Động kinh lành tính là tương đối phổ biến
trong các thể động kinh. Trong đó BRE là
thường gặp nhất(2,6). Điểm cần nhấn mạnh là do
các loại động kinh này hay xuất hiện trong khi
ngủ nên chỉ định ghi điện não đồ trong giấc
ngủ là rất cần thiết vì nhiều khi ghi điện não khi
thức không phát hiện được bất thường. Nhiều
nhà khoa học đã đề nghị rằng BRE không cần
điều trị(12). Bệnh sẽ tự khỏi ở một lứa tuổi nhất
định, thường là khi trẻ đến tuổi dậy thì(13). Khi
thực hành lâm sàng, chúng tôi nhận thấy rằng
đối với những trẻ chỉ có một cơn động kinh đơn
độc, hoặc cơn xảy ra rải rác vào ban đêm, các
bậc phụ huynh dễ chấp nhận phương pháp
không chỉ định thuốc mà chỉ theo dõi. Những
trẻ thường xuyên xuất hiện cơn động kinh chỉ
định thuốc sau cơn động kinh thứ 2 nên được
cân nhắc vì mặc dù BRE là thể động kinh lành
tính với tiên lượng tốt ở đại đa phần các trường
hợp nhưng nếu trẻ có cơn co giật thường và kéo
dài trong nhiều năm, một số vấn đề nghiêm
trọng có thể xảy ra. Theo Nishiura và Miyazaki,
trẻ khởi phát càng sớm, bệnh càng kéo dài lâu
và ngược lại(10). Các tác giả này đã gọi BRE là
một hội chứng theo tuổi. Do đó, họ đã khuyên
rằng nên tiến hành điều trị đối với những trẻ
khởi phát sớm. Tuy nhiên, các nhà thần kinh
học trên thế giới đều thống nhất rằng nếu có
tiến hành điều trị BRE thì nên dùng liều tối
thiểu có thể. Một nghiên cứu do Loiseau và
cộng sự đã tiến hành theo dõi trẻ BRE sau một
khoảng thời gian dài. Họ kết luận rằng khi lớn
lên, bệnh nhân hoàn toàn không gặp vấn đề gì
trong học tập và công việc
10 trang |
Chia sẻ: hachi492 | Ngày: 25/01/2022 | Lượt xem: 196 | Lượt tải: 0
Bạn đang xem nội dung tài liệu Đặc điểm các trường hợp động kinh lành tính tại bệnh viện Nhi đồng 2, để tải tài liệu về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
Y Học TP. Hồ Chí Minh * Tập 14 * Phụ bản của Số 4 * 2010 Nghiên cứu Y học
Hội Nghị Nhi Khoa Mở Rộng BV. Nhi Đồng 2 – Lần XIX - Năm 2010 1
ĐẶC ĐIỂM CÁC TRƯỜNG HỢP ĐỘNG KINH LÀNH TÍNH
TẠI BỆNH VIỆN NHI ĐỒNG 2
Lê Thị Khánh Vân*
TÓM TẮT
Mục tiêu nghiên cứu: Xác định tỷ lệ các đặc điểm về dịch tễ học, lâm sàng, cận lâm sàng và điều trị của
từng nhóm hội chứng động kinh lành tính ở trẻ em.
Đối tượng và phương pháp nghiên cứu: Nghiên cứu hồi cứu và tiền cứu, mô tả hàng loạt ca. Bệnh nhân
được chẩn đoán và điều trị tại khoa Thần Kinh bệnh viện Nhi Đồng 2 từ tháng 12/2001 đến tháng 2/2009.
Kết quả: Trong số 484 bệnh nhi mắc bệnh động kinh, 56 ca được chẩn đoán là động kinh lành tính (11,6%).
Nhiều trường hợp không cần điều trị và tiên lượng bệnh tốt trong đại đa số trẻ.
Kết luận: Phân loại theo hội chứng động kinh cho phép xác định những thể động kinh lành tính không đòi
hỏi phải thăm dò và điều trị quá mức. Sớm nhận dạng các thể động kinh lành tính là yếu tố tiên quyết trong thực
hành lâm sàng nhằm hạn chế việc dùng thuốc chống động kinh lâu dài, tránh được các hậu quả không tốt về tâm
lý xã hội cho trẻ bị động kinh.
Từ khoá: Epilepsy, Benign.
ABSTRACT
CHARACTERISTICS OF BENIGN EPILEPSY SYNDROMES
IN PEDIATRIC HOSPITAL NUMBER 2 – HCMC
Le Thi Khanh Van* Y Hoc TP. Ho Chi Minh * Vol. 14 - Supplement of No 4 - 2010: 7 - 14
Objectives: This research was conducted to gain insights into epidemiology, pre-clinical features, clinical
manifestations and treatment options of different types of benign epilepsy syndromes.
