
dịch vụ chăm sóc sức khỏe và các dịch
vụ khác).
Nguồn nhân lực, đặc biệt là nhân
lực chất lượng cao có vai trò quyết định
trình độ phát triển du lịch. Phát triển nhân
lực chất lượng cao là một trong bốn chiến
lược chính trong phát triển du lịch nước
ta, bởi đó là:
- Lực lượng trực tiếp thực hiện các
nhiệm vụ trong mọi hoạt động du lịch.
- Lực lượng tham gia với vai trò chủ
thể trong quá trình quản lí, điều hành,
tham gia vào quá trình tạo chất lượng sản
phẩm du lịch.
- Là đối tượng khai thác phục vụ du
lịch, đồng thời là thị trường rộng lớn tiêu
thụ những sản phẩm du lịch.
- Yếu tố quyết định tạo ra năng lực
cạnh tranh cho các doanh nghiệp, các
điểm, khu du lịch, vùng du lịch và các
quốc gia du lịch nhờ nguồn nhân lực
trình độ và chất lượng cao, chuyên
nghiệp.
Đặc điểm của lao động ngành du
lịch là:
- Không có sự phân bố đều và cân
đối giữa các lứa tuổi, giới tính, sức khỏe
bởi xuất phát từ đặc tính và yêu cầu của
ngành, nghề nghiệp (số lượng nữ, nam;
sự trẻ trung - năng động - xông xáo và
lớn tuổi có kinh nghiệm).
- Có tính liên vùng, liên ngành, liên
bộ phận cao, nên cần phải có sự kết hợp
chặt chẽ, rộng, sâu và thường xuyên giữa
lao động trong các lĩnh vực quản lí, kinh
doanh, sản xuất, tiếp thị và các lãnh thổ,
các địa phương, khu vực và quốc tế.
- Khó có thể thống kê số lượng, phân
loại chất lượng chính xác, bởi tính linh
hoạt, đa dạng và phức tạp trong các lĩnh
vực hoạt động (cơ hữu, bán thời gian,
khoán công việc, không do doanh nghiệp
quản lí).
- Lao động chất lượng cao có thể chủ
động thực hiện đào tạo bồi dưỡng theo kế
hoạch, nhưng cũng còn số lượng đáng kể
khó có thể, thậm chí không thể thực hiện
đào tạo, bồi dưỡng nghiệp vụ theo mong
muốn của các doanh nghiệp (do chỉ lao
động thời gian ngắn ở các hoạt động dịch
vụ theo thời vụ khi có sự kiện diễn ra).
- Trong nhiều lĩnh vực hoạt động, lao
động du lịch vừa là chủ thể, vừa là sản
phẩm du lịch (những lao động làm hướng
dẫn du lịch, bộ phận lễ tân, các dịch vụ
văn hóa văn nghệ, thể thao).
2.2. Hướng thực hiện mục tiêu bổ
sung nhân lực du lịch cho ĐBSCL
2.2.1. Những căn cứ để thực hiện
Thứ nhất, căn cứ vào quy hoạch
phát triển nhân lực ngành du lịch giai
đoạn 2011-2020 đã được Bộ Văn hóa
Thể thao và Du lịch phê duyệt với các
mục tiêu là: 1) Giải quyết đủ về số lượng,
đảm bảo chất lượng, cơ cấu trình độ,
ngành nghề và vùng miền hợp lí, đáp ứng
nhu cầu nhân lực trong nước và tham gia
thị trường lao động du lịch quốc tế. 2)
Phấn đấu đạt trình độ tiên tiến trong khu
vực và một số mặt tiếp cận trình độ các
nước tiên tiến trên thế giới. Quy hoạch
tập trung vào những lĩnh vực ưu tiên
trọng điểm là hoàn thiện chính sách, cơ
chế quản lí phát triển nhân lực ngành và
xây dựng cơ sở dữ liệu phát triển nguồn
nhân lực du lịch. 3) Phát triển mạng lưới
TẠP CHÍ KHOA HỌC ĐHSP TPHCM Số 4(69) năm 2015
_____________________________________________________________________________________________________________
132
đào tạo, bồi dưỡng giảng viên, đào tạo
viên và chương trình nội dung đào tạo
bồi dưỡng trong du lịch; tổ chức đào tạo,
đào tạo lại và bồi dưỡng nguồn nhân lực
hiện có. Đến năm 2015 toàn ngành có
khoảng 2,3 triệu lao động, trong đó có
700 ngàn lao động trực tiếp và 1,6 triệu
lao động gián tiếp; đến 2020 có khoảng
3900 người có trình độ trên đại học,
99.500 người có trình độ đại học, cao
đẳng, 98.000 người trình độ trung cấp,
150.450 người có trình độ sơ cấp,
348.100 người được đào tạo nghề và
truyền nghề.
