Trong khi đó chủng V. cholerae N16961 đã
được chứng minh có sự di truyền gen đa kháng
thuốc mã hóa cho gen EmrD-3 (Smith, 2009,
Floyd, 2013). Các chủng phân lập ở Thái Lan từ
năm 2003 đến năm 2004 cũng cho thấy 100%
acid amin tương đồng với các acid amin chủng
N16961. Tuy nhiên, gen TCPA của V. cholerae
O1 ET chủng trong năm 2007 và sau đó đã có một
đột biến ở vị trí amino acid 64 và điều này cũng
được tìm thấy ở chủng V. cholerae 2010EL1786
(GenBank: CP003069), chủng này đã từng gây ra
dịch bệnh ở Haïti (Reimer et al., 2011).
Ở Việt Nam năm 2000, những chủng V.
cholerae O1 đề kháng tetracycline là do gen
tetA, gen kháng trimethoprim cũng không được
tìm thấy trong thời điểm này. Các chủng phân
lập vào năm 2002 lại nhạy cảm với tất cả các
loại thuốc kiểm tra. Từ năm 2010 - 2011, những
chủng V. cholerae phân lập tại Việt Nam mang
gen kháng kháng sinh tương tự như chủng phân
lập tại Ấn Độ và Thái Lan, đã tạo ra một biến
thể mới của V. cholerae O1 (Jain et al., 2011).
Hai chủng trong nghiên cứu này có gen kháng
kháng sinh tương tự với các chủng so sánh và
nguy cơ về sự di truyền gen kháng kháng sinh là
rất cao trong những chủng thuộc loài V. cholerae.
9 trang |
Chia sẻ: hachi492 | Ngày: 12/01/2022 | Lượt xem: 352 | Lượt tải: 0
Bạn đang xem nội dung tài liệu Đặc điểm di truyền của gen kháng kháng sinh ở vi khuẩn vibrio cholerae phân lập tại tỉnh Trà Vinh, để tải tài liệu về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
38
KHOA HỌC KỸ THUẬT THÚ Y TẬP XXVI SỐ 3 - 2019
ÑAËC ÑIEÅM DI TRUYEÀN CUÛA GEN KHAÙNG KHAÙNG SINH ÔÛ VI KHUAÅN
VIBRIO CHOLERAE PHAÂN LAÄP TAÏI TÆNH TRAØ VINH
Nguyễn Thị Đấu1, Hồ Thị Việt Thu2
TÓM TẮT
Trong số 25 chủng Vibrio spp. phân lập được từ các loại mẫu nước sông, nước biển, thức ăn có nguồn
gốc thủy sản tại tỉnh Trà Vinh vào tháng 12 năm 2014, có 6 chủng được định danh là Vibrio cholerae
và được xác định tính nhạy cảm đối với 8 loại kháng sinh. Bằng phương pháp Kirby-Bauer (CLSI,
2010), đã xác định được các chủng đề kháng kháng sinh bao gồm: streptomycin (50%), ampicillin (17%),
tetracycline (33%), trimethoprim-sulfamethoxazole (33%) và vancomycin (67%). Bằng phương pháp
PCR, đã phát hiện được 2 chủng Vibrio cholerae trong tổng số 6 chủng kiểm tra chứa gen kháng kháng
sinh tetA, gen mã hóa kháng tetracycline, các nhóm gen blaSHV, aac(3)-IV và dhfrI mã hoá đề kháng với
kháng sinh β-Lactam, Aminoglycosid, Trimethoprim đã không phát hiện được ở nghiên cứu này.
Trình tự nucleotide đoạn gen của 2 chủng Vibrio cholerae trong nghiên cứu này so sánh với các chủng
phân lập được tại Thái Lan, Nhật Bản, Trung Quốc, Indonesia, Brazil và Ấn Độ cho thấy mức độ tương
đồng là 97% với 10 chủng; tương đồng 96% với 1 chủng và tương đồng 94% với 2 chủng. Cây phả hệ về
chủng loài cũng chứng tỏ mối quan hệ gần của những chủng mang gen kháng kháng sinh luôn có nguy
cơ tiềm ẩn, dễ dàng thu nhận và lây truyền các gen kháng từ các yếu tố di truyền như plasmid, integrons,
transposons (gen nhảy). Đột biến gen kháng thuốc của vi khuẩn V. cholerae luôn hiện diện ngoài môi
trường và trong thức ăn có nguồn gốc từ hải sản.
Từ khoá: Vibrio cholerae, gen kháng kháng sinh, trình tự tương đồng, Trà Vinh.
Genetic characteristics of antibiotic resistance genes in
Vibrio cholerae isolated in Tra Vinh province
Nguyen Thi Dau, Ho Thi Viet Thu
SUMMARY
Out of 25 Vibrio spp. strains isolated from the river, sea water and feed having origin from fish
in Tra Vinh province in December, 2014, there were 6 strains classified as Vibrio cholerae strains
and they were tested for antibiotic resistance with 8 antibiotics. By Kirby-Bauer method, the antibiotic
resistance strains were determined, including 50% of the strains were resistant to streptomycin, 17%
were resistant to ampicillin, 33% were resistant to tetracycline, 33% were resistant to trimethoprim-
sulfamethoxazole and 67% were resistant to vancomycin. The PCR analysis results also showed that
there were 2 out of 6 Vibrio cholerae strains containing antibiotic resistance tetA gene encoding for
tetracycline resistance, the antibiotic resistance gene groups (blaSHV, aac (3) -IV and dhfrI) encoding
for resistance to antibiotics: β-lactam, aminoglycosid, trimethoprim were not detected in this study.