Material and method: Description and analysis. The study recruited epileptic patients diagnosed and
treated at the Neurological Department in HCM City Pediatrics Hospital No. 2 from 12/2001 to 2/2009.
Result: Benign epilepsy syndromes were identified in 56 out of 484 cases (11.6%). We did not prescribe anti-
epileptic drugs in several cases and the vast majority of patients had excellent prognosis.
Conclusion: Benign epilepsy syndromes do not necessitate the overuse of anti-epileptic drugs or other
hospital resources. Early diagnosis of benign epilepsy syndrome plays a vital role in clinical practice in order to
limit the unnecessary long-term use of anti-epileptic drugs and avoid detrimental effects on the social relationship
of epileptic children.
Key words: Epilepsy, Benign.
ĐẶT VẤN ĐỀ
Trong thực hành lâm sàng về động kinh việc
phân loại động kinh là một nội dung quan trọng.
Phân loại động kinh giúp cung cấp những thuật
ngữ thống nhất, giúp nhận dạng các cơn động
kinh và hội chứng động kinh để từ đó đưa ra
những phương thức điều trị phù hợp và hiệu
quả(12). Phân loại hội chứng động kinh dựa vào
loại cơn co giật, nguyên nhân, giải phẫu, yếu tố
kích hoạt, tuổi khởi phát, mức độ nghiêm trọng,
yếu tố mãn tính, thay đổi theo chu kỳ ngày đêm
và tiên lượng(2). Trong bảng phân loại đó có
những dạng động kinh diễn tiến lành tính không
* Bệnh viện Nhi Đồng 2
Tác giả liên lạc: BS Lê Thị Khánh Vân ĐT: 0903950278 Email : khanhvan1969@yahoo.com.vn
Y Học TP. Hồ Chí Minh * Tập 14 * Phụ bản của Số 4 * 2010 Nghiên cứu Y học
Hội Nghị Nhi Khoa Mở Rộng BV. Nhi Đồng 2 – Lần XIX - Năm 2010 2
đòi hỏi phải thăm dò và điều trị quá mức(1,3,4). Đặc
điểm chung của những thể động kinh lành tính
này là: Bệnh không tiến triển, không nguy hiểm,
trẻ phát triển tâm thần vận động bình thường,
không có tổn thương hệ thần kinh trung ương, tự
khỏi khi trưởng thành, thường không cần điều trị
hoặc nếu phải điều trị thì đáp ứng tốt với thuốc
và thời gian điều trị ngắn.
Vì vậy nghiên cứu này được tiến hành
nhằm mô tả các đặc điểm cùng các yếu tố liên
quan đến động kinh lành tính để từ đó sớm
nhận dạng, tiên lượng và hạn chế việc dùng
thuốc chống động kinh lâu dài, tránh được các
hậu quả không tốt về tâm lý xã hội cho trẻ bị
động kinh.
Mục tiêu nghiên cứu
Xác định tỷ lệ các đặc điểm về dịch tễ học,
lâm sàng, cận lâm sàng và điều trị của từng
nhóm hội chứng động kinh lành tính ở trẻ em.
ĐỐI TƯỢNG - PHƯƠNG PHÁP NGHIÊN CỨU
Phương pháp nghiên cứu
Nghiên cứu hồi cứu và tiền cứu, mô tả hàng
loạt ca.
Cỡ mẫu
Lấy trọn.
Đối tượng nghiên cứu
Bệnh nhân được chẩn đoán và điều trị tại
khoa Thần Kinh bệnh viện Nhi Đồng 2 từ tháng
12/2001 đến tháng 2/2009.
Tiêu chuẩn chọn bệnh
Bệnh nhân được chẩn đoán xác định động
kinh.
Thực hiện phân loại hội chứng động kinh
theo bảng phân loại năm 1989 của ILAE dựa vào
những dữ kiện thu thập được cho phép phân
loại chắc chắn vào một trong các hội chứng động
kinh lành tính.
