Keát luaän
Qua nghiên cứu về kết quả sớm của
43 bệnh nhân Hẹp van hai lá khít có suy
tim nặng trơ với điều trị nội khoa tích cực
được nong van hai lá qua da bằng bóng
Inoue cấp cứu, chúng tôi rút ra một số kết
luận sau:
1. Nong van hai lá cấp cứu bằng
bóng Inoue qua da có thể được thực hiện
như là một thủ thuật mang tính chất sống
còn trong việc điều trị cấp cứu những
trường hợp hẹp van hai lá khít bị suy tim
nặng ở giai đoạn cấp tính hoặc có nguy
cơ cao cho phẫu thuật, cụ thể là:
• Tỷ lệ thành công về mặt kỹ thuật
cao (93%).
• Tỷ lệ thành công về mặt kết quả thực
tế là 86,7% và theo định nghĩa là 67,4%.
• Các biến chứng chính (liên quan
và không liên quan đến thủ thuật) nói
chung là thấp và có thể chấp nhận được.
• Các thông số về triệu chứng cơ
năng (mức độ NYHA, phù, gan to, huyết
áp) cũng như các thông số về huyết động
(chênh áp qua van hai lá, áp lực ĐMP) và
diện tích lỗ van đều được cải thiện một
cách đáng kể với p < 0,01.
2. Một số yếu tố có ảnh hưởng không
tốt đến kết quả và/ hoặc có giá trị để dự
báo kết quả Nong van hai lá cấp cứu bằng
bóng Inoue là:
• Rung nhĩ.
• Điểm Wilkins cao (> 8).
• Độ vôi hóa hai lá van cao (> 2).
• Diện tích lỗ van hai lá trước nong
thấp (< 0,6 cm2)
• Một số yếu tố ít ảnh hưởng đến
kết quả NVHL cấp cứu bằng bóng Inoue là: tuổi (> 55), giới (nam), tiền sử mổ
tách van hai lá, có HoHL đi kèm, áp lực
ĐMP tâm thu trước nong (> 100mmHg),
mức độ HoBL đi kèm, đường kính cuối
tâm trương thất trái (Dd < 35 mm) trước
nong, đường kính nhĩ trái trước nong (>
50mm).
19 trang |
Chia sẻ: hachi492 | Lượt xem: 1 | Lượt tải: 0
Bạn đang xem nội dung tài liệu Nghiên cứu hiệu quả của nong van hai lá bằng bóng inoue trong điều trị bệnh nhân bị hẹp van hai lá trong tình trạng cấp cứu hoặc suy tim rất nặng, để tải tài liệu về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
NgHIÊN CứU LÂM SÀNg16
nghieân cöùu laâm saøng
Nghiên cứu hiệu quả của nong van hai lá bằng
bóng inoue trong điều trị bệnh nhân bị hẹp van hai
lá trong tình trạng cấp cứu hoặc suy tim rất nặng
Phạm Mạnh Hùng (*); Nguyễn Xuân Tú (*); Phạm Thị Ngọc Oanh (**)
ñaët vaán ñeà
Bệnh hẹp van hai lá (HHL) - một
bệnh van tim mà hầu hết là do thấp tim,
còn khá phổ biến ở Việt Nam. Trong số
các bệnh van tim do thấp, HHL là bệnh
thường gặp nhất. Theo tổng kết tại Viện
Tim mạch Việt Nam những năm gần đây,
trong số các bệnh nhân nội trú nằm điều
trị tại viện, tỷ lệ bệnh nhân có HHL (đơn
thuần hay phối hợp) chiếm tới gần 40%
số bệnh nhân nằm viện [14, 28]. HHL,
đặc biệt là HHL khít, là một bệnh nặng
có nhiều diễn biến bất ngờ, phức tạp với
những biến chứng có thể gây tử vong hoặc
để lại tàn phế nặng nề, nếu không cũng
ảnh hưởng nghiêm trọng đến chất lượng
cuộc sống của người bệnh. Kỹ thuật Nong
van hai lá (NVHL) bằng bóng qua da ra
đời với kết quả đã được kiểm chứng bởi
nhiều nghiên cứu trên khắp thế giới và
trong nước [35,41,70] cho thấy khả năng
thành công cao, an toàn và hiệu quả tốt.
NVHL có những ưu điểm nổi bật so với
mổ đó là: rất ít xâm lấn, ít đau đớn, thời
gian nằm viện ngắn, tránh được các nguy
cơ của gây mê, của chạy tim phổi nhân
tạo, không để lại sẹo trên ngực và rất ít
ảnh hưởng đến tâm lý của bệnh nhân...
Do vậy, NVHL qua da cũng đã chứng tỏ
được lợi ích vượt trội của mình ở những
bệnh nhân có những tình huống khó xử
nếu phải mổ, như đang mang thai, đang
phù phổi cấp, đang suy tim quá nặng mà
điều trị nội khoa thất bại, bệnh nhân là trẻ
em hay bệnh nhân có nhiều nguy cơ cho
phẫu thuật...[52,66,74,83,86].
Trong thực tế hàng ngày, nhất là
tại Việt Nam, chúng ta vẫn thường gặp
khá nhiều bệnh nhân bị HHL khít nhưng
do nhiều lý do: kém hiểu biết, thiếu cơ
sở hạ tầng cho chăm sóc sức khỏe ban
đầu, điều kiện kinh tế nên đến bệnh
viện quá muộn hoặc đang ở trong tình
trạng cấp cứu nặng đòi hỏi phải có các
biện pháp cấp cứu kịp thời để cứu sống
tính mạng. Trong những tình huống khó
khăn này, việc giải quyết cấp cứu cho
các bệnh nhân còn gặp nhiều lúng túng
và nhiều khi không vượt qua được với
(*): Viện Tim Mạch Việt Nam - Bệnh viện Bạch Mai Hà Nội
(**): Bệnh viện Đa khoa Đức Giang - Hà Nội
TẠP CHÍ TIM MẠCH HỌC VIỆT NAM - SỐ 53 - 2010 17
những biện pháp điều trị nội khoa thông
thường [52,74,86]. Trước đây, phẫu thuật
cấp cứu đã mang lại hiệu quả trong một
số trường hợp nhưng lại có nguy cơ rất
cao vì phải trải qua một cuộc gây mê lại
trong tình trạng nặng nề. Theo Barlow
thì tỷ lệ tử vong cho phẫu thuật ở những
bệnh nhân này là 25% hoặc cao hơn nữa
[67]. Phương pháp NVHL, với những ưu
điểm vượt trội được nêu ở trên, đã tỏ ra
có ưu thế hàng đầu trong những trường
hợp này và đã được trình bày trong một
số báo cáo nước ngoài [52,67,74,86].
Tại Việt Nam, đã có một số báo cáo
về hiệu quả ngắn hạn, trung hạn của kỹ
thuật NVHL bằng bóng Inoue qua da
thường quy và phương pháp này đã trở
thành lựa chọn hàng đầu trong điều trị
HHL. Trong nghiên cứu này, chúng tôi
muốn tổng kết về hiệu quả của kỹ thuật
NVHL bằng bóng qua da trong tình
huống cấp cứu để điều trị bệnh nhân
bị HHL khít nhập viện trong tình trạng
nặng, cấp cứu hoặc suy tim nặng không
có khả năng phẫu thuật.
mục tiêu nghiên cứu:
1. Đánh giá kết quả sớm kỹ thuật
NVHL bằng bóng Inoue trong điều trị
bệnh Hẹp van hai lá khít trong bệnh cảnh
cấp cứu hoặc suy tim rất nặng.
