Vấn đề phân cụm mờ
Thông thường, mỗi phương pháp PCDL phân một tập dữ liệu ban đầu thành
các cụm dữ liệu có tính tự nhiên và mỗi đối tượng dữ liệu chỉ thuộc về một cụm dữ
liệu, phương pháp này chỉ phù hợp với việc khám phá ra các cụm có mật độ cao và
rời nhau (phân cụm rõ).
Tuy nhiên, trong thực tế, các cụm dữ liệu lại có thể chồng
lên nhau, nghĩa là một số các đối tượng dữ liệu thuộc về nhiều các cụm khác nhau,
người ta đã áp dụng lý thuyết về tập mờ trong PCDL để giải quyết cho trường hợp
này, cách thức kết hợp này được gọi là phân cụm mờ.
Trong phương pháp phân cụm
mờ, độ phụ thuộc của đối tượng dữ liệu xk tới cụm thứ i (uik) có giá trị thuộc đoạn
[0,1]. Ý tưởng trên đã được giới thiệu bởi Ruspini (1969) và được Dunn áp dụng
năm 1973 nhằm xây dựng một phương pháp phân cụm mờ dựa trên tối thiểu hoá
hàm mục tiêu. Bezdek (1982) đã tổng quát hoá phương pháp này và xây dựng thành
thuật toán phân cụm mờ c-means có sử dụng trọng số mũ.
K-means là thuật toán PCDL rõ và c-means là thuật toán phân cụm mờ tương
ứng, hai thuật toán này cùng sử dụng chung một chiến lược phân cụm dữ liệu. Thuật
toán c-means mờ hay còn gọi tắt là thuật toán FCM (Fuzzy C means - FCM) đã
được áp dụng thành công trong giải quyết một số lớn các bài toán PCDL như trong
nhận dạng mẫu, xử lý ảnh, y học,
Tuy nhiên, nhược điểm lớn nhất của thuật toán
FCM là nhạy cảm với các nhiễu và phần tử ngoại lai trong dữ liệu, nghĩa là các trung
tâm cụm có thể nằm xa so với trung tâm thực của cụm. Đã có nhiều các phương pháp
đề xuất để cải tiến cho nhược điểm trên của thuật toán FCM bao gồm : Phân cụm
dựa trên xác suất (keller, 1993), phân cụm nhiễu mờ (Dave, 1991), Phân cụm dựa
trên toán tử LP Norm (Kersten, 1999). Thuật toán ε- Insensitive Fuzzy C-means (εFCM).
11 trang |
Chia sẻ: maiphuongtl | Lượt xem: 2887 | Lượt tải: 3
Bạn đang xem nội dung tài liệu Đề tài Nghiên cứu về cách xây dựng mạng phân cụm kết hợp hai hướng mờ - FBACN, để tải tài liệu về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
1. Giới thiệu
Đề tài tập trung đi sâu nghiên cứu về cách xây dựng mạng phân cụm kết hợp
hai hướng mờ - FBACN. Mạng này được phát triển phục vụ cho vấn đề tối ưu các
ràng buộc với các hàm mục tiêu. Cấu trúc mạng bao gồm hai lớp mạng hồi quy được
đưa ra cho phân cụm mờ dựa trên phương pháp hàm mục tiêu.
