Kết luận
Bài viết phân tích sự cần thiết cũng như nội dung
một số điểm khác biệt cơ bản giữa Incoterms 2020
với các phiên bản hiện hành nhằm làm rõ giá trị của
phiên bản mới, đó là: (1) tăng cường gắn kết
Incoterms với thực tiễn thực hành mua bán hàng hóa
quốc tế trong xu thế phát triển của thương mại hàng
hóa trên phạm vi toàn cầu; (2) là công cụ hữu ích tạo
thuận lợi cho Người Bán/Người Mua trong đàm
phán, ký kết và thực hiện hợp đồng mua bán hàng
hóa. Với bộ quy tắc Incoterms 2020, có hiệu lực từ
ngày 01.01.2020, ICC hi vọng cộng đồng doanh
nghiệp trên thế giới có thêm một sự lựa chọn mới,
hữu ích và đúng đắn cho các hợp đồng mua bán
hàng hóa quốc tế về việc phân chia phân chia nghĩa
vụ, chi phí và rủi ro giữa Người Bán và Người Mua
trong quá trình giao nhận hàng hóa.
7 trang |
Chia sẻ: hachi492 | Ngày: 14/01/2022 | Lượt xem: 328 | Lượt tải: 0
Bạn đang xem nội dung tài liệu Những điểm mới của bộ quy tắc incoterms 2020 và hàm ý áp dụng trong mua bán hàng hóa quốc tế, để tải tài liệu về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
Sè 143/2020 thương mại
khoa học
1
2
11
19
31
38
45
54
61
67
76
82
MỤC LỤC
KINH TẾ VÀ QUẢN LÝ
1. Nguyễn Thu Thuỷ, Nguyễn Việt Dũng và Tạ Thúy Quỳnh - Áp dụng mô hình ARDL nghiên cứu
tác động của các chỉ số giá đến thị trường chứng khoán Việt Nam. Mã số: 143.1FiBa11
Application of ARDL model for studying the impact of price indicators on the Vietnamese
stock market
2. Đỗ Thị Vân Trang, Đinh Hồng Linh và Lê Thùy Linh - Ứng dụng mô hình ARDL nghiên cứu
các yếu tố ảnh hưởng đến đầu tư trực tiếp nước ngoài tại Việt Nam. Mã số:143.1TrEM.11
Determinants of Foreign Direct Investment In Vietnam: ARDL Model
3. Vũ Văn Hùng và Hồ Kim Hương - Nghiên cứu tác động của chính sách hỗ trợ đào tạo nghề đối
với thu nhập của hộ gia đình ở nông thôn Việt Nam. Mã số: 143.1DEco.12
A Study on the Impact of Vocational Training Policies on Household’s Income in Vietnam’s
Rural Areas
4. Võ Thị Ánh Nguyệt và Nguyễn Hoàng Minh Trí - Phân tích các yếu tố ảnh hưởng đến chi tiêu hộ
gia đình ở Đồng bằng Sông Cửu Long. Mã số: 143.1DEco.11
An Analysis of the Factors Affecting Household Spending in Mekong Delta
QUẢN TRỊ KINH DOANH
5. Nguyễn Quốc Thịnh, Khúc Đại Long và Nguyễn Thu Hương - Quản trị tài sản trí tuệ trong doanh
nghiệp Việt Nam - động lực cho sự khác biệt hóa. Mã số: 143.2BAdm.22
Intellectual Property Management in Vietnamese Businesses - Motivation for Diversification
6. Đặng Thị Thu Trang và Trương Thị Hiếu Hạnh - Ảnh hưởng của chất lượng tích hợp kênh lên
sự gắn kết của người tiêu dùng trong bán lẻ đa kênh tại Việt Nam. Mã số: 143.2BMkt.21
The Influence of Channel Integration Quality on Customer Engagement in Multi-channel
Retail in Vietnam
7. Lê Công Thuận và Bùi Thị Thanh - Phong cách lãnh đạo ủy quyền và sự tham gia vào quá trình
sáng tạo của cấp dưới. Mã số: 143.2HRMg.21
Empowering leadership and followers’ creative process engagement
8. Nguyễn Chí Đức - Nghiên cứu hành vi tín nhiệm dựa trên lý thuyết trò chơi. Mã số: 143.2BAdm.21
Game analysis of credit behavior
9. Trịnh Thùy Anh, Lý Thanh Duy và Nguyễn Phạm Kiến Minh - Sự tác động của nhận dạng tổ
chức, nhận dạng nhân viên - khách hàng và định hướng khách hàng đến sự gắn kết của nhân viên tại
các công ty truyền thông trên địa bàn TP.HCM. Mã số: 143.2HRMg.21
The Impact of Organization Identity, Staff-Customer Identity, and Customer Orientation on
Staff Commitment at Communication Companies in Hochiminh City
Ý KIẾN TRAO ĐỔI
10. Phan Thị Thu Hiền, Phạm Thị Cẩm Anh và Trần Bích Ngọc - Những điểm mới của bộ quy tắc
Incoterms 2020 và hàm ý áp dụng trong mua bán hàng hóa quốc tế. Mã số: 143.3IBMg.32
New Points in Incoterms 2020 and Implications in International Goods Trading
11. Nguyễn Ngọc Mai và Nguyễn Thị Minh Thảo - Các nhân tố ảnh hưởng đến ý định sử dụng ứng
dụng gọi xe: Trường hợp nghiên cứu tỉnh Bình Dương. Mã số: 143.3BMkt.31