2. Nghiên cứu một số yếu tố ảnh
hưởng đến kết quả NVHL ở các bệnh nhân
bị Hẹp van hai lá khít ở những bệnh nhân
này.
toång quan taøi lieäu
1. cơ chế hhL khít gây suy tim nặng
và tình hình giải quyết hhL khít có suy
tim nặng
1.1. Cơ chế bệnh lý HHL khít gây suy
tim nặng
Sự tăng áp lực nhĩ trái lâu ngày trong
HHL khít sẽ dẫn đến ứ trệ tuần hoàn phổi
và tăng áp lực động mạch phổi (ĐMP) (cơ
chế tăng thụ động). Nếu áp lực ĐMP cứ
tăng cao mãi lâu ngày sẽ dẫn đến tăng áp
lực ĐMP rất nặng (ALĐMP tâm thu = 50
mmHg khi nghỉ và = 60 mmHg khi gắng
sức), gây ra tăng sức cản ĐMP (phản ứng
bảo vệ với tăng áp ĐMP), còn gọi là “hàng
rào thứ hai” [15,29,30] (cơ chế thông qua vai
trò của hormone - thể dịch gây co mạch). Và
hậu quả cuối cùng là gây ra các cơn hen tim
và phù phổi cấp - là một điểm đặc biệt của
bệnh: biểu hiện suy tim trái mà bản chất lại
là suy tim phải. Ngoài ra, nó sẽ gây ra tình
trạng ứ trệ tuần hoàn ngoại vi rất nhiều: gan
to, tĩnh mạch cổ nổi, phù toàn thân hoặc hai
chân nhiều, tràn dịch đa màng Các yếu
tố làm bệnh nặng thêm: tình trạng nhiễm
trùng, thiếu máu, sự xuất hiện rung nhĩ với
tần số thất đáp ứng rất nhanh là yếu tố kinh
điển dẫn đến phù phổi cấp. Sự giãn nhĩ trái
là yếu tố dự đoán xuất hiện rung nhĩ ở bệnh
nhân HHL. Thai kỳ của phụ nữ HHL cũng
làm cho triệu chứng nặng thêm.
1.2. Các hướng xử trí
a. Điều trị nội khoa
Điều trị nội khoa chỉ mang tính chất
tạm thời trong những trường hợp này với
NgHIÊN CứU LÂM SÀNg18
mục đích cố gắng để ổn định các tình trạng
lâm sàng của bệnh nhân cũng như là phát
hiện và điều trị những yếu tố làm nặng
thêm tình trạng bệnh: nhiễm trùng, thiếu
máu, ngộ độc thuốc... như là: hồi sinh tim
phổi nếu bệnh nhân bị ngừng tuần hoàn,
hỗ trợ thông khí và vận mạch tối ưu nếu
bệnh nhân bị sốc tim hoặc phù phổi cấp.
Có thể dùng thuốc lợi tiểu tích cực (loại lợi
tiểu mạnh, như lasix, đường tiêm truyền)
để làm giảm áp lực nhĩ trái, giảm tình trạng
ứ trệ tuần hoàn ngoại vi (phù, gan to, tiểu
ít do suy tim phải), làm giảm đáp ứng thất
khi có rung nhĩ nhanh (digitalis hoặc chẹn
beta) hoặc truyền nitroglycerin khi có phù
phổi cấp. Không nên cho các thuốc giãn
động mạch vì có thể làm giảm thêm cung
lượng tim [30,37,39,40,42,52,58,86]. Chống
đông là biện pháp bắt buộc trong HHL
kèm rung nhĩ, vì khi đó nguy cơ tắc mạch
sẽ tăng lên tăng nhiều. Các thuốc kháng vi-
tamin K đường uống được lựa chọn hàng
đầu trong điều trị chống đông với mục tiêu
là chỉ số INR trong khoảng 2,0 - 3,0 [47] .Một
số thuốc chống loạn nhịp có thể được dùng
để duy trì nhịp xoang ở những bệnh nhân
đã giải quyết được HHL và đã chuyển nhịp
[30,37,39].
b. Điều trị ngoại khoa
Trong các trường hợp HHL khít có
suy tim nặng này thì kết quả của các phẫu
thuật cấp cứu như mổ tách và thay van tim
đều bị hạn chế bởi sự kết hợp của nhiều yếu
tố và các nguy cơ cao của gây mê, chạy tim
phổi máy nhân tạo, mở ngực, suy đa phủ
tạng, rối loạn đông cầm máu nặng nề
Theo Barlow và cộng sự thì tỷ lệ tử vong
của phẫu thuật tách van trên tim kín ở các
bệnh nhân này là = 25% [67,86].
Ward C. và cộng sự đã nghiên cứu trên
586 bệnh nhân bị bệnh van hai lá đã được
thông tim từ năm 1961 đến năm 1972, có 48
(8,2%) bệnh nhân có tăng áp lực ĐMP nặng
(ALĐMPTT = 80 mmHg và sức cản phổi =
10IU), trong đó có 28 bệnh nhân được tiến
hành phẫu thuật. Tỷ lệ tử vong toàn bộ là
31%, trong đó tỷ lệ tử vong do mổ tách
van là 11%, cho mổ thay van là 56%. Nguy
cơ của cuộc phẫu thuật tăng cao ở những
bệnh nhân bị bệnh kéo dài, tuổi > 50, có tổn
thương van ĐMC đi kèm. Thời gian sống
sót trung bình ở những bệnh nhân không
được phẫu thuật chỉ là 2,4 ± 0,5 năm, trong
khi đó thời gian theo dõi trung bình ở
những bệnh nhân sống sót sau phẫu thuật
là 5,8 ± 0,6 năm và các triệu chứng đều được
cải thiện rất tốt [83].
c. Nong van hai lá
Khá nhiều bệnh nhân HHL của chúng
tôi đến viện khi suy tim đã rất nhiều khó có
thể giải quyết bằng các thuốc cũng như là
nguy cơ cao cho phẫu thuật. Cần phải nhấn
mạnh là đối với những đối tượng này, trước
đây thường có kết cục rất tồi do phẫu thuật
không thể tiến hành được vì nguy cơ rất
cao khi gây mê và hậu phẫu cho bệnh nhân.
Và đây cũng là một lợi thế quan trọng của
NVHL vì thủ thuật không cần gây mê, tiến
hành khá nhanh và đem lại được kết quả
rất khả quan [66,73]. NVHL còn thể hiện lợi
thế của mình trong những tình huống HHL
khít có ALĐMP tâm thu rất cao và có nguy
cơ dọa/ phù phổi cấp. Đây là biến chứng
TẠP CHÍ TIM MẠCH HỌC VIỆT NAM - SỐ 54 - 2010 19
đe doạ cấp đến tính mạng bệnh nhân và
NVHL đã nhanh chóng giải quyết bế tắc
huyết động này để cứu bệnh nhân với
việc tránh được một cuộc mổ cấp cứu cho
bệnh nhân, cái có thể liên quan đến các biến
chứng nặng với tỷ lệ tử vong cao do phải
gây mê, hậu phẫu. Đã có nhiều nghiên cứu
với những bệnh nhân này và cho thấy kết
quả rất ngoạn mục [66].
2. những nghiên cứu về nVhL cấp cứu.
Có nhiều nghiên cứu trên thế giới
báo cáo về NVHL cấp cứu. Tất cả những
nghiên cứu này đã nhấn mạnh việc NVHL
để cứu sống bệnh nhân trong tình trạng
cấp cứu là khả thi, an toàn và mang lại
hiệu quả cao nhất. Patel J. J. và cộng sự đã
tiến hành nghiên cứu hồi cứu trong 4 năm
tại Durban, Nam Phi với mục đích là đánh
giá hiệu quả của NVHL bằng bóng Inoue
qua da cho các bệnh nhân trẻ tuổi có bệnh
cảnh lâm sàng nặng nề với tình trạng suy
tim trơ với điều trị. Kết quả trên 12 bệnh
nhân trong tình trạng vô cùng cùng nặng
đã chỉ ra rằng NVHL bằng bóng qua da
được tiến hành như là 1 thủ thuật mang
tính chất sống còn với những bệnh nhân
HHL khít có suy tim nặng cả về mặt tăng
tối đa diện tích lỗ van sau nong ở các bệnh
nhân này cũng như mang lại sự cải thiện
về mặt lâm sàng một cách hài lòng nhất
[74]. Yash Y. Lokhandwala và cộng sự đã
tiến hành 1 nghiên cứu tại ấn Độ nhằm
mục đích đánh giá kết quả của NVHL
cấp cứu cho các bệnh nhân HHL khít bị
ngừng tuần hoàn đã được cấp cứu thành
công, phù phổi cấp dai dẳng, trơ với điều
trị nội khoa hoặc sốc do nguyên nhân tim
mạch gây ra vì tỷ lệ tử vong của các bệnh
nhân này rất cao mặc dù đã được giảm
bớt bởi phẫu thuật thay van. Nghiên cứu
bao gồm 40 bệnh nhân trong đó 26 bệnh
nhân (65%) bị sốc do nguyên nhân tim
mạch (4 bệnh nhân bị phù phổi cấp), 3
bệnh nhân ngừng tim đã được cấp cứu
thành công và đều xuất hiện sốc tim sau
khi hồi sức cấp cứu ngừng tuần hoàn và
11 bệnh nhân (27,5%) bị phù phổi cấp trơ
với điều trị nội khoa đã được NVHL cấp
cứu. Theo dõi từ 1 đến 16 tháng (trung
bình 8 tháng) ở 20 trong 25 bệnh nhân
sống sót của nhóm có sốc tim thì có 15
người là không có triệu chứng lâm sàng.