KẾT QUẢ NGHIÊN CỨU
Dân số nghiên cứu
Trong số 484 bệnh nhi đến khám và điều trị
tại Khoa thần kinh Bệnh viện Nhi Đồng 2 trong
thời gian trên có 56 trường hợp được phân loại
vào các hội chứng động kinh lành tính, chiếm tỉ
lệ 11,6%. Các hội chứng động kinh lành tính
được mô tả là:
- Động kinh lành tính trẻ nhỏ với gai vùng
trung tâm - thái dương = Động kinh kịch phát
Rolando (BRE - Benign Rolandic Epilepsy =
Benign Epilepsy with Centrotemporal Spikes)
- Động kinh lành tính của trẻ nhỏ với hoạt
động kịch phát vùng chẩm (BCEOP - Benign
childhood epilepsy with occipital paroxysms)
- Động kinh lành tính trẻ nhỏ với triệu chứng
cảm xúc (Benign epilepsy syndrome in infancy
provoked by emotional stress)
- Co giật lành tính gia đình của trẻ sơ sinh
(Benign neonatal familial convulsions)
- Co giật lành tính sơ sinh (Benign neonatal
convulsions)
- Động kinh giật cơ lành tính ở trẻ nhũ nhi
(dưới 12 tháng tuổi) (Benign myoclonic epilepsy
in infancy).
Bảng 1 : Sự phân bố các hội chứng như sau
Hội chứng ñộng kinh Tần số Tỉ lệ (%)
Động kinh lành tính với gai nhọn vùng
trung tâm thái dương
38 67,9
Động kinh lành tính với hoạt ñộng kịch
phát vùng chẩm.
7 12,5
Động kinh lành tính trẻ nhỏ với triệu
chứng cảm xúc
2 3,6
Co giật lành tính gia ñình của trẻ sơ
sinh
2 3,6
Co giật sơ sinh lành tính 4 7,2
Động kinh giật cơ lành tính ở trẻ nhũ nhi 3 5,3
Tổng cộng 56 100%
Đặc điểm dịch tễ
35
21
Nam
Nöõ
Hình 1 : Phân bố bệnh nhi theo giới
Bảng 2 : Phân bố bệnh nhi theo tuổi
Tuổi Tần số Tỉ lệ (%)
Sơ sinh 6 10,7
1 tháng ñến 12 tháng 4 7,2
Y Học TP. Hồ Chí Minh * Tập 14 * Phụ bản của Số 4 * 2010 Nghiên cứu Y học
Hội Nghị Nhi Khoa Mở Rộng BV. Nhi Đồng 2 – Lần XIX - Năm 2010 3
1 tuổi ñến 5 tuổi 14 25
6 tuổi ñến 10 tuổi 21 37,5
Trên 10 tuổi 11 19,6
Lô nghiên cứu của chúng tôi ghi nhận 38 trẻ
với BRE, trong đó có 21 trẻ nam (55,3%) và 17 trẻ
nữ (44,7%). Tỷ lệ trẻ khởi phát bệnh dưới 5 tuổi
là 23,7% (9/38 trẻ), từ 6 – 10 tuổi là 71,0% (27/38
trẻ) và từ 11-15 tuổi là 5,3% (2/38 trẻ).
Chúng tôi phân loại được 7 trẻ vào hội
chứng BCEOP. Tuổi khởi phát rất chênh lệch,
dao động từ 2 đến 15 tuổi, 4/7 trẻ (57,1%) ở độ
tuổi từ 5-8 tuổi. Có 4/7 trẻ nam (57,1%) và 3/7 trẻ
nữ (42,9%).
Chỉ có 2 ca trong lô nghiên cứu của chúng tôi
là động kinh lành tính trẻ nhỏ với triệu chứng
cảm xúc. Một ca là trẻ bảy tháng tuổi (trẻ nữ) và
một ca là trẻ hai tuổi.
Chúng tôi ghi nhận được 2 ca co giật sơ sinh
lành tính có tính gia đình và 4 ca co giật sơ sinh
lành tính không có tính gia đình. Tỷ lệ nam, nữ
bằng nhau: có 3 trẻ nam và 3 trẻ nữ.
Động kinh giật cơ lành tính ở trẻ nhũ nhi
(dưới 12 tháng tuổi) cũng là một trong những
hội chứng hiếm gặp. Chúng tôi chỉ gặp 3 trường
hợp trong lô nghiên cứu. Trong đó có hai nam
(66,7%) và một nữ (33,3%). Trẻ dao động từ 3
đến 12 tháng tuổi.
Tiền căn gia đình
Bảng 3 : Phân bố bệnh nhi theo tiền căn gia đình
Tiền căn gia ñình Tần số Tỉ lệ (%)
Có ñộng kinh 29 51,8
Không có ñộng kinh 27 48.2
26 trẻ trong nhóm động kinh lành tính với
gai nhọn vùng trung tâm thái dương có tiền căn
gia đình có người bị động kinh. Đặc biệt chúng
tôi ghi nhận 1 gia đình có 7 anh chị em họ cùng
bị động kinh, 1 gia đình có 3 anh chị em ruột bị
động kinh, 3 trong số 38 bệnh nhi BRE (7,9%) co
tiền căn cha hoặc mẹ bị động kinh.