Factors Affecting the Intention to Use Vehicle Booking Apps: a Case Study in Bình Dương
Province
ISSN 1859-3666
?1. Giới thiệu chung về Bộ quy tắc Incoterms
của Phòng Thương mại quốc tế ICC
Phiên bản Incoterms chính thức xuất hiện lần
đầu tiên vào năm 1936, và đến nay ICC đang sở hữu
8 bộ quy tắc có giá trị hiệu lực là Incoterms 1936,
1953, 1967, 1976, 1980, 1990, 2000 và 2010, là
công cụ hữu ích cho các doanh nghiệp trong hoạt
động mua bán hàng hóa quốc tế. Incoterms là bộ quy
tắc bao gồm những cụm từ ba chữ cái (như FOB,
CIF, DDP,..), là những nguyên tắc về sự phân chia
về nghĩa vụ, chi phí và rủi ro đối với hàng hóa trong
quá trình giao nhận hàng hóa giữa Người Bán và
Người Mua. Với khái niệm này, bộ quy tắc
Incoterms bao gồm các quy tắc được chia thành 4
nhóm E, F, C và D căn cứ vào chữ cái đầu tiên. Với
vai trò là tiếng nói đại diện cho cộng đồng doanh
nghiệp trên thế giới, Phòng thương mại quốc tế
(ICC) phát hành Incoterms với mong muốn đó là
ngôn ngữ thương mại chung của Người Bán và
Người Mua trong hoạt động mua bán hàng hóa quốc
tế khi hai chủ thể có trụ sở kinh doanh ở các quốc
gia khác nhau với nhiều khác biệt, xung đột về pháp
lý, văn hóa cũng như năng lực kinh doanh. Bộ quy
tắc Incoterms 2010 có hiệu lực từ ngày 01/01/2010
là phiên bản mới nhất hiện nay với nhiều thay đổi có
giá trị thực tiễn so với các phiên bản trước đây (Phan
Thị Thu Hiền, 2016). Đáng kể đó là:
- Số lượng các quy tắc là 11, giảm so với 14 quy
tắc của Incoterms 2000; và chính thức phân chia
thành hai nhóm căn cứ vào phương thức vận tải trên
chặng đường vận chuyển chính. Theo đó, nhóm 1 áp
dụng đối với mọi phương thức vận tải, gồm 7 quy
tắc (EWX, FCA, CPT, CIP, DAT, DAP và DDP);
nhóm 2 áp dụng đối với phương thức vận tải đường
biển hoặc đường thủy nội địa gồm 4 quy tắc (FAS,
FOB, CFR và CIF).
- Xóa bỏ hình ảnh lan can tàu là điểm giao hàng
và phân chia rủi ro giữa Người Bán và Người Mua
trong một số điều kiện truyền thống như FOB(giao
hàng lên tàu), CFR (tiền hàng và cước phí) và CIF
(tiền hàng; cước phí và bảo hiểm).
- Quy định cụ thể về nghĩa vụ và chi phí bốc dỡ
hàng hóa trong một số các điều kiện thương mại có
tham chiếu đến hợp đồng chuyên chở hàng hóa như
FCA, FOB, CFR và CIF.
- Nhóm D bao gồm ba điều kiện DAT, DAP và
DDP tổng quát được tất cả các tình huống khi Người
Bán có nghĩa vụ vận tải, đưa hàng hóa và chuyển
giao hàng tại điểm đến thỏa thuận trong Hợp đồng
mua bán hàng hóa quốc tế.
Tuy nhiên, trong quá trình áp dụng Incoterms
2010 cùng với những biến động của môi trường kinh
doanh toàn cầu, một số vấn đề mới được ICC đề
xuất, trao đổi và thống nhất điều chỉnh trong quá
trình xây dựng phiên bản mới Incoterms 2020. Đó là:
Thứ nhất, sự khác biệt giữa quy định của
Incoterms và thực tiễn áp dụng quy tắc EXW (giao
hàng tại xưởng). Theo quy định, Người Bán EXW
Sè 143/202076
Ý KIẾN TRAO ĐỔI
thương mại
khoa học
NHỮNG ĐIỂM MỚI CỦA BỘ QUY TẮC INCOTERMS 2020
VÀ HÀM Ý ÁP DỤNG TRONG MUA BÁN HÀNG HÓA QUỐC TẾ
Phan Thị Thu Hiền
Trường Đại học Ngoại Thương
Email: phanhien@ftu.edu.vn
Phạm Thị Cẩm Anh
Trường Đại học Ngoại Thương
Email: camanhpt@gmail.com
Trần Bích Ngọc
Trường Đại học Ngoại Thương
Email:ngoctb@ftu.edu.vn
Ngày nhận: 19/12/2019 Ngày nhận lại: 10/03/2020 Ngày duyệt đăng: 17/03/2020
Bộ quy tắc thương mại quốc tế Incoterms 2020 của Phòng Thương mại quốc tế (ICC) sẽ có hiệu lực vào ngày 01/01/2020. Với hành trình 10 năm rà soát, điều chỉnh và bổ sung Incoterms 2010, ICC hi
vọng phiên bản mới Incoterms 2020 sẽ là công cụ hữu ích nhằm tạo thuận lợi cho các doanh nghiệp trong
giao dịch mua bán hàng hóa quốc tế cũng như đảm bảo an ninh thương mại quốc tế toàn cầu. Bài viết phân
tích những điểm mới của Bộ quy tắc thương mại quốc tế Incoterms 2020 nhằm khẳng định tính tất yếu, thực
tiễn và sự cần thiết áp dụng trong xu thế phát triển thương mại hàng hóa trên toàn cầu.
