Với phân tích trên, phương thức can thiệp
của Nhà nước hay hình thức hỗ trợ quy định
tại Luật Hỗ trợ DNNVV mang tính kết hợp cả
phương thức hỗ trợ gián tiếp qua tổ chức trung
gian và hỗ trợ trực tiếp cho DNNVV tuỳ vào
các nội dung hỗ trợ và phù hợp với mức độ
phát triển nền kinh tế trong từng thời kỳ. Trên
quan điểm như vậy, Luật thiết kế một số nội
dung hỗ trợ mang tính trực tiếp cho các
DNNVV như: hỗ trợ thuế, kế toán, hỗ trợ
thông tin, tư vấn, pháp lý, hỗ trợ phát triển
nguồn nhân lực, hỗ trợ chuyển đổi từ hộ kinh
doanh, hỗ trợ tham gia cụm liên kết .v.v
Bên cạnh một số nội dung hỗ trợ trực tiếp,
Luật cũng thiết kế nhiều nội dung khác có tính
chất hỗ trợ gián tiếp cho DNNVV tức là hỗ trợ
các tổ chức trung gian để các tổ chức này có
điều kiện hỗ trợ tốt hơn cho DNNVV như:
Chính phủ có chính sách hỗ trợ các tổ chức tín
dụng để tăng cường cho vay cho DNNVV (Điều
8); UBND tỉnh bố trí quỹ đất để hình thành, phát
triển các cụm công nghiệp, khu chế biến tập
trung cho DNNVV (Điều 11); hỗ trợ miễn giảm
tiền thuê đất, tiền sử dụng đất cho các cơ sở
ươm tạo, cơ sở kỹ thuật, khu làm việc chung để
các cơ sở này hỗ trợ DNNVV (Điều 12); Hỗ trợ
cơ sở kinh doanh chuỗi phân phối sản phẩm để
mở rộng thị trường cho DNNVV (Điều 13)
Như vậy, tùy vào điều kiện ngân sách trong
từng thời kỳ, đặc điểm của mỗi nội dung hỗ trợ
mà công tác hỗ trợ được thiết kế trực tiếp hay
gián tiếp, đảm bảo việc hỗ trợ phải xuất phát từ
nhu cầu của doanh nghiệp.
6 trang |
Chia sẻ: hachi492 | Ngày: 22/01/2022 | Lượt xem: 258 | Lượt tải: 0
Bạn đang xem nội dung tài liệu Sự cần thiết, mục tiêu, quan điểm ban hành luật hỗ trợ doanh nghiệp nhỏ và vừa; đối tượng, nguyên tắc, nội dung và hình thức hỗ trợ doanh nghiệp nhỏ và vừa, để tải tài liệu về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
HOÏC VIEÄN TÖ PHAÙP
16
SỰ CẦN THIẾT, MỤC TIÊU, QUAN ĐIỂM BAN HÀNH LUẬT HỖ TRỢ
DOANH NGHIỆP NHỎ VÀ VỪA; ĐỐI TƯỢNG, NGUYÊN TẮC, NỘI DUNG
VÀ HÌNH THỨC HỖ TRỢ DOANH NGHIỆP NHỎ VÀ VỪA
Lê Văn Khương1
Tóm tắt: Doanh nghiệp nhỏ và vừa là một lực lượng chủ lực trong nền kinh tế nước ta vì vậy
Nhà nước phải đặc biệt quan tâm đến các doanh nghiệp này. Một trong những biện pháp thể hiện
sự quan tâm này của Nhà nước ta hiện nay là việc ban hành Luật Hỗ trợ doanh nghiệp nhỏ và
vừa (DNNVV). Luật này đã tạo cơ sở pháp lý vững chắc, ổn định để các cấp chính quyền ở
Trung ương và địa phương xây dựng các chính sách, biện pháp hỗ trợ cụ thể cho DNNVV. Bài
viết này nhằm góp phần làm rõ lý do ban hành luật, mục tiêu, quan điểm ban hành luật, nội dung
và hình thức hỗ trợ DNNVV và một số vấn đề cơ bản khác liên quan đến nội dung cơ bản của
đạo luật này.
Từ khóa: Luật Hỗ trợ doanh nghiêp nhỏ và vừa, Quan điểm xây dựng luật, Nội dung hỗ trợ,
Hình thức hỗ trợ, Đối tượng hỗ trợ.