Chúng tôi ghi nhận được 2 ca co giật sơ sinh
lành tính có tính gia đình và 4 ca co giật sơ sinh
lành tính không có tính gia đình. Ở hai trẻ co giật
sơ sinh lành tính có tính gia đình, bố hoặc mẹ đã
có tiền sử có cơn động kinh tương tự ở lứa tuổi
sơ sinh.
Một trong số ba trẻ bị động kinh giật cơ lành
tính ở trẻ nhũ nhi (dưới 12 tháng tuổi) có anh
ruột bị động kinh (hội chứng khác).
Các trường hợp còn lại chúng tôi không ghi
nhận được tiền căn gia đình nào.
Biểu hiện lâm sàng
100% các trường hợp đều có cơn co giật, có
thể là cơn cục bộ hoặc cơn toàn thể. 1 số trường
hợp cơn xảy ra khi có yếu tố tán trợ. Các hội
chứng khác nhau sẽ có các biểu hiện lâm sàng
khác nhau được mô tả cụ thể như sau:
- Biểu hiện lâm sàng của BRE là cơn co giật
hay cơn tăng trương lực. Chúng tôi nhận thấy co
giật xảy ra ở nửa mặt, vùng miệng hoặc thanh
khí quản, có thể biểu hiện dưới dạng khó nói,
không mất ý thức. Cơn giật có thể lan nửa người
cùng bên hay toàn thể hoá, có thể kèm rối loạn
cảm giác, tê nửa người cùng bên.
Tần số xuất hiện co giật
Trong số 38 trẻ, 9 trẻ (23,7%) chỉ có một cơn
co giật duy nhất, 6 trẻ (15,7%) có một chuỗi cơn
co giật, 21 trẻ (55,3%) có những cơn co giật rải
rác và không thường xuyên. 2 trẻ còn lại (5,3%),
cơn co giật thường xuất hiện.
Thời điểm xuất hiện co giật
BRE thường liên quan đến giấc ngủ. Đến
78,9% trường hợp (30/38 bệnh nhi), cơn co giật chỉ
xuất hiện trong giấc ngủ. 8 bệnh nhi còn lại
(21,1%), cơn xuất hiện cả lúc ngủ và khi tỉnh giấc.
Đặc điểm cơn co giật
Cơn cục bộ được ghi nhận trong 27/38 ca
(71,1%). Cơn toàn thể, có kèm theo hoặc không
kèm theo cơn cục bộ, được báo cáo trong 11
trường hợp còn lại (28,9%).
Biểu hiện lâm sàng của BCEOP
Khởi đầu thường có triệu chứng thị giác: ảo
giác hình ảnh và màu sắc, mù xảy ra đột ngột,
sau đó xuất hiện cơn co giật nửa người, cơn
động kinh cục bộ phức tạp kèm các động tác tự
động hoặc cơn cục bộ toàn thể hoá. Sau cơn có
Y Học TP. Hồ Chí Minh * Tập 14 * Phụ bản của Số 4 * 2010 Nghiên cứu Y học
Hội Nghị Nhi Khoa Mở Rộng BV. Nhi Đồng 2 – Lần XIX - Năm 2010 4
thể có nhức đầu kiểu Migrain. Ảo thị thường kéo
dài 1-2 phút và cơn co giật thường kéo dài dưới
5 phút. Tần số cơn co giật cũng dao động rõ rệt.
Có một bệnh nhi (14,3%) chỉ có một cơn co giật
và 6/7 (85,7%) bệnh nhi có nhiều hơn ba cơn co
giật, kéo trong nhiều tháng. Gần đây,
Panayiotopulos đã mô tả một biến thể của lọai
động kinh này ở trẻ nhỏ tuổi hơn với sự hiện
diện của các họat động kịch phát ngay cả khi mở
mắt(11). Chúng tôi nhận thấy có hai bệnh nhi có
thể xếp vào biến thể này. Một phát bệnh lúc hai
tuổi với tiền căn gia đình có sốt cao co giật. Cơn
động kinh khởi phát với nôn mửa chứ không
phải ảo giác. Bệnh nhân thứ hai khởi phát lúc 3
tuổi với biểu hiện thấy vòng tròn nhiều màu sắc
sau đó là những cơn co giật cục bộ rồi toàn thể.
Biến thể này hiện vẫn chưa được nghiên cứu sâu
tại Việt Nam.
Động kinh lành tính trẻ nhỏ với triệu chứng
cảm xúc: Trẻ có cơn co giật khi sợ hãi quá mức.