Từ khóa: Incoterms, 2020, thương mại quốc tế, Bộ quy tắc
thực hiện “giao hàng” khi đặt hàng hóa dưới sự định
đoạt của Người Mua tại cơ sở, xưởng, nhà máy của
Người Bán mà không phải bốc lên phương tiện đến
để nhận hàng, nhưng thực tế do Người Bán có điều
kiện thuận lợi về nhân lực, trang thiết bị bốc hàng
cũng như quen thuộc với việc di chuyển hàng hóa
trong khu vực nhà xưởng, kho hàng của mình nên
thường tiến hành bốc hàng lên phương tiện của
Người Mua đến nhận hàng. Thực tiễn này lại giống
với quy định về nghĩa vụ giao hàng của Người Bán
FCA khi giao hàng tại cơ sở của mình. Bên cạnh đó,
Người Mua không dễ dàng thực hiện được thông
quan xuất khẩu tại nước xuất khẩu nếu không có sự
hỗ trợ của Người Bán. Với những lý do đó, mà các
chuyên gia và cộng đồng doanh nghiệp có ý kiến
loại bỏ điều kiện EXW trong phiên bản mới của
Incoterms 2020.
Thứ hai, tranh chấp liên quan đến nghĩa vụ cung
cấp bằng chứng giao hàng của Người Bán trong các
quy tắc thuộc nhóm F(FAS, FOB, FCA)
Theo Incoterms 2010, một trong những nghĩa vụ
liên quan đến “giao hàng” của Người Bán trong các
quy tắc nhóm F là cung cấp bằng chứng giao hàng,
và thông thường là biên lai giao hàng hoặc chứng từ
vận tải tùy theo phương thức vận chuyển và thỏa
thuận giữ trong Hợp đồng mua bán hàng hóa quốc tế.
Tuy nhiên, Người Bán FOB hay FCA tiến hành giao
hàng cho người chuyên chở do Người Mua chỉ định,
và người chuyên chở này cung cấp bằng chứng giao
hàng, thông thường là biên lai giao hàng cho Người
Bán FOB hoặc FCA. Trong nhiều trường hợp, Người
Bán và/hoặc Người Mua cần chứng từ vận tải có tính
chuyển nhượng như vận đơn đường biển để thanh
toán với ngân hàng theo yêu cầu của thư tín dụng
(đối với Người Bán), và nhận hàng tại nơi đến (đối
với Người Mua), điều này đặt ra vấn đề ai là người
có nghĩa vụ và chịu chi phí, rủi ro liên quan đến việc
lấy chứng từ vận tải là vận đơn đường biển do người
chuyên chở phát hành. Ví dụ, theo quy định của
Incoterms, Người Bán FOB sau khi giao hàng có
nghĩa vụ cung cấp biên lai giao hàng hay chứng từ
tương tự, hoặc Giấy gửi hàng đường biển, vậy nếu
yêu cầu người chuyên chở phát hành vận đơn đường
biển, hàng đã bốc thì chi phí phát hành vận đơn sẽ do
Người Bán hay Người Mua trả cho người chuyên
chở. Cũng như vậy, với trường hợp hàng hóa đóng
trong container chuyên chở bằng đường biển, Người
Bán FCA khi giao hàng cho người chuyên chở đầu
tiên do người Mua chỉ định và lấy được biên lai giao
hàng là bằng chứng giao hàng. Tuy nhiên trong thực
tiễn, Người Mua cần vận đơn đường biển, ghi rõ
hàng đã bốc để tiến hành thủ tục thanh toán với ngân
hàng và nhận hàng tại nơi đến, đồng thời đề nghị
Người Bán cung cấp sau khi giao hàng cho Người
chuyên chở. Khi đó, Người Bán có nghĩa vụ cung
cấp vận đơn đường biển, ghi rõ hàng đã bốc tại cảng
đi hay không? Và chi phí phát hành vận đơn sẽ do
Người Bán hay Người Mua trả thêm ngoài các chi
phí theo hợp đồng chuyên chở?
Trong nhiều trường hợp, Người Bán của các quy
tắc nhóm F không biết chính xác thỏa thuận về hợp
đồng vận tải giữa Người Mua và Người chuyên chở
nên phải trả thêm chi phí cũng như gặp khó khăn
trong việc đổi biên lai giao hàng lấy chứng từ vận tải
là vận đơn đường biển, ghi rõ hàng đã bốc.
Thứ ba, gia tăng rủi ro trong chuỗi hành trình
vận chuyển với sự tham gia của nhiều phương thức
vận tải
Phương thức vận tải đa phương thức ngày càng
chiếm tỷ trọng cao trong vận chuyển hàng hóa quốc
tế cùng với sự gia tăng khối lượng hàng hóa đóng
trong containers. Hành trình vận chuyển đa phương
thức có thể bắt đầu từ rất sớm với chặng đường
chuyên chở trong nội địa của nước xuất khẩu, trải
qua các chặng, quãng đường vận chuyển với các
phương tiện vận tải khác nhau trước khi tham gia vào
chặng đường chuyên chở quốc tế trên biển, trên
không để đến điểm đích tại nước nhập khẩu. Chuỗi
vận chuyển quốc tế trong các môi trường kinh doanh
khác nhau với sự tham gia của nhiều chủ thể, phương
tiện vận tải sẽ gia tăng rủi ro về tổn thất, thiệt hại cho
hàng hóa. Hơn nữa, Người chuyên chở được coi là
bên thứ ba trong mối quan hệ giữa Người Bán và
Người Mua, là chủ thể của hợp đồng vận tải với một
trong hai bên nên đảm bảo quá trình giao nhận hàng
hóa liên hoàn và an toàn suốt hành trình là hết sức
khó khăn. Trong hầu hết các quy tắc của Incoterms,
đặc biệt trong các quy tắc áp dụng cho mọi phương
thức vận tải như FCA (giao cho người chuyên chở),
CPT (giao tại điểm đích), CIP (cước phí, bảo hiểm đã
trả) thì việc xác định thời điểm Người Bán thực hiện
“giao hàng” bằng cách chuyển giao hàng hóa cho
Người chuyên chở đầu tiên là rất quan trọng bởi đó
cũng là khi rủi ro về tổn thất, mất mát hàng hóa được
chuyển sang cho Người Mua. Vấn đề là Người Bán
FCA và Người Mua CPT, CIP không thể biết chính
xác nội dung cũng như trách nhiệm của người
chuyên chở theo hợp đồng vận tải đã ký kết với đối
tác của họ, vì vậy rất khó để đòi bồi thường từ người
chuyên chở cũng như phân xử giữa Người Bán và
Người Mua về tổn thất, mất mát của hàng hóa trong
phương thức vận tải đa phương thức khi có nhiều chủ
thể vận tải cùng tham gia vào hành trình chuyên chở.