Diện tích lỗ van đạt được và sự giảm
chênh áp qua van cũng như ALĐMP ngay
sau nong được duy trì suốt thời gian theo
dõi. Như vậy, việc NVHL bằng bóng qua
da cấp cứu là một thủ thuật mang tính
khả thi cho các bệnh nhân HHL khít có
các bệnh cảnh lâm sàng rất nặng. Những
bệnh nhân sống sót trong quá trình nằm
viện có tình trạng lâm sàng cũng như
huyết động rất tốt ở thời điểm theo dõi
trung bình [86].
ñoái töôïng vaø phöông phaùp nghieân cöùu
đối tượng nghiên cứu
Đối tượng trong nghiên cứu này của
chúng tôi là tất cả những bệnh nhân bị
HHL khít có biểu hiện suy tim nặng trên
lâm sàng đang được điều trị tại Viện Tim
mạch, Bệnh viện Bạch Mai có chỉ định
NVHL cấp cứu bằng bóng Inoue qua da.
Để đảm bảo tính khách quan của nghiên
cứu, các bệnh nhân trên được lấy theo
NgHIÊN CứU LÂM SÀNg20
trình tự thời gian bất kể tuổi, giới, tình
trạng bệnh. Thời gian tiến hành là bắt
đầu từ năm 2003 đến tháng 12 năm 2008.
1. Tiêu chuẩn lựa chọn:
- HHL khít (diện tích lỗ van trên siêu
âm <1,5 cm2) với hình thái van trên siêu
âm (điểm Wilkins ) không quá 11 có kèm
theo các tiêu chuẩn sau đây:
- Có nguy cơ xuất hiện các cơn hen
tim hoặc đang phù phổi cấp trên lâm
sàng có thể cần phải hỗ trợ bằng các biện
pháp thông khí nhân tạo xâm nhập hoặc
không xâm nhập mặc dù đã được điều trị
lợi tiểu đầy đủ và kiểm soát tối ưu các yếu
tố làm nặng tình trạng bệnh lên: nhiễm
trùng, thiếu máu, nhịp đáp ứng của thất
với rung nhĩ nhanh, ngộ độc digoxin....
- Tình trạng suy tim nặng quá mà
không đáp ứng hay thất bại với điều trị
nội khoa đơn thuần, kể cả việc dùng tối
đa các thuốc lợi tiểu và hoặc truyền các
thuốc vận mạch, digoxin, nitroglycerin...
thậm chí được hỗ trợ bằng thông khí nhân
tạo (đặt nội khí quản và thở máy)..: khó
thở NYHA độ III-IV, phù nhiều toàn thân
hoặc hai chân, gan to nhiều, tĩnh mạch cổ
nổi, phản hồi gan - tĩnh mạch cổ dương
tính, áp lực ĐMP quá cao, giảm tưới máu
tổ chức (chân tay lạnh, mạch nhanh nhỏ,
huyết áp tụt, tiểu ít....)
- Các bệnh nhân đã được cấp cứu hồi
sinh tim phổi thành công sau khi nhập
viện vì ngừng tuần hoàn.
- Phụ nữ có thai đang có nguy cơ xuất
hiện các cơn hen tim, phù phổi cấp, doạ
đẻ non, sảy thai, thai chết lưu trên lâm
sàng, suy tim nặng mất bù đáp ứng trơ
với điều trị nội khoa hoặc có những tình
trạng rối loạn đông máu nặng nề... đã
được điều trị nội khoa tối ưu mà không
có hiệu quả.
- Không có huyết khối trong nhĩ trái
được khẳng định trên siêu âm qua thành
ngực (hoặc siêu âm qua thực quản ở bệnh
nhân rung nhĩ hoặc có nguy cơ huyết
khối cao).
- Tất cả các bệnh nhân được hội chẩn
tại Viện Tim mạch trước khi làm thủ thuật
và đều được giải thích rõ về lợi ích cũng
như biến chứng có thể gặp. Bệnh nhân
(hoặc người thân) phải ký giấy cam đoan
đồng ý được làm thủ thuật theo quy định
chung của bệnh viện.
2. Tiêu chuẩn loại trừ bệnh nhân:
- Hình thái van tim quá kém (van
hai lá rất dày, vôi hoá nhiều, biến dạng,
dây chằng quá ngắn) với điểm Wilkins
>11 điểm.
- Có huyết khối trong nhĩ trái (dưới siêu
âm tim qua thành ngực hoặc siêu âm tim
qua thực quản ở 1 số trường hợp đặc biệt).
- Có kèm theo HoHL và hoặc bệnh
van ĐMC nặng (HoHL và hoặc HoC >
2/4), gây ảnh hưởng đến huyết động (thất
trái quá giãn, chức năng tâm thu thất trái
giảm nhiều, huyết áp quá thấp..).
- Đang có những tình trạng nhiễm
trùng cấp tính và nặng nề không thể kiểm
soát được trên lâm sàng.
- Bệnh nhân không chấp nhận nguy
cơ NVHL.
TẠP CHÍ TIM MẠCH HỌC VIỆT NAM - SỐ 54 - 2010 21
Phương pháp nghiên cứu.
1. Mô tả phương pháp nghiên cứu:
- Đây là một nghiên cứu mô tả cắt
ngang được tiến hành theo trình tự thời
gian (consecutive study). Phương pháp
này được áp dụng cho tất cả các bệnh
nhân được NVHL cấp cứu trong khoảng
thời gian từ năm 2003 đến tháng 12 năm
2008, gồm hai giai đoạn:
- Tất cả các bệnh nhân có chỉ định và
được NVHL cấp cứu trong thời gian trên
được lấy vào nghiên cứu bất kể tuổi, giới,
tình trạng bệnh. Qua đó, chúng tôi muốn
đánh giá một cách khách quan, toàn diện
về hiệu quả cũng như những vấn đề còn
bàn cãi của kỹ thuật này.
2. Các bước tiến hành nghiên cứu:
- Bệnh nhân được khám lâm sàng,
làm các thăm dò cơ bản và siêu âm tim
qua thành ngực chẩn đoán. Đối với
những bệnh nhân có rung nhĩ hoặc có
nhiều nguy cơ của huyết khối (tiền sử tắc
mạch, nhĩ trái quá lớn, nhiều âm cuộn tự
nhiên) thì cần làm siêu âm qua thực quản
để khẳng định chắc chắn không có cục
máu đông trong nhĩ trái (xem phần mẫu
bệnh án nghiên cứu trong phần phụ lục).
- Siêu âm Doppler tim trước và sau
khi nong van được một bác sỹ chuyên
khoa tim mạch làm bằng máy siêu âm
Doppler tim màu hiệu ALOKA 5000 của
hãng Vingmet tại phòng siêu âm của Viện
Tim mạch Việt Nam.
- Các thông số lượng giá trên siêu âm
tim chủ yếu:
+ Diện tích lỗ van hai lá (MVA) trên
siêu âm 2D đo ở mặt cắt trục ngắn và trên
siêu âm Doppler đo bằng phương pháp
thông qua thời gian bán giảm áp lực
(PHT).
+ Hình thái van và tổ chức dưới van:
chúng tôi dùng các thang điểm Wilkins
(bảng 1.1) đánh giá chung.
+ Chênh áp qua van hai lá tối đa
(MaxVG) và trung bình (MVG) tính bằng
mmHg.
+ áp lực ĐMP tối đa ước tính qua
dòng HoBL trên siêu âm Doppler.
+ Các tổn thương đi kèm: HoHL,
HoHC, HoHBL
- NVHL bằng bóng Inoue tại phòng
chụp mạch của Viện Tim mạch- Bệnh
Viện Bạch Mai. Trước, trong và ngay sau
nong van, các thông số về huyết động học
được chú ý để đánh giá kết quả là:
+ áp lực ĐMP tối đa, trung bình,
+ áp lực nhĩ trái (NT),
+ Chênh áp tối đa (MaxVG), trung
bình (MVG) qua van hai lá,
+ Mức độ HoHL, HoC bằng phương
pháp chụp buồng tim...
- Kiểm tra lại siêu âm trong vòng 1 tuần
sau nong van để đánh giá sớm kết quả.