The nucleotide sequence similarity level of the TestAF and TestAR genes of the isolated strains in
this study in comparison with those of the other isolated strains in Thailand, Japan, China, Indonesia,
Brazil and India was 97% with 10 strains; 96% with 01 strains and 94% with 02 strains. The result of
phylogenetic tree analysis also showed close relationship of the strains carrying antibiotic resistance
genes are always potential risks, easy to receive and transfer the antibiotic resistance genes from
genetic factors, such as: plasmids, integrons, transposons. The antibiotic resistance mutation genes
in V. cholerae, are always present in the environment and seafood.
Keywords: Vibrio cholerae, antibiotic resistance gene, homological sequence, Tra Vinh.
1. Trường Đại học Trà Vinh
2. Đại học Cần Thơ
39
KHOA HỌC KỸ THUẬT THÚ Y TẬP XXVI SỐ 3 - 2019
I. GIỚI THIỆU
Vibrio cholerae là vi khuẩn Gram âm, tác
nhân của bệnh dịch tả trên người, gây tiêu chảy
cấp tính và mất nước, dịch bệnh xảy ra với
các hình thức dịch địa phương và đại dịch. V.
cholerae đã được phân loại hơn 200 nhóm huyết
thanh. Trong số này, chỉ có nhóm huyết thanh
O1 và O139 là gây dịch bệnh (Kaper, 1995;
Faruque, 1998). Có nhiều loại kháng sinh sử
dụng không còn hoặc ít tác dụng với vi khuẩn
này, trong đó có V. cholerae, đang là vấn đề phức
tạp trong điều trị bệnh và là mối quan tâm đối
với sức khỏe cộng đồng. Nhiễm sắc thể được
chứng minh là yếu tố di truyền gen kháng thuốc
của vi khuẩn (Ghosh et al., 2011). Việc thu nhận
và lây truyền các gen kháng kháng sinh giữa các
loài vi khuẩn trong môi trường là do các yếu tố
di truyền như plasmid, integrons và transposons
(gen nhảy) (Ghosh et al., 2011).
Thực phẩm và nước ô nhiễm vi khuẩn kháng
kháng sinh là một mối đe dọa lớn đối với sức
khỏe cộng đồng. Bên cạnh đó, thuốc kháng sinh
thường được bổ sung vào thức ăn cho động vật
đã góp phần làm tăng nguy cơ kháng kháng sinh
của vi khuẩn gây bệnh trên người (Smith et al.,
1999), điều này có thể khẳng định trong thực
tế hiện tượng kháng kháng sinh đang gia tăng
cả trong lĩnh vực chăn nuôi và y tế công cộng
(Teuber, 2001; Bywater, 2004).
Để cập nhật về hiện trạng kháng kháng sinh
của vi khuẩn V. cholerae phân lập từ môi trường
và thức ăn hải sản, đặc biệt là ở vùng đồng bằng
sông Cửu Long, nơi có nhiều điều kiện để vi
khuẩn lây lan như có nhiều sông ngòi, nơi phát
triển nghề nuôi nghêu và tôm, cùng với mục tiêu
nhằm xác định mối liên quan về đặc điểm di truyền
của gen kháng kháng sinh ở V. cholerae phân lập
trên môi trường nước và trên mẫu nghêu, chúng
tôi đã tiến hành xác định đặc điểm di truyền của
gen kháng kháng sinh, từ đó xác định tính tương
đồng của gen kháng kháng sinh của V. cholerae
phân lập được tại tỉnh Trà Vinh với những chủng
V. cholerae phân lập từ môi trường, thức ăn hải
sản ở Việt Nam và trên thế giới.
II. VẬT LIỆU VÀ PHƯƠNG PHÁP
2.1. Phương pháp xác định sự đề kháng
kháng sinh
Hai mươi lăm chủng vi khuẩn Vibrio spp.
phân lập được từ các loại mẫu nước sông, nước
biển, thức ăn có nguồn gốc thuỷ sản tại tỉnh Trà
Vinh trong tháng 12 năm 2014. Môi trường
chuyên biệt dùng nuôi cấy, phân lập vi khuẩn
Vibrio như Alkaline peptone water (APW:
400086-Mumbai, India), Thiosulfate Citrate
Bile Salts Sucrose (TCBS: 64271 Darmstadt,
Germany), Saline Nutrient Agar (SNA: 64271
Darmstadt, Germany); bộ định danh vi khuẩn
Gram âm với bộ test IDS 14GNR (Nam Khoa).