Điều này đặt ra yêu cầu về việc mua bảo hiểm cho
hàng hóa phù hợp với đặc thù hành trình vận chuyển
đa phương thức, nhằm bảo vệ Người Mua khi Người
Mua phải chịu rủi ro về tổn thất, mất mát hàng hóa
từ thời điểm rất sớm và không thể kiểm soát được
quá trình giao nhận, chuyển tải hàng hóa trong hành
trình vận chuyển.
77
?
Sè 143/2020
Ý KIẾN TRAO ĐỔI
thương mại
khoa học
?Thứ tư, khi hành trình vận chuyển bắt đầu trước
điểm giao hàng hoặc kết thúc sau điểm giao hàng
Do quy định về nghĩa vụ ký kết hợp đồng vận tải
theo mục A3/B3 của Incoterms khiến cho các chủ
thể bị giới hạn về việc lựa chọn cách thức tổ chức
vận chuyển hàng hóa của Hợp đồng, bởi phải thỏa
thuận với bên thứ ba về hoạt động này. Thực tế,
Người Bán và Người Mua hiểu rõ nhất về hàng hóa
mua bán, quãng đường vận chuyển cũng như hoạt
động giao nhận từ điểm đi đến điểm đích nên họ chủ
động tổ chức, sắp xếp toàn bộ hành trình vận tải là
hiệu quả về chi phí và thời gian cũng như sự an toàn
của hàng hóa. Hơn nữa với những tập đoàn kinh
doanh lớn thì việc trực tiếp thực hiện hoạt động
logistics, vận tải quốc tế sẽ phát huy được lợi ích
kinh tế theo quy mô, từ đó cắt giảm chi phí kinh
doanh và nâng cao sức cạnh tranh của hàng hóa trên
thị trường quốc tế. Ngoài ra, có thực tiễn là hành
trình vận chuyển trong các giao dịch áp dụng quy
tắc nhóm D lại kéo dài vượt qua “điểm đến” được
xem là điểm “giao hàng” quy định, ví dụ hàng hóa
trong hợp đồng áp dụng quy tắc DAT được vận
chuyển qua cửa khẩu, cầu cảng, bến bãi, điểm trung
chuyển hàng hóa quốc tế và được tập kết để sẵn sàng
chuyển giao cho Người Mua tại trạm kho vận, kho
hàng nằm bên trong nội địa của nước nhập khẩu.
Điều này đặt ra yêu cầu mở rộng điều kiện DAT
(Incoterms 2010) từ điểm đích là các cầu, trạm, bến
bãi ở các cửa khẩu quốc tế đến tận các địa điểm khác
trong nội địa nước nhập khẩu.
Thực tiễn này đặt ra vấn đề mở rộng nghĩa vụ
vận tải của Người Bán, Người Mua, đó là không chỉ
kí kết Hơp đồng vận tải với bên thứ ba được xem là
Người chuyên chở mà còn tự thu xếp, tổ chức thực
hiện vận tải hàng hóa.
Thứ năm, tăng cường an ninh và sự tuân thủ
pháp luật trong giao dịch thương mại quốc tế
An ninh và việc tuân thủ pháp luật trong giao
dịch thương mại quốc tế nói chung và mua bán
hàng hóa nói riêng đang bị đe doạ bởi các hành vi
thương mại bất hợp pháp trên quy mô toàn cầu.
Theo Tổ chức hợp tác và phát triển kinh tế (OECD),
thương mại bất hợp pháp trong chuỗi cung ứng
quốc tế được hiểu là hành vi mua bán và vận
chuyển trái pháp luật của các chủ thể trong chuỗi
nhằm thu khoản lợi hàng tỉ đô la Mỹ mỗi năm, đe
dọa nghiêm trọng đến an ninh kinh tế, năng lực thực
thi pháp luật cũng như hậu quả kinh tế xã hội. Giao
dịch thương mại bất hợp pháp trong chuỗi cung ứng
quốc tế phổ biến và điển hình là mua bán và vận
chuyển chất gây nghiện và thuốc phiện; hàng giả và
hàng nhái; chất gây hại đến môi trường và suy giảm
tầng ô zôn; khảo cổ; vũ khí; và động thực vật quý
hiếm (Phan Thị Thu Hiền, 2019).
Ngày nay các tổ chức tội phạm xuyên quốc gia
thống trị giao dịch thương mại bất hợp pháp do sự
phát triển của công nghệ thông tin, mạng xã hội kết
nối toàn cầu cũng như khối lượng hàng hóa khổng
lồ di chuyển trên thế giới. Phương thức vận chuyển
hàng hóa bất hợp pháp trong thương mại quốc tế rất
đa dạng với tần suất lớn là thách thức đối với công
tác thực thi pháp luật của cơ quan hải quan cũng như
xã hội và cộng đồng. Vận tải đường biển với ưu
điểm về khối lượng vận chuyển lớn, cước phí thấp
và dễ dàng che dấu, ngụy trang là sự lựa chọn hàng
đầu đối với các giao dịch hàng hóa là động vật quý
hiếm theo danh mục Công ước CITES1, hóa chất độc
hại và con người. Và đây cũng là phương thức được
sử dụng trong giao dịch buôn bán, vận chuyển chất
gây nghiện và ma túy, thuốc phiện với số lượng vụ
việc bị phát hiện và bắt giữ trên 50% tổng số vi
phạm trên thế giới. Ngày nay, các phương thức vận
chuyển bằng đường hàng không, bưu điện, chuyển
phát nhanh được sử dụng phổ biến trong các giao
dịch mua bán chất gây nghiện và ma tuý, thuốc
phiện; hàng giả, hàng nhái; động vật hoang dã và
thuốc lá. Vì vậy, thực tiễn này đặt ra yêu cầu tăng
cường đảm bảo tuân thủ pháp luật và an ninh thương
mại hàng hóa đối với tất cả các chủ thể trong toàn bộ
chuỗi cung ứng từ điểm đi cho đến điểm đích.