Nhận bài: 01/8/2017; Hoàn thành biên tập: 16/8/2017; Duyệt đăng: 05/9/2017
Abstract: SME is a main force in our country. Therefore, the State has to give special interest
to the SMEs. One of the methods showing the state’s interest is issuing the Law on Supporting
SMEs. This Law has created legal ground with firm and sustainable characterisitics for
government level from central to local level to develop specific policies, methods to support
SMEs. This article clarifies the reasons of issuing the Law, target, viewpoints of issuing the Law,
content and form of supporting SMEs and some other basic issues relating to basic conents of
this law.
Keywords: Law on Supporting SMEs, Viewpoint of developing law, content of supporting,
form of supporting, object of supporting.
Date of receiving: 01/8/2017;Date of editing:16/8/2017; Date of publish approval:
05/9/2017
1. Sự cần thiết ban hành Luật Hỗ trợ
doanh nghiệp nhỏ và vừa
Nhận thức được vai trò và tầm quan trọng
của DNNVV, giai đoạn vừa qua, Chính phủ
đã có nhiều nỗ lực trong việc thiết lập và duy
trì một môi trường kinh doanh thông thoáng,
bình đẳng và thuận lợi cho doanh nghiệp, bao
gồm 4 nhóm công việc chủ yếu đó là: (i) duy
trì kinh tế vĩ mô ổn định, dễ dự đoán; (ii) tạo
khung khổ pháp lý cùng với quy trình, thủ tục
hành chính đơn giản, tường minh và hiệu quả
cho doanh nghiệp hoạt động với chi phí thấp
nhất; (iii) tăng cường khả năng tiếp cận nguồn
lực (đất đai, tài chính v.v..) theo nguyên tắc
bình đẳng, cạnh tranh không phân biệt giữa
các thành phần kinh tế; và (iv) hỗ trợ mở rộng
cơ hội sản xuất, kinh doanh, tiếp cận thị
trường cho doanh nghiệp. Chính phủ đã ban
hành và thực thi một số chính sách hỗ trợ
dành riêng cho DNNVV như: Nghị định
90/2001/NĐ-CP về trợ giúp phát triển
DNNVV; Nghị định 56/2009/NĐ-CP sửa đổi
bổ sung Nghị định 90/2001/NĐ-CP, Nghị
quyết 22/2010/NQ-CP năm 2010 của Chính
phủ triển khai Nghị định 56/2009/NĐ-CP, Kế
hoạch Phát triển DNNVV lần 1 giai đoạn
2006 - 2010 và lần 2 giai đoạn 2011-2015,
Chương trình đào tạo bồi dưỡng nguồn nhân
1 Cục Phát triển doanh nghiệp, Bộ Kế hoạch và Đầu tư
Soá chuyeân ñeà thaùng 9/2017 - Naêm thöù Möôøi Hai
17
lực cho DNNVV, Quỹ bảo lãnh tín dụng
DNNVV, Quỹ phát triển DNNVV
Mặc dù vậy, giữa chính sách và thực thi,
giữa chủ trương, quyết tâm của Chính phủ và
kỳ vọng, mong chờ của doanh nghiệp, vẫn còn
có khoảng cách nhất định. Số lượng doanh
nghiệp gặp khó khăn phải giải thể hoặc ngừng
hoạt động có xu hướng gia tăng. Chất lượng
hoạt động kinh doanh của DNNVV chưa được
cải thiện, quy mô của các doanh nghiệp hạn
chế. Mức đầu tư vào công nghệ, kỹ thuật của
DNNVV còn thấp.Các DNNVV mặc dù
chiếm tới trên 97% số lượng doanh nghiệp
nhưng lại rất khó khăn và hạn chế trong tiếp
cận tín dụng.
Do đó, việc xây dựng và ban hành Luật hỗ
trợ DNNVV là cần thiết nhằm: (i) Khắc phục
một cách có hiệu quả các hạn chế, yếu kém
trong công tác hỗ trợ DNNVV như đã trình bày
ở trên; (ii) Tạo dựng thêm nhiều cơ chế, biện
pháp hỗ trợ mới mà trong pháp luật hiện hành
chưa có để đưa hoạt động trợ giúp DNNVV
vào nề nếp ổn định, tăng cường hiệu quả của
hoạt động này, tạo điều kiện thuận lợi về nhiều
mặt (tài chính, tín dụng, mặt bằng sản xuất, đào
tạo nhân lực, nâng cao tri thức pháp luật) để
các DNNVV ngày càng trở thành động lực
phát triển của nền kinh tế nước ta.