Cơn tái phát 3-4 lần
Biểu hiện lâm sàng của co giật lành tính gia
đình hoặc không có tính gia đình của trẻ sơ sinh:
Trẻ có thể có cơn co giật và ngưng thở. Cơn xảy
ra thường xuyên và không ổn định. Có 2/6 trẻ
(33,3%) co giật cơn toàn thể, 1/6 trẻ (16,7%) co
giật cơn cục bộ, 3/6 (50%) trẻ còn lại vừa có cơn
cục bộ vừa có cơn toàn thể. 100% những cơn co
giật này xảy ra khi trẻ thức. Trẻ co giật có tính
gia đình, có thể ghi nhận được cơn tăng trương
lực - co giật rải rác nhưng thể không có tính gia
đình không ghi nhận được cơn tăng trương lực.
Những cơn co giật thường ngắn, không kéo dài
trên ba phút. Ở 2/6 trẻ (33,3%), chúng tôi ghi
nhận những cơn co giật thành chùm, kéo dài từ
8 đến 10 ngày rồi khỏi.
Động kinh giật cơ lành tính ở trẻ nhũ nhi
(dưới 12 tháng tuổi): Cơn giật cơ toàn bộ, ngắn
và thường ảnh hưởng đến đầu và tay. Cơn co
giật diễn ra khi trẻ thức giấc hay khi trẻ đang
ngủ. Một bệnh nhi cơn khởi phát mỗi khi trẻ bị
giật mình vì tiếng động. Một bệnh nhi khác, cơn
diễn ra liên tiếp thành chùm.
Điện não đồ
Điện não được thực hiện cho tất cả các
trường hợp. Tỉ lệ ghi nhận sóng động kinh và
dạng sóng động kinh thay đổi khác nhau tuỳ
theo các hội chứng:
BRE: Ngoài cơn thường quan sát thấy các
nhọn chậm, hai pha, biên độ lớn vùng trung tâm
thái dương, tần số tăng dần khi vào giấc ngủ và
tồn tại ở tất cả các giai đoạn của giấc ngủ. Các
hoạt động điện não này có khuynh hướng lan
tỏa hai bên (Hình 2).
Điện não đồ của BCEOP: Ngoài cơn đặc
trưng bằng một hoạt động nền bình thường với
những nhọn hoặc nhọn-sóng ở vùng chẩm, biên
độ lớn ở một hoặc hai bên. Các họat động này
chỉ xuất hiện khi nhắm mắt và biến mất khi mở
mắt (Hình 3).
Điện não đồ động kinh lành tính trẻ nhỏ
với triệu chứng cảm xúc: Không có đặc điểm
đặc trưng.
Điện não đồ co giật lành tính gia đình hoặc
không có tính gia đình của trẻ sơ sinh: Không
đặc trưng. Một trường hợp, chúng tôi quan sát
được hoạt động Theta nhọn dao động trên điện
não ngoài cơn. Điện não đồ hoàn toàn bình
thường trong năm trường hợp còn lại.
Điện não đồ động kinh giật cơ lành tính ở
trẻ nhũ nhi (dưới 12 tháng): Nhọn sóng nhanh
toàn bộ, đồng bộ với giật cơ trên lâm sàng
(Hình 4).
Y Học TP. Hồ Chí Minh * Tập 14 * Phụ bản của Số 4 * 2010 Nghiên cứu Y học
Hội Nghị Nhi Khoa Mở Rộng BV. Nhi Đồng 2 – Lần XIX - Năm 2010 5
Hình 2 : Động kinh Rolando lành tính (BRE - Benign rolandic epilepsy) với những gai điển hình vùng trung
tâm thái dương.
Hình 3: Điện não đồ của bệnh nhân nam 13 tuổi bị BCEOP
Y Học TP. Hồ Chí Minh * Tập 14 * Phụ bản của Số 4 * 2010 Nghiên cứu Y học
Hội Nghị Nhi Khoa Mở Rộng BV. Nhi Đồng 2 – Lần XIX - Năm 2010 6
Hình 4 : Điện não đồ của động kinh giật cơ lành tính ở bệnh nhi 11 tháng tuổi
Điều trị
Thuốc động kinh được chỉ định trong 27/56
trường hợp (48%) (Hình 5).