Căn cứ để thực hiện quy hoạch trên,
hiện nay cả nước có khoảng 284 cơ sở
tham gia đào tạo, trong đó có 62 trường
đại học có khoa đào tạo du lịch, 80
trường cao đẳng du lịch có khoa đào tạo
du lịch, 117 trường trung cấp, 23 trung
tâm đào tạo nghề; đặc biệt đã có 20 cơ sở
đào tạo tham gia mạng lưới đào tạo du
lịch khu vực châu Á - Thái Bình Dương
(APETTT), 6 cơ sở tham gia mạng lưới
đào tạo du lịch ASEAN. Số giảng viên có
đủ các điều kiện (chuyên môn nghiệp vụ
và các yêu cầu khác) thực hiện đào tạo
du lịch khoảng 2000 người (tham gia trực
tiếp và gián tiếp) đã giúp nâng cao chất
lượng và quy mô đào tạo cho các cơ sở
hoạt động du lịch tại các địa phương của
vùng.
Thứ hai, xuất phát từ quan điểm chỉ
đạo nhất quán về phát triển du lịch vùng
ĐBSCL thời kì hội nhập:
- Du lịch là ngành có đóng góp quan
trọng vào tăng trưởng kinh tế, góp phần
chuyển dịch mạnh cơ cấu kinh tế, đảm
bảo tốt an ninh quốc phòng của vùng.
- Phát triển du lịch dựa trên lợi thế so
sánh của từng khu vực, địa phương về
khả năng tạo sản phẩm du lịch đặc thù,
làm nền tảng và tạo cơ hội kết nối sản
phẩm giữa các địa phương và vùng với
các hướng phát triển chủ yếu.
- Xây dựng hoàn thiện, vững chắc về
chiến lược liên kết vùng, liên vùng, liên
lãnh thổ trong phát triển du lịch. Tập
trung vào thị trường Đông Nam Á, Đông
Bắc Á, Tây Âu và Bắc Mĩ ở hiện tại và
cả tương lai lâu dài.
- Phát triển, nâng cao chất lượng sản
phẩm du lịch đặc thù của vùng là du lịch
tham quan sông nước, miệt vườn, du lịch
văn hóa, du lịch sinh thái, nghỉ dưỡng
cao cấp thuộc các hệ sinh thái miệt vườn,
rừng phòng hộ, vườn quốc gia, ven biển
và hải đảo; phát triển các cơ sở dịch vụ,
cơ sở hạ tầng vật chất kĩ thuật, đảm bảo
tăng khả năng thu hút du khách. Phấn đấu
đón được 3,9 triệu lượt khách quốc tế và
6,5 triệu lượt khách nội địa vào năm
2020.
Để có thể đón lượng khách trong và
ngoài nước theo mục tiêu đề ra, ĐBSCL
cần đầu tư đẩy nhanh tốc độ hoàn thiện
cơ sở hạ tầng, cơ sở vật chất kĩ thuật theo
hướng hiện đại, chất lượng cao (cần có
khoảng 37- 38 nghìn phòng ở khách sạn
và nhà nghỉ các loại vào năm 2015,
khoảng 50 nghìn phòng vào năm 2020
cùng vài chục công ti du lịch lữ hành),
đáp ứng nhu cầu ngày càng tăng về số
lượng, cao về chất lượng, đa dạng các
loại hình cùng đội ngũ cán bộ quản lí, lực
lượng lao động (trực tiếp, gián tiếp) đủ về
số lượng, cao về trình độ chuyên môn,
nghiệp vụ và chuyên nghiệp của du
TẠP CHÍ KHOA HỌC ĐHSP TPHCM Phạm Xuân Hậu và tgk
_____________________________________________________________________________________________________________
133
khách.