Xuất phát từ thực tiễn mua bán hàng hoá quốc tế
cũng như những thay đổi mạnh mẽ về môi trường
kinh doanh toàn cầu, ICC đã ban hành phiên bản
Incoterms 2020 với một số điểm mới được phân tích
ở phần tiếp theo.
2. Những điểm mới của Incoterms 2020
Trước hết, phải nói đến sự thân thiện của
Incoterms 2020 đối với người sử dụng đó là phần
chú giải tổng quan được trình bày đầy đủ, chi tiết ở
phần mở đầu của mỗi quy tắc. Nội dung phần chú
giải nêu lên đặc trưng, nguyên tắc cơ bản của từng
quy tắc cụ thể trong Incoterms 2020 như phạm vi áp
dụng, di chuyển rủi ro và chi phí được phân bổ giữa
Người Bán và Người Mua. Phần chú giải tổng quan
có ý nghĩa (a) định hướng người sử dụng lựa chọn
quy tắc phù hợp và tối ưu; (b) tư vấn pháp lý và giải
quyết những tranh chấp phát sinh, liên quan đến
Hợp đồng mua bán hàng hoá quốc tế.
Về số lượng các quy tắc trong Bộ quy tắc
Incoterms 2020 không thay đổi so với Incoterms
2010 là 11 quy tắc.
Tiếp theo, là những điểm mới có ý nghĩa thực
hành áp dụng Incoterms trong mua bán hàng hoá
quốc tế.
Sè 143/202078
Ý KIẾN TRAO ĐỔI
thương mại
khoa học
1. Công ước quốc tế về chống buôn bán các loại động, thực vật hoang dã nguy cấp của Liên Hiệp Quốc
2.1. Vận đơn có ghi chú đã xếp hàng lên tàu và
điều kiện FCA
Trường hợp giao dịch áp dụng quy tắc FCA (giao
hàng cho người chuyên chở) với phương thức vận
tải đường biển, Người Bán hoặc Người Mua có yêu
cầu lấy vận đơn đường biển ghi rõ hàng đã xếp lên
tàu để thực hiện công tác thanh toán hoặc nhận hàng
từ người chuyên chở thì Incoterms 2020 bổ sung
thêm nội dung lựa chọn này ở mục A6/B6. Theo đó
Người Mua và Người Bán có thể thống nhất rằng,
hợp đồng vận tải giữa Người Mua và Người chuyên
chở sẽ quy định nghĩa vụ cung cấp vận đơn đường
biển, ghi rõ hàng đã xếp lên tàu, và chi phí lấy vận
đơn thuộc về Người Bán hoặc Người Mua tuỳ theo
yêu cầu của bên nào. Khi đó, Người Bán có nghĩa vụ
cung cấp chứng từ vận tải/vận đơn đường biển cho
Người Mua. Trong những trường hợp này, ICC
khuyến nghị các bên cần quy định chính xác, cụ thể
về thời điểm“giao hàng”, bởi vì Người Bán FCA
tiến hành “giao hàng” cho người chuyên chở đầu
tiên, và sẽ khác biệt với thời điểm phát hành vận đơn
hàng lên tàu của người chuyên chở đường biển.
Cuối cùng, cần nhấn mạnh rằng ngay cả khi hai bên
lựa chọn cách giải quyết này, Người Bán trong các
quy tắc nhóm F không có nghĩa vụ đối với Người
Mua về các điều khoản của hợp đồng vận tải cũng
như cung cấp vận đơn đường biển.
2.2. Tập hợp các chi phí trong quá trình giao
nhận hàng hóa giữa Người Bán và Người Mua tại
mục A9/B9
Nội dung phân bổ các chi phí trong quá trình
giao nhận hàng hóa giữa Người Bán và Người Mua
được thể hiện trong mục A9/B9 của từng quy tắc
Incoterms 2020. Việc thay đổi này tạo thuận lợi cho
người sử dụng, Người Bán và Người Mua nhằm
tổng hợp, theo dõi tất cả các chi phí phát sinh cũng
như thực hiện nguyên tắc phân bổ trong từng quy
tắc, giao dịch cụ thể. Mặc dù, từng hạng mục chi phí
đã được luận giải, phân bổ trong mục khác nhau của
từng nghĩa vụ cụ thể như chi phí vận chuyển, thông
quan xuất nhập khẩu, cung cấp chứng từ vận tải
Đây là một điểm mới của Incoterms 2020, so với
phiên bản Incoterms 2010 các chi phí được phân bổ
ở các mục khác nhau của từng quy tắc cụ thể chứ
không có một kết cấu nội dung giống nhau về phân
bổ chi phí cho tất cả các quy tắc.