52%48% Khoâng duøng thuoác
Duøng thuoác
Hình 5 : Phân bố bệnh nhi theo chỉ định thuốc chống
động kinh
BRE: Chúng tôi hạn chế chỉ định thuốc cho
trẻ mới được chẩn đoán với BRE và chỉ bắt đầu
sử dụng thuốc trong những trường hợp trẻ có
nhiều hơn ba cơn co giật. Trong 38 trẻ, 15 trẻ
được chỉ định thuốc (39,5%). Thuốc chống động
kinh luôn được sử dụng ở liều thấp. Những
thuốc thường hay được chỉ định là
Carbamazepine, Oxcarbazepine, Valproate,
Clonazepam. Chúng tôi ngừng thuốc khi trẻ
không có cơn co giật lại từ 1-2 năm. Trong số 15
ca đã được chỉ định thuốc, 14 trẻ (93,3%) đã
ngừng thuốc. Sau khi ngừng thuốc, chỉ có 3
trường hợp có cơn co giật tái phát. Hầu hết bệnh
nhi BRE vẫn đi học và phát triển bình thường.
Thời gian trẻ có cơn co giật: Trong lô nghiên
cứu, 6/38 trẻ (15,7%) chỉ có một cơn co giật duy
nhất. Số lượng trẻ có thời gian phát bệnh dưới
một tháng chiếm 10.5% (4/38 trẻ), dưới một năm
chiếm 18,4% (7/38 trẻ) và từ 1-5 năm chiếm 47%
(18/38 trẻ). Chỉ có 3 trẻ (7,9%) có cơn xuất hiện
rải rác hoặc liên tục trong hơn sáu năm.
BCEOP: Thuốc thường được chỉ định nhất là
Carbamazepine (5/7 ca, 71,4%). 2 ca còn lại
chúng tôi chỉ định Oxcarbazepine và Valproic
acid. Chúng tôi thường ngưng thuốc trong vòng
1-2 năm. 5/7 trường hợp (71,4%), bệnh khỏi khi
trẻ vào độ tuổi dậy thì. Một trường hợp, trẻ khỏi
Y Học TP. Hồ Chí Minh * Tập 14 * Phụ bản của Số 4 * 2010 Nghiên cứu Y học
Hội Nghị Nhi Khoa Mở Rộng BV. Nhi Đồng 2 – Lần XIX - Năm 2010 7
vào khi 17 tuổi. Trường hợp còn lại trẻ vẫn còn
đang có cơn động kinh.
Cả 2 trẻ động kinh lành tính trẻ nhỏ với triệu
chứng cảm xúc đều không cần điều trị.
Chúng tôi dùng thuốc cho 2/6 trẻ co giật lành
tính gia đình hoặc không có tính gia đình của trẻ
sơ sinh (33,3%). Thuốc được dùng là Valproate.
100% trẻ dứt cơn hoàn toàn và phát triển bình
thường sau đó. Chúng tôi không ghi nhận được
trường hợp nào tiến triển thành bệnh động kinh.
Động kinh giật cơ lành tính ở trẻ nhũ nhi
(dưới 12 tháng tuổi): Chúng tôi chỉ định
Valproate cho cả ba trẻ này. Hai bệnh nhi đáp
ứng tốt với đơn trị liệu. Trường hợp còn lại
phải phối hợp với Benzodiazepine và bệnh
nhân cải thiện rõ rệt. Hai bệnh nhân cắt cơn
hoàn toàn sau điều trị. Một trường hợp điều trị
bằng Valproate, bệnh nhân xuất hiện động
kinh cơn co cứng - co giật khi chúng tôi ngưng
thuốc. Hiện bệnh nhân vẫn còn đang được tiếp
tục điều trị với Valproate và chưa xuất hiện lại
cơn động kinh.
BÀN LUẬN
Động kinh lành tính là tương đối phổ biến
trong các thể động kinh. Trong đó BRE là
thường gặp nhất(2,6). Điểm cần nhấn mạnh là do
các loại động kinh này hay xuất hiện trong khi
ngủ nên chỉ định ghi điện não đồ trong giấc
ngủ là rất cần thiết vì nhiều khi ghi điện não khi
thức không phát hiện được bất thường. Nhiều
nhà khoa học đã đề nghị rằng BRE không cần
điều trị(12). Bệnh sẽ tự khỏi ở một lứa tuổi nhất
định, thường là khi trẻ đến tuổi dậy thì(13). Khi
thực hành lâm sàng, chúng tôi nhận thấy rằng
đối với những trẻ chỉ có một cơn động kinh đơn
độc, hoặc cơn xảy ra rải rác vào ban đêm, các
bậc phụ huynh dễ chấp nhận phương pháp
không chỉ định thuốc mà chỉ theo dõi. Những
trẻ thường xuyên xuất hiện cơn động kinh chỉ
định thuốc sau cơn động kinh thứ 2 nên được
cân nhắc vì mặc dù BRE là thể động kinh lành
tính với tiên lượng tốt ở đại đa phần các trường
hợp nhưng nếu trẻ có cơn co giật thường và kéo
dài trong nhiều năm, một số vấn đề nghiêm
trọng có thể xảy ra. Theo Nishiura và Miyazaki,
trẻ khởi phát càng sớm, bệnh càng kéo dài lâu
và ngược lại(10). Các tác giả này đã gọi BRE là
một hội chứng theo tuổi. Do đó, họ đã khuyên
rằng nên tiến hành điều trị đối với những trẻ
khởi phát sớm. Tuy nhiên, các nhà thần kinh
học trên thế giới đều thống nhất rằng nếu có
tiến hành điều trị BRE thì nên dùng liều tối
thiểu có thể. Một nghiên cứu do Loiseau và
cộng sự đã tiến hành theo dõi trẻ BRE sau một
khoảng thời gian dài. Họ kết luận rằng khi lớn
lên, bệnh nhân hoàn toàn không gặp vấn đề gì
trong học tập và công việc(8,9).