2. Mục tiêu ban hành Luật
Việc xây dựng và ban hành Luật Hỗ trợ
DNNVV nhằm các mục tiêu sau:
Thứ nhất, thiết lập đồng bộ các chính sách,
chương trình nhằm hỗ trợ DNNVV một cách
có chọn lọc, phù hợp với mục tiêu và định
hướng phát triển kinh tế của đất nước, lợi thế
cạnh tranh của từng địa phương, quốc gia và
nguồn lực có thể bố trí trong từng thời kỳ. Qua
đó, nâng cao sức cạnh tranh và chất lượng hoạt
động của khu vực DNNVV.
Thứ hai, bảo đảm tính thống nhất trong hệ
thống pháp luật; bảo đảm tính khả thi và không
làm cản trở việc thực hiện các điều ước quốc tế
mà Việt Nam là thành viên.
Thứ ba, tăng cường năng lực cho hệ thống
cơ quan, tổ chức có liên quan trong việc đánh giá
hiệu quả của các hoạt động hỗ trợ của DNNVV.
Thứ tư, tạo khung pháp lý để huy động khu
vực kinh tế tư nhân và các tổ chức, cá nhân
trong và ngoài nước tham gia cùng Chính phủ
thực hiện hỗ trợ DNNVV.
3. Quan điểm ban hành Luật
Thứ nhất, cụ thể hóa chủ trương, đường
lối, quan điểm của Đảng về phát triển kinh tế tư
nhân, đặc biệt là Nghị quyết số 14-NQ/TW
(khóa IX) ngày 18/3/2002 về tiếp tục đổi mới
cơ chế, chính sách, khuyến khích và tạo điều
kiện phát triển kinh tế tư nhân; Nghị quyết 09-
NQ/TW ngày 09/12/2011 của Bộ Chính trị về
xây dựng và phát huy vai trò của đội ngũ doanh
nhân Việt Nam trong thời kỳ đẩy mạnh công
nghiệp hóa, hiện đại hóa và hội nhập quốc tế.
Thứ hai, hỗ trợ DNNVV phù hợp với
nguyên tắc thị trường, không phân biệt đối xử,
đảm bảo không vi phạm các điều ước quốc tế
mà Việt Nam là thành viên.
Thứ ba, việc hỗ trợ DNNVV được thực
hiện chủ yếu thông qua việc nhà nước tạo cơ
chế, chính sách, điều kiện thuận lợi để các tổ
chức trung gian cung cấp dịch vụ hỗ trợ
DNNVV; các tổ chức cung cấp dịch vụ hỗ trợ
DNNVV phải được lựa chọn chặt chẽ theo quy
định của pháp luật.
Thứ tư, Nhà nước củng cố, kiện toàn hệ
thống cơ quan, tổ chức hỗ trợ ở trung ương và
địa phương, đồng thời khuyến khích sự tham
gia của các tổ chức, cá nhân ngoài nhà nước để
hỗ trợ DNNVV.
Thứ năm, các nội dung, biện pháp hỗ trợ
DNNVV phải xuất phát từ nhu cầu của doanh
nghiệp, bảo đảm tính thiết thực, hiệu quả của
công tác hỗ trợ.
4. Đối tượng và tiêu chí xác định doanh
nghiệp nhỏ và vừa
Thứ nhất, về đối tượng được hỗ trợ.
Theo quy định của pháp luật thì không phải
mọi chủ thể tham gia thị trường đều là đối
18
HOÏC VIEÄN TÖ PHAÙP
tượng của chính sách hỗ trợ (Điều 2 Luật Hỗ
trợ DNNVV).