2. Phân cụm mờ
2.1. Vấn đề phân cụm mờ
Thông thường, mỗi phương pháp PCDL phân một tập dữ liệu ban đầu thành
các cụm dữ liệu có tính tự nhiên và mỗi đối tượng dữ liệu chỉ thuộc về một cụm dữ
liệu, phương pháp này chỉ phù hợp với việc khám phá ra các cụm có mật độ cao và
rời nhau (phân cụm rõ). Tuy nhiên, trong thực tế, các cụm dữ liệu lại có thể chồng
lên nhau, nghĩa là một số các đối tượng dữ liệu thuộc về nhiều các cụm khác nhau,
người ta đã áp dụng lý thuyết về tập mờ trong PCDL để giải quyết cho trường hợp
này, cách thức kết hợp này được gọi là phân cụm mờ. Trong phương pháp phân cụm
mờ, độ phụ thuộc của đối tượng dữ liệu xk tới cụm thứ i (uik) có giá trị thuộc đoạn
[0,1]. Ý tưởng trên đã được giới thiệu bởi Ruspini (1969) và được Dunn áp dụng
năm 1973 nhằm xây dựng một phương pháp phân cụm mờ dựa trên tối thiểu hoá
hàm mục tiêu. Bezdek (1982) đã tổng quát hoá phương pháp này và xây dựng thành
thuật toán phân cụm mờ c-means có sử dụng trọng số mũ.
K-means là thuật toán PCDL rõ và c-means là thuật toán phân cụm mờ tương
ứng, hai thuật toán này cùng sử dụng chung một chiến lược phân cụm dữ liệu. Thuật
toán c-means mờ hay còn gọi tắt là thuật toán FCM (Fuzzy C means - FCM) đã
được áp dụng thành công trong giải quyết một số lớn các bài toán PCDL như trong
nhận dạng mẫu, xử lý ảnh, y học, … Tuy nhiên, nhược điểm lớn nhất của thuật toán
FCM là nhạy cảm với các nhiễu và phần tử ngoại lai trong dữ liệu, nghĩa là các trung
tâm cụm có thể nằm xa so với trung tâm thực của cụm. Đã có nhiều các phương pháp
đề xuất để cải tiến cho nhược điểm trên của thuật toán FCM bao gồm : Phân cụm
dựa trên xác suất (keller, 1993), phân cụm nhiễu mờ (Dave, 1991), Phân cụm dựa
trên toán tử LP Norm (Kersten, 1999). Thuật toán ε - Insensitive Fuzzy C-means
(ε FCM).
2.2. Hàm mục tiêu
Một cách phổ biến trong PCDL là tối thiểu hoá hàm mục tiêu nhằm để đo chất
lượng của phân hoạch. Trong phân cụm mờ, tổng tất cả các phân hoạch mờ có c cụm
dữ liệu của tập dữ liệu có N đối tượng trong không gian D chiều được xác định như
sau:
-----------------------Lê Minh Hoàng, Bộ môn Khoa học máy tính và Công nghệ phần mềm------------------- 1
⎪⎭
⎪⎬
⎫
⎪⎩
⎪⎨
⎧
<<=∈
≤≤∧≤≤
∈= ∑ ∑∀
= =
c
i
N
k
ikikikcNfc N
Nkci
U uuuRM
1 1
0,1],1,0[
11
| (1)
Trong đó : là không gian của tất cả các ma trận thực cấp c*N, uRcN ik là các phần tử
của ma trận U.
Hàm mục tiêu của phân cụm mờ được định nghĩa như sau :
∑∑
= =
=
c
i
N
k
ik
m
m duZ ikVU
1 1
2)(),( (2)
Trong đó : M fcU ∈ , V=[v1, v2, …, vc] Rpc∈ là ma trận mẫu biểu diễn các giá
trị đối tượng tâm của cụm, m là trọng số mũ nằm trong (1,∞ ). Hơn nữa, được
xác định như sau :
d ik
)()(||2 vxvxvxd ik
T
Gik
Gikik −== −− (3)
Trong đó : G là ma trận hữu hạn dương
3. Xây dựng mạng nơron phân cụm kết hợp hai hướng mờ (FBACN) bằng việc
sử dụng mạng đa khớp nối
Layer 1
Tối ưu các
trung tâm cụm
vi
recursion1
Layer 2
Tối ưu các độ
thuộc
ui,k
recursion2
vi’s ui’s
recursion3
Hình 1 : Mô hình FBACN
FBACN sử dụng các mạng nơron đa khớp nối, không gắn trực tiếp các công
thức của fuzzy c-means. Cấu trúc của FBACN được đưa ra như hình 1. Lớp hồi quy
layer1 (recursion1) được thực hiện bởi một mạng Hopfield để tối ưu hoá các trung
tâm cụm. Trong khi đó lớp hồi quy layer2 (recursion2) được thực hiện bởi một mạng
nơron đa khớp nối để tối ưu các độ thuộc. Kết hợp layer1 và layer2 tạo thành lớp hồi
quy 3 (recursion3).