Đối với những bệnh nhân bị động kinh lành
tính có kịch phát ở thùy chẩm, khi đo EEG cần
lưu ý rằng các bất thường điện não như mô tả ở
trên (thậm chí rất đặc hiệu) luôn cần phải phân
biệt với động kinh cục bộ triệu chứng thùy chẩm
hoặc với những động kinh căn nguyên ẩn do
tiên lượng của hai loại sau này kém khả quan
hơn. Đối với hội chứng này, cần phân biệt biến
thể Panayiotopoulos vì thể này thường chỉ xuất
hiện một cơn động kinh riêng lẻ, cơn thưa do đó
thuốc chống động kinh đôi khi chưa cần chỉ
định(2,11). Những trường hợp còn lại, thuốc nên
được chỉ định trong một số trường hợp chẳng
hạn như tần số co giật cao và bệnh khởi phát
sớm. Điểm đặc biệt là những bất thường về EEG
vẫn có thể tồn tại sau khi ngưng thuốc. Đây là
một điều bình thường. Theo Verrotti và cộng sự,
sau khi dứt cơn, khả năng trí tuệ của trẻ bình
thường, chỉ một số rất ít trường hợp, trẻ có IQ
tương đối thấp hơn so với bạn đồng trang lứa(11).
Co giật sơ sinh lành tính có hoặc không có
tính gia đình: Tính di truyền của thể này đã
được xác định là di truyền nhiễm sắc thể trội
do đoạn nhiễm sắc thể 16p 12-q12 hoặc nhiễm
sắc thể số 19(1,5). Đây là một trong những thể
bệnh lành tính nhất. Hầu hết bệnh nhân phát
triển bình thường(6).
Đối với động kinh giật cơ lành tính ở trẻ nhũ
nhi, chúng tôi nhận thấy đơn trị liệu với
Valproate là hữu hiệu nhất. Dravet và Bureau
Y Học TP. Hồ Chí Minh * Tập 14 * Phụ bản của Số 4 * 2010 Nghiên cứu Y học
Hội Nghị Nhi Khoa Mở Rộng BV. Nhi Đồng 2 – Lần XIX - Năm 2010 8
báo cáo rằng đơn trị liệu đáp ứng tốt trong 85%
trường hợp (55/65 trẻ hoàn toàn cắt cơn)(5).
Chúng tôi không tìm thấy mối liên hệ giữa việc
cần sử dụng đa trị liệu và tuổi khởi phát của trẻ.
Tuy là thể động kinh lành tính, một số ít trường
hợp đã ghi nhận được rối loạn hành vi hoặc
chậm phát triển. Một số trường hợp khác, cơn
động kinh toàn thể tăng trương lực - co giật có
thể xuất hiện lại ở tuổi thanh thiếu niên. Điều
đặc biệt là, theo Lin và cộng sự, những tiên
lượng xấu này là một trong những trường hợp
có tuổi khởi phát sớm (dưới 3 tháng tuổi) hoặc là
khi các bác sĩ chỉ định thuốc chống động kinh trễ
(sau 1 năm 4 tháng)(7). Trong 3 bệnh nhân chúng
tôi nghiên cứu, không có trường hợp nào tiến
triển theo chiều hướng xấu trên. Tuy nhiên có
thể do thời gian theo dõi của chúng tôi chưa đủ
hoặc có thể do dân số nghiên cứu quá ít.
KẾT LUẬN
Thực hiện phân loại động kinh theo triệu
chứng chúng tôi ghi nhận 11,6% bệnh nhân
động kinh trong nhóm các hội chứng động kinh
lành tính, trong số đó chỉ có 48% (27/56) trường
hợp phải điều trị với thuốc chống động kinh.