Nghị định 56/2009/NĐ-CP quy định đối
tượng áp dụng là các DNNVV, các tổ chức trợ
giúp phát triển DNNVV và cơ quan quản lý
Nhà nước về trợ giúp phát triển DNNVV. Cũng
tại Điều 3 Nghị định 56/2009/NĐ-CP, DNNVV
được xác định là cơ sở kinh doanh đã đăng ký
kinh doanh theo quy định pháp luật. Điều này
có nghĩa là DNNVV không chỉ bao gồm đối
tượng là doanh nghiệp mà còn bao gồm cả đối
tượng là hợp tác xã và hộ kinh doanh. Thực tiễn
triển khai Nghị định 56/2009/NĐ-CP cho thấy,
một vài chính sách được triển khai rộng khắp
trên phạm vi cả nước như hỗ trợ thông tin và
đào tạo, đặc biệt là hỗ trợ DNNVV tham gia các
khoá đào tạo đã thu hút cả các hộ kinh doanh,
hợp tác xã tham gia.
Tuy nhiên, Luật Hợp tác xã năm 2012 đã
xác định, xét về bản chất thì hợp tác xã không
phải là doanh nghiệp. Hợp tác xã, liên hiệp hợp
tác xã phải hoạt động hiệu quả và theo đuổi
mục tiêu cao nhất là đáp ứng nhu cầu về sản
phẩm, dịch vụ của xã viên. Trong khi đó, mục
tiêu của doanh nghiệp (theo Luật Doanh
nghiệp) là cung cấp sản phẩm, dịch vụ cho thị
trường đại chúng nhằm tối đa hóa lợi nhuận
của doanh nghiệp; mục tiêu của các thành viên
góp vốn vào doanh nghiệp là để được chia lợi
nhuận tối đa theo tỷ lệ vốn góp của mình. Hơn
nữa, Luật Doanh nghiệp năm 2014 (khoản 7
Điều 4) quy định: doanh nghiệp là tổ chức có
tên riêng, có tài sản, có trụ sở giao dịch, được
đăng ký thành lập theo quy định của pháp luật
nhằm mục đích kinh doanh.
Xuất phát từ những thay đổi trong hệ thống
pháp luật của Việt Nam thời gian qua như phân
tích ở trên, đồng thời, với quan điểm hỗ trợ
DNNVV có chọn lọc, phù hợp với mục tiêu và
định hướng phát triển kinh tế của đất nước, lợi
thế của từng địa phương và nguồn lực của quốc
gia, các chính sách hỗ trợ của Nhà nước tại
Luật này cần hướng vào đối tượng là các
DNNVV được thành lập theo Luật Doanh
nghiệp, đáp ứng tiêu chí quy định tại Điều 4
của Luật Hỗ trợ DNNVV.
Liên quan đến hộ kinh doanh, theo thống
kê, Việt Nam hiện có khoảng 3,4 triệu hộ kinh
doanh, trong đó khoảng hơn 2 triệu hộ không
đăng ký thuế. Đây là lực lượng kinh tế khá
đông đảo, có đóng góp lớn cho nền kinh tế,
nhưng hoạt động tản mạn, khả năng quản trị
hạn chế, thiếu tính minh bạch. Để khuyến
khích các hộ kinh doanh phát triển thành doanh
nghiệp, Chương II Luật Hỗ trợ DNNVV đã
quy định các nội dung hỗ trợ trọng tâm dành
cho các doanh nghiệp được chuyển đổi từ hộ
kinh doanh. Như vậy, hộ kinh doanh theo quy
định của Luật Hỗ trợ DNNVV không được coi
là chủ thể (đối tượng) được Nhà nước hỗ trợ.
Vì vậy, nếu muốn được hưởng các chính sách
hỗ trợ quy định tại Luật này thì các hộ kinh
doanh cần chuyển đổi thành doanh nghiệp.
Thứ hai, tiêu chí xác định doanh nghiệp
nhỏ và vừa - đối tượng được Nhà nước hỗ trợ.
Việc sử dụng tiêu chí phân loại DNNVV ở
các quốc gia khác nhau là không hoàn toàn
giống nhau, song phổ biến nhất, có 5 tiêu chí
được sử dụng, đó là: vốn, tổng tài sản, doanh
thu, doanh số bán hàng, số lao động sử dụng.
Nhật Bản sử dụng tiêu chí tổng nguồn vốn,
Hàn Quốc sử dụng tiêu chí tổng nguồn vốn đối
với doanh nghiệp trong lĩnh vực sản xuất và
tiêu chí doanh thu trong lĩnh vực sản xuất phần
mềm và thương mại. Nhiều nước khác thuộc
Cộng đồng chung châu Âu, Thái Lan,
Philippines, Colombia, Bolivia sử dụng tiêu
chí tổng tài sản.
