Tiểu luận Đảng Cộng Sản Việt Nam ra đời đánh dấu bước ngoặt trọng đại của lịch sử cách mạng Việt Nam

Sự lãnh đạo đúng đắn của Đảng là nhân tố hàng đầu đảm bảo sự thắng lợi của cách mạng Việt Nam được ghi rõ trong Cương lĩnh xây dựng đất nước trong thời kì quá độ lên chủ nghĩa xã hội của Đảng Cộng Sản Việt Nam. “Đảng không có lợi ích nào khác ngoài việc phụng sự Tổ quốc , phục vụ nhân dân. Đảng phải nắm vững, vận dụng sáng tạo và góp phần phát triển chủ nghĩa Mác-Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh, không ngừng làm giàu trí tuệ, bản lĩnh chính trị và năng lực tổ chức của mình để đủ sức giải quyết các vấn đề thực tiễn cách mạng đặt ra. Mọi đường lối , chủ trương của Đảng phải xuất phát từ thực tế , tôn trọng quy luật khách quan . Phải đề phòng và chống được những nguy cơ lớn : sai lầm về đường lối, bệnh quan liêu và sự thoái hoá , biến chất của cán bộ đảng viên”

doc57 trang | Chia sẻ: aloso | Lượt xem: 1897 | Lượt tải: 0download
Bạn đang xem trước 20 trang tài liệu Tiểu luận Đảng Cộng Sản Việt Nam ra đời đánh dấu bước ngoặt trọng đại của lịch sử cách mạng Việt Nam, để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
«ng ®iÒu kiÖn Liªn X« vÇ ®ång minh ®· lµm cho qu©n ®éi NhËt ë §«ng D­¬ng vµ bän viÖt gian tay sai hoang mang lo sî nh­ r¾n mÊt ®Çu, khñng ho¶ng chÝnh trÞ lªn ®Õn cao ®é.§ã lµ ®iÒu kiÖn kh¸ch quan ®Ó cuéc tæng khëi nghÜa cña nh©n d©n ta cã thÓ næ ra vµ giµnh th¾ng lîi. VÒ mÆt chñ quan: C¸ch m¹ng Th¸ng T¸m 1945 th¾ng lîi lÇ thµnh qu¶ tæng hîp cña 15 n¨m ®Êu trnh kiªn c­êng bÊt khuÊt , anh dòng s¸ng t¹o cuÈ nh©n d©n ViÖt Nam qua 3 cao trµo c¸ch m¹ng réng lín d­íi sù l·nh ®¹o cña §¶ng (cao trµo c¸ch m¹ng 1930-1931, cao trµo d©n chñ 1936-1939, cao trµo gi¶i phãng d©n téc 1939-1945). Khi thêi c¬ ®Õn , §¶ng ®· kÞp thêi ph¸t ®éng toµn d©n ®øng lªntæng khëi nghÜa giµnh lÊy chÝnh quyÒn.Sù l·nh ®¹o cña §¶ng lµ nh©n tè c¬ b¶n nhÊt , quyÕt ®Þnh nhÊt th¾ng lîi cña C¸ch m¹ng Th¸ng T¸m. 2.2. ý nghÜa lÞch sö cña c¸ch m¹ng Th¸ng T¸m 1945: C¸ch m¹ng Th¸ng T¸m 1945 lµ mét cuéc c¸ch m¹ng d©n téc d©n chñ do §¶ng cña giai cÊp c«ng nh©n l·nh ®¹o trong ®ã næi bËt lªn tÝnh chÊt gi¶i phãng d©n téc.§ã lµ mét cuéc c¸ch m¹ng ®iÓn h×nh vÒ tinh thÇn chñ ®«ng s¸ng t¹o , biÕt tranh thñ thêi c¬ chung, tù m×nh ®øng lªn gi¶i phãng cho m×nh, kh«ng chê ®îi û l¹i vµo bªn ngoµi. C¸ch m¹ng Th¸ng T¸m 1945 th¾ng lîi ®· ®¸nh dÊu b­íc ngoÆt lÞch sö vÜ ®¹i cña c¸ch m¹ng ViÖt Nam : chÊm døt h¬n 80 n¨m thèng trÞ cña thùc d©n Ph¸p vµ lËt nhµo chÕ ®é phong kiÕn tån t¹i h¬n mét ngµn n¨m trªn ®Êt n­íc ta, khai sinh ra n­íc ViÖt Nam D©n chñ Céng hoµ-Nhµ n­íc d©n chñ nh©n d©n ®Çu tiªn ë §«ng Nam ¸, ®­a d©n téc ta b­íc vµo kØ nguyªn míi :KØ nguyªn ®éc lËp d©n téc g¾n liÒn víi chñ nghÜa x· héi. C¸ch m¹ng Th¸ng T¸m 1945 th¾ng lîi ®· ph¸t huy vµ lµm r¹ng rì thªm truyÒn thèng kiªn c­êng bÊt khuÊt, anh dòng s¸ng t¹o vµ ®oµn kÕt nhÊt trÝ cña d©n téc ViÖt Nam . Tõ ®©y n­íc ta l¹i cã ®éc lËp chñ quyÒn, d©n ta tho¸t khái kiÕp n« lÖ lÇm than, ®­îc lµm chñ vËn mÖnh cña m×nh. Tõ ®©y , nh©n d©n ta cã chÝnh quyÒn trong tay, cã thªm ®iÒu kiÖn cë b¶n ®Ó tiÕp tôc ®­a c¸ch m¹ng tiÕn lªn, giµnh nhiÒu th¾ng lîi to lín h¬n n÷a. Th¾ng lîi cña c¸ch m¹ng Th¸ng T¸m 1945 cßn cã ý nghÜa Quèc tÕ to lín, lµ th¾ng lîi cña Chñ nghÜa M¸c-Lªnin trong mét n­íc thuéc ®Þa nöa phong kiÕn, lµm phong phó thªm kho tµng lÝ luËn cña phong trµo c¸ch m¹ng V« s¶n thÕ giíi, cæ vò c¸c d©n téc bÞ ¸p bøc ®øng lªn ®Êu tranh giµnh ®éc lËp tù do. 2.3. Kinh nghiÖm lÞch sö cña c¸ch m¹ng Th¸ng T¸m 1945: Kinh nghiÖm x©y dùng lùc l­îng c¸ch m¹ng: -Từng thời kỳ, Đảng định ra mục tiêu, nhiệm vụ cụ thề sát đúng đề tập hợp quần chúng, xây dựng lực lượng cách mạng - Lựa chọn hình thức tổ chức phù