3. Kỹ thuật NVHL
Kỹ thuật được dùng trong nghiên
cứu này là Kỹ thuật Inoue.
a- Dụng cụ: Bộ bóng Inoue: Bóng
Inoue được thiết kế đặc biệt với ba lớp
Latex. Khi bơm bóng thì bao giờ đầu xa
NgHIÊN CứU LÂM SÀNg22
bóng cũng nở trước, sau đó là đầu gần và
cuối cùng là eo bóng. Điều này cho phép
bóng khi đưa đến thất trái bơm đầu xa rồi
kéo lại sẽ mắc vào lỗ van bị hẹp rồi tiếp
tục bơm sẽ nở đầu gần cố định và khi eo
nở sẽ đúng vị trí miệng lỗ van hai lá gây
tách hai mép van. Bóng Inoue còn có đặc
điểm là tăng được dần cỡ theo ý muốn.
Thường tăng được 4 mm cho tới mức tối
đa của cỡ bóng tham chiếu.
b- Kỹ thuật NVHL bằng bóng In-
oue: Việc NVHL bằng bóng Inoue được
tiến hành trong phòng thông tim chụp
mạch dưới sự hỗ trợ của máy X quang
chuyên dụng tăng sáng (Cardiac Cath
Lab) với một đội ngũ bác sỹ, kỹ thuật viên,
y tá được đào tạo thành thục về kỹ thuật.
Đường vào thường từ tĩnh mạch đùi phải.
Chọc vách liên nhĩ được tiến hành dưới
màn huỳnh quang theo kỹ thuật chọc
vách thông thường (có xác định bóng
nhĩ trái). Cỡ bóng tham chiếu và tăng cỡ
bóng được lựa chọn dựa trên chiều cáo
bệnh nhân theo các mô tả trước đây [7] và
dựa trên tình trạng van của bệnh nhân.
Nong van theo cỡ tăng dần cho đến khi
đạt được kết quả mong muốn. Trong quá
trình NVHL có theo dõi chặt chẽ huyết
động và lâm sàng để nhanh chóng phát
hiện các biến chứng để xử trí kịp thời.
Hình 1. Hình ảnh minh hoạ thực tế các bước nong van hai lá bằng bóng Inoue.
TẠP CHÍ TIM MẠCH HỌC VIỆT NAM - SỐ 54 - 2010 23
4. Các thông số nghiên cứu:
a. Định nghĩa thành công:
Thành công về kỹ thuật: tiến hành
được trọn vẹn quy trình NVHL và không
xảy ra các biến chứng nặng nào.
Thành công về kết quả: tức là trên
những bệnh nhân đã thành công về kỹ
thuật (tiến hành được trọn vẹn về mặt
kỹ thuật), kết quả sau nong được coi là
thành công khi bệnh nhân được cải thiện
rất tốt các triệu chứng lâm sàng, giải
quyết được tình trạng suy tim, phù phổi
cấp cũng như cải thiện tốt tình trạng tưới
máu tổ chức kèm theo hoặc diện tích lỗ
van (MVA) sau nong ít nhất là từ 1,2 cm2
trở lên hoặc MVA sau nong tăng được =
50% MVA trước nong và không bị những
biến chứng nặng đi kèm như tử vong, tắc
mạch, hở van hai lá nhiều sau nong van,
tràn dịch màng tim... và bệnh nhân được
ra viện an toàn.
5. Xử lý số liệu
Bằng phần mềm SPSS 12.0 và theo
các thuật toán thống kê y học.
Kết quả nghiên cứu và bàn luận
1. Tình hình chung của bệnh nhân
Trong thời gian nghiên cứu cả tiến
cứu và hồi cứu từ tháng 1 năm 2003 đến
tháng 12 năm 2008 chúng tôi đã nghiên
cứu được 43 bệnh nhân bị HHL khít có suy
tim nặng trên lâm sàng được NVHL bằng
bóng Inoue qua da cấp cứu tại Viện Tim
mạch Việt Nam - Bệnh viện Bạch Mai.
Bảng 1. Các thông số chung của nhóm nghiên cứu
Thông số Giá trị ((x ( SD) hoặc n (%)
Số bệnh nhân 43
Tuổi trung bình
Tuổi = 55
Tuổi < 55
40,86 ± 13,45 (17-71)
6 (14%)
37 (86%)
Số bệnh nhân trẻ em hoặc ở tuổi vị thành niên (<
18 tuổi)
1 (2,3%)
Giới nữ/ nam 33/10 (76,7%/23,3%)
Nhịp xoang/ rung nhĩ 15/28 (35%/65%)
Tiền sử bị thấp tim/ có bệnh van tim từ trước 27 (62,8%)
Tiền sử mổ tách van hai lá 9 (20,9%)
Tiền sử NVHL 1 (2.3%)
Phụ nữ có thai 4 (9,3%)
NgHIÊN CứU LÂM SÀNg24
Điểm Wilkins trung bình
Wilkins ≤ 8
Wilkins > 8
9,14 ± 1,36 (6-11)
16 (37,2%)
27 (62,8%)
NYHA trung bình
III
IV
3,93 ± 0,26 (3-4)
3 (7%)
40 (93)
Kèm theo HoHL nhẹ - vừa 27 (62,8%)
Kèm theo hở chủ nhẹ - vừa 32 (74,4%)
Kèm theo có hẹp chủ
Chênh áp tối đa qua van ĐMC
Chênh áp trung bình qua van ĐMC
Diện tích van ĐMC
4 (9,3%)
44,38 ± 17,2 (21-62)
22,3 ± 9,7 (14-35)
0,875 ± 0,32 (0,6-1,2)
Kèm theo có thất trái bé (Dd = 35 mm)* 10 (23,3%)
Kèm theo hẹp van ba lá
Chênh áp tâm trương tối đa qua van ba lá
Chênh áp tâm trương trung bình qua van
ba lá
4 (9,3%)
21,75 ± 10,1 (11-35)
11,3 ± 4.7 (7,5-17,7)
Kèm theo hở van ba lá nhiều (= ắ) 37 (86%)
ALĐMPTT trước nong = 100 mmHg 20 (46,5%)
(Dd: đường kính thất trái cuối tâm trương, ALĐMPTT: áp lực động mạch phổi tâm thu)
Từ kết quả được trình bày ở trên,
chúng tôi nhận thấy trong nghiên cứu
của chúng tôi các bệnh nhân nữ chiếm đa
số (76,7%) và chủ yếu là các bệnh nhân
bị rung nhĩ chiếm 65%. Khoảng gần 2/3
(62,8%) số bệnh nhân có tiến sử thấp tim
hoặc có bệnh van tim từ trước, trong khi
đó có 23,2% là các bệnh nhân đã có tiến
sử NVHL hoặc mổ tách van hai lá từ
trước. Trong nghiên cứu của chúng tôi
cũng gặp 4 trường hợp (9,3%) phụ nữ có
thai bị HHL khít có suy tim nặng trên lâm
sàng, có phù phổi cấp hoặc dọa phù phổi
cấp, có nguy cơ cao đẻ non, dọa đẻ non
hoặc gây tử vong đến tính mạng của mẹ
và thai nhi.
Trong nghiên cứu của chúng tôi đa
số các bệnh nhân có điểm Wilkins = 8 đặc
biệt có gần 2/3 số bệnh nhân chiếm 62,8%
là có điểm Wilkins từ 9 đến 11 điểm trong
khi đó có một tỷ lệ rất nhỏ (7%) là có điểm
Wilkins < 8. Đây là một trong những điểm
TẠP CHÍ TIM MẠCH HỌC VIỆT NAM - SỐ 54 - 2010 25
nổi bật trong nghiên cứu của chúng tôi vì
với hình thái van như vậy thường cho kết
quả sau NVHL không cao và các nhà can
thiệp tim mạch thường cân nhắc rất kỹ
trước khi tiến hành can thiệp NVHL.
Đa số các bệnh nhân trong nghiên
cứu của chúng tôi đều có tổn thương van
tim khác đi kèm theo ngoài HHL như:
toàn bộ các bệnh nhân này đều có HoBL
trong đó HoBL mức độ = 3/4 là 86%, có 4
bệnh nhân (9,3%) có cả hẹp và hở van ba
lá, 62,5% các bệnh nhân có HoHL mức độ
1/4 - 2/4 kèm theo và 74,4% bệnh nhân có
HoC trong đó 9,3% bệnh nhân bị cả hẹp
và hở van ĐMC (2 bệnh nhân bị hẹp chủ
khít với diện tích lỗ van ĐMC là 0,6 cm2 ).