Trên cơ sở nghiên cứu kinh nghiệm các
nước cũng như điều kiện thực tế của Việt Nam,
Luật quy định tiêu chí xác định DNNVV, bao
gồm doanh nghiệp siêu nhỏ, doanh nghiệp nhỏ
và doanh nghiệp vừa trên cơ sở số lao động
bình quân năm và tiêu chí về tài chính (tổng
nguồn vốn của năm trước liền kề không quá
100 tỷ đồng hoặc doanh thu của năm trước liền
Soá chuyeân ñeà thaùng 9/2017 - Naêm thöù Möôøi Hai
19
kề không quá 300 tỷ đồng). Việc xác định tiêu
chí này dựa trên các cơ sở sau:
Một là, việc kết hợp giữa 01 tiêu chí về số
lượng lao động và 01 tiêu chí về tài chính giúp
phản ánh đầy đủ về quy mô và chất lượng hoạt
động của doanh nghiệp. Việc sử dụng kết hợp
hai tiêu chí này còn góp phần thu hẹp đối tượng
hỗ trợ, tránh sự dàn trải, nâng cao tính tập
trung, tính có mục tiêu, tính thiết thực và hiệu
quả của công tác hỗ trợ của Nhà nước ta.
Hai là, Luật chỉ quy định mức trần để phân
loại doanh nghiệp lớn với DNNVV, không quy
định mức sàn vì các doanh nghiệp siêu nhỏ rất
cần được hỗ trợ để hoạt động ổn định, góp phần
tạo việc làm, ổn định xã hội. Chính phủ quy định
chi tiết việc xác định doanh nghiệp siêu nhỏ,
doanh nghiệp nhỏ và doanh nghiệp vừa trong
từng ngành, lĩnh vực phù hợp trong từng thời kỳ
để tạo sự ổn định của Luật (khoản 3 Điều 4).
Ba là, qua tham khảo kinh nghiệm quốc tế
cho thấy, có nhiều cách lựa chọn tiêu chí khác
nhau vì điều kiện kinh tế - xã hội khác nhau.
Đặc biệt là, trong bối cảnh cuộc cách mạng công
nghiệp lần thứ tư, xuất hiện không ít doanh
nghiệp sử dụng ít lao động nhưng tổng nguồn
vốn và doanh thu lớn thì không được coi là
DNNVV và sẽ không thuộc diện hưởng các hỗ
trợ từ Nhà nước. Việc xác định tiêu chí kết hợp
như trên của Việt Nam là tương đồng với cách
tiếp cận do Ủy ban Châu Âu (EC) đang áp dụng.
Ngoài ra, hiện nay, tiêu chí doanh thu đang
được một số cơ quan quản lý nhà nước (như cơ
quan thuế,) sử dụng thường xuyên (hàng
quý, hàng năm) để xác định nghĩa vụ thuế của
doanh nghiệp và doanh nghiệp phải khai báo
thuế với cơ quan quản lý nhà nước. Đồng thời,
tiêu chí doanh thu cũng được cơ quan thuế sử
dụng làm căn cứ để áp dụng thuế suất thuế
TNDN tại Luật thuế TNDN2, tần suất kê khai
thuế giá trị gia tăng 3 tháng/lần đối với
DNNVV3 và một số chính sách ưu đãi thuế
khác cho doanh nghiệp.
Do đó, kế thừa quy định tại Nghị định
56/2009/NĐ-CP và dựa trên thực tế triển khai
thời gian qua, Điều 4 Luật Hỗ trợ DNNVV quy
định tiêu chí xác định doanh nghiệp nhỏ và vừa
như sau:
“1. Doanh nghiệp nhỏ và vừa bao gồm
doanh nghiệp siêu nhỏ, doanh nghiệp nhỏ và
doanh nghiệp vừa, có số lao động tham gia bảo
hiểm xã hội bình quân năm không quá 200 người
và đáp ứng một trong hai tiêu chí sau đây:
a) Tổng nguồn vốn không quá 100 tỷ đồng;
b) Tổng doanh thu của năm trước liền kề
không quá 300 tỷ đồng.
2. Doanh nghiệp siêu nhỏ, doanh nghiệp nhỏ
và doanh nghiệp vừa được xác định theo lĩnh
vực nông nghiệp, lâm nghiệp, thủy sản; công
nghiệp và xây dựng; thương mại và dịch vụ.