Hầu hết các bệnh nhân đều diễn tiến tốt trong
suốt thời gian theo dõi. Tỉ lệ trẻ có cơn tái phát
và phải kéo dài điều trị rất thấp, chỉ có 5/56 trẻ
(8,9%) (3 trường hợp trong BRE, 1 trong BCEOP,
1 trong giật cơ lành tính ở trẻ nhũ nhi).
Phân loại hội chứng động kinh theo bảng
phân loại năm 1989 của ILAE tương đối phức
tạp và đòi hỏi những điều kiện nhất định mới có
thể thực hiện được nhưng phân loại này lại rất
có ý nghĩa. Thực hiện phân loại này giúp định
hướng điều trị tốt, chọn lựa phương thức thích
hợp đối với từng trường hợp. Đặc biệt với các
hội chứng động kinh lành tính tỉ lệ điều trị thấp
và thời gian điều trị nếu cần cũng ngắn. Chất
lượng cuộc sống của bệnh nhân động kinh nhờ
đó được cải thiện đáng kể.
Danh mục viết tắt
BRE: Benign Rolandic Epilepsy
BCEOP: Benign childhood epilepsy with
occipital paroxysms
TÀI LIỆU THAM KHẢO
1. Auvin S, Pandit F, De Bellecize J, Badinand N, Isnard H,
Motte J, Villeneuve N, Lamblin MD, Valle L (2006). “Benign
myoclonic epilepsy in infants: electroclinical features and
long-term follow-up of 34 patients”. Epilepsia; 47(2):387-93.
2. Camfield, P., & Camfield, C. (2002). “Epileptic syndromes in
childhood: Clinical features, outcomes, and treatment”.
Epilepsia, 43, 27–32.
3. Caraballo RH, Cersĩsimo RO, Amartino H, Szepetowski P,
Fejerman N (2002). “Benign familial infantile seizures: further
delineation of the syndrome”. J Child Neurol;17(9):696-9.
4. Chahine LM, Mikati MA (2006). “Benign pediatric
localization-related epilepsies”. Epileptic Disord.;8(4):243-58.
5. Dravet C, Bureau M (2002). “Benign myoclonic epilepsy of
infancy”. In: Roger J, Bureau M, Dravet C, et al., eds. Epileptic
Syndromes in Infancy, Childhood and Adolescence. London: John
Libbey, 2002:69.
6. Joseph Roger & Michell Bureau (1992). Epileptic Syndromes in
Infancy childhood and Aldolescence. John Libbey.
7. Lin Y, Itomi K, Takada H et al (1998). “Benign myoclonic
epilepsy in infants: video-EEG features and long-term follow-
up”. Neuropediatrics 1998;29:268–271.
8. Loiseau P, Duch B, Cordova S, Dartigues JF, Cohadon S
(1988). “Prognosis of benign childhood epilepsy with
centrotemporal spikes: a follow-up study of 168 patients”.
Epilepsia. ;29(3):229-
35.javascript:PopUpMenu2_Set(Menu3371279);
9. Loiseau P. Pestre M, Dartigue JF, Commenges D, Barbeger-
Gateau C, Cohadon S (1983). “Long-term prognosis in two
forms of childhood epilepsy: typical absence seizures and
epilepsy with rolandic (centro-temporal) EEG foci”. Ann
Neurol ; I3:642-8.
10. Nishiura N, Miyazaki T (1976). “Clinico-
electroencephalographical study of focal epilepsy with special
reference to benign epilepsy of children with centro-temporal
EEG foci and its age dependency”. Folia Psychiatr Neurol
Jpn;30:253-61.
11. Verrotti A, Domizio S, Guerra M, Sabatino G, Morgese G,
Chiarelli F (2000). “Childhood epilepsy with occipital
paroxysms and benign nocturnal childhood occipital
epilepsy”. J Child Neurol; 15: 218-21.
12. Willmore LJ (2001). “Treatment of benign epilepsy syndromes
throughout life”. Epilepsia;42 Suppl 8:6-9.
13. Wirrell E (1998). “Benign childhood epilepsy with
centrotemporal spikes”. Epilepsia; 29(suppl 4):S32-s41s.
Y Học TP. Hồ Chí Minh * Tập 14 * Phụ bản của Số 4 * 2010 Nghiên cứu Y học
Hội Nghị Nhi Khoa Mở Rộng BV. Nhi Đồng 2 – Lần XIX - Năm 2010 9
Y Học TP. Hồ Chí Minh * Tập 14 * Phụ bản của Số 4 * 2010 Nghiên cứu Y học
Hội Nghị Nhi Khoa Mở Rộng BV. Nhi Đồng 2 – Lần XIX - Năm 2010 10
Các file đính kèm theo tài liệu này:
- dac_diem_cac_truong_hop_dong_kinh_lanh_tinh_tai_benh_vien_nh.pdf