-----------------------Lê Minh Hoàng, Bộ môn Khoa học máy tính và Công nghệ phần mềm------------------- 2
Hoạt động của FBACN được mô tả như sau: thứ nhất là khởi tạo ngẫu nhiên
các trung tâm cụm và độ thuộc thành viên của layer1 và layer2 tương ứng. Thứ 2,
khởi tạo các độ thuộc thành viên trong layer2 sẽ được truyền sang layer1. Thứ 3, dựa
trên việc nhận được các độ thuộc thành viên, layer1 thực hiện quá trình hồi quy để
thu được các trung tâm cụm tối ưu mới. Thứ 4, các trung tâm cụm mới của layer1
truyền sang layer2. Thứ 5, dựa trên việc nhận được các trung tâm cụm mới, thực
hiện quá trình hồi quy để thu được độ thuộc thành viên tối ưu mới. Việc hoàn tất quá
trình trên từ bước 2 đến bước 5 được gọi là quá trình lặp. Quá trình lặp diễn ra cho
tới khi nào đạt tới một tiêu chuẩn tới hạn.
3.1. Xây dựng lớp mạng layer1 cho tối ưu các trung tâm cụm
1
s
2
f
f
f
v1
v2
vs
w11
w21
ws1 w12
w22
ws1
w1s
w2s
wss
i1
i2
is
net1
net2
nets
v1
v2
vs
M M
Hình 2: Layer1 của FBACN
Lớp mạng Layer1 sử dụng mô hình mạng Hopfield, chức năng tối ưu hóa các
trung tâm cụm.
Ma trận đại diện tổng đầu vào mạng: NET = W.V +I (4)
Với
NET = , W = , V = và I = (5)
⎥⎥
⎥⎥
⎦
⎤
⎢⎢
⎢⎢
⎣
⎡
snet
net
net
M
2
1
⎥⎥
⎥⎥
⎦
⎤
⎢⎢
⎢⎢
⎣
⎡
sss21
2s2221
1s1211
w... w
w... w
w... w
sw
w
w
MOMM ⎥⎥
⎥⎥
⎦
⎤
⎢⎢
⎢⎢
⎣
⎡
sv
v
v
M
2
1
⎥⎥
⎥⎥
⎦
⎤
⎢⎢
⎢⎢
⎣
⎡
si
i
i
M
2
1
- Tính động của mạng (cho mỗi nơron thứ j), với g là chỉ số hồi quy
-----------------------Lê Minh Hoàng, Bộ môn Khoa học máy tính và Công nghệ phần mềm------------------- 3
(6)
- Để tối thiểu hoá hàm mục tiêu Zm, sự cần thiết phải xây dựng hàm năng lượng tính
toán E cho Layer1 bằng các thêm các thành phần tương ứng vào công thức (4), ta
được (7)
(7) ∑−
j
jj
j
j vvv2
E ∑∑
== =
=
ss s
i
iji iw
11 1
1-
- Biến đổi hàm mục tiêu (*) để phù hợp quá trình đối sánh với hàm năng lượng của
mạng (loại bỏ sự tồn tại dạng véc tơ, gán lại nhãn, loại bỏ thành phần hằng số)
(8)
- Đối sánh giữa hàm năng lượng E và hàm mục tiêu Zm tìm ra các giá trị của các ma
trận W, I. Chi tiết như công thức (10)
(10)
• Quá trình tối ưu của Layer1
- Tính toán vectơ năng lượng gradient của (4) ta được
(11)
- Sự thay đổi trong mỗi bước tiến hoá của mạng
(12)
- Xây dựng hàm kích hoạt rời rạc