Phương pháp nuôi cấy, kiểm tra đặc tính sinh
hoá để phát hiện và phân biệt các loài Vibrio
được thực hiện theo quy trình ISO/TS 21872-
2:2009 (E). Kiểm tra tính mẫn cảm kháng sinh
theo phương pháp chuẩn (CLSI, 2010: Clinical
and Laboratory Standards Institute) với môi
trường thạch Mueller-Hinton (MHA). Chọn 8
loại kháng sinh thường dùng trong điều trị bệnh
tả do Vibrio: streptomycin (10μg), norfloxacin
(10μg), ampicillin (10μg), tetracycline (30μg),
azithromycin (30μg), amoxicillin-clavulanic
acid (30μg), trimethoprim-sulfamethoxazole
(25μg) và vancomycin (30μg).
Phương pháp PCR được thực hiện với các cặp
mồi tương ứng với gen kháng kháng sinh bla
SHV
,
aac(3)-IV, tetA và dhfrI, (bảng 1) (Maynard et
al., 2003) và giải trình tự tìm đoạn gen tương
đồng trên Genbank bằng chương trình BLAST
(www.ncbi.nlm.nih.gov.blast/).
40
KHOA HỌC KỸ THUẬT THÚ Y TẬP XXVI SỐ 3 - 2019
2.2. Phương pháp giải trình tự
2.2.1. Quy trình tách chiết DNA từ khuẩn lạc
Chọn 10 khuẩn lạc trên môi trường thạch
không chọn lọc (SNA: saline nutrient agar), cho
vào tube chứa 2,2 ml có sẵn bi sắt vô trùng và
lắc đều bằng máy vortex, sau đó thêm 1 ml dung
dịch Lysis buffer, lắc đều, ủ ở nhiệt độ phòng
trong 10 phút. Ly tâm 13.000 vòng/phút trong
5 phút, dùng pipette tách phần dung dịch (400
μl) chuyển sang tube mới. Cho một lượng tương
đương Ethanol 95%, ly tâm 13.000 vòng/phút
trong 5 phút, bỏ phần nước trong phía trên. Kết
tủa được rửa bằng Ethanol 70% trong 500 μl,
ly tâm 13.000 vòng/phút trong 5 phút. Sấy khô
phần tủa (DNA) trong 10 phút ở 450C; sau đó
hòa tan DNA thu được trong 100 μl TE 0.1X và
trữ ở -200C.
2.2.2. Phát hiện gen kháng kháng sinh bằng
kỹ thuật PCR
Các gen kháng kháng sinh định hướng phát
hiện bao gồm bla
SHV
,, aac(3)-IV, tetA và dhfrI
với 4 cặp mồi tương ứng có trình tự nucleotid
được trình bày trong bảng 1 (Maynard et al.,
2003). Thành phần 1 phản ứng PCR bao gồm:
DNA tổng số khoảng 25μl; 2,5μl buffer 1X (Tris
10 mM, KCl 50 mM, pH 9.0, Triton X-100), 2μl
MgCl
2
, 4μl cho mỗi dNTP, 1μl mồi xuôi và 1μl
mồi ngược, 0,25μl Taq DNA polymerase. Chu
kỳ nhiệt của phản ứng PCR như sau: 950C trong
10 phút, sau đó lặp lại 30 chu kỳ với các bước
như sau: Biến tính ở 950C trong 1 phút, gắn
mồi ở 530C trong 1 phút, tổng hợp DNA ở 720C
trong 1 phút. Cuối cùng phản ứng được duy trì
ở 720C trong 10 phút.
Sản phẩm PCR được phân tích trên gel
agarose 1,5% trong dung dịch đệm TBE 1X ở
100V trong 90 phút và chụp bằng máy chụp
hình gel Biorad UV 2000, thang chuẩn 100 bp.
(công ty Fermentas).
2.2.3. Phân tích trình tự gen và thiết lập cây
phả hệ
Sản phẩm PCR (DNA) được gửi giải trình
tự tại công ty Macrogen Inc (Hàn Quốc). Các
trình tự được phân tích và đọc bằng phần
mềm BioEdit, sau đó so sánh với các trình tự
nucleotid tương đồng trên Genbank và suy diễn
với trình tự nucleotid tương ứng bằng chương
trình BLAST (www.ncbi.nlm.nih.gov/blast/), từ
đó thiết lập cây phát sinh loài, sử dụng phương
pháp Neighbor-joining, ký hiệu Gen-DKKS-
T1-TraVinhVN-2014 và Gen-DKKS-T3-
TraVinhVN-2014, quan sát cây phát sinh loài
bằng phần mềm Treeview.
Các chủng vi khuẩn sử dụng trong so sánh và
thiết lập cây phát sinh loài trong nghiên cứu này
được thể hiện ở bảng 2.