Điều đáng chú ý là trong nghiên cứu của
chúng tôi có 1 tỷ lệ (23,3%) các bệnh nhân
là có thất trái bé (đường kính cuối tâm
trương thất trái, Dd = 35mm) và gần 1/2
(46,5%) số bệnh nhân là có áp lực ĐMP
tâm thu = 100 mmHg.
2. Kết quả sớm của Nong Van Hai Lá
cấp cứu bằng bóng Inoue trên các bệnh
nhân HHL khít bị suy tim nặng.
a. Kết quả chung.
Bảng 2. Tóm tắt kết quả sớm (tức thời)
Thông số Giá trị n (%)
Thành công về kỹ thuật 40 (93%)
Thành công về kết quả (theo định nghĩa) 29 (67,4%)
Thành công về kết quả thực tế (cải thiện triệu chứng,
bệnh nhân ra viện được)
39 (86,7 %)
Thất bại về kỹ thuật 3 (7%)
Thất bại về kết quả (theo định nghĩa) 14 (32,6%)
Các biến chứng chính gặp phải
HoHL nặng (> 2/4) (đáp ứng điều trị nội khoa) 4 (9,3%)
Tử vong (trong thời gian nằm viện) 4 (9,3%)
TBMN (phục hồi được) 1 (2.3%)
Như vậy, thành công về kỹ thuật đạt
được trên đa số các bệnh nhân (40 bệnh
nhân -93%). Số còn lại gồm 3 bệnh nhân
chiếm 7% chúng tôi không thể tiến hành
trọn vẹn được kỹ thuật hoặc do tai biến
nặng trước khi tiến hành bơm bóng nong
van: như rung thất và xuất hiện nhịp tự
thất phải ngừng thủ thuật; không thể thực
hiện được kỹ thuật khi chọc VLN do kích
thước nhĩ trái và nhĩ phải đều khổng lồ
NgHIÊN CứU LÂM SÀNg26
và không thể đưa bóng nong qua van hai
lá do van hai lá hẹp quá khít, lại rất dày
và dai và vôi hóa. Cả 3 bệnh nhân này tử
vong sau đó (trong thời gian nằm viện).
Một trường hợp khác tử vong trong viện
sau NVHL 3 ngày có liên quan đến hở
van nặng sau nong van.
Thành công về kết quả (tiêu chuẩn
đã được trình bày ở phần trên), cũng đạt
được trên 29 bệnh nhân (67,4%). Tất cả
những bệnh nhân này được ra viện trong
tình trạng tốt. Với những bệnh nhân còn
lại (10 bệnh nhân), tuy sau nong diện tích
lỗ van không tăng lên một cách ngoạn
mục, nhưng so với chính bệnh nhân đã
cải thiện rất đáng kể và điều quan trọng
là đã cứu sống được bệnh nhân để bệnh
nhân có thể ra được viện và tính tới việc
chuẩn bị cho một cuộc phẫu thuật về sau.
Như vậy, nếu tính chung: có thể coi là
NVHL thành công về kết quả đạt được ở
39/43 bệnh nhân (chiếm 86,7%).
Trong thời gian trên chúng tôi đã tiến
hành NVHL cho 4 bệnh nhân là phụ nữ
có thai bị HHL khít có suy tim nặng hoặc
có các biến cố nặng khác trên lâm sàng
đe dọa đến tính mạng của mẹ và thai nhi.
NVHL cấp cứu đã được tiến hành thành
công ở cả 4 bệnh nhân với thời gian chiếu
tia X quang chỉ là 1’55’’ ( 0’17’’ (1’09’’ -
2’15’’) và qua theo dõi cuộc đẻ diễn ra an
toàn với cả mẹ và con.
3. Những thay đổi sớm về các thông số lâm sàng và huyết động.
Bảng 3. Thay đổi về các thông số lâm sàng và cận lâm sàng cơ bản ở bệnh nhân NVHL
Thông số Trước nong van Sau nong van P
Mức độ khó thở theo NYHA 3,93 ± 0,26 2,19 ± 0,7 < 0,01
I 0 3
II 0 31
II 3 6
IV 40 3
Nhịp tim (Chu kỳ/phút) 112,1 ± 13,5 87,9 ± 7,5 < 0,01
Gan to dưới bờ sườn (cm) 4,5 ± 1,4 1,4 ± 1,1 < 0,01
Phù toàn thân 5 (11,6%) 2 (4,7%) < 0,01
Phù hai chi dưới 29 (67,4%) 2 (4,7%) < 0,01
TẠP CHÍ TIM MẠCH HỌC VIỆT NAM - SỐ 54 - 2010 27
Bảng 4. Thay đổi về các thông số trên siêu âm Doppler tim và trên thông tim ở
những bệnh nhân NVHL
Thông số
Trước nong
van
Sau nong
van
P
Thay đổi trên siêu âm tim
Đường kính nhĩ trái (mm) 54 ± 9,39 49 ± 10 < 0,01
Đường kính thất trái cuối tâm trương (Dd)
(mm)
38,9 ± 7,7 41 ± 7,5 < 0,05
Đường kính thất trái cuối tâm thu (Ds) (mm) 25,4 ± 7,2 28,2 ± 6,8 < 0,01
Thể tích thất trái cuối tâm trương (Vd) (ml) 67 ± 26,4 76,5 ± 34,7 < 0,05
Thể tích thất trái cuối tâm thu (Vs) (ml) 28,2 ± 13,8 33,3 ± 19,3 < 0,05
Phân số tống máu (EF) (%) 60,3 ± 8,5 59,9 ± 7,0 > 0,05
Đường kính thất phải (mm) 29,5 ± 7,2 26,49 ± 7,2 < 0,01
Dốc tâm trương (mm/s) 6 ± 8 21,2 ± 12,1 < 0,01
Khoảng cách hai bờ van (mm) 5,96 ± 1,47 8,26 ± 2,45 < 0,01
ALĐMP tâm thu (mmHg) 98,51± 20,54 72,24 ± 19,54 < 0,01
Chênh áp tối đa qua van hai lá (MaxVG)
(mmHg)
25,85 ± 7,35 15,73 ± 6,25 < 0,01
Chênh áp trung bình qua van hai lá (MVG)
(mmHg)
16,84 ± 5,22 8,69 ± 3,44 < 0,01
MVA trên siêu âm 2D (cm2) 0,63 ± 0,2 1,28 ± 0,39 < 0,01
MVA trên siêu âm Doppler theo PHT (cm2) 0,68 ± 0,17 1,42 ± 0,38 < 0,01
Thay đổi trên thông tim
ALĐMP tâm thu (mmHg) 94,1 ± 19,2 70,1 ± 17,3 <0,01
ALĐMP trung bình (mmHg) 62,55 ± 15,65 44,0 ± 12,7 < 0,01
MaxVG (mmHg) 39 ± 8,0 22,2 ± 6,6 < 0,01
MVG (mmHg) 28,2 ± 7,04 15,3 ± 5,7 < 0,01
(MVA: diện tích lỗ van hai lá, ALĐMP: áp lực động mạch phổi)
NgHIÊN CứU LÂM SÀNg28
Như vậy, mặc dù trong nghiên cứu
của chúng tôi bao gồm các bệnh nhân
HHL khít bị suy tim nặng với rất nhiều các
biến cố về mặt lâm sàng nguy hiểm đến
tính mạng, hình thái van tồi cho nong van
và tỷ lệ thành công về mặt lý thuyết thấp
nhưng đã có một sự cải thiện rất mạnh và
rất sớm các thông số đo đạc được cả trên
thông tim và trên siêu âm tim (p < 0,01).
Trong đó đáng chú ý nhất là các thông số
về diện tích lỗ van hai lá (MVA) dù tính
theo bất kỳ cách nào trên siêu âm tim và
các thông số về huyết động như: chênh
áp qua van hai lá, áp lực động mạch phổi
cả trên siêu âm và thông tim. Điều đó cho
phép khẳng định hiệu quả của NVHL đối
với không chỉ về hình thái giải phẫu (mức
độ hẹp van về diện tích) mà quan trọng
hơn cả là sự cải thiện về huyết động rất
rõ ràng.
4. Một số yếu tố ảnh hưởng đến kết
quả sớm của nong van hai lá cấp cứu.