(13)
Với δ là hệ số cập nhật giá trị dương nhỏ để điều chỉnh vj. Quan sát rằng nếu
netj(g)≥0 thì ∆vj = - =)1( +gjv )(gjv jδ >0. Điều này dẫn đến sự thay đổi năng lượng,
≤ 0 trong công thức (12) có giá trị âm. Khi netj
s
j
vnetE Δ−=Δ ∑
=1
j
(g) <0, ∆vj = -)( 1+gjv
[ ]+ vxv )()2V)(U;Z ∑∑∑
= = =
+×−+×−−=
n
k
l
i l
lpi
m
kilklpi
m
ki uu
1 1 1
2
)1(,,)1(,m (
p
NETE −=∇
j
s
j
j vnet Δ−=ΔE ∑
=1
( )( ) ( ) ( )( ) ( )⎪⎩
⎪⎨
⎧
<−=
+
0 if
if
1(
g
jj
g
j
gg
jg
j
g
j netv
netv
net δ
≥++ 0 ) jjfv δ
j
-----------------------Lê Minh Hoàng, Bộ môn Khoa học máy tính và Công nghệ phần mềm------------------- 4
)( g
jv = - jδ <0, điều này cũng đem lại < 0 . Do đó một hàm kích hoạt
rời rạc như (13) bảo đảm rằng giá trị của (8) sẽ giảm xuống trong quá trình hồi quy
layer1. Khuynh hướng đạt đến năng lượng thấp sẽ tác động làm cho các v
j
s
j
vnetE Δ−=Δ ∑
=1
i
’s xuất
hiện tốt hơn.
3.2. Xây dựng lớp mạng layer2 cho tối ưu các độ thuộc
- Chức năng là tối ưu các uik
- Biến đổi hàm mục tiêu Zm thuận lợi cho quá trình đối sánh sau này bằng các loại
bỏ các thành phần hằng số, dạng véc tơ, và gán lại nhãn, ta được công thức (14).
(14)
- Tồn tại dưới dạng bậc cao, thúc đẩy phát triển mạng đa khớp nối.
- Mô hình mạng đa khớp nối được sử cho Layer2
1−m
su
1−m
su
1
2
s
f
f
f
h
h
h
u1
11 −mu
u2
12 −mu
us
i1
i2
is
net1
net2
nets
u2
us
w11
1
1
−mu
1
2
−muM M
z21
zs1
u1
w21
w31
z11
Hình 3: Layer2 của FBACN
- Ma trận đầu vào mạng: NET = W.U + Z.U + I (15)
- Tính động của mạng:
(16) ( ) ( )( ) ⎟⎠⎝ += ji iufu )) ⎞⎜⎛ += ∑= −+ jsi gimgijigjgj zuwfnet 1 (1)()(1(
- Để tối thiểu hóa hàm mục tiêu, một cách tương tự như Layer1, ta thiết lập hàm
năng lượng, sau đó đối sánh để tìm ra các giá trị của các ma trân: W, Z, I.
-----------------------Lê Minh Hoàng, Bộ môn Khoa học máy tính và Công nghệ phần mềm------------------- 5
• Quá trình tối ưu của Layer2
- Vectơ năng lượng gradient được tính toán liên quan đến uj
j
j
net
u
E
δ
δ −=
- Hàm kích hoạt rời rạc được đưa ra
(17) ( )
( ) ( )
( ) ( )⎪⎩
⎪⎨
⎧
<−
≥+==+
0 if
0 if jjj)()1(
g
jj
g
j
gg
g
j
g
j netu
netu
netfu δ
δ
- Với vectơ năng lượng gradient luôn âm và công thức (17), đảm bảo mạng Layer2
sẽ tối ưu trong quá trình tiến hoá.