2.3. Nghĩa vụ bảo hiểm khác nhau của Người
Bán trong hai quy tắc CIF và CIP
Theo quy định của hầu hết các phiên bản
Incoterms cho đến thời điểm này, tại mục A3 của hai
quy tắc CIF và CIP, Người Bán có nghĩa vụ mua bảo
hiểm nhằm bảo vệ Người Mua khỏi những tổn thất,
thiệt hại về hàng hóa trong quá trình giao nhận hàng
hóa, theo đó “người bán bằng chi phí của mình phải
mua bảo hiểm cho hàng hóa với mức bảo hiểm tối
thiểu là điều kiện C của Hiệp hội những người bảo
hiểm Luân Đôn (LMA/IUA) hoặc bất kỳ điều kiện
nào tương tự”. Tuy nhiên, do thực tiễn vận chuyển
đa phương thức cũng như sự gia tăng chuỗi vận tải
liên hoàn trong thương mại quốc tế, Incoterms 2020
điều chỉnh mới về quy định nghĩa vụ bảo hiểm như
sau: thứ nhất, giữ nguyên nghĩa vụ bảo hiểm của
Người Bán CIF như các phiên bản Incoterms hiện
hành; thứ hai, Người Bán CIP (Incoterms 2020) có
nghĩa vụ mua bảo hiểm với điều kiện A của Hiệp hội
những người bảo hiểm Luân Đôn (LMA/IUA) hoặc
bất kỳ điều kiện nào tương tự, và cho phép các bên
được tự do thỏa thuận điều chỉnh điều kiện bảo hiểm
xuống thấp hơn.
2.4. Thu xếp, tổ chức thực hiện vận chuyển với
phương tiện vận tải của Người Bán hoặc Người
Mua trong FCA, DAP, DPU và DDP
Như đề cập ở trên, hầu hết các bộ quy tắc
Incoterms, các quy tắc cụ thể mặc định rằng hàng
hóa sẽ được vận chuyển thông qua một bên thứ ba
là người chuyên chở theo hợp đồng vận tải đã ký kết
với Người Bán hoặc Người Mua. Tuy nhiên trong
thực tiễn, một số giao dịch mua bán hàng hóa quốc
tế, hàng hóa được vận chuyển từ Người Bán sang
Người Mua mà không có sự tham gia của bên thứ ba
là người chuyên chở của Hợp đồng vận tải. Ví dụ,
Người Bán trong điều kiện nhóm D có thể tự mình
sắp xếp vận chuyển hàng hóa đến điểm đích quy
định mà không thuê ngoài dịch vụ vận tải, tương tự
như vậy, Người Mua FCA có thể sử dụng phương
tiện vận tải của mình để nhận hàng từ Người Bán tại
nơi giao hàng quy định, vận chuyển đến các địa
điểm, cơ sở của người mua ở bất kì nơi đâu. Vì vậy,
bộ quy tắc Incoterms 2020 mở rộng nghĩa vụ vận tải
của các bên, đó là không chỉ nghĩa vụ kí kết hợp
đồng vận tải với một người chuyên chở mà còn có
thể sắp xếp, tổ chức thực hiện vận chuyển hàng hoá
theo từng giao dịch và quy tắc áp dụng cụ thể.
2.5. Thay đổi quy tắc DAT (giao hàng tại bến
đến) thành DPU (giao hàng tại nơi đến đã dỡ)
So với các phiên bản Incoterms trước, bộ quy tắc
Incoterms 2010 đã có sự thay đổi về các quy tắc
nhóm D, đó là giảm từ 5 quy tắc (DAF, DES, DEQ,
DDU và DDP) xuống còn 3 quy tắc (DAT, DAP và
DDP). Theo đó, sự khác biệt duy nhất giữa quy tắc
DAT và DAP trong Incoterms 2010 là Người Bán
DAT tiến hành “giao hàng” tại cầu cảng, bến bãi,
trạm giao nhận quy định, và hàng hoá đã được dỡ
xuống khỏi phương tiện vận tải chở đến, trong khi
người bán DAP tiến hành “giao hàng” tại địa điểm
đến quy định, khi hàng hoá được đặt dưới sự định
đoạt của người mua trên phương tiện vận tải chở tới
chưa dỡ xuống. Theo Incoterms 2010, thứ tự các
quy tắc thuộc nhóm D căn cứ vào sự tăng dần nghĩa
vụ của Người Bán sẽ là DAT, DAP và DDP.
79
?
Sè 143/2020
Ý KIẾN TRAO ĐỔI
thương mại
khoa học
?Tuy nhiên, ICC đã tiến hành điều chỉnh đối với
hai quy tắc DAT và DAP của Incoterms 2010, đó là:
(1) đổi tên quy tắc DAT (giao hàng tại bến đến)
thành DPU (giao hàng tại nơi đến đã dỡ), để mở
rộng địa điểm giao hàng tại đích có thể là bất kỳ nơi
nào, không giới hạn tại cầu cảng, bến bãi hay trạm
giao nhận hàng hoá; (2) đổi lại vị trí với quy tắc
DAP, theo đó quy tắc DPU (DAT trước đây) được
đặt trước điều kiện DAP. Hai nội dung này đã mang
lại điểm mới về nhóm D trong bộ quy tắc Incoterms
2020 là bao gồm 03 quy tắc xếp theo thứ tự là DAP,
DPU và DDP.
2.6. Một số nội dung khác
Liên quan đến yêu cầu đảm bảo an ninh chuỗi
cung ứng hàng hóa quốc tế, Incoterms 2020 ghi rõ
nghĩa vụ của các bên cũng như hỗ trợ đối tác về
cung cấp thông tin, dữ liệu nhằm tuân thủ các quy
định an ninh trong công tác thông quan xuất khẩu và
nhập khẩu hàng hóa được tại mục A7/B7 của từng
quy tắc.
