Sự thay đổi nồng độ Interleukin - 17 trong máu bệnh nhân viêm khớp vảy nến tại bệnh viện da liễu trung ương từ tháng 10/2015 đến tháng 3/2016
Nồng độ IL-17 trung bình trong máu bệnh nhân viêm khớp vảy nến cao hơn so với nhóm chứng, tuy nhiên sự thay đổi này không có ý nghĩa thống kê (p =0,25). Tuy nhiên, nồng độ của IL-17 trong máu bệnh nhân viêm khớp vảy nến không khác nhau theo thời gian bị bệnh, độ tuổi và giới tính của bệnh nhân. Kết quả này tương tự như kết quả của một số nghiên cứu trên thế giới ; kết quả nghiên cứu cho thấy IL17 đóng vai trò quan trọng trong cơ chế bệnh sinh của vảy nến, tăng cao nồng độ IL 17 trong máu, trong khớp và tại thương tổn da của bệnh nhân viêm khớp vảy nến và nồng độ IL17 tăng này có liên quan tới mức độ hoạt động của bệnh và thương tổn cấu trúc xương khớp[2], [3]. Một số nghiên cứu khác cho thấy có sự gia tăng số lượng tế bào sản xuất IL-17 được tìm thấy trong máu, khớp và thương tổn da của bệnh nhân viêm khớp vảy nến [4]. Các nghiên cứu đã chỉ ra rằng IL-17 kích thích các tế bào của màng hoạt dịch khớp sản xuất ra các hóa chất trung gian thu hút và hoạt hóa các tế bào đơn nhân, tế bào tua gai, Th17, và BCĐNTT sản xuất các cytokin và các hóa chất trung gian gây ra quá trình viêm ở khớp. Theo nghiên cứu của Menon B và cộng sự là nghiên cứu đầu tiên cho thấy dịch khớp của bệnh nhân viêm khớp vảy nến tăng IL-17+CD8+ T cell và có liên quan với mức độ nặng, độ hoạt động thương tổn khớp bao gồm nồng độ CRP, tốc độ máu lắng và điểm DAS28T [5]. Nghiên cứu pha 3 trên 606 bệnh nhân viêm khớp vảy nến ngẫu nhiên chia tỉ lệ 1:1:1 tiêm tĩnh mạch secukinumab liều 10mg/kg ở tuần 0,2 và tuần 4 sau đó tiêm dưới da liều 150mg hoặc 75 mg hoặc placebo mỗi 4 tuần. Bệnh nhân nhóm giả dược sẽ được tiêm thuốc ở tuần 16 hoặc 24 liều 150 mg hoặc 75 mg tùy đáp ứng lâm sàng. Kết quả cho thấy tỉ lệ đạt ACR20 ở tuần 24 cao hơn đáng kể ở nhóm bệnh nhân nhận liều secukinumab 150 mg(50,5%) và liều 75mg (50,5%) so với nhóm placebo (17,3%) . Đồng thời đáp ứng ACR50 và cải thiện thương tổn cấu trúc khớp nhiều hơn đáng kể ở nhóm tiêm thuốc so với nhóm giả dược [6]. Như vậy, điều trị bằng kháng thể đơn dòng từ người ức chế IL-17A cho thấy hiệu quả đáng kể đối với bệnh nhân viêm khớp vảy nến cho thấy vai trò quan trọng của IL-17A trong cơ chế bệnh sinh của viêm khớp vảy nến và chất ức chế interleukin này đang là chế phẩm sinh học được nghiên cứu và áp dụng để điều trị bệnh.