4. Sự hội tụ của FBACN
Một yếu tố quan trọng cho mạng hồi quy đó là khả năng ổn định của mạng.
Trước khi đưa ra tính ổn định của mạng FBACN, chúng ta sẽ bắt đầu với một
vài định nghĩa về không gian metric và định lý đưa ra bởi Steck và sau đó là một
định lý hội tụ phổ quát.
Định nghĩa 1. Một không gian metric trên tập X nếu trên nó có một hàm giá trị thực
d xác định trên XxX, có một số tính chất sau:
1) d(x,y)≥0, với x,y∈X.
2) d(x,y)=0, nếu x=y.
3) d(x,y)=d(y,x), với x,y∈X.
4) d(x,z) ≤ d(x,y)+d(y,z), x,y,z∈X
Dịnh nghĩa 2. X là một không gian metric với một metric d và đặt Φ là một hàm xác
định từ X vào X, thì điểm x ∈ X được gọi là một điểm cố định nếu Φ(x) = x.
Định nghĩa 3. Φ là một sự thu gọn (contraction) nếu tồn tại một điểm c*, 0<c*<1, sao
cho
d(Φ(x),Φ(y)) ≤ c*.d(x,y), với x,y ∈ X. (18)
phương pháp ánh xạ thu gọn : Một ánh xạ thu gọn của không gian metric đầy đủ
có chính xác một điểm cố định [19].
Định lý 1: Ứng với một mạng nơron hồi quy kết nối đầy đủ gồm s nơron với tính
động kích hoạt sau:
-----------------------Lê Minh Hoàng, Bộ môn Khoa học máy tính và Công nghệ phần mềm------------------- 6
( ) ( )( ) js
i
g
iji
g
j inetfwnet += ∑
=
+
1
1 (19)
Với f là hàm thực khả vi liên tục, có giới hạn và nếu các điều kiện sau thoả mãn
s
cwf ji
1<<′ **max với 1≤ i & j≤ s (20)
thì mạng hội tụ tới một điểm duy nhất với bất kỳ giá trị khởi tạo nào [20][21].
Bổ đề: Với f là hàm thực khả vi liên tục có giới hạn thì với mọi x, y ta có R ∈
( ) ( ) yxfyfxf −≤− 'max (21)
Dựa vào các định nghĩa, định lý và bổ đề ở trên, một phương pháp hội tụ phổ biến
cho mạng nơron đa khớp nối được đưa ra như sau:
Định lý 2: (đối với mạng nơron đa khớp nối)
Ứng với mạng nơron đa khớp nối gồm s nơron có hai trọng số wji và zji và có
tính động kích hoạt sau
( ) (22) ( )( )( ) ( ) jgijims
i
g
iji
g
j inetfznetfwnet ++= ∑
=
+
1
1
với f là hàm thực khả vi, liên tục và có giới hạn, có các điều kiện sau thoả mãn
( )
s
cwfwf jiji
m 11 <<′+− **max'max (23)
với 1 ≤ i&j ≤ s
Thì mạng hội tụ tới một điểm cố định duy nhất với bất kỳ giá trị khởi tạo nào.