Bảng 1. Trình tự nucleotid các cặp mồi trong phản ứng PCR
xác định gen kháng kháng sinh
Nhóm kháng sinh Mồi Trình tự nucleotide của mồi (5’→ 3’)Mồi xuôi / Mồi ngược Độ dài (bp)
β-Lactam blaSHV
TCGCCTGTGTATTATCTCCC
CGCAGATAAATCACCACAATG 768
Aminoglycosid aac(3)-IV GTGTGCTGCTGGTCCACAGCAGTTGACCCAGGGCTGTCGC 286
Tetracycline tetA GTGAAACCC AACATACCCCGAAGGCAAGCAGGATGTAG 888
Trimethoprim dhfrI AAGAATGGAGTTATCGGGAATGGGGTAAAAACTGGCCTAAAATTG 931
(Nguồn: Maynard et al., 2003)
41
KHOA HỌC KỸ THUẬT THÚ Y TẬP XXVI SỐ 3 - 2019
Bảng 2. Các chủng vi khuẩn sử dụng so sánh và phân tích với trình tự các chủng Vibrio
cholerae: Gen DKKS-T1-TraVinhVN-2014 và gen DKKS-T3-TraVinhVN-2014
Chủng vi khuẩn Vibrio cholerae Nơi phân lập Năm phân lập Mẫu phân lập Mã số Genbank
Vibrio cholerae non-O1 vcmD Japan 2005 AB213657.1
Vibrio cholerae O395 chromosome I China 2008 Nước CP001235.1
Vibrio cholerae LMA3894-4 chromosome Brazil 2011 Nước CP002555.1
Vibrio cholerae MS6 DNA Thailand 2014 Phân bệnh nhân AP014524.1
Vibrio cholerae M66-2 chromosome I Indonesia 2008 CP001233.1
Vibrio cholerae IEC224 chromosome I, “Brazil: Belem” 2012 CP003330.1
Vibrio cholerae O1 str. 2010EL-1786 Haïti 2010 Nước CP003069.1
Vibrio cholerae MJ-1236 chromosome 1 Bangladesh 2009 CP001485.1
Vibrio fluvialis MATE-AshVFD69 India 2007 Phân bệnh nhân EU263361.1
Vibrio fluvialis MATE -AshVFD53 India 2007 Phân bệnh nhân EU263360.1
Vibrio cholerae clone FLH214558 USA 2006 DQ772843.1
Vibrio cholerae strain N16961 MATE-
VCD43 India 2007
Phân bệnh nhân EU263362.1
Vibrio cholerae strain N16961 MATE-
AshVCD44 India
2007 Phân bệnh nhân EU263363.1
2.3. Xử lý số liệu
Xử lý kết quả bằng phần mềm BioEdit (phân
tích kết quả giải trình tự), phần mềm MEGA 5.05.
III. KẾT QUẢ VÀ THẢO LUẬN
3.1. Xác định tính mẫn cảm kháng sinh của
V. cholerae
Kết quả khảo sát sự nhạy cảm và kháng
kháng sinh của 6 chủng thuộc V. cholerae
được thể hiện qua bảng sau:
Bảng 3. Kết quả xác định tính mẫn cảm kháng sinh của V. cholerae
Kháng sinh Ký hiệu
Số mẫu
kiểm tra
Nhạy cảm Trung gian Kháng
Số mẫu % Số mẫu % Số mẫu %
Streptomycin STH 6 3 50 0 0 3 50
Norfloxacin NOR 6 6 100 0 0 0 0
Ampicillin AMP 6 5 83 0 0 1 17
Tetracyclin TCY 6 4 67 0 0 2 33
Azithromycin AZM 6 4 67 0 0 2 33
Amoxicillin-clavulanic acid AMC 6 5 83 0 0 1 17
Sulfamethoxazole Trimethoprim STX 6 4 67 0 0 2 33
Vancomycin VAM 6 2 33 0 0 4 67
Các kết quả trên cho thấy, các chủng V.
cholerae nhạy cảm với nhiều loại kháng sinh
được sử dụng trên lâm sàng như norfloxacin
100%, ampicillin 83% và amoxicillin-
42
KHOA HỌC KỸ THUẬT THÚ Y TẬP XXVI SỐ 3 - 2019
clavulanic acid 83%. Ngoài ra, V. cholerae
đề kháng với vancomycin 67%, streptomycin
50%, tetracycline 33%, azithromycin 33%,
trimethoprim-sulfamethoxazole 33% và
vancomycin 67%. Các chủng V. cholerae phân
lập ở miền Bắc Việt Nam từ năm 2007 đến
2010 luôn nhạy với các loại kháng sinh như
ciprofloxacin 100% (nhóm Fluroquinolone
bao gồm norfloxacin, ciprofloxacin),
ampicillin 98%, azithromycin 95%. Đặc biệt
đề kháng với trimethoprim-sulfamethoxazole
100%, tetracycline 29% (Huu Dat Tran et
al., 2012).
3.2. Kết quả phát hiện gen kháng thuốc của
vi khuẩn V. cholerae
Trong các chủng V. cholerae đã phân lập,
có nhiều chủng đa kháng kháng sinh, chủng
O3.2 kháng với 3 loại kháng sinh tetracycline,
vancomycin, azithromycin; chủng O1.2 kháng
với 3 loại kháng sinh ampicillin, vancomycin,
trimethoprim-sulfamethoxazole; chủng N8
kháng với 2 loại kháng sinh tetracycline,
vancomycin; chủng 81V1 kháng với 2 loại
kháng sinh là azithromycin và amoxicillin-
clavulanic acid; chủng Ng3 kháng với 2 loại
kháng sinh streptomycin và vancomycin.