3. Chính phủ quy định chi tiết Điều này.”
5. Nguyên tắc hỗ trợ doanh nghiệp nhỏ
và vừa
Hoạt động hỗ trợ của Nhà nước đối với
DNNVV, muốn có hiệu quả cao thì phải được
thực hiện trên cơ sở tuân thủ một số nguyên tắc
nhất định. Vì vậy, khác với Nghị định 56/NĐ-
CP, Luật đã dành một điều (Điều 5) cho vấn đề
này. Theo Điều 5 thì có một số nguyên tắc cơ
bản hỗ trợ DNNVV như: (i) Hỗ trợ không vi
phạm nguyên tắc thị trường, không phân biệt
đối xử, không vi phạm các điều ước quốc tế;
(ii) Bình đẳng tiếp cận các nội dung hỗ trợ cơ
bản quy định tại Chương II; (iii) Hỗ trợ có chọn
lọc, ưu tiên cho các doanh nghiệp khởi nghiệp
đổi mới sáng tạo, DNNVV trong lĩnh vực sản
xuất chế biến, doanh nghiệp được chuyển đổi từ
hộ kinh doanh, doanh nghiệp tham gia chuỗi
giá trị, cụm liên kết ngành tại Chương III; (iv)
2 Doanh nghiệp có tổng doanh thu năm không quá 20 tỷ đồng áp dụng thuế suất 20%. Doanh thu làm căn cứ xác
định doanh nghiệp thuộc đối tượng được áp dụng thuế suất 20% tại khoản này là doanh thu của năm trước liền kề.
3 Khai thuế theo quý áp dụng đối với người nộp thuế giá trị gia tăng có tổng doanh thu bán hàng hoá và cung cấp
dịch vụ của năm trước liền kề từ 50 tỷ đồng trở xuống.
HOÏC VIEÄN TÖ PHAÙP
20
Hỗ trợ chủ yếu thông qua việc tạo cơ chế chính
sách, điều kiện thuận lợi để các tổ chức trung
gian cung cấp dịch vụ hỗ trợ DNNVV
6. Nội dung hỗ trợ
Trên cơ sở đánh giá các hạn chế của khu
vực DNNVV (quy mô nhỏ, hạn chế về năng
lực tài chính, vốn, công nghệ, thiếu thông tin,
trình độ quản trị kém, không có khả năng tiếp
cận thị trường v.v); cân đối nguồn lực (bao
gồm nguồn ngân sách nhà nước và ngoài nhà
nước) cũng như định hướng tái cơ cấu, chuyển
đổi nền kinh tế sang phát triển theo chiều sâu,
dựa trên chất lượng, hiệu quả; Luật Hỗ trợ
DNNVV đã quy định 2 nhóm nội dung hỗ trợ
chủ yếu sau đây:
Thứ nhất, nhóm nội dung hỗ trợ chung cho
tất cả các DNNVV. Các nội dung hỗ trợ chung
quy định tại mục 1, Chương II (từ Điều 8 Đến
điều 15 Luật) là những hỗ trợ thiết yếu đối với
tất cả các DNNVV như hỗ trợ tiếp cận vốn từ
các ngân hàng, thuế, thuê mặt bằng sản xuất
trong các khu, cụm công nghiệp, hỗ trợ đào tạo,
thông tin, tư vấn và pháp lý, hỗ trợ thông qua
các cơ sở ươm tạo, cơ sở kỹ thuật và khu làm
việc chung, hỗ trợ mở rộng thị trường Cũng
giống như các nước khác, Chính phủ Việt Nam
xác định đây là những dịch vụ công, mang tính
thiết yếu, được Nhà nước thực hiện để hỗ trợ
cho doanh nghiệp có điều kiện sản xuất, kinh
doanh hiệu quả hơn. Trong đó, đối với các nội
dung hỗ trợ như thông tin, đào tạo, tư vấn, pháp
lý, ươm tạo doanh nghiệpthì hầu hết các
DNNVV hoạt động theo pháp luật sẽ được
hưởng các hỗ trợ này. Đối với các hỗ trợ chung
khác, không phải tất cả các DNNVV đương
nhiên được hưởng mà phải căn cứ nguồn lực hỗ
trợ trong từng thời kỳ, đồng thời DNNVV cũng
phải đáp ứng điều kiện hỗ trợ của từng nội dung
như: điều kiện tiếp cận tín dụng tại Điều 8; điều
kiện được hỗ trợ thuế tại Điều 10; DNNVV có
nhu cầu mặt bằng tại khu, cụm công nghiệp, khu
công nghệ cao tại Điều 11, hỗ trợ phát triển
nguồn nhân lực tại Điều 15...