Thứ ba, từ thực trạng và hướng phát
triển nhân lực: Theo thống kê của các sở
VHTT&DL trong vùng, năm 2000, lực
lượng lao động trực tiếp ngành du lịch có
khoảng 5956 người, đến năm 2012 có
23.509 người, một lượng quá mỏng, lại
có khoảng gần 50% chưa được đào tạo
chuyên về du lịch và không được bồi
dưỡng nâng cao năng lực thường xuyên.
Đặc biệt là lao động có trình độ cao (trên
đại học, đại học) còn rất khiêm tốn, thiếu
chuyên nghiệp. Dự báo về nhân lực cần
đảm bảo cho ĐBSCL đến năm 2020 là
207.900 lao động, trong đó 75.400 lao
động trực tiếp, 132.500 lao động gián
tiếp. Lực lượng lao động này phải đảm
bảo có đủ kiến thức và kĩ năng về du lịch
đáp ứng yêu cầu của các lĩnh vực hoạt
động quản lí điều hành, kinh doanh khách
sạn, nhà hàng, lữ hành cùng các dịch vụ
tổng hợp. Trước những yêu cầu của hội
nhập, nhiệm vụ phát triển nhân lực chất
lượng, trình độ cao và chuyên nghiệp là
hết sức quan trọng và cấp bách.
2.2.2. Hướng phát triển, bổ sung nhân
lực cho du lịch ĐBSCL
Để bổ sung kịp thời nhân lực
chuyên nghiệp chất lượng cao cho du lịch
ĐBSCL, cần phải thực hiện các hướng
kết hợp đồng bộ, đảm bảo phát triển bền
vững như sau:
- Về số lượng: Tăng cường, đẩy
mạnh tuyển dụng lao động chuyên nghiệp
trình độ cao, có kinh nghiệm (cả trong và
ngoài nước) bằng mọi chính sách phù
hợp, bổ sung cho các lĩnh vực xung yếu
như quản lí điều hành doanh nghiệp; hoạt
động marketing, xúc tiến, quảng bá
thương hiệu; xây dựng chiến lược
- Về chất lượng: Phải chủ động thực
hiện kế hoạch bồi dưỡng nâng cao trình
độ chuyên môn nghiệp vụ, tay nghề cho
lao động đang tham gia tại các cơ quan
quản lí, kinh doanh du lịch và dịch vụ du
lịch, các cơ sở đào tạo trong vùng, như:
Trường Trung cấp Du lịch Cần Thơ,
Trường Trung cấp Văn hóa Nghệ thuật
Cần Thơ, Trường Văn hóa Nghệ thuật
Sóc Trăng, Khoa Kinh tế - Quản trị kinh
doanh (Đại học Cần Thơ), Khoa Quản trị
kinh doanh (Đại học Cửu Long), Trường
Trung cấp Văn hóa Nghệ thuật Kiên
Giang và những cơ sở liên kết với các
trường ở Thành phố Hồ Chí Minh, Bà
Rịa - Vũng Tàu, được đầu tư nâng cấp cả
về quy mô và chất lượng. Đặc biệt chú ý
đến bồi dưỡng lao động truyền thống ở
những địa phương có các hoạt động du
lịch.
- Về cách thức thực hiện:
+ Xúc tiến mạnh mẽ việc liên kết
với các cơ sở đào tạo trong và ngoài nước
(đặc biệt là các nước có du lịch phát
triển, nhiều kinh nghiệm trong đào tạo
nhân lực du lịch) bằng nhiều hình thức để
đào tạo mới; đào tạo lại tại chỗ, đào tạo
tại nước ngoài hoặc kết hợp cả hai Chú
ý đến vấn đề xã hội hóa trong đào tạo
thông qua việc đóng góp nguồn lực tài
chính, truyền nghề, bảo tồn và phát huy
giá trị sản phẩm.