Một số yếu tố lâm sàng và cận lâm
sàng có ảnh hưởng đến kết quả sớm của
NVHL cấp cứu như: tuổi, giới, tiền sử có
mổ tách van, rung nhĩ, có hở van hai lá
trước nong đi kèm, đường kính nhĩ trái
trước nong, ALĐMPTT trước nong đặc
biệt là vai trò của thang điểm Wilkins, độ
vôi hóa của các lá van hai lá... Bảng 4 thể
hiện kết quả.
Bảng 5. Mối liên quan giữa một số yếu tố với kết quả NVHL
Yếu tố OR (Odd Ratio) P
Tuổi > 55 5,4 (0,63 - 65,4) > 0,05
Giới (nam) 1,53 (0,26 - 8,18) > 0,05
Rung nhĩ 4,9 (1,05 - 50,9) < 0,05
Tiền sử mổ tách van và hoặc NVHL 1,53 (0,26 - 8,2) > 0,05
Có HoHL trước nong đi kèm mức độ 1/4 - 2/4 2,13 (0,5 - 10,4) > 0,05
Điểm Wilkins ( > 8 điểm) 5,6 (1,25 - 58,1) < 0,05
Độ vôi hóa lá van ( > 2 điểm) 5,5 (1,15- 30) < 0,01
Diện tích lỗ van hai lá trước nong ( < 0,6cm2) 4,1 (1,01 – 21,7) < 0,05
Đường kính nhĩ trái trước nong (> 50 mm) 1,7 (0,4 – 8) > 0,05
Thất trái trước nong bé (Dd > 35 mm) 2,7 (0,5 - 14,5) > 0,05
ALĐMPTT trước nong ( 0,05
TẠP CHÍ TIM MẠCH HỌC VIỆT NAM - SỐ 54 - 2010 29
Qua bảng trên chúng tôi thấy, các
yếu tố như tuổi, giới, tiền sử mổ tách
van, có hở van hai lá đi kèm trước nong
van, đường kính nhĩ trái; áp lực động
mạch phổi trước nong hầu như không
ảnh hưởng đến kết quả NVHL cấp cứu.
Một số yếu tố ảnh hưởng rõ rệt là: rung
nhĩ, hình thái van theo điểm Wilkins,
mức độ vôi hóa của lá van, diện tích lỗ
van càng hẹp. Điều này cũng phù hợp
với các nghiên cứu trên đối tượng NVHL
thường quy. Tuy nhiên, có một số tác giả
lại thấy rung nhĩ và diện tích lỗ van hẹp
nhiều hay ít trước nong cũng không ảnh
hưởng nhiều đến kết quả NVHL thường
quy [7,8,9].
Khi so sánh với một số tác giả khác
trên thế giới và trong nước về tỷ lệ thành
công về kỹ thuật thì kết quả của chúng tôi
thu được cũng gần như tương tự nhưng
khi so sánh tỷ lệ thành công về mặt kết quả
thì rõ ràng trong nghiên cứu của chúng
tôi là thấp hơn rất nhiều đặc biệt khi so
sánh với Patel [67]. Điều này cũng dễ giải
thích vì trong nghiên cứu của Patel, các
bệnh nhân được lựa chọn cũng nặng như
của chúng tôi nhưng ở đây toàn là các
bệnh nhân trẻ tuổi, thời gian mắc bệnh
ngắn hơn với hình thái van hai lá tương
đối tốt hơn nên khả năng thành công cả
về kỹ thuật và kết quả đều cao hơn là dĩ
nhiên. Nhưng nếu đem so với Yash [86]
thì kết quả của chúng tôi lại cao hơn.
Từ kết quả thu được của chúng tôi
cũng như so sánh với các tác giả khác,
chúng tôi có nhận xét: NVHL cấp cứu là
thủ thuật có tỷ lệ thành công khá cao về
kỹ thuật cũng như kết quả mang lại mặc
dù kết quả có khác nhau giữa các tác giả
cũng như giữa các trung tâm khác nhau.
Theo chúng tôi, sự khác nhau là không
nhiều và sự khác nhau này là do tiêu
chuẩn về sự thành công về kết quả cũng
có khác nhau đôi chút giữa các trung
tâm, có sự khác nhau về đối tượng trong
nghiên cứu cũng như kinh nghiệm của
các trung tâm.
Vấn đề quan trọng cần phải nhắc
lại là, NVHL lúc này được coi như một
giải pháp cấp cứu, một sự thay thế đầy ý
nghĩa so với phẫu thuật cấp cứu để cứu
sống tính mạng cho bệnh nhân vì hầu hết
các bệnh nhân này sẽ tử vong nếu không
được can thiệp về mặt cơ học của van
tim.
Keát luaän
Qua nghiên cứu về kết quả sớm của
43 bệnh nhân Hẹp van hai lá khít có suy
tim nặng trơ với điều trị nội khoa tích cực
được nong van hai lá qua da bằng bóng
Inoue cấp cứu, chúng tôi rút ra một số kết
luận sau:
1. Nong van hai lá cấp cứu bằng
bóng Inoue qua da có thể được thực hiện
như là một thủ thuật mang tính chất sống
còn trong việc điều trị cấp cứu những
trường hợp hẹp van hai lá khít bị suy tim
nặng ở giai đoạn cấp tính hoặc có nguy
cơ cao cho phẫu thuật, cụ thể là:
• Tỷ lệ thành công về mặt kỹ thuật
cao (93%).
• Tỷ lệ thành công về mặt kết quả thực
NgHIÊN CứU LÂM SÀNg30
tế là 86,7% và theo định nghĩa là 67,4%.
• Các biến chứng chính (liên quan
và không liên quan đến thủ thuật) nói
chung là thấp và có thể chấp nhận được.
• Các thông số về triệu chứng cơ
năng (mức độ NYHA, phù, gan to, huyết
áp) cũng như các thông số về huyết động
(chênh áp qua van hai lá, áp lực ĐMP) và
diện tích lỗ van đều được cải thiện một
cách đáng kể với p < 0,01.
2. Một số yếu tố có ảnh hưởng không
tốt đến kết quả và/ hoặc có giá trị để dự
báo kết quả Nong van hai lá cấp cứu bằng
bóng Inoue là:
• Rung nhĩ.
• Điểm Wilkins cao (> 8).
• Độ vôi hóa hai lá van cao (> 2).
• Diện tích lỗ van hai lá trước nong
thấp (< 0,6 cm2)
• Một số yếu tố ít ảnh hưởng đến
kết quả NVHL cấp cứu bằng bóng In-
oue là: tuổi (> 55), giới (nam), tiền sử mổ
tách van hai lá, có HoHL đi kèm, áp lực
ĐMP tâm thu trước nong (> 100mmHg),
mức độ HoBL đi kèm, đường kính cuối
tâm trương thất trái (Dd < 35 mm) trước
nong, đường kính nhĩ trái trước nong (>
50mm).
Kieán nghò
Xuất phát từ những kết quả thu được
qua nghiên cứu này, chúng tôi xin mạnh
dạn đề xuất một số kiến nghị sau:
Nong van hai lá bằng bóng Inoue
qua da nên được coi như là một biện pháp
điều trị được lựa chọn hàng đầu để điều
trị cấp cứu cho các bệnh nhân HHL khít
trong tình trạng cấp cứu hoặc bị suy tim
nặng trên lâm sàng thất bại với điều trị
nội khoa đơn thuần, có các biến cố nặng
nguy hiểm đến tính mạng, có nguy cơ cao
và không thể phẫu thuật tách hoặc thay
van cấp cứu được mà có các điều kiện
nong van hai lá tương đối phù hợp.
taøi lieäu tham Khaûo
Đỗ Phương Anh, Phạm Mạnh Hùng, 1.
Nguyễn Lân Việt (2004). Bước đầu Đánh
giá kết quả Nong van hai lá ở bệnh nhân
có tiền sử mổ tách van hai lá. Tạp chí Tim
Mạch Học Việt Nam; 37: 3-11.
Tường Thị Vân Anh (2004). Tìm hiểu sự 2.
thay đổi mức độ hở van ba lá sau Nong
van hai bằng bóng. Luận văn tốt nghiệp
Thạc sỹ Y Học, Đại Học Y Hà Nội.
Viên Văn Đoan (2005). Viêm họng do Liên 3.
cầu bêta tan máu nhóm A trên nhóm học
sinh 5 – 15 tuổi. Tạp chí Tim Mạch Học
Việt Nam; 42: 40- 48.
Phạm Mạnh Hùng (2007). Nghiên cứu kết 4.
quả sớm và trung hạn của nong van hai lá
bằng bóng Inoue trong điều trị bệnh hẹp
van hai lá khít. Luận án Tiến sỹ Y học, Đại
học Y Hà Nội.