Kết luận
Quá trình tính toán và chứng minh, ta có được kết quả sau:
- Với Layer1, mạng thoả mãn giả thuyết của định lý 1, nên mạng hội tụ
- Với Layer2, mạng thoả mãn giả thuyết của định lý 2, nên mạng hội tụ
5. Giải thuật của FBACN
Các bước thực hiện sau:
1). Thiết lập các giá trị c, m, λ, ε và các hệ số iδv, iδu trong các layer1, layer2
tương ứng
2). Thiết lập các hệ số ∆v, ∆u cho layer1, layer2 tương ứng
-----------------------Lê Minh Hoàng, Bộ môn Khoa học máy tính và Công nghệ phần mềm------------------- 7
3). Khởi tạo ngẫu nhiên , trong layer1 với i=1,2…,c và =1,2,…,p và ( ) lpiv +− *1 l
các độ thuộc thành viên [ui,k]Є Mfc trong layer2 với i=1,2,...,c và k=1,2,…,n
4). Gán δvj = iδv và δuj = iδu và net(0)j =0 với mọi j=1,2..s (s=c*p trong layer1 và
s=n*c trong layer2)
5). Thiết lập chỉ số hồi quy g=1 cho layer1
6). Trong layer1: Tính ma trận W theo công thức(3.12), ma trận I theo công
(3.11), và ma trận NET theo công thức (3.4)
6 Step goto and 1g:g Else
Step10 goto then ))Δ(δ&...&)Δ(δ&)Δ((δ IF 9).
v: velse
v: then v0net if
s to1jFor 8).
2
δ :δ then 0 net . net if
s to1jFor 7).
vvsvv2vv1
vjjj
vjjj
g
j
vj
vj
1g
j
g
j
+=
≤≤≤
−=
+=≥
=
=<
=
−
δ
δ
10). Đặt g=1 cho layer2
11). Trong layer2: Tính ma trận W theo công thức (3.23), Z theo công thức
(3.24) và I=[2λ, 2λ,…, 2λ]T1,cxn và ma trận NET = W.U + Z.U +I
Step4 goto Else
algorithm inateThen term
εUU If 15).
Step11 goto and 1g:g Else
Step15 goto then ))Δ(δ&...&)Δ(δ&)Δ((δ If 14).
δu:u else
δu:u then 0net if
s to1jFor 13).
2
δ :δ then 0 net . net if
s to1jFor 12).
1)(g(g)
uusuu2uu1
ujjj
ujjj
g
j
uj
uj
1g
j
g
j
≤−
+=
≤≤≤
−=
+=≥
=
=<
=
−
−
6. Thực nghiệm
• Input
- Hai tập dữ liệu
+ Tập dữ liệu Butterfly, với 53 điểm dữ liệu, kích thước 2 cho mỗi điểm.
-----------------------Lê Minh Hoàng, Bộ môn Khoa học máy tính và Công nghệ phần mềm------------------- 8
+ Tập dữ liệu về loài hoa Iris, với 150 điểm dữ liệu, kích thước 4
- Các thông số sử dụng:
+ Trọng số mờ: m=2
+ Hằng số nhân Lagrange: λ = 1000
+ Hệ số giới hạn: ε = 0.001
+ Khởi tạo hệ số cập nhật: iδv=0.5 và iδu = 0.2
+ Hệ số ổn định hồi quy: ∆v=0.0001 và ∆u=0.0001
• Ouput
- Butterfly: Lặp toàn mạng 15 lần - Iris: Lặp toàn mạng 35 lần
- Hàm mục tiêu Zm
1361.67501
1211.33943
773.37927
549.62118
536.57204
536.28857
536.16007
535.98195
536.01463
536.00108
536.00069
536.0014
535.99992
536.00138
536.00039
- Hàm mục tiêu Zm
489.76932
402.26199
303.28219
227.94389
199.70799
171.40243
154.44207
148.90185
144.87851
142.01987
…
125.99175
125.76015
125.60948
125.27014
- 2 cụm (26, 26) - 3 cụm (57,50,40)
- Đánh giá: Kết quả đạt được tốt.
7. Tài liệu dẫn
[1] Martin T. Hagan and Howard B. Demuth “Neural network design”, PWS
Publishing Company, 1996.
[2] J.H.Wang and C.Y.Peng, “Optimal clustering using neural network,” in Proc.