Thứ hai, các nội dung hỗ trợ trọng tâm quy
định tại mục 2, Chương II có tính chọn lọc,
trọng điểm theo định hướng chuyển đổi mô
hình tăng trưởng và cơ cấu lại nền kinh tế, góp
phần thúc đẩy tăng trưởng, nâng cao năng lực
cạnh tranh và tự chủ của nền kinh tế, chỉ giới
hạn đối tượng gồm DNNVV chuyển đổi từ hộ
kinh doanh, DNNVV khởi nghiệp sáng tạo và
DNNVV tham gia cụm liên kết ngành, chuỗi
giá trị. Các DNNVV này ngoài việc hưởng các
hỗ trợ chung từ Điều 8 đến Điều 15 còn được
hưởng các hỗ trợ quy định từ Điều 16 đến Điều
20 nếu đáp ứng các tiêu chí, điều kiện quy định
trong Luật.
Việc quy định theo hai nhóm nội dung chủ
yếu như vậy sẽ giúp khắc phục được tình trạng
hỗ trợ mang tính dàn trải như trước đây, đồng
thời định hướng nguồn lực hỗ trợ vào các
nhóm doanh nghiệp có tiềm năng thúc đẩy tái
cơ cấu nền kinh tế theo định hướng chất lượng
và hiệu quả hơn.
7. Hình thức hỗ trợ
Hình thức hay phương thức hỗ trợ DNNVV
có sự thay đổi theo thời gian phù hợp với trình
độ phát triển kinh tế - xã hội cũng như điều
kiện, hoàn cảnh cụ thể trong từng giai đoạn
phát triển cụ thể của đất nước.
Ở một số quốc gia, trong giai đoạn đầu,
Nhà nước thường can thiệp sâu vào công tác
hỗ trợ, theo đó, các chính sách phát triển
DNNVV được thực hiện theo chiều rộng
nhằm chủ yếu thực hiện các mục tiêu chính
trị, xã hội như giải quyết công ăn việc làm
hay phát triển cân đối vùng. Các chính sách
phát triển DNNVV thường không mang các
yếu tố khách quan, mà chủ yếu là để thực
hiện các chỉ tiêu kế hoạch đã được đặt ra. Các
DNNVV được xem là những cứu cánh để tạo
ra công ăn việc làm, là động lực chính để
phát triển cân đối vùng và đồng thời cũng
được xem là lực lượng đối trọng đối với sự
tập trung quyền lực kinh tế của các doanh
nghiệp lớn.
Soá chuyeân ñeà thaùng 9/2017 - Naêm thöù Möôøi Hai
21
Ngược lại, theo một cách khác, một số quốc
gia có quan điểm cho rằng, Nhà nước không nên
can thiệp sâu vào thị trường dịch vụ phát triển
cho DNNVV mà chỉ nên đóng vai trò là “bà đỡ”,
tạo điều kiện thuận lợi (facilitator) để thị trường
cung cấp những dịch vụ phát triển tốt nhất cho
các DNNVV. Theo quan điểm này, nhà nước chỉ
nên dừng lại ở việc xây dựng năng lực cho các
nhà cung ứng tư nhân, thay vì thành lập ra các tổ
chức cung ứng dịch vụ của nhà nước với các
công chức quan liêu và cách thức hoạt động
không theo cơ chế thị trường của các tổ chức đó.