hợp với trình độ giác ngộ và khả nâng đấu tranh của các tầng lớp, giai cấp - Kết hợp đúng đắn giữa xây dựng lực lượng chính trị và lực lượng vũ trang -Xây dựng và bố tri lực lượng đều khắp trên các địa bàn nông thôn và thành thị - Gắn xây dựng lực lượng với đấu tranh, thông qua đấu tranh để củng cố, phát triền lực lượng Kinh nghiÖm l·nh ®¹o khëi nghÜa giµnh chÝnh quyÒn: -Dự đoán đúng thời cơ và hành động kiên quyết, đúng lúc -Khởi nghĩa phải đưa vào cao trào cách mạng của toàn dân. -Khởi nghĩa từng phần giành chính quyền địa phương tiến lên tổng khởi nghĩa giành chính quyền toàn quốc. II. Gi÷ v÷ng chÝnh quyÒn c¸ch m¹ng sau th¾ng lîi cña c¸ch m¹ng Th¸ng T¸m 1945 Nh÷ng kÕt qu¶ chÝnh: Ngày 25-11-1945, Trung ương Đảng ra chỉ thị "Kháng chiến kiến quốc". Bản chỉ thị xác định nhiệm vụ chiến lược của cách mạng lúc này "vẫn là cuộc cách mạng dân tộc giải phóng. Vì trên thực tế, cuộc cách mạng đó vẫn đang tiếp diễn, nước ta chưa hoàn toàn độc lập. Chính quyền cách mạng cùng toàn dân phải "kiên quyết hoàn thành nhiệm vụ thiêng liêng ấy Khẩu hiệu của cách mạng vẫn là "Dân tộc trên hết", "Tổ quốc trên hết. Chỉ thị "Kháng chiến kiến quốc" còn nêu rõ những nhiệm vụ cấp bách trước mắt là "củng cố chính quyền, chống thực dân Pháp xâm lược, bài trừ nội phản, cải thiện đời sống nhân dân". Trước hết, Đảng nhấn mạnh việc củng cố sức mạnh về chính trị, tinh thần của chế độ mới. Chính quyền là vấn đề cơ bản của cách mạng, do vậy củng cố chính quyền cách mạng là nhiệm vụ hàng đầu. Đảng và Chủ tịch Hồ Chí Minh chủ trương tổ chức sớm cuộc tổng tuyển cử phổ thông đầu phiếu, lập chính phủ chính thức, chấn chỉnh các cơ quan chính phủ, soạn thảo Hiến pháp để khẳng định trên thực tế và về mặt pháp lý, một chính quyền thật sự do nhân dân xây dựng nên, một chính quyền của dân và vì dân. Kết quả cuộc bầu cử Quốc hội đầu tiên của nước Việt Nam ngày 6-1-1964 biểu thị ý chí và sức mạnh của toàn dân xây dựng và bản vệ chính quyền. ë các địa phương nhân dân cũng bầu ra Hội đồng nhân dân các cấp và các hội đồng đó cử ra các uỷ ban nhân dân chính thức thay cho các uỷ ban nhân dân lâm thời thành lập trong những ngày tổng khởi nghĩa. Việc kiện toàn chính quyền cách mạng từ trung ương tới cơ sở có ý nghĩa to lớn cả về đối nội và đối ngoại và là bước tiến quan trọng nhằm tǎng cường sức mạnh về chính trị. Ngày 9-11-1946, Quốc hội thông qua Hiến pháp dân chủ đầu tiên của nước ta, khẳng định tất cả quyền binh trong nước là của toàn thể nhân dân Việt Nam, nước Việt Nam là một khối thống nhất không thể chia cắt. Như vậy, trong một thời gian ngắn, chính quyền nhân dân do Đảng lãnh đạo đã xây dựng được Hiến pháp, có Quốc hội, Chính phủ, có các cơ quan dân cử và cơ quan hành chính các cấp được xây dựng và từng bước củng cố, kiện toàn. Quyền lực và sức mạnh của chính quyền được phát huy trong đấu tranh chống xâm lược, trấn áp bọn phản động và tổ chức, động viên sức mạnh về mọi mặt của nhân dân trong việc giữ gìn thành quả cách mạng. Để tǎng cường sức mạnh về chính trị, cùng với việc củng cố chính quyền, Đảng chủ trương mở rộng khối đoàn kết toàn dân trên cơ sở phát triển các đoàn thể cứu quốc trong Mặt trận Việt Minh, tổ chức thêm những đoàn thể cứu quốc mới. Thu hút vào Mặt trận những tầng lớp tư sản, địa chủ yêu nước và tiến bộ. Theo sáng kiến của Chủ tịch Hồ Chí Minh, bên cạnh Mặt trận Việt Minh, một mặt trận mới là Hội liên hiệp quốc dân Việt Nam, gọi tắt là Liên Việt được thành lập tháng 5-1946 nhằm đoàn kết tất cả các lực lượng và cá nhân chưa có điều kiện tham gia Mặt trận Việt Minh trước đây cùng phấn đấu cho một nước Việt Nam độc lập, thống nhất, dân chủ và phú cường. Sức mạnh chính trị được biểu hiện tập trung ở việc giữ vững và tǎng cường sự lãnh đạo của Đảng