Bảng 4. Kết quả phát hiện gen kháng kháng sinh của V. cholerae
Mã code (n=6) Kháng kháng sinh Gen kháng kháng sinh Các gen được phát hiện
O3.2 (T1) TCY, VAM, AZM blaSHV, aac(3)-IV, tetA và dhfrI tetA
O1.2 (T2) AMP, VAM, STX blaSHV, aac(3)-IV, tetA và dhfrI -
N8 (T3) TCY, VAM blaSHV, aac(3)-IV, tetA và dhfrI tetA
85V1 (T4) STX blaSHV, aac(3)-IV, tetA và dhfrI -
81V1 (T5) AZM, AMC blaSHV, aac(3)-IV, tetA và dhfrI -
Ng3 (T6) STH, VAM blaSHV, aac(3)-IV, tetA và dhfrI -
Ghi chú: STH (streptomycin), AMP (ampicillin), AMC (amoxicillin-clavulanic acid), AZM
(azithromycin), STX (Sulfamethoxazole-Trimethoprim), TCY (tetracycline) và VAM (vancomycin).
Từ năm 2008 - 2010, tại Việt Nam đã phát
hiện các chủng V. cholerae đa kháng với các
loại kháng sinh: ampicillin, tetracycline và
trimethoprim-sulfamethoxazole (Tran et al.,
2012). Điều đó cho thấy các chủng kháng thuốc
sẽ tiềm ẩn nguy cơ lan truyền đến các nước lân
cận. Hầu hết các V. cholerae O1 phân lập ở Thái
Lan từ năm 2003 đến năm 2011 đều có khả
năng kháng lại trimethoprim-sulfamethoxazole,
tetracycline - các loại thuốc được sử dụng
thường xuyên để điều trị bệnh tiêu chảy cấp và
bệnh tả (Supawat et al., 2009).
Phần lớn các chủng V. cholerae phân lập ở
Việt Nam vẫn còn nhạy cảm với kháng sinh
azithromycin (95%), đây là loại kháng sinh được
sử dụng để điều trị bệnh tiêu chảy ở nhiều nước
(de Saussure, 2009). Nhìn chung, những chủng
V. cholerae phân lập ở Việt Nam có những đặc
điểm kháng kháng sinh tương tự như những
chủng phân lập ở Ấn Độ và Thái Lan (Jain et
al., 2011).
3.3. Xác định gen kháng kháng sinh của V.
cholerae bằng kỹ thuật PCR
Kết quả cho thấy các sản phẩm PCR có kích
thước khoảng 888bp, tương ứng với đoạn gen
tetA được phát hiện ở 2 chủng V. cholerae. Gen
tetA có trình tự bảo tồn đặc trưng cho V. cholerae
nên các sản phẩm PCR quan sát được đều thuộc
loài vi khuẩn này.
Qua nghiên cứu, chưa phát hiện chủng V.
cholerae mang gen kháng kháng sinh bla
SHV
,
43
KHOA HỌC KỸ THUẬT THÚ Y TẬP XXVI SỐ 3 - 2019
aac(3)-IV và dhfrI. Chủng V. cholerae (T1) phân
lập từ môi trường nước biển và chủng V. cholerae
(T3) phân lập từ nghêu đều mang gen kháng
kháng sinh tetracycline, thuộc nhóm kháng sinh
Aminoglycosid. Như vậy, một số chủng trong
nghiên cứu không chứa gen kháng kháng
sinh tetracycline (tetA), nhưng chúng vẫn có
khả năng kháng với tetracycline. Kết quả này
cũng tương tự như kết quả của Dang và cs.
(2006). Nghiên cứu của Thungapathra et al.
(2002) đã cho thấy trong tổng số 94 chủng
thuộc Vibrios phân lập được, có 43 chủng
chứa R-plasmid đề kháng với ampicillin,
neomycin, tetracycline, gentamycin,
streptomycin, sulfonamide, furazolidone
và chloramphenicol. Những kết quả nghiên
cứu khác cũng cho thấy vi khuẩn Vibrio spp.
kháng với một số loại thuốc có trong thức ăn
hải sản. Cơ chế kháng phổ biến là thông qua
plasmid chứa gen kháng thuốc và gen kháng
này được gắn vào vi khuẩn qua các yếu tố
như integrons, transposons (gen nhảy). Đây
là một yếu tố quyết định tính kháng kháng
sinh của vi khuẩn Vibrio spp. Hơn nữa, vi
khuẩn Vibrio spp. có khả năng truyền các gen
kháng kháng sinh mã hoá plasmid sang người
một cách trực tiếp hoặc gián tiếp (Raissy et
al., 2012).
Hình 1. Sản phẩm khuếch đại đoạn gen tetA
M: thang chuẩn 100bp, 1: V. cholerae T1, 2: V. cholerae T3
M 1 2
900bp tetA (888bp)
Ở Việt Nam, sự bùng phát bệnh dịch tả
vào những 1995, 2000 và 2002 bởi những
gen khác nhau của V. cholerae O1 (Ehara et
al., 2004). Nhiều giả thiết cho rằng những
nhóm vi khuẩn kháng thuốc luôn hiện diện
trong hệ vi khuẩn ngoài môi trường, chúng
sinh sản rất nhanh; hoặc chúng có thể lan
truyền từ các nước khác và từng nhóm sẽ tạo
ra sự bùng phát dịch bệnh. Mặt khác, trong
một nhóm vi khuẩn sẽ trải qua quá trình trao
đổi gen, chèn thêm hoặc xoá các gen kháng
kháng sinh, từ đó xuất hiện một nhóm vi
khuẩn kháng thuốc mới (Ehara et al., 2004).