+ Xây dựng và thực hiện chính sách
ưu đãi trong tuyển dụng, sử dụng nhân tài
hợp lí cho từng khâu, tập trung vào
những khâu chủ chốt.
3. Một số giải pháp phát triển, bổ
sung nhân lực
TẠP CHÍ KHOA HỌC ĐHSP TPHCM Số 4(69) năm 2015
_____________________________________________________________________________________________________________
134
Phát triển bổ sung nhân lực chất
lượng cao - chuyên nghiệp là nhiệm vụ
then chốt, có vai trò quyết định đối với
phát triển du lịch ĐBSCL. Những giải
pháp dưới đây sẽ góp phần thực hiện hiệu
quả nhiệm vụ nêu trên.
3.1. Thống nhất cao về quan điểm,
nhận thức và trách nhiệm
Các cấp lãnh đạo chính quyền, quản lí
ngành, ngành có liên quan ở địa phương
toàn vùng phải thống nhất quan điểm,
nhận thức và trách nhiệm:
- Coi phát triển du lịch của từng địa
phương (tỉnh, thành phố) là nhiệm vụ
chung của toàn vùng. Việc tổ chức đào
tạo, bồi dưỡng, nâng cao trình độ quản lí
và tay nghề cho lao động là trách nhiệm
thường xuyên mà mỗi địa phương phải
thực hiện để phục vụ chiến lược chung
của vùng. Trong quá trình phát triển phải
luôn luôn đặt trong mối quan hệ liên
vùng, khăng khít, lâu dài và bền vững.
- Cùng chung sức xây dựng kế hoạch
phát triển bổ sung nhân lực trước mắt và
lâu dài, đạt trình độ chuyên môn, nghiệp
vụ cao - chuyên nghiệp với thị trường
tuyển dụng rộng, không chỉ ở toàn quốc
mà cả ở quốc tế (có thể dài hạn, ngắn
hạn), đặc biệt chú ý đến lực lượng lao
động chuyên nghiệp.
- Chủ động triển khai thường xuyên
các hoạt động đào tạo lại, bồi dưỡng bổ
sung nâng cao trình độ chuyên môn
nghiệp vụ cho đội ngũ cán bộ quản lí các
cấp, lao động đang làm việc tại các doanh
nghiệp du lịch và dịch vụ du lịch. Đặc
biệt chú ý bồi dưỡng cho đội ngũ những
lao động ngành không quản lí trực tiếp
(dân địa phương có cơ sở du lịch hoạt
động) để họ nâng cao nhận thức, cùng
cộng đồng có trách nhiệm, giữ gìn những
giá trị của sản phẩm du lịch đặc thù ở địa
phương.
- Mỗi địa phương phải có trách
nhiệm đầu tư cả bề rộng lẫn bề sâu cho
các cơ sở đào tạo đang có ở địa phương,
và phải coi đó là nơi cung cấp lao động
chủ yếu cho các địa phương toàn vùng.
Chủ động kết hợp với các cơ sở đào tạo
có năng lực, kinh nghiệm trong, ngoài
vùng và quốc tế, thực hiện đào tạo mới
theo chuyên ngành sâu.
3.2. Xúc tiến các hoạt động tìm kiếm,
đào tạo bổ sung nhân lực
Cần xúc tiến thống kê tổng hợp,
phân tích, phân loại lao động hiện tại
đang tham gia các hoạt động trong ngành
(lao động trực tiếp, gián tiếp, cơ hữu, thời
vụ, khoán việc...), theo trình độ chuyên
môn nghiệp vụ; lao động đã được đào
tạo, loại trường đào tạo, bậc đào tạo, loại
hình đào tạo, công việc đang đảm trách.