Đoàn Quốc Hưng (1995). Đánh giá kết quả 5.
điều trị phẫu thuật tách van kín hẹp van
hai lá có máu cục trong tiểu nhĩ trái. Luận
văn Thạc sỹ Y Học, Đại học Y Hà Nội.
Hoàng Trọng Kim, Phạm Lê An (1994). 6.
Điều tra cơ bản tình hình bệnh thấp tim
và bệnh van tim hậu thấp tại quận 1-TP
HCM. Tạp chí Y học trường Đại học Y
Dược TP HCM; số 2- tập 2:104-109.
Đinh Thị Tuyết Lan (2008). Nghiên cứu 7.
kết quả nong van hai lá bằng bóng Inoue
TẠP CHÍ TIM MẠCH HỌC VIỆT NAM - SỐ 54 - 2010 31
qua da ở bệnh nhân hẹp hai lá có rung
nhĩ. Luận văn tốt nghiệp bác sỹ Chuyên
khoa cấp II, Đại học Y Hà Nội.
Dương Thị Bích Liên (2002). Tìm hiểu 8.
thang điểm Padial trong dự đoán hở hai lá
nặng sau Nong Van Hai Lá. Luận văn tốt
nghiệp Thạc sỹ Y học, Đại học Y Hà Nội.
Phạm Thị Ngọc Oanh (2004). Đánh giá 9.
kết quả nong van hai lá bằng bóng Inoue
ở phụ nữ có thai bị Hẹp hai lá có sự phối
hợp của siêu âm tim. Luận văn tốt nghiệp
Thạc sỹ Y Học, Đại Học Y Hà Nội.
Nguyễn Ngọc Quang, Phạm Mạnh Hùng, 10.
Dương Thị Bích Liên và CS (2006). Nghiên
cứu một số yếu tố dự báo mức độ Hở hai
lá nặng sau Nong van hai lá bằng bóng
Inoue. Kỷ yếu các Báo cáo tại Đại Hội Tim
Mạch Toàn Quốc lần thứ XI.
A report from the National Heart, Lung, 11.
and Blood Institute Balloon Valvulo-
plasty Registry (1992). Complications
and mortality of percutaneous balloon
mitral commissurotomy. Circulation;85:
2014-2024.
Abascal VM, Wilkins GT, Choong CY, et 12.
al (1988). Echocardiographic evaluation
of mitral valve structure and function in
patients followed for at least 6 months af-
ter percutaneous balloon mitral valvulo-
plasty. J Am Coll Cardiol; 12:606-615.
Alan S, Ulgen MS, Ozdemir K, Keles T, To-13.
prak N (2002). Reliability and efficacy of
metoprolol and diltiazem in patients hav-
ing mild to moderate mitral stenosis with
sinus rhythm. Angiology;53:575-581.
Arora R, Nair M, Kalra GS, Nigam M, 14.
Khalilullah M (1993). Immediate and
long-term results of balloon and surgi-
cal closed mitral valvotomya random-
ized comparative study. Am Heart
J;125:1091-1094.
Arora R, Kalra GS, Singh S, etal (2002). 15.
Percutaneous Transvenous Mitral Com-
missurotomy: Immediate and Long-term
Follow-up results. Cathet Cardiovasc In-
tervent; 55:450-456.
Bassand N Meneveau, F Schiele, M-F Se-16.
ronde, V Breton, S Gupta, Y Bernard and
J-P (1998). Predictors of event-free sur-
vival after percutaneous mitral commis-
surotomy. Heart; 80;359-364.
Beiser GD, Epstein SE, Stampfer M, Rob-17.
inson B, Braunwald E (1968). Studies on
digitalis, XVII effects of ouabain on the
hemodynamic response to exercise in pa-
tients with mitral stenosis in normal sinus
rhythm. N Engl J Med;278:131-137.
Ben Farhat M, Ayari M, Maatouk F, et al 18.
(1998). Percutaneous balloon versus sur-
gical closed and open mitral commissuro-
tomyseven-year follow-up results of a
randomized trial. Circulation;97:245-250.
Bhatia ML, Shrivastava S, Roy SB (1972). 19.
Immediate haemodynamic effects of a
beta adrenergic blocking agent-propra-
nolol-in mitral stenosis at fixed heart
rates. Br Heart J;34:638-644.
C L Hu, H Jiang, Q Z Tang, Q H Zhang, 20.
J B Chen, C X Huang, and G S Li (2006).
Comparison of rate control and rhythm
control in patients with atrial fibrillation
after percutaneous mitral balloon val-
votomy: a randomised controlled study.
Heart, August 1; 92(8): 1096 -1101.
Chen CR, Cheng TO et al (2005). Percu-21.
taneous balloon mitral valvuloplasty by
the Inoue technique: a multicenter study
of 4832 patients in China. Am Heart J ;
129: 1197-1203.
Cieslewicz G, Juszczyk G, Foremny J, et 22.
al (1998). Inhaled corticosteroid improves
bronchial reactivity and decreases symp-
NgHIÊN CứU LÂM SÀNg32
toms in patients with mitral stenosis.
Chest;114:1070-1074.
CJ Davidson, TM Bashore, M Mickel 23.
and K Davis (1992). Balloon mitral com-
missurotomy after previous surgical
commissurotomy. The National Heart,
Lung, and Blood Institute Balloon
Valvuloplasty Registry participants.
Circulation;86;91-99.
Cohen DJ, Kuntz RE, Gordon SP, et al 24.
(1992). Predictors of long-term outcome
after percutaneous balloon mitral valvu-
loplasty. N Engl J Med; 327:1329-1335.
Cotrufo M, Renzulli A, Ismeno G, et al 25.
(1999). Percutaneous mitral commissuro-
tomy versus open mitral commissuroto-
my a comparative study. Eur J Cardiotho-
rac Surg;15:646-651.
Cribier A, Eltchaninoff H, Koning R, et al 26.
(1999). Percutaneous mechanical mitral
commissurotomy with a newly designed
metallic valvulotomeimmediate results
of the initial experience in 153 patients.
Circulation; 99:793-799.
Daley R, Mattingly TW, Holt CL, Bland 27.
EF, White PD (1951). Systemic arterial
embolism in rheumatic heart disease. Am
Heart J;42:566-581.
Desideri A, Vanderperren O, Serra A, 28.
Barraud P, Petitclerc R, Lesperance J, et
al (1992). Long-term (9 to 33 months)
echocardiographic follow-up after suc-
cessful percutaneous mitral commissuro-
tomy. Am J Cardiol. 69: 1602-1606.
Duk-Hyun Kang, Seong-Wook Park, 29.
Jae-Kwan Song, Hyun-Sook Kim, My-
eong-Ki Hong, Jae-Joong Kim, Seung-
Jung Park (2000). Long-Term Clinical
and Echocardiographic Outcome of
Percutaneous Mitral Valvuloplasty:
Randomized Comparison of Inoue and
Double-Balloon Techniques. J Am Coll
Cardiol;35:169 –75.
Edward R. Yeomans; Larry C. Gilstrap III 30.
(2005). Physiologic changes in pregnancy
and their impact on critical care. Crit Care
Med; 33[Suppl.]:S256 –S258.
Ellis LB, Singh JB, Morales DD, Har-31.
ken DE (1973). Fifteen- to twenty-year
study of one thousand patients un-
dergoing closed mitral valvuloplasty
Circulation;48:357-364.
Enio E. Guérios, MD, PhD, Ronaldo Bue-32.
no, MD, PhD, Deborah Nercolini, MD,
Jose Tarastchuk, MD, Paulo Andrade,
MD, Alvaro Pacheco, MD, Alysson Fai-
diga, MD, Stefan Negrao, MD*, Antonio
Barbosa, MD* (2005). Mitral Stenosis and
Percutaneuos Mitral Valvuloplasty (Part
2). Journal of Invasive Cardiology, Au-
gust 1; volume 17: 4467.
Esteves CA, Munoz JS, Braga S, Andrade 33.
J, Meneghelo Z, Gomes N, Maldonado
M, Esteves V, Sepetiba R, Sousa JE, Pala-
cios IF (2006). Immediate and long-term
follow-up of percutaneous balloon mitral
valvuloplasty in pregnant patients with
rheumatic mitral stenosis. Am J Cardiol.
15;98(6):812-6.