Hầu hết những chủng thuộc Vibrio phân
lập từ Việt Nam đều đa kháng thuốc, phổ
biến nhất là nalidixic acid, cotrimoxazole và
tetracycline. Tetracycline là kháng sinh dùng
phổ biến trong điều trị bệnh tả, 29% số chủng
V. cholerae phân lập ở miền Bắc Việt Nam từ
năm 2007 đến 2010 kháng với tetracycline
(Huu Dat Tran et al., 2012). Cả hai kháng sinh
tetracycline và doxycycline thuộc nhóm kháng
sinh tetracycline và sẽ có hiện tượng kháng
chéo giữa các nhóm vi khuẩn thuộc Vibrio.
Nếu sử dụng doxycycline để điều trị bệnh do V.
cholerae O1 thì tetracycline cần phải được theo
dõi thường xuyên (Fluit et al., 2005).
3.4. Kết quả giải trình tự, so sánh trình tự các
đoạn gen kháng kháng sinh
Nghiên cứu đã giải mã được đoạn gen
DKKS-T1-TraVinhVN-2014, DKKS-T3-
TraVinhVN-2014 thuộc vi khuẩn V. cholerae.
Kết quả so sánh trình tự được trình bày tại
bảng 5.
44
KHOA HỌC KỸ THUẬT THÚ Y TẬP XXVI SỐ 3 - 2019
Bảng 5. Mức độ tương đồng đoạn gen kháng kháng sinh của V. cholerae (T1 và T3)
với các trình tự trên Genbank bằng công cụ BLAST
Số hiệu gen Chủng Điểm Che phủ Ý nghĩa Tương đồng
AB213657.1 Vibrio cholerae non-O1 vcmD 909 95% 0.0 97%
CP001235.1 Vibrio cholerae O395 (I) 1534 84% 0.0 97%
AP014524.1 Vibrio cholerae MS6 DNA, (I) 1534 84% 0.0 97%
CP001233.1 Vibrio cholerae M66-2 (I) 1534 84% 0.0 97%
CP003330.1 Vibrio cholerae IEC224 (I) 1534 84% 0.0 97%
CP003069.1 Vibrio cholerae O1 str. 2010EL-1786 1534 84% 0.0 97%
CP001485.1 Vibrio cholerae MJ-1236 (I) 1534 84% 0.0 97%
DQ772843.1 Vibrio cholerae clone FLH214558-USA-2006 1134 83% 0.0 97%
CP002555.1 Vibrio cholerae LMA3894-4 chromosome I 1516 85% 0.0 96%
EU263362.1 Vibrio cholerae strain N16961 MATE-AshVCD43 832 95% 0.0 94%
EU263363.1 Vibrio cholerae strain N16961 MATE-AshVCD44 826 95% 0.0 94%
EU263361.1 Vibrio fluvialis MATE-AshVFD69 837 95% 0.0 94%
EU263360.1 Vibrio fluvialis MATE -AshVFD53 837 95% 0.0 94%
Dựa vào kết quả giải trình tự các đoạn gen, so
sánh với các trình tự tương đồng trên Genbank
(BLAST), trong nghiên cứu này đã chọn ra
những trình tự tương đồng cao với trình tự đoạn
gen gồm các mã số: AB213657.1, CP001235.1,
AP014524.1, CP001233.1, CP003330.1,
CP003069.1, CP001485.1, DQ772843.1,
CP002555.1, EU263362.1, EU263363.1,
EU263361.1, EU263360.1.
Từ giản đồ phả hệ thể hiện rõ về cơ chế tiến
hóa liên quan đến các chủng kháng kháng sinh
phân lập ngoài môi trường, từ thức ăn hải sản
và từ bệnh nhân có triệu chứng lâm sàng. Trong
nghiên cứu này, 2 chủng V. cholerae phân lập
tại Trà Vinh có mang gen mã hoá kháng kháng
sinh tetracycline phân lập trên mẫu nước và mẫu
nghêu có tỷ lệ tương đồng về trình tự nucleotide
với các chủng khác ở Thái Lan, Nhật Bản, Trung
Quốc, Indonesia, Brazil và Ấn Độ, tương đồng
97% với 8 chủng; tương đồng 96% với 1 chủng
và tương đồng 94% với 4 chủng (bảng 5).
Kết quả cây phát sinh chủng loài cũng chỉ
ra rằng các chủng từ Việt Nam có mối liên hệ
gần với nhiều chủng V. cholera khác như V.
cholerae non-O1 vcmD phân lập tại Nhật Bản
năm 2005, V. cholerae LMA3894 phân lập tại
Brazil năm 2011, chủng V. cholerae M66 phân
lập tại Indonesia năm 2008 và chủng V. cholerae
IEC224 phân lập tại Brazil năm 2012.