Phân tích và so sánh hiện tại với
mục tiêu chiến lược phát triển tổng thể
nhân lực du lịch theo các kế hoạch ngắn,
trung và dài hạn và xác định mức độ phù
hợp chung của toàn vùng và khả năng
đáp ứng của từng địa phương.
Dựa trên định hướng chiến lược
phát triển từ các đơn vị kinh doanh của
các địa phương về cơ sở lưu trú, các dịch
vụ du lịch, xác lập kế hoạch về lao động
cần thiết ở từng loại trình độ chuyên
môn, nghiệp vụ, số lượng để xây dựng kế
hoạch chiến lược đào tạo nhân lực phù
hợp, bổ sung kịp thời cho từng lĩnh vực,
từng giai đoạn.
Tiến hành đánh giá toàn diện, đầy
TẠP CHÍ KHOA HỌC ĐHSP TPHCM Phạm Xuân Hậu và tgk
_____________________________________________________________________________________________________________
135
đủ về năng lực đào tạo của các cơ sở
được giao đào tạo, liên kết và sẽ gửi đi
đào tạo (cơ sở vật chất – kĩ thuật, đội ngũ
giảng viên chuyên ngành); hạn chế tối đa
tình trạng như nhiều năm qua, các trường
đào tạo trình độ cao (cao đẳng, đại học)
khá nhiều, nhưng chất lượng đào tạo
không đáp ứng yêu cầu doanh nghiệp cần
tuyển dụng.
Thực hiện lựa chọn và xác định nơi
đưa lao động đến đào tạo (trong nước,
ngoài nước), thời gian đào tạo (dài hạn,
ngắn hạn, bồi dưỡng thực hành, chuyên
đề); cách thức đào tạo (trực tiếp, gián
tiếp), hạn chế tối đa tình trạng ngành
thừa, ngành thiếu dẫn đến nhiều lao động
phải làm việc trái nghề, hiệu quả thấp.
Xây dựng chính sách vùng về đầu
tư để phân bổ hợp lí về ngân sách cho các
đối tượng cần được đào tạo (cả đào tạo
mới và đào tạo lại), đồng thời phải có
cam kết ràng buộc người đi học phải học
đúng nghề, phải trở về công tác cho nơi
cử đi đào tạo.
Tập trung cao đầu tư toàn diện cho
các cơ sở đào tạo các trình độ (nghề đến
đại học và trên đại học); đặc biệt chú ý
đến các cơ sở đào tạo nghề và các cơ sở
liên kết đào tạo nghề có nhiều kinh
nghiệm ở trong và ngoài nước.
Thực hiện việc trao đổi thường
xuyên đội ngũ cán bộ giảng dạy, huấn
luyện tay nghề, bồi dưỡng nghiệp vụ, bổ
túc kiến thức giữa các cơ sở đào tạo. Đối
với lao động trình độ cao làm công tác
quản lí, quảng bá, marketing nên gửi đi
đào tạo tại các cơ sở có nhiều kinh
nghiệm ở nước ngoài.
Chú ý đến việc đầu tư toàn diện, bồi
dưỡng cho lực lượng lao động du lịch
nhưng không thuộc quản lí của ngành
(lao động ở các ngành khác, lao động
truyền thống địa phương có hoạt động du
lịch), để khi họ tham gia vào hoạt động
phục vụ du khách vẫn giữ được nét văn
hóa đặc thù của dân tộc ở địa phương,
vùng.
Có quy chế hợp lí quản lí các cơ sở
đào tạo ở địa phương, vùng về việc thực
hiện trách nhiệm gắn chặt với các doanh
nghiệp du lịch và chính quyền địa
phương để đảm bảo các điều kiện cho
người học; đảm bảo an ninh, an toàn
trong quá trình học tập, thực tập nghề.
Đối với các doanh nghiệp du lịch mạnh,
phải xác định mình là nơi đáng tin cậy,
có trách nhiệm thực hiện đào tạo tại chỗ
cho lao động nghề và lao động phổ
thông.