cả về chính trị, tư tưởng và tổ chức, ở việc giữ nghiêm kỷ luật của Đảng và tǎng cường số lượng và chất lượng đội ngũ đảng viên. Trong tình hình chính trị có nhiều phức tạp, trước âm mưu chia rẽ, chống phá của giặc ngoài, thù trong, để bảo toàn lực lượng và có lợi cho sách lược đấu tranh, Đảng tạm thời rút vào hoạt động bí mật (ngày 11-11-1945): Nhưng Đảng vẫn giữ vững vai trò lãnh đạo cách mạng, xem đó chỉ là một giải pháp cần thiết, bắt buộc trước tình thế hiểm nghèo của cách mạng, Đảng phải "lãnh đạo kín đáo và có hiệu quả hơn". Trước hành động xâm lược của thực dân Pháp ở Nam Bộ, Đảng chủ trương nhanh chóng phát triển lực lượng vũ trang, tǎng cường sức manh quân sự, động viên lực lượng toàn dân kiên trì kháng chiến. Chính cuộc đấu tranh vũ trang anh dũng dựa trên sức mạnh của quân dân cả nước đã gây cho địch nhiều khó khǎn, làm thất bại kế hoạch đánh nhánh thắng nhanh của chúng, buộc thực dân Pháp phải đàm phán với Chính phủ Việt Nam dân chủ cộng hoà. Trong điều kiện nền kinh tế, tài chính kiệt quệ, nạn đói vẫn tiếp diễn, Đảng va Chính quyền cách mạng với những chính sách và biện pháp có hiệu quả sớm ổn định và cải thiện đời sống nhân dân. Bên cạnh những biện pháp cơ bản để phát triển kinh tế Đảng đặc biệt nhấn mạnh việc phát triển sản xuất nông nghiệp với khẩu hiệu "không một tấc đất bỏ hoang". Chủ tịch Hồ Chí Minh phát động chiến dịch tǎng gia sản xuất và tiết kiệm để cứu đói, động viên sự đóng góp to lớn của nhân dân. Hàng loạt chính sách, biện pháp thúc đẩy sản xuất, tiết kiệm, khắc phục khó khǎn về kinh tế tài chính, ổn định đời sống, được nhân dân tích cực hưởng ứng và thực hiện có hiệu quả. Vì vậy, nạn đói bị đẩy lùi, sản xuất nông nghiệp khôi phục nhanh và phát triển. Theo thống kê của Bộ canh nông, chỉ riêng ở Bắc Bộ, sản lượng lương thực cả nǎm 1946 đạt 1.925.000 tấn, xấp xỉ bằng vụ mùa của cả nước nǎm 1940. Thắng lợi đó không chỉ có ý nghĩa về kinh tế mà còn có ý nghĩa chính trị sâu sắc. Nhân dân thêm tin tưởng, gắn bó và hết lòng ủng hộ chính quyền cách mạng, đóng góp công sức xây dựng đất nước và chế độ mới. Để giải quyết khó khǎn của nền tài chính quốc gia. Chính phủ đã động viên toàn dân đóng góp tiền của và hưởng ứng "Tuần lễ vàng" xây dựng "Quỹ độc lập". Các tầng lớp nhân dân trên cả nước trong "Tuần lễ vàng", (từ ngày 17 đến 24-9-1945) đã đóng góp được 370 kg vàng, và hơn 60 triệu đồng cho"Quỹ độc lập" và "Quỹ đảm phụ quốc phòng". Nhiều nhà công thương ở Hà Nội ủng hộ Chính phủ hàng trǎm lạng vàng và hàng triệu đồng. Chiến dịch diệt giặc dốt được thực hiện rộng rãi khắp cả nước. Chỉ trong một nǎm, đã có 2,5 triệu người biết chữ. Việc xoá bỏ phong tục cổ hủ và tệ nạn xã hội của chế độ cũ và từng bước xây dựng đời sống vǎn hoá mới đã mang lại hiệu quả tích cực, tạo nên sức mạnh chính trị, tinh thần của chế độ xã hội mới. Thành công lớn của Đảng trong thời kỳ này là tǎng cường thực lực cách mạng về mọi mặt: chính trị, quân sự, kinh tế, vǎn hoá tư tưởng, đồng thời phát huy cao độ sức mạnh của toàn dân với tư cách người chủ đất nước để xây dựng và bảo vệ chế độ mới và nền độc lập dân tộc. Sức mạnh của chính quyền và chế độ mới thật sự bắt nguồn từ sức mạnh của nhân dân. Cách mạng nước ta vận động và phát triển trong sự bao vậy của chủ nghĩa đế quốc, bạn bè quốc tế chưa có điều kiện trực tiếp giúp đỡ nếu không có thực lực vững mạnh thì rất dễ bị kẻ thù tiêu diệt. Sức mạnh tự thân đó đã làm cho cách mạng phát triển vững chắc. Sức mạnh đó càng được phát huy mạnh mẽ nhờ sự lãnh đạo sáng suốt của Đảng và Chủ tịch Hồ Chí Minh, nó thể hiện rõ nhất trong những chủ trương, sách lược khôn khéo đối với các loại kẻ thù. * T¹m thêi hoµ ho·n víi qu©n t­ëng ë miÒn B¾c, tËp trung chèng thùc d©n Ph¸p x©m l­îc ë miÒn