Một điểm quan trọng là quy tắc EXW được giữ
lại trong Incoterms 2020 bởi sự phù hợp đối với một
số giao dịch nội địa khi hàng hoá được trao đổi giữa
các khu vực hải quan riêng khác nhau trong cùng
một quốc gia cũng như giữa các quốc gia trong cùng
khối liên minh kinh tế như liên minh châu Âu. Bên
cạnh đó quy tắc EXW phù hợp với một số phương
thức giao dịch thương mại quốc tế như “xuất nhập
khẩu tại chỗ”2. Theo đó, Người Bán và Người Mua
vẫn thực hiện thông quan hàng hóa xuất khẩu, nhập
khẩu như quy định pháp luật nhưng cả hai bên không
có nghĩa vụ chuyên chở hàng hóa ra khỏi lãnh thổ
quốc gia, không có nghĩa vụ ký kết hợp đồng vận tải
trên chặng đường chuyên chở hàng hóa quốc tế.
2.7. Hàm ý áp dụng Bộ quy tắc Inconterms
2020 trong hoạt động mua bán hàng hóa quốc tế
Từ khi phiên bản Incoterms đầu tiên cũng như
quá trình áp dụng trong thực tiễn, một số lưu ý cơ
bản đối với các thương nhân trên thế giới, đó là:
Thứ nhất, Incoterms là tập quán thương mại
Luật Thương mại 2005 của Việt Nam quy định:
Tập quán thương mại là thói quen được thừa nhận
rộng rãi trong hoạt động thương mại trên một vùng,
miền hoặc một lĩnh vực thương mại, có nội dung rõ
ràng được các bên thừa nhận để xác định quyền và
nghĩa vụ của các bên trong hoạt động thương mại.
Theo đó, Incoterms được các thương nhân trên
thế giới lựa chọn sử dụng trên cơ sở thỏa thuận tự do
và tự nguyện. Nói một cách khác, xét về khía cạnh
pháp lý, tính hiệu lực của Hợp đồng mua bán hàng
hóa quốc tế không phụ thuộc vào việc các chủ thể có
sử dụng Incoterms hay không??
Thứ hai, các chủ thể nếu sử dụng Incoterms phải
dẫn chiếu trong thỏa thuận hay hợp đồng mua bán
hàng hóa quốc tế.
Thứ ba, các chủ thể sử dụng Incoterms trong
hoạt động mua bán hàng hóa quốc tế đối với hàng
hóa hữu hình.
Thứ tư, các chủ thể cần đàm phán và thống nhất
sử dụng phiên bản năm nào. Từ khi ICC phát hành
phiên bản đầu tiên Incoterms 1936 cho đến nay đã
có 8 phiên bản bao gồm Incoterms 1936, 1953,
1967, 1980, 1980, 1990, 2000 và 2010, và tất cả các
phiên bản có giá trị hiệu lực tương đương nhau.
Thứ năm, các chủ thể trong hợp đồng mua bán
hàng hóa quốc tế là bên Bán và bên Mua có quyền
bổ sung, điều chỉnh các nghĩa vụ khác trong quá
trình giao nhận hàng hóa nhưng không trái với bản
chất của các quy tắc Incoterms.
Ngoài những điểm trêm, ICC khi ban hành
Incoterms 2020 đã đưa ra một số khuyến nghị sử
dụng phiên bản mới. Đó là:
(1) Incoterms có nhiều phiên bản khác nhau và
có giá trị hiệu lực như nhau, tuy nhiên khi lựa chọn
quy tắc của phiên bản nào cần ghi rõ nếu không
xảy ra tình huống tên quy tắc không đổi nhưng nội
dung quy tắc đã được ICC điều chỉnh cho phù hợp
với thực tiễn kinh doanh hiện đại. Incoterms 2010
và 2020 đã bỏ đi hình ảnh lan can tàu trong các quy
tắc truyền thống như FOB, CFR và CIF do thực
tiễn giao hàng tại cảng bốc hàng người bán sẽ đảm
nhận và theo dõi toàn bộ quá trình cho đến khi
hàng lên trên tàu nên chọn điểm phân chia rủi ro và
chi phí khi hàng qua lan can tàu là không phù hợp.
Lan can tàu là ranh giới phân chia chi phí, rủi ro
liên quan đến hàng hóa trong quy tắc FOB, CFR và
CIF trong nhiều phiên bản Incoterms trước
Incoterms 2010. Vì vậy các thương nhân khi lựa
chọn quy tắc cơ sở giao hàng, chọn phiên bản
Incoterms nào cần lưu ý những điểm khác biệt để
tránh hiểu không thống nhất.
(2) Khi áp dụng các quy tắc của Incoterms trong
Hợp đồng mua bán hàng hóa quốc tế, bên cạnh sự
lựa chọn quy tắc các bên cần chú ý lựa chọn địa
điểm gắn với quy tắc cho phù hợp. Incoterms 2020
khuyến nghị người sử dụng quy định địa điểm gắn
liền với quy tắc cơ sở giao hàng, đặc biệt lưu ý với
những quy tắc áp dụng phương thức vận tải bằng
đường biển hoặc đường thủy nội địa không nên quy
định một địa điểm nội địa mà phải là cảng biển.
Sè 143/202080
Ý KIẾN TRAO ĐỔI
thương mại
khoa học
2. Theo Nghị định 08/2015 NĐ-CP ngày 21/1/2015: Hàng hóa mua bán giữa doanh nghiệp Việt Nam với tổ chức, cá nhân
nước ngoài không có hiện diện tại Việt Nam và được thương nhân nước ngoài chỉ định giao, nhận hàng hóa với doanh nghiệp
khác tại Việt Nam.