F. Smallhorn, Dan Farine and Sheryll 34.
Sorensen Dylan A. Taylor, Elaine P. Gor-
don, John C. Spears, James W. Tam, Kofi
S. Amankwah, Jeffrey Brian C. Morton,
Catherine M. Kells, M. Lynn Bergin, Mar-
la C. Kiess, Francois Marcotte, Samuel C.
Siu, Mathew Sermer, Jack M. Colman, A.
Nanette Alvarez, Lise-Andree Mercier
(2001). Prospective Multicenter Study of
Pregnancy Outcomes in Women With
Heart Disease. Circulation;104;515-521.
Finnegan JO, Gray DC, MacVaugh III H, 35.
Joyner CR, Johnson J (1974). The open ap-
TẠP CHÍ TIM MẠCH HỌC VIỆT NAM - SỐ 54 - 2010 33
proach to mitral commissurotomy. J Tho-
rac Cardiovasc Surg; 67:75-82.
Gross RI, Cunningham Jr JN, Snively SL, 36.
et al (1981). Long-term results of open
radical mitral commissurotomy ten year
follow-up study of 202 patients. Am J
Cardiol;47:821-825.
Gupta A, Lokhandwala YY, Satoskar PR, 37.
Salvi VS (1998). Balloon mitral valvotomy
in pregnancy maternal and fetal out-
comes. J Am Coll Surg;187:409-415.
He Ping Zhang, Greg S. H. Yen, John W. 38.
Allen, Francis Y. K. Lau, and Carlos E.
Ruiz (1998). Comparison of Late Results
of Balloon Valvotomy in Mitral Stenosis
With Versus Without Mitral Regurgita-
tion. Am J Cardiol; 81:51–55.
Hung JS, Chern MS, Wu JJ, Fu M, Yeh KH, 39.
Wu YC, et al (1991). Short- and long-term
results of catheter balloon percutaneous
transvenous mitral commissurotomy. Am
J Cardiol; 67: 854-862.
Hung JS, Pham M. Hung, et al (2001). In-40.
oue Balloon Mitral Valvuloplasty: Techni-
cal Tips and Tricks. Practical Handbook
of Advanced Interventional Cardiology.
Edited by Thach Nguyen, et al. Futura
Publishing Company, Inc.. New York.
Chapter 24.
Hwaida Hannoush, Mohamed Eid Fawzy, 41.
Miltiadis Stefadouros, Mohamed Mour-
si, Mohammad A. Chaudhary, and Bruce
Dunn (2004). Regression of significant tri-
cuspid regurgitation after mitral balloon
valvotomy for severe mitral stenosis. Am
Heart J; 148:865–70.
Inoue K, Owaki T, Nakamura T, Kitamu-42.
ra F, Miyamoto N (1984). Clinical applica-
tion of transvenous mitral commissuro-
tomy by a new balloon catheter. J Thorac
Cardiovasc Surg; 87: 394-402.
Krasuski RA, Assar MD, Wang A, et al 43.
(2004). Usefulness of percutaneous bal-
loon mitral commissurotomy in prevent-
ing the development of atrial fibrillation
in patients with mitral stenosis. Am J Car-
diol; 93:936-939.
Maoqin S, Guoxiang H, Zhiyuan S, Luxi-44.
ang C, Houyuan H, Liangyi S, Ling Z,
Guoqiang Z (2005). The clinical and he-
modynamic results of mitral balloon
valvuloplasty for patients with mitral
stenosis complicated by severe pulmo-
nary hypertension. Eur J Intern Med.
6(6):413-8.
Michael B. Harding, MD, J. Kevin Harri-45.
son, MD, Charles J. Davidson, MD, Kath-
erine B. Kisslo, R.D.M.S and Thomas M.
Bashore, MD (1992). Critical mitral steno-
sis causing ischemic hepatic failure. Suc-
cessful treatment by percutaneous bal-
loon mitral valvulotomy. Chest 1992; 101;
866-869.
Mishra S, Narang A, Sharma M, Chopra 46.
A, Seth S,Amamurthy S, et al (2001).
Percutaneous transseptal mitral com-
missurotomy in pregnant women with
critical mitral stenosis. Indian Heart
J.53:192-196.
Nobuyoshi M, Hamasaki N, Kimura T, 47.
Nosaka H, Yokoi H, Yasumoto H, et al
(1989). Indications, complications, and
short-term clinical outcome of percutane-
ous transvenous mitral commissurotomy.
Circulation; 80: 782-792.
Padial LR, Abascal VM, Moreno PR, Wey-48.
man AE, Levine RA, Palacios IF (1999).
Echocardiography can predict the de-
velopment of severe mitral regurgitation
after percutaneous mitral valvuloplasty
by the Inoue technique Am J Cardiol;
83:1210-1213.
NgHIÊN CứU LÂM SÀNg34
Padial LR, Freitas N, Sagie A, et al (1996). 49.
Echocardiography can predict which pa-
tients will develop severe mitral regurgi-
tation after percutaneous mitral valvulo-
tomy. J Am Coll Cardiol; 27:1225-1231.
Palacios IF, Sanchez PL, Harrell LC, Wey-50.
man AE, Block PC (2002). Which patients
benefit from percutaneous mitral bal-
loon valvuloplasty? Prevalvuloplasty
and postvalvuloplasty variables that
predict long-term outcome. Circulation;
105:1465-1471.
Patel J.J, Munclinger M.J, Mitha A.S, Patel 51.
N. (1995). Percutaneuos balloon dilatation
of the mitral valve in critically ill young
patients with intractable heart failure. Br
Heart J 1995; 73:555-558.
R. O. Bonow, B. A. Carabello, K. Chat-52.
terjee, A. C. de Leon Jr, D. P. Faxon, M.
D. Freed, W. H. Gaasch, B. W. Lytle, R. A.
Nishimura, P. T. O’Gara, R. A. O’Rourke,
C. M. Otto, P. M. Shah, J. S. Shanewise, S.
C. Smith Jr, A. K. Jacobs, C. D. Adams, J.
L. Anderson, E. M. Antman, D. P. Faxon,
V. Fuster, J. L. Halperin, L. F. Hiratzka,
S. A. Hunt, B. W. Lytle, R. Nishimura, R.
L. Page, and B. Riegel (2006). ACC/AHA
2006 Guidelines for the Management of
Patients With Valvular Heart Disease A
Report of the American College of Cardi-
ology/American Heart Association Task
Force on Practice Guidelines (Writing
Committee to Revise the 1998 Guidelines
for the Management of Patients With Val-
vular Heart Disease) Developed in Col-
laboration With the Society of Cardiovas-
cular Anesthesiologists Endorsed by the
Society for Cardiovascular Angiography
and Interventions and the Society of Tho-
racic Surgeons. J. Am. Coll. Cardiol., Au-
gust 1, ; 48(3): e1 - e148.
Ramondo A, Napodano M, Fraccaro C, 53.
Razzolini R, Tarantini G, Iliceto S (2006).
Relation of patient age to outcome of
percutaneous mitral valvuloplasty. Am J
Cardiol. 1;98(11):1493-500.
Rediker DE, Block PC, Abascal VM, 54.
Palacios IF (1988). Mitral balloon val-
vuloplasty for mitral restenosis after
surgical commissurotomy. J Am Coll
Cardiol;11:252-256.
Ward C. and Hancock B.W. (1975). Ex-55.
treme pulmonary hypertension caused by
mitral valve disease. Natural history and
results of surgery. Heart 1975;37:74-78.
WHO Technical Report Series (2001): 56.
Rheumatic fever and Rheumatic heart
disease. Report of a WHO Expert Consul-
tation Geneva, 29 October–1 November.
Wilkins GT, Weyman AE, Abascal VM, 57.
Block PC, Palacios IF (1988). Percutaneous
balloon dilatation of the mitral valvean
analysis of echocardiographic variables
related to outcome and the mechanism of
dilatation. Br Heart J; 60:299-308.
Yash Y. Lokhandwala, MD, Darshan 58.
Banker, MD, Amit M. Vora, Prafulla G.
Kerkar, MD, Jaya R. Deshpande, MD,
Hema L. Kulkarni, MD and Bharat V.
Dalvi, MD, (1998). Emergent balloon mi-
tral valvulotomy in patients presenting
with cardiac arrest, cardiogenic shock or
refractory pulmonary edema. J Am Coll
Cardiol, 1998; 32:154-158.
Các file đính kèm theo tài liệu này:
nghien_cuu_hieu_qua_cua_nong_van_hai_la_bang_bong_inoue_tron.pdf