Như vậy, phương thức hay cách thức can
thiệp của chính phủ các nước vào thị trường để
thúc đẩy sự phát triển DNNVV đã trải qua rất
nhiều mô hình khác nhau. Mỗi mô hình đều đã
đạt được những kết quả nhất định. Tuy nhiên,
trong điều kiện nước ta hiện nay, có thể nói
rằng, phương thức tiếp cận của mô hình “tạo
điều kiện thuận lợi để DNNVV phát triển” là
phù hợp hơn cả. Vai trò của Nhà nước trong
phát triển DNNVV chỉ nên tập trung vào việc
sửa chữa và bù đắp khiếm khuyết của thị
trường, với các nhiệm vụ chủ yếu là xây dựng
các chính sách tạo môi trường kinh doanh
thuận lợi cho DNNVV, thiết kế và áp dụng các
biện pháp nâng cao khả năng tiếp cận tài chính
để tạo điều kiện về vốn kinh doanh cho
DNNVV và tăng cường các dịch vụ phát triển
doanh nghiệp mà DNNVV cần để bù đắp
những kỹ năng thiếu hụt do nguồn nhân lực
trong DNNVV không có. Cần phải khẳng định
rằng, Nhà nước không phải là nhà cung cấp
trực tiếp dịch vụ hỗ trợ cho DNNVVmà việc
này thị trường đảm nhiệm sẽ có hiệu quả hơn.
Với phân tích trên, phương thức can thiệp
của Nhà nước hay hình thức hỗ trợ quy định
tại Luật Hỗ trợ DNNVV mang tính kết hợp cả
phương thức hỗ trợ gián tiếp qua tổ chức trung
gian và hỗ trợ trực tiếp cho DNNVV tuỳ vào
các nội dung hỗ trợ và phù hợp với mức độ
phát triển nền kinh tế trong từng thời kỳ. Trên
quan điểm như vậy, Luật thiết kế một số nội
dung hỗ trợ mang tính trực tiếp cho các
DNNVV như: hỗ trợ thuế, kế toán, hỗ trợ
thông tin, tư vấn, pháp lý, hỗ trợ phát triển
nguồn nhân lực, hỗ trợ chuyển đổi từ hộ kinh
doanh, hỗ trợ tham gia cụm liên kết .v.v
Bên cạnh một số nội dung hỗ trợ trực tiếp,
Luật cũng thiết kế nhiều nội dung khác có tính
chất hỗ trợ gián tiếp cho DNNVV tức là hỗ trợ
các tổ chức trung gian để các tổ chức này có
điều kiện hỗ trợ tốt hơn cho DNNVV như:
Chính phủ có chính sách hỗ trợ các tổ chức tín
dụng để tăng cường cho vay cho DNNVV (Điều
8); UBND tỉnh bố trí quỹ đất để hình thành, phát
triển các cụm công nghiệp, khu chế biến tập
trung cho DNNVV (Điều 11); hỗ trợ miễn giảm
tiền thuê đất, tiền sử dụng đất cho các cơ sở
ươm tạo, cơ sở kỹ thuật, khu làm việc chung để
các cơ sở này hỗ trợ DNNVV (Điều 12); Hỗ trợ
cơ sở kinh doanh chuỗi phân phối sản phẩm để
mở rộng thị trường cho DNNVV (Điều 13)
Như vậy, tùy vào điều kiện ngân sách trong
từng thời kỳ, đặc điểm của mỗi nội dung hỗ trợ
mà công tác hỗ trợ được thiết kế trực tiếp hay
gián tiếp, đảm bảo việc hỗ trợ phải xuất phát từ
nhu cầu của doanh nghiệp.
Kết luận
Việc ban hành Luật Hỗ trợ doanh nghiệp nhỏ
và vừa là một việc làm hết sức cần thiết của Nhà
nước ta trong giai đoạn hiện nay, phù hợp với
chức năng kinh tế của Nhà nước ta và hoàn toàn
không vi phạm nguyên tắc bình đẳng giữa các
loại hình doanh nghiệp được ghi nhận trong Hiến
pháp 2013 và các đạo luật khác của Nhà nước ta.
Với tư cách là luật chung, Luật Hỗ trợ doanh
nghiệp nhỏ và vừa đã quy định về những vấn đề
cơ bản nhất như đối tượng được hỗ trợ, nguyên
tắc hỗ trợ, nội dung hỗ trợ, hình thức hỗ trợ và
nhiều vấn đề quan trọng khác. Các vấn đề này
đều được quy định dựa trên cơ sở quán triệt, cân
nhắc một cách thận trọng các điều kiện kinh tế
- xã hội của Nhà nước ta hiện nay và có tính đến
những thách thức cũng như cơ hội của nền kinh
tế trong những năm sắp tới./.
Các file đính kèm theo tài liệu này:
- su_can_thiet_muc_tieu_quan_diem_ban_hanh_luat_ho_tro_doanh_n.pdf