Trong tất cả các điều kiện thương mại của Bộ Quy
tắc Incoterms 2020, mục A2 sẽ luận giải về địa
điểm, cảng giao hàng, và được xác định là điểm gần
nhất đối với người Bán, thuận lợi cho việc giao hàng
khi áp dụng điều kiện EXW(giao tại xưởng) và FCA
(giao cho người chuyên chở) hoặc nơi gần nhất đối
với Người Mua khi áp dụng điều kiện DAP, DPU và
DDP. Thông tin về địa điểm, cảng xác định trong
mục A2 có ý nghĩa quan trọng trong việc phân chia
chi phí, rủi ro giữa Người Bán và Người Mua.
(3) Incoterms 2020 là tập quán thương mại quốc
tế được sử dụng rộng rãi và phổ biến trong thương
mại quốc tế chính vì vậy mà các thương nhân
thường hiểu lầm về giá trị của Bộ quy tắc này, cho
rằng Incoterms có thể giải quyết được mọi vấn đề
liên quan, phát sinh từ hợp đồng mua bán hàng hóa
quốc tế hay giao dịch giữa các bên. Tuy nhiên, Bộ
quy tắc Incoterms 2020 chỉ áp dụng để giải quyết
những vấn đề phát sinh giữa người mua và người
bán trong quá trình giao nhận hàng hóa chứ không
phải mọi vấn đề trong thực hiện giao dịch thương
mại quốc tế. Với cách hiểu không đúng về ý nghĩa
của Incoterms trong giao dịch khiến cho những
tranh chấp hay vấn đề phát sinh từ giao dịch không
có cơ sở pháp lý phù hợp để giải quyết và khi đó các
bên lại phải chờ sự phán xét từ phía các cơ quan giải
quyết tranh chấp như trọng tài hay tòa án.
Vì vậy, Bộ quy tắc Incoterms 2020 không điều
chỉnh và không áp dụng để giải quyết một số vấn đề
liên quan, phát sinh từ Hợp đồng mua bán hàng hóa
quốc tế, điển hình như:
- Hậu quả của hành vi vi phạm nghĩa vụ Hợp
đồng
- Ảnh hưởng về chính sách, quy định pháp lý của
Chính phủ, hành động trừng phạt kinh tế
- Thực thi các biện pháp kỹ thuật, hàng rào thuế
quan trong thương mại hàng hóa
- Lệnh cấm xuất khẩu, nhập khẩu hàng hóa của
Chính phủ các nước
- Bất khả kháng hay những khó khăn cản trở việc
thực hiện nghĩa vụ Hợp đồng của các bên
- Những vấn đề liên quan đến quyền sở hữu trí
tuệ và vi phạm quyền sở hữu trí tuệ
- Phương thức, địa điểm và luật pháp xét xử
tranh chấp, xung đột phát sinh, liên quan đến Hợp
đồng mua bán hàng hóa quốc tế.
Cuối cùng, ICC khẳng định rằng Bộ quy tắc
Incoterms 2020 hoàn toàn không đề cập tới sự di
chuyển quyền sở hữu hàng hóa từ Người Bán sang
Người Mua.
3. Kết luận
Bài viết phân tích sự cần thiết cũng như nội dung
một số điểm khác biệt cơ bản giữa Incoterms 2020
với các phiên bản hiện hành nhằm làm rõ giá trị của
phiên bản mới, đó là: (1) tăng cường gắn kết
Incoterms với thực tiễn thực hành mua bán hàng hóa
quốc tế trong xu thế phát triển của thương mại hàng
hóa trên phạm vi toàn cầu; (2) là công cụ hữu ích tạo
thuận lợi cho Người Bán/Người Mua trong đàm
phán, ký kết và thực hiện hợp đồng mua bán hàng
hóa. Với bộ quy tắc Incoterms 2020, có hiệu lực từ
ngày 01.01.2020, ICC hi vọng cộng đồng doanh
nghiệp trên thế giới có thêm một sự lựa chọn mới,
hữu ích và đúng đắn cho các hợp đồng mua bán
hàng hóa quốc tế về việc phân chia phân chia nghĩa
vụ, chi phí và rủi ro giữa Người Bán và Người Mua
trong quá trình giao nhận hàng hóa.u
Tài liệu tham khảo:
1. Phòng thương mại quốc tế ICC, Incoterms
2020, ICC rules for the use of domestics and inter-
national trade terms, số xuất bản 723E, ISBN 978-
92-842-0511-0.
2. Phòng thương mại quốc tế ICC, Incoterms
2010, ICC rules for the use of domestics and inter-
national trade terms.
https://iccwbo.org/content/uploads/sites/3/2010/01/
ICC-Introduction-to-the-Incoterms-2010.pdf, truy
cập ngày 2/12/2011.
3. Phan Thị Thu Hiền, 2013, Giảng dạy
Incoterms tại trường Đại học Ngoại thương, dưới
góc độ tiếp cận từ thực tiễn, Tạp chí Kinh tế đối
ngoại số 55, tháng 3/2013.
4. Phan Thị Thu Hiền, 2019, Vai trò của ngành
hải quan trong việc đảm bảo an ninh chuỗi cung
ứng trên thế giới và Việt Nam, Tạp chí Tài chính, kì
1 tháng 6/2019.
Summary
Incoterms 2020 (International Commercial
Terms) by ICC (International Chamber of
Commerce) takes effect on 1st January, 2020. With
10-year review, adjustment, and supplement of
Incoterms 2010, ICC hopes that the new version of
Incoterms 2020 will be a useful tool facilitating
enterprises in international goods trading as well as
ensuring international trade security. The paper ana-
lyzes new points in Incoterms 2020 to affirm that
it’s application is indispensable, practical, and nec-
essary in developing goods trade globally.
81Sè 143/2020
Ý KIẾN TRAO ĐỔI
thương mại
khoa học
Các file đính kèm theo tài liệu này:
- nhung_diem_moi_cua_bo_quy_tac_incoterms_2020_va_ham_y_ap_dun.pdf