Chủng V. cholerae non-O1 vcmD là chủng
đa kháng kháng sinh mang gen cmD có cơ chế
bơm kháng sinh ra khỏi màng tế bào giúp tế
bào vi khuẩn có thể kháng với nhiều loại kháng
sinh. Ngoài ra, chủng V. cholerae trong nghiên
cứu của chúng tôi cũng có mối liên hệ tương
đối gần với các chủng khác, bao gồm chủng V.
cholerae 2010EL-1786, V. cholerae O395 phân
lập tại Trung Quốc năm 2008, V. cholerae MJ-
1236 phân lập tại Bangladesh năm 2009, V.
cholerae MS6 phân lập tại Thái Lan năm 2014,
V. cholerae non-O1 vcmD phân lập tại Nhật
Bản năm 2005, 2 chủng V. cholerae N16961
phân lập tại Ấn Độ năm 2007, V. cholerae clone
FLH214558 phân lập tại Mỹ năm 2006 và đặc
biệt có mối liên hệ xa nhất với loài V. fluvialis
phân lập tại Ấn Độ năm 2007, loài khác nhau
thì có mối liên hệ di truyền về kháng kháng sinh
khác nhau, mặc dù chúng đều có chung nguồn
gốc là Vibrios.
Một nghiên cứu khác cho thấy nhiễm sắc
thể 1 và 2 của chủng MS6 đã thường xuyên
45
KHOA HỌC KỸ THUẬT THÚ Y TẬP XXVI SỐ 3 - 2019
Hình 2. Cây phát sinh chủng loài của Vibrio cholerae về kháng kháng sinh
(Tamura K., 2004; Tamura K., Peterson D, 2011)
được sửa đổi bởi sự truyền gen từ các loài thuộc
Vibrio sau khi phân kỳ từ một tổ tiên chung, do
đó những chủng có mối liên hệ gần sẽ có những
đặc điểm tương tự về gen kháng kháng sinh
(Kazuhisa et al., 2014).
Trong khi đó chủng V. cholerae N16961 đã
được chứng minh có sự di truyền gen đa kháng
thuốc mã hóa cho gen EmrD-3 (Smith, 2009,
Floyd, 2013). Các chủng phân lập ở Thái Lan từ
năm 2003 đến năm 2004 cũng cho thấy 100%
acid amin tương đồng với các acid amin chủng
N16961. Tuy nhiên, gen TCPA của V. cholerae
O1 ET chủng trong năm 2007 và sau đó đã có một
đột biến ở vị trí amino acid 64 và điều này cũng
được tìm thấy ở chủng V. cholerae 2010EL1786
(GenBank: CP003069), chủng này đã từng gây ra
dịch bệnh ở Haïti (Reimer et al., 2011).
Ở Việt Nam năm 2000, những chủng V.
cholerae O1 đề kháng tetracycline là do gen
tetA, gen kháng trimethoprim cũng không được
tìm thấy trong thời điểm này. Các chủng phân
lập vào năm 2002 lại nhạy cảm với tất cả các
loại thuốc kiểm tra. Từ năm 2010 - 2011, những
chủng V. cholerae phân lập tại Việt Nam mang
gen kháng kháng sinh tương tự như chủng phân
lập tại Ấn Độ và Thái Lan, đã tạo ra một biến
thể mới của V. cholerae O1 (Jain et al., 2011).
Hai chủng trong nghiên cứu này có gen kháng
kháng sinh tương tự với các chủng so sánh và
nguy cơ về sự di truyền gen kháng kháng sinh là
rất cao trong những chủng thuộc loài V. cholerae.
IV. KẾT LUẬN
Từ 6 chủng V. cholerae được thử nghiệm
về tính kháng kháng sinh, tỷ lệ kháng
với streptomycin là 50%, ampicillin là
17%, tetracycline là 33%, trimethoprim-
sulfamethoxazole là 33% và vancomycin là
67%. Có 2 chủng V. cholerae trong tổng số 6
chủng được kiểm tra chứa gen tetA - gen mã
hóa kháng tetracycline; các nhóm gen bla
SHV
,
aac(3)-IV và dhfrI mã hoá cho nhóm kháng
sinh β-lactam, Aminoglycosid, Trimethoprim
chưa được phát hiện trong nghiên cứu này.
Tỷ lệ tương đồng về trình tự nucleotide của
2 chủng V. cholerae mang gen kháng kháng
sinh tetracycline so sánh với các chủng khác
có tương đồng 97% với 8 chủng, tương đồng
96% với 1 chủng và tương đồng 94% với 4
chủng. Cây phát sinh chủng loài cũng chứng tỏ
mối quan hệ gần của những chủng mang gen
kháng kháng sinh luôn có nguy cơ tiềm ẩn trong
những chủng V. cholerae ngoài môi trường và
trong thức ăn có nguồn gốc hải sản.
46
KHOA HỌC KỸ THUẬT THÚ Y TẬP XXVI SỐ 3 - 2019
TÀI LIỆU THAM KHẢO
1. Bywater, R. J, 2004. Veterinary use of antimicrobials
and emergence of resistance in zoonotic and sentinel
bacteria in the EU. J. Vet. Med. B. 51: 361-363.
2. Dang, H., Zhang, X., Song, L., Chang, Y. and
Yang, G, 2006. Molecular characterizations
of oxytetracycline resistant bacteria and their
resistance genes from mariculture waters of China.
Marine Pollution Bulletin, 52 (11), 1494-1503.