IEEE Int. Conf. Syst., Man, Cybern., vol.2, 1998, pp.1625-1630
[3] Y.Guo, X.Yin, and W.Gong, “ART2 neural network clustering for hierarchical
simulation,” in Proc. SPIE Int. Soc.Opt.Eng., vol. 2.1998, pp.35-48
[4] M.F.Augusteijn and U.J.Steck, “Supervised adaptive clustering: A hybrid neural
network clustering algorithm,” neural Comput.Applicat., vol.7,no. 1, pp.78-89, 1998.
[5] T.Kohonen, “Self – organization and associative memorry”, Berlin, Germany:
Springer-Verlag, 1984.
-----------------------Lê Minh Hoàng, Bộ môn Khoa học máy tính và Công nghệ phần mềm------------------- 9
[6] E. C. Tsao, J. C. Bezdek, and N. R. Pal, “Fuzzy Kohonen clustering network”,
Patterm recognition, vol.27, no.5, pp.757-764, 1994.
[7] J. Lin, K. Cheng, and C.Mao, “A fuzzy Hopfield neural network for medical
image segmentation”, IEEE Trans. Nuclear Sci., vol.43, 1996.
[8] Vũ Thanh Nguyên, “Ứng dụng logic mờ, mạng nơron mờ, hệ các luật mờ phân
tích dự báo các mặt hàng chiến lược”, Hội thảo khoa học Hệ mờ, mạng nơron và
ứng dụng, lần thứ nhất, Hà nội 8-9/11/2006.
[9] Bùi Công Cường và Nguyễn Doãn Phước, “Hệ mờ, mạng nơron và ứng dụng ”,
NXB Khoa học và kỹ thuật, 2006.
[10] Jiawei Han and Micheline Kamber, “Data Mining: Concepts and Techniques”,
Hacours Science and Technology Company, USA, 2001.
[11] J.Han, M.Kamber and A.K.H. Tung, “Spatial Clustering Methods in Data
mining : A Survey”, Simon Fraster University, Canada, 2002 .
[12] MARIA HALKIDI, “On Clustering Validation Techniques”, Kluwer Academic
Publishers, Holland, 2001.
[13] Hoàng Tuỵ, “Hàm thực và giải tích hàm”, Nhà xuất bản Đại học Quốc gia Hà
Nội, 2003.
[14] Jacek Leski (2001), “An ε -Insensitive Approach To Fuzzy Clustering”,
International Journal Applied Mathematics and Computer Sciences, Vol.11, No.4,
2001, pp.993-1007.
[15] Kersten P.R.(1999), “Fuzzy Order Statistics and their application”, IEEE
Trans.Fuzzy Syst, No 6.
[16] Hathaway R.J and Bezdek J.CNTT (2000), “Generalized fuzzy c-means
clustering Strategies using LP Norm Distances”, IEEE Trans.Fuzzy Syst, No 5,
pp.576-582.
[17] K.S. Al-Suntal and S.Z.Selin, “A global algorithm for the fuzzy clustering
problem,”, Patterm Recognition, vol. 26, no.9, pp. 1357-1361, 1993.
[18] H.S. Rhee amd K.W.Oh, “Performance measure for the fuzzy cluster validity,”
in Proc.Asian Fuzzy Syst. Symp., 1996.
[19] R. E. Greene, “Introduction to Topology”, New York: Saunders, 1983, ch.1
-----------------------Lê Minh Hoàng, Bộ môn Khoa học máy tính và Công nghệ phần mềm------------------- 10
[20] J. E. Steck, “Convergence of recurrent networks as contraction mappings,” in
Proc. Int.Joint Conf. Newral Networks, vol.III, 1992, pp.462-467
[21] J.E.Steck and S.N.Balakrishnan, “Use of Hopfield newral networks in optimal
guidance,” IEEE Trans. Aerosp.Electron. Syst., vol.30, no.1, pp 287-293, Jan.1994.
-----------------------Lê Minh Hoàng, Bộ môn Khoa học máy tính và Công nghệ phần mềm------------------- 11
Các file đính kèm theo tài liệu này:
- hoang_pcmo.pdf