4. Kết luận
Trong quá trình phát triển của quốc
gia và vùng, nhân lực luôn là yếu tố
quyết định. Số lượng nhân lực đảm bảo
cho mọi hoạt động trên lãnh thổ. Chất
lượng của nguồn nhân lực tạo ra năng lực
cạnh tranh cho nền kinh tế và từng ngành
sản xuất. Trong ngành du lịch, nhân lực
còn được coi như một loại “sản phẩm du
lịch đặc biệt”, nó vừa giữ vai trò chủ đạo
tạo ra các sản phẩm du lịch, vừa là “sản
phẩm” phục vụ trực tiếp cho du khách
trong chuyến du lịch. Mặt khác, nó còn là
lực lượng trực tiếp và gián tiếp tiêu thụ
những sản phẩm du lịch do chính họ tạo
ra.
ĐBSCL là vùng có nhiều lợi thế tạo
sản phẩm du lịch có sức thu hút khách du
lịch trong và ngoài nước. Trong những
TẠP CHÍ KHOA HỌC ĐHSP TPHCM Số 4(69) năm 2015
_____________________________________________________________________________________________________________
136
năm qua, ngành du lịch đã có chuyển
biến đáng kể về phát triển cơ sở hạ tầng -
vật chất kĩ thuật và các dịch vụ phục vụ
du khách; tuy nhiên sự đáp ứng nhu cầu
du khách mới chỉ đạt mức độ thấp. Có
nhiều nguyên nhân dẫn đến hạn chế,
nhưng nguyên nhân cơ bản là quản lí
ngành còn yếu kém, lực lượng lao động
thiếu và yếu, chưa chuyên nghiệp, sử
dụng lao động chưa hợp lí.
Nội dung trình bày trên đã phần nào
nêu lên được những nét cơ bản về vai trò
và những yêu cầu phát triển nguồn nhân
lực cho du lịch ĐBSCL; những định
hướng và giải pháp đào tạo, bổ sung nhân
lực cho vùng. Đặc biệt chú ý các giải
pháp nâng cao nhận thức, tinh thần trách
nhiệm của cán bộ quản lí chính quyền,
ngành các cấp trong việc phát triển, bổ
sung nguồn nhân lực du lịch; kế hoạch
chiến lược về thu hút nhân lực chất lượng
cao - chuyên nghiệp từ các nguồn trong
và ngoài nước; tổ chức đào tạo các loại
trình độ; các lĩnh vực này cần chú ý cả về
số lượng và chất lượng mới hi vọng đưa
ngành du lịch toàn vùng phát triển mạnh,
toàn diện, đáp ứng yêu cầu của thời kì
hội nhập.
TÀI LIỆU THAM KHẢO
1. Bộ Văn hóa Thể thao và Du lịch (2009), Giao nhiệm vụ lập đề án phát triển du lịch
đồng bằng sông Cửu Long đến 2020, Quyết định số 1683/QĐ (2009).
2. Phạm Xuân Hậu (2014), “Phát triển nhân lực du lịch Đồng bằng sông Cửu Long:
Nhìn nhận và giải pháp”, Tạp chí khoa học Trường Đại học Văn Hiến, tháng 3/2014.
3. Sở Văn hóa Thể thao và Du lịch Thành phố Hồ Chí Minh (2008), “Đào tạo nguồn
nhân lực ngành du lịch theo nhu cầu xã hội”, Kỉ yếu Hội thảo, tháng 3/2008.
4. Thủ tướng Chính phủ (2011), Chiến lược phát triển du lịch Việt Nam đến năm 2020,
tầm nhìn đến năm 2030, Quyết định số 2473/QĐ-TTg ngày 30/12/2011.
5. Thủ tướng Chính phủ (2012), Quy hoạch tổng thể phát triển kinh tế – xã hội vùng
Đồng bằng sông Cửu Long (ĐBSCL) đến năm 2020, Quyết định số 939/QĐ-TTg
ngày 19/7/2012.
(Ngày Tòa soạn nhận được bài: 01-3-2015; ngày phản biện đánh giá: 20-3-2015;
ngày chấp nhận đăng: 15-4-2015)
Các file đính kèm theo tài liệu này:
- 15_7964.pdf