3. Ehara. E, B. M. Nguyen, D. T . Nguyen, C.Toma, N
. Higa, and M. Iwanaga, 2004. Drug susceptibility
and its genetic basis in epidemic Vibrio cholerae
O1 in Viet Nam. Epidemiol. Infect. 132, 595–
600.
4. Faruque SM, Albert MJ, Mekalanos JJ, 1998.
Epidemiology, genetics, and ecology of toxigenic Vibrio
cholerae. Microbiol Mol Biol Rev 62: 1301–1314.
5. Fluit, A. C., Florijn, A., Verhoef, J. & Milatovic,
D, 2005. Presence of tetracycline resistance
determinants and susceptibility to tetracycline and
amoxicline. Antimicrob Agents Chemother, 49:
1636–1638.
6. Floyd JT, Kumar S, Mukherjee MM, He G and
Varela MF, 2013. A review of the molecular
mechanisms of drug efflux in pathogenic bacteria:
A structure-function perspective. Inc, Vol (3) 15-66.
7. Ghosh A, Ramamurthy T, 2011. Antimicrobials &
cholera: are we stranded? J. Med Res 133: 225–231.
8. Hưu Dat Tran, Munirul Alam, Nguyen Vu Trung,
Hubert P. Endtz, and Heiman F. L. Wertheim, 2012.
Multi-drug resistant Vibrio cholerae O1 variant El
Tor isolated in northern Viet Nam between 2007 and
2010. Journal of Medical Microbiology, 61: 431–437.
9. Jain, M., Goel, A. K., Bhattacharya, P., Ghatole, M.
& Kamboj, D. V, 2011. Multidrug resistant Vibrio
cholerae O1 El Tor carrying classical ctxB allele
involved in a cholera outbreak in South Western
India. Acta Trop 117, 152–156.
10. Kaper JB, Morris JG, Jr., Levine MM, 1995.
Cholera. Clin Microbiol Rev 8:48–86.
11. Kazuhisa Okada, Mathukorn Na-Ubol, Ichiro
Nakagawa, Siriporn Chantaroj, et al, 2014.
Comparative Genomic Characterization of a
Thailand–Myanmar Isolate, MS6, of Vibrio cholerae
O1 El Tor, which Is Phylogenetically Related to a
‘US Gulf Coast’’Clone . Volume 9 | Issue 6 | .
12. Raissy M; Moumeni M; Ansari M; Rahimi E, 2012.
Antibiotic resistance pattern of some Vibrio strains
isolated from seafood. Iranian Journal of Fisheries
Sciences. 11(3): 618-626
13. Reimer, A. R., Van Domselaar, G., Stroika, S., Walker,
M., Kent, H.,Tarr, C., Talkington, D., Rowe, L., Olsen-
Rasmussen, M. & other authors, 2011. Comparative
genomics of Vibrio cholerae from Haïti, Asia, and
Africa. Emerg Infect Dis 17: 2113–2121.
14. Tamura K., Nei M., and Kumar S, 2004. Prospects
for inferring very large phylogenies by using the
neighbor-joining method. Proceedings of the National
Academy of Sciences (USA) 101:11030-11035.
15. Tamura K., Peterson D., Peterson N., Stecher G.,
Nei M., and Kumar S, 2011. MEGA5: Molecular
Evolutionary Genetics Analysis using Maximum
Likelihood, Evolutionary Distance, and Maximum
Parsimony Methods. Molecular Biology and
Evolution.
16. Teuber, M, 2001. Veterinary use and antibiotic
resistance. Curr. Opin. Microbiol. 4: 493-499.
17. Thungapathra, M., Amita Sinha, K. K., Chaudhuri,
S. R., Garg, P., Ramamurty, T., Nair, G. B. and
Ghosh, A, 2002. Occurrence of antibiotic resistance
gene cassettes aac(6’)-Ib, dfrA5, dfrA12, and ereA2
in class 1 integrons in non-O1, non- O139 Vibrio
cholerae strains in India. Antimicrobial Agents and
Chemotherapy, 46(9): 2948-55.
18. Smith KP, Kumar S and Varela MF, 2009.
Identificaton, cloning, and functional
characterizaton of EmrD-3, a putative multidrug
efux pump of the major facilitator superfamily from
Vibrio cholerae O395. Arch Microbiol. 191:903-11.
19. Smith, K. E., et al, 1999. Quinolone-resistant
Campylobacter jejuni infections in Minnesota. N.
Engl. J. Med. 340: 1525-153
20. Supawat, K., Huttayananont, S., Sawanpanyalert,
P., Aswapokee, N.& Mootsikapun, P, 2009.
Antimicrobial resistance surveillance of Vibrio
cholerae in Thailand from 2000 to 2004. J Med
Assoc, S82–S86.
21. Clinical and Laboratory Standards Intitute (CLSI,
2010). Performance Standards for Antimicrobial
Susceptibility Testing.
22. Iso/TS-1:2007. Microbiology of food and animal
feeding stuffs – Horizontal method for the detection
of potentially enteropathogenic Vibrio spp.
Ngày nhận 24-1-2019
Ngày phản biện 2-3-2019
Ngày đăng 1-5-2019
Các file đính kèm theo tài liệu này:
- dac_diem_di_truyen_cua_gen_khang_khang_sinh_o_vi_khuan_vibri.pdf