Nam (9 - 1954 ®Õn 3 - 1946) * T¹m thêi hoµ ho·n víi thùc d©n Ph¸p ®Ó ®Èy nhanh qu©n T­ëng vÒ n­íc Giữ vững chính quyền nhân dân ở nước ta trong những nǎm 1945-1946 làm nổi bật kinh nghiệm về cách mạng biết tự bảo vệ trong bối cảnh lịch sử cực kỳ khó khǎn, phức tạp. Dưới sự lãnh đạo của Đảng và Chủ tịch Hồ Chí Minh, cùng một lúc nhân dân ta phải thực hiện nhiều nhiệm vụ lớn: kháng chiến chống xâm lược giữ vững nền độc lập; trấn áp các thế lực phản động, xây dựng và củng cố chính quyền, xây dựng chế độ mới; phát triển kinh tế, vǎn hoá để từng bước ổn định đời sống nhân dân v.v.. Những chủ trương, biện pháp đúng đắn đó đã khơi dậy sức mạnh to lớn của cả dân tộc, do đó chẳng những đã bảo vệ được chính quyền, mà còn đưa cách mạng tiếp tục phát triển vững chắc và giành thế chủ động ngay từ đầu cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp xâm lược. III. §¶ng l·nh ®¹o thµnh c«ng cuéc kh¸ng chiÕn chèng thùc d©n Ph¸p vµ can thiÖp Mü (1945-1954): 1. Bèi c¶nh lÞch sö Chiến tranh là thử thách lớn đối với mỗi quốc gia dân tộc trên tất cả các mặt của đời sống xã hội. Thử thách đó càng lớn hơn nhiều với nước ta vào cuối nǎm 1946. Nền độc lập mới gìanh lại được 16 tháng, chính quyền chưa được củng cố vững mạnh, vừa kháng chiến vừa kiến quốc, nên các mặt đời sống xã hội chưa thật sự ổn đinh, mà dân tộc ta đã phải đương đầu với cuộc chiến tranh trên quy mô toàn quốc. Sớm ý thức được "sự mâu thuẫn giữa Anh - Mỹ - Pháp và Liên Xô có thể làm cho Anh - Mỹ nhân nhượng với Pháp và để cho Pháp trở lại Đông Dương", Đảng và Nhà nước ta đã tích cực, chủ động chuẩn bị mọi mặt để sẵn sàng đối phó với hành động xâm lược trắng trợn của thực dân Pháp, đồng thời làm hết sức mình để cuộc chiến tranh xâm lược của thực dân Pháp không mở rộng ra cả nước. Nhân dân ta muốn hoà bình, ta đã nhân nhượng, nhưng thực dân Pháp càng lấn tới, buộc nhân dân ta phải cầm súng để bảo vệ nền độc lập dân tộc, bảo vệ thành quả Cách mạng tháng Tám 1945. Vào lúc 20 giờ ngày 19-12-1946, cuộc kháng chiến toàn quốc chống thực dân Pháp bùng nổ. 2. §­êng lèi l·nh ®¹o cña §¶ng.Th¾ng lîi cña cuéc kh¸ng chiÕn : Phương châm chỉ đạo cuộc kháng chiến là:"kháng chiến toàn dân, toàn diện, lâu dài và dựa vào sức mình là chính". Đảng chỉ đạo cuộc kháng chiến chống Pháp theo phương châm đánh lâu dài và dự đoán nó sẽ phát triển theo ba giai đoạn: phòng ngự, cầm cự và tổng phản công. Đây là một dự đoán khoa học về sự phát triển có tính quy luật của cuộc chiến giữa ta và địch trong điều kiện tương quan lực lượng còn chênh lệch, bất lợi cho ta. Chiến tranh là một hiện tượng xã hội, sự phát triển của nó không theo đường thẳng. Chiến tranh không chỉ là sự đấu lực mà còn là sự đấu trí của con người. Sự tác động của con người làm cho tiến trình phát triển của chiến tranh có thể có những đột biến và trong nhiều trường hợp không hoàn toàn đúng với dự đoán ban đâu. Thực tế lịch sử cuộc kháng chiến chống Pháp đã diễn ra theo một quá trình vừa tuần tự vừa nhảy vọt, từ thấp đến cao, từ đánh nhỏ tiến lên đánh vừa và đánh lớn, từ du kích chiến lên vận động chiến và trận địa chiến, và kết hợp các phương thức tác chiến đó, đã đánh bại từng kế hoạch quân sự của địch và kết thúc chiến tranh bằng một giải pháp chính trị. Sự phân đoạn của cuộc kháng chiến chỉ là tương đối, phụ thuộc vào chiến lược quân sự của Đảng ta, và diễn biến thực tế của chiến trường. Mở đầu cuộc kháng chiến là cuộc tấn công đồng loạt vào quân địch trong các thành phố và thị xã, từ thủ đô Nội đến các thành phố, thị xã. Cuộc chiến đấu quyết liệt diễn ra ở từng thành phố, thị xã đến từng đường phố, ta và địch giành giật nhau từng góc phố, từng cǎn nhà. Trong điều kiện thông tin khó khǎn, Hà Nội nổ súng đầu tiên cũng chỉ cách nơi nổ súng sau cùng là Đà Nẵng có 9 tiếng đồng hồ. Điều đó thể hiện quyết tâm "dám đánh và quyết thắng" của quân và dân ta, nhầm tiêu hao, tiêu diệt lực lượng địch, kìm chân địch một thời gian trong phạm vi đô thị để ta chuyển nhân, vật lực ra vùng cǎn cứ, tạo dựng thế trận chiến tranh nhân dân rộng khắp chiến đấu lâu dài. Địch chiếm giữ các thành phố, thị xã, ta chủ động rút đại bộ phận lực lượng vũ trang ra khỏi các thành phố, đứng vững ở nông thôn, xây dựng thế trận chiến tranh nhân dân vững chắc. Tháng 10-1947, địch mở đợt tấn công lên Việt Bắc, nhằm tiêu diệt bộ đội chủ lực và cơ quan đầu não kháng chiến của ta, hòng kết thúc chiến tranh theo chiến thuật quân sự "tốc chiến, tốc thắng" của chúng. Địch huy động một lực lượng lớn quân viễn chinh Pháp (khoảng 20.000 tên), 40 máy bay và phần lớn lực lượng thuỷ quân và cơ giới tham gia chiến dịch. Triệt để lợi dụng yếu tố địa hình thuận lợi, bộ đội chủ lực phối lực với dân qu©n tự vệ đã chiến đấu dũng cảm, giữ vững quyền chủ động trong từng tình huống, từng trận đánh. Nhiều trận ta đánh cho địch không kịp viện binh, không kịp rút chạy. Sau hơn 200 trận đánh, chiến dịch Việt Bắc kết thúc thắng lợi, đã phá tan kế hoạch "đánh nhanh; thắng nhanh" của địch. Việt Bắc trở thành mồ chôn giặc Pháp. Sau chiến dịch đánh lên Việt Bắc thất bại, địch thay đổi kế hoạch. Từ trọng điểm đánh chiếm Bắc Bộ quay về "bình định" Nam Bộ, từ tập trung tiêu diệt chủ lực của ta sang đánh phá cơ sở quần chúng và kinh tế của ta. Địch tǎng cường "bình định" vùng chiếm đóng, rán riết xây dựng nguy quản, nguy quyền, thực hiện chính sách "lấy chiến tranh nuôi chiến tranh, dùng người Việt đánh người Việt". Để phá kế hoạch thâm độc của địch, ta chủ trương đẩy mạnh chiến tranh du kích, xây dựng, phát triển thế trận chiến tranh nhân dân. Bộ đội chủ lực được phân tán thành các đại đội độc lập và các tiểu đoàn tập trung, phát động trong quân đội phong trào luyện quân lập công. Trong nǎm 1948, quân ta đã diệt hàng trǎm đôn bốt địch bằng nhiều hình thức tập kích bất ngờ, nội ứng, bức rút và mở một số chiến dịch, tiêu diệt một bộ phận quan trọng sinh lực địch, giải phóng nhiều vùng đất đai. Cùng với sự trưởng thành của bộ đội chủ lực, dân quân du kích được phát triển. Ta chú ý xây dựng các cǎn cứ và khu du kích, đẩy mạnh chiến tranh du kích, hỗ trợ cho nhân dân đứng dậy phá tề diệt ác, xây dựng chính quyền cơ sở. Chiến tranh nhân dân phát triển mạnh trong hai nǎm 1948 và 1949; đồng thời, chúng ta cũng tạo được điều kiện quốc tế thuận lợi cho cuộc kháng chiến. Ngày 1-10-1949, nước Cộng hoà nhân dân Trung Hoa ra đời. Nhân thắng lợi to lớn này, Chủ tịch Hồ Chí Minh đi thǎm Trung Quốc và Liên Xô. Chuyến đi thǎm của Chủ tịch Hồ Chí Minh đã làm cho bè bạn xa gần hiểu ta hơn, tạo điều kiện thuận lợi cho cuộc kháng chiến của nhân dân ta. Tình hình trong nước và quốc tế có những điều kiện thuận lợi cho ta chủ động mở chiến dịch Biên giới vào tháng 9-1950. Thắng lợi của chiến dịch Biên giới đã phá vỡ phòng tuyến biên giới của địch, làm thay đổi cục diện chiến tranh. Ta đã phá thế bị bao vây, giành lại thế chủ động trên chiến trường, từ phương thức tác chiến chủ yếu là du kích chiến đã chuyển sang vận động chiến "công đồn diệt viện", từ đánh nhỏ tiến lên đánh vừa và đánh lớn giành thắng lợi lớn, mở ra một giai đoạn mới của cuộc kháng chiến. Từ tháng 12-1950 đến tháng 6-1951 ta liên tiếp mở ba chiến dịch đánh địch ở trung du và đồng bằng Bắc Bộ. Ba chiến dịch này tuy có giành được những thắng lợi mới, nhưng không thực hiện được ý đồ chiến lược, là làm chủ chiến trường Bắc Bộ. Qua chiến dịch Biên giới và ba chiến dịch ở đồng bằng và trung du Bắc Bộ, ta rút ra kinh nghiệm là phải chọn hướng và địa bàn tiến công cho đúng. Chiến dịch Biên giới ta chọn đúng hướng tiến công và đúng điểm tiến công địch nên giành được thắng lợi lớn, thực hiện đúng ý đồ chiến lược. Nếu ta chọn hướng tiến công về đồng bằng Bắc Bộ là đụng đầu với lực lượng mạnh của địch, trong khi đó bộ đội ta chưa có kinh nghiệm tác chiến lớn ở đồng bằng. Rút kinh nghiệm, Đảng chỉ đạo "tránh chỗ mạnh, đánh vào chỗ yếu của địch". Như vậy, hướng tiến công là vấn đề có vị trí rất quan trọng trong chỉ đạo chiến tranh, đặc biệt hướng tiến công chiến lược. Nếu chọn đúng hướng tiến công thì một lực lượng nhỏ cũng đạt hiệu quả tác chiến lớn, "một mũi kim tác động như một thanh kiếm". Sau thất bại ở Biên giới, địch có khó khǎn. Nhưng được sự viện trợ của Mỹ, chúng vạch kế hoạch mới mang tên Đơ-lát Đờtátxi-nhi để đối phó với ta nhằm giành lại quyền chủ động chiến lược. Thực hiện kế hoạch Đơ-lát Đờ-tát-xi-nhi, địch tập trung lực lượng cơ động chiến lược lớn mở chiến dịch Lô-tuýt đánh chiếm Hoà Bình, nhằm tiêu diệt lực lượng ta, dựng lại hành lang Đông - Tây, chặn đường tiếp tế của ta từ Việt Bắc đi các chiến trường và tái lập xứ Mường tự trị thấy rõ ý đồ của địch, Trung ương Đảng ra chỉ thị nhằm phá tan cuộc hành quân này. Sau ba đợt chiến đấu từ ngày 25-11-1951 đến ngày 23-2-1952, chiến dịch Hoà Bình kết thúc thắng lợi. Chiến thắng Hoà Bình và các chiến trường vùng sau lưng địch đã tạo ra các vùng giải phóng liên hoàn ở đồng bằng và trung du Bắc Bộ, làm phá sản ý đồ của địch hòng giành lại thế chủ động trên chiến trường. Sau 7 nǎm tiến hành chiến tranh xâm lược Việt Nam, thực dân Pháp bị thất bại liên tiếp, các kế hoạch quân sự theo nhau phá sản. Nhưng với bản chất ngoan cố của kẻ xâm lược, chúng cố tìm "lối thoát danh dự" bằng thắng lợi quân sự. Được sự viện trợ tối đa của Mỹ, thực dân Pháp vạch kế hoạch Na-va khá tỉ mỉ, với quy mô rộng lớn. Kế hoạch Na-va thực sự là một âm mưu chính trị và quân sự của liên minh Mỹ - Pháp chống phá cách mạng Việt Nam và Đông Dương. Kế hoạch Na-va nhằm "giành thắng lợi quyết định trong vòng 18 tháng để kết thúc chiến tranh". Tháng 9-1953, Bộ chính trị thông qua kế hoạch tác chiến Đông Xuân 1953-1954. Phương châm chiến lược là tập trung lực lượng tiến công vào các hướng chiến lược nơi địch yếu, đẩy mạnh chiến tranh du kích, bảo vệ vùng tự do. Hướng tiến công chính là Tây Bắc và Thượng Lào. Ngày 6-12-1953, Bộ chính trị quyết định chọn Điện Biên Phủ là điểm quyết chiến chiến lược giữa ta và địch, quyết định tiêu diệt cǎn cứ này trong hình thái phòng ngự kiên cố của nó. Chiến thắng Đông Xuân 1953-1954 mà đỉnh cao là chiến dịch Điện Biên Phủ đã làm thất bại kế hoạch Na-va, đập tan ý chí xâm, lược của địch, buộc chúng phải đi đến một giải pháp chính trị, kết thúc chiến tranh ở Đông Dương. Qua các chiến dịch lớn, thấy rõ tư tưởng chỉ đạo của Đảng là đánh chắc thắng, chủ động, mưu trí và sáng tạo tiến công địch, không có chiến dịch phòng ngự, không có sự phòng ngự chiến lược. Nhưng có phòng ngự chiến thuật, có lúc, có nơi phải rút khỏi chỗ này, chỗ khác, hoặc đánh thắng rồi rút quân. Phương châm đánh chắc thắng còn quán triệt mục đích quân sự của chiến tranh cách mạng là diệt địch và bảo toàn lực lượng mình. Chỉ có tiêu diệt thật nhiều địch trong từng trận đánh, từng chiến dịch mới giữ được lực lượng của ta một cách chắc chắn nhất; làm cho địch không còn khả nǎng, không còn đủ lực lượng tiến công tiêu diệt lực lượng ta. Chiến thuật phòng ngự trong chiến tranh cách mạng cũng nhằm tạo điều kiện tiến lên tiêu diệt địch và cách phòng ngự có hiệu quả nhất là phòng ngự tích cực bằng tiến công. Ngay từ đầu tuộc kháng chiến, Đảng ta đã dự kiến những hình thức và bước đi của cuộc kháng chiến, trong đó có hình thức kết thúc chiến tranh. Đó là tiến trình qua ba giai đoạn và cuối cùng "ta tung lực lượng toàn quốc, toàn dân đè bẹp quân địch giành lại toàn bộ lãnh thổ" hoặc là "trong những điều kiện nhất định, những đảng phái dân chủ Pháp có thể đứng ra dàn xếp với ta để cứu vãn tình thế. Nhân đó cuộc kháng chiến lâu dài của ta sẽ có những cuộc dàm phán mới xen vào và đây chính là một trong những đặc điểm của nó". Cuối nǎm 1953 và dầu nǎm 1954, trên cơ sở thắng lợi của 8, 9 nǎm kháng chiến đã có những yếu tố mới làm xuất hiện khả nǎng kết thúc chiến tranh bằng một giải pháp chính trị. Trên chiến trường, ta thắng lớn trong chiến cuộc Đông Xuân 1953-1954. Đặc biệt thắng lợi trong trận quyết chiến chiến lược, ở Điện Biên Phủ đẩy địch lún sâu vào thế thất bại, từ phòng ngự trên chiến trường phải rút về phòng ngự quanh các cứ điểm lớn và các thành phố, thị xã. Trong khi đó, tình hình nước Pháp không ổn định, Chính phủ phân hoá, Quốc hội tranh luận sôi nổi về việc chấm dứt chiến tranh Đông Dương, nhân dân đòi lập lại hoà bình ở Đông Dương, binh lính phản chiến ngày càng đông. Tình hình quốc tế cũng có những thay đổi. Các nước lớn đã đi vào thế hoà hoãn, muốn kết thúc chiến tranh Đông Dương, tạo điều kiện cho Mỹ, Liên Xô, Trung Quốc thương lượng với nhau. Mặt khác, Mỹ đe doạ sẽ can thiệp trực tiếp vào Đông Dương. Trước tình hình đó, Đảng ta quyết định: trước đây ta chủ trương trường kỳ kháng chiến, tự lực cánh sinh là đúng, nay do tình hình biến đổi, ta chủ trương tranh thủ hoà bình, đồng thời tiếp tục chuẩn bị chiến tranh nếu cần thiết. Do đó, chúng ta đã cử phái đoàn Chính phủ do đồng chí Phạm Vǎn Đồng dẫn đầu tham dự Hội nghị Giơ-ne-vơ về Đông Dương. Ngày 8-5-1954, một ngày sau chiến dịch Điện Biên Phủ toàn thắng, Hội nghị Giơ-ne-vơ về Đông Dương khai mạc. Các nước tham dự đều có ý đồ riêng của mình trong việc giải quyết chiến tranh lập lại hoà bình ở Đông Dương. Điều đó có tác động xấu đến tiến trình và kết quả Hội nghị. Nhưng với thiện chí hoà bình và thái độ kiên quyết đấu tranh có tình có lý của phái đoàn ta, cùng với những thắng lợi vang dội trên chiến trường đã thúc đẩy Hội nghị tiến triển. Ngày 20-7-1954, Hiệp định đình chiến, lập lại hoà bình ở Đông Dương được ký kết tại Giơ-ne-vơ. Các nước tham dự Hội nghi cam kết tôn trọng chủ quyền, độc lập, thống nhất và toàn vẹn lãnh thổ của các nước Đông Dương và tuyệt đối không can thiệp vào công việc nội trị của các nước Đông Dương. Như Hội nghị Trung ương Đảng lân thư sáu tháng 7-1954 (khoá II) nêu rõ: "Lực lượng so sánh giữa ta và địch biến chuyển có lợi cho ta, nhưng chưa phải biến chuyển cǎn bản có tính chiến lược... Nếu đế quốc Mỹ trực tiếp tham gia chiến tranh Đông Dương thì lực lương so sánh giữa ta và địch có thể thay đổi không lợi cho ta"và "do chiến tranh trường kỳ, nhân dân ta phải đóng góp sức người, sức của cũng nặng. Nếu chiến tranh kéo dài thì có thể sinh ra những hiện tượng mỏi mệt và khó khǎn của ta có thể nhiều hơn". Hội nghị đồng ý với đường lối của Chủ tịch Hồ Chí Minh và Bộ chính trị: "dùng phương pháp thương lượng để lập lại hoà bình ở Đông Dương". Hội nghị Giơ-ne-vơ thành công là một thắng lợi của ta. Dựa trên cơ sở thắng lợi đã đạt được, tranh thủ đình chiến và hoà bình, phá tan âm mưu kéo dài và mở rộng chiến tranh của đế quốc Mỹ và thực dân Pháp, ta củng cố những thắng lợi đã giành được, tiếp tục tǎng cường lực lượng và tiếp tục đấu tranh giành thắng lợi hoàn toàn. Đó là con đường duy nhất đúng và có lợi Thời điểm và chủ trương kết thúc chiến tranh bằng giải pháp chính trị là đúng. Ta đã giành được thắng lợi cơ bản. Một nửa nước hoàn toàn giải phóng đi vào xây dựng, củng cố và phát triển lực lượng cách mạng về mọi mặt, làm hậu thuẫn vững chắc cho cuộc đấu tranh hoàn toàn độc lập và thống nhất đất nước. Tuy nhiên, do tình hình quốc tế có những diễn biến phức tạp và so sánh lực lượng lúc đó, nên Hiệp định Giơ-ne-vơ cũng làm hạn chế nhất định thắng lợi của cách mạng Việt Nam, Lào và Campuchia. 3. Nguyªn nh©n th¾ng lîi, ý nghÜa lÞch sö vµ kinh nghiÖm lÞch sö a. Nguyªn nh©n th¾ng lîi Cã sù l·nh ®¹o ®óng ®¾n vµ s¸ng suèt cña §¶ng vµ Hå Chñ TÞch. Cã d©n téc ViÖt Nam anh hïng , ®oµn kÕt chÆt chÏ vµ kiªn c­êng cchs m¹ng. Cã lùc l­îng vò trang c¸ch m¹ng , gåm ba thø qu©n ®­îc x©y dùng ngµy cµng v÷ng m¹nh, rÊt mùc trung thµnh vµ anh dòng s¸ng t¹o. Cã chÝnh quyÒn d©n chñ nh©n d©nko ngõng ®­îc cñng cè, khÐo lÐo tæ chøc chØ ®¹o c¸c mÆt cña cuéc kh¸ng chiÕn. Cã sù liªn minh ®oµn kÕt chiÕn ®Êu cña ba n­íc ViÖt Nam , Lµo , Campuchia. Cã sù ®ång t×nh ñng hé cña phong trµo C¸ch m¹ng vµ c¸c lùc l­îng d©n chñ hoµ b×nh trªn thÕ giíi, trong ®ã cã §¶ng Céng s¶n vµ nh©n d©n Ph¸p. b. ý nghÜa th¾ng lîi: Th¾ng lîi cña cuéc kh¸ng chiÕn chèng thùc d©n Ph¸p x©m l­îc , víi ®Ønh cao lµ chiÕn th¾ng §iÖn Biªn Phñ lµ mét dÊu son chãi läi trong lÞch sö bèn ngµn n¨m dùng n­íc vµ gi÷ n­íc cña d©n téc ViÖt Nam , ®· ph¸t triÓn thµnh qu¶ cña c¸ch m¹ng Th¸ng T¸m , lµ niÒm tù hµo ch©n chÝnh cña d©nn téc ViÖt Nam. Víi th¾ng lîi nµy , miÒn b¾c ®· ®­îc hoµn toµn gi¶i phãng, chuyÓn sang thêi k× ph¸t triÓn míi, x©y dùng miÒn B¾c ngµy cµng v÷ng m¹nh, lµm c¬ së cho cuéc ®Êu tranh hoµn thµnh ®éc lËp thèng nhÊt ®Êt n­íc. Th¾ng lîi cña cuéc kh¸ng chiÕn chèng thùc d©n Ph¸p x©m l­îc cña nh©n d©n ta cßn cã ý nghÜa quèc tÕ s©u s¾c: ®ã lµ th¾ng lîi cña chñ nghÜa M¸c Lªnin ë ViÖt Nam, cã t¸c dông cæ vò phong troµ gi¶i phãng d©n téc trªn thÕ giíi. c. Kinh nghiÖm lÞch sö: KÕt hîp ®óng ®¾n nhiÖm vô chèng ®Õ quèc vµ chèng phong kiÕn.NhiÖm vô chèng ®Õ quèc ®­îc ®Æt lªn hµng ®Çu, ®Õn mét lóc nµo ®ã , nhiÖm vô chèng phong kiÕn ph¶i ®­îc n©ng dÇn lªn tõng b­íc cho phï hîp víi VËn dông ®óng ®¾n vµ s¸ng t¹o ®­êng lèi kh¸ng chiÕn toµn d©n toµn diÖn , tr­êng k×, tù lùc c¸nh sinh vµo tõng thêi k× cô thÓ cña cuéc kh¸ng chiÕn. Võa kh¸ng chiÕn , võa x©y dùng chÕ ®é míi. Chó träng x©y dùng hËu ph­¬ng v÷ng m¹nh ®Ó ®Èy m¹nh kh¸ng chiÕn vµ chuÈn bÞ cho sù nghiÖp c¸ch m¹ng lau dµi. KÕt hîp khÐo lÐo c¸c h×nh thøc t¸c chiÕn. KÕt hîp chÆt chÏ chiÕn trnh chÝnh quy víi chiÕn tranh du kÝch vµ c¸c ho¹t ®éng trong vïng ®Þch t¹m chiÕn. Kh«ng ngõng x©y dùng §¶ng vµ ®éi ngò c¸n bé , ®¶m b¶o ®ñ n¨mg lùc , b¶n lÜnh l·nh ®¹o kh¸ng chiÕn. IV. §¶ng l·nh ®¹o thµnh c«ng C¸ch m¹ng X· héi Chñ NghÜa ë miÒn B¾c vµ kh¸ng chiÕn chèng Mü ,cøu n­íc ë miÒn Nam (1954-1975) 1. §Æc ®iÓm t×nh h×nh ®Êt n­íc 20/7/1954 HiÖp ®Þnh Gi¬-ne-v¬ ®­îc kÝ kÕt.ViÖt Nam t¹m chia lµm hai miÒn lÊy vÜ tuyÕn 17 lµm giíi tuyÕn qu©n sù t¹m thêi.Qu©n ®éi ta tËp kÕt ra B¾c , ®èi ph­¬ng rót vµo miÒn Nam. Sau khi chuyÓn qu©n tËp kÕt hai n¨m , hai miÒn sÏ hiÖp th­¬ng tæng tuyÓn cö vµo th¸ng 7/1956 ®Ó thèng nhÊt ®Êt n­íc , qu©n Ph¸p sÏ rót vÒ n­íc tr¶ l¹i ®éc lËp cho nh©n d©n ViÖt Nam . Nh­ng ngay sau khi hiÖp ®Þnh ®­îc kÝ kÕt , ®Õ quèc Mü ®· dùa vµo thùc d©n Ph¸p r¾p t©m ph¸ ho¹i hiÖp ®Þnh víi ý ®å x©m l­îc ViÖt Nam .Chóng hÊt c¼ng thùc d©n Ph¸p ra khái miÒn Nam , chuÈn bÞ qu©n ®éi thùc hiÖn “kÕ ho¹ch B¾c tiÕn “ ®­a qu©n ra x©m l­îc miÒn B¾c. Nh­ vËy , ®Êt n­íc ta ®· t¹m thêi bÞ chia c¾t lµm hai miÒn , cã hai chÕ ®é chÝnh trÞ – x· héi kh¸c nhau: MiÒn B¾c ®· ®­îc gi¶i phãng , c¸ch m¹ng d©n téc d©n chñ nh©n d©n vÒ c¬ b¶n ®· hoµn thµnh. MiÒn Nam vÉn cßn bÞ ®Õ quèc Mü vµ tay sai thèng trÞ . TÝnh chÊt x· héi miÒn Nam vÒ c¬ b¶n vÉn lµ thuéc ®Þa kiÓu míi vµ nöa phong kiÕn , hai m©u thuÉn c¬ b¶n vÉn tån t¹i , cÇn ®­îc tiÕp tôc gi¶i quyÕt. 2. §¶ng l·nh ®¹o c¸ch m¹ng x· héi chñ nghÜa ë miÒn B¾c vµ kh¸ng chiÕn chèng Mü cøu n­íc ë miÒn Nam: 2.1. XuÊt ph¸t tõ ®Æc ®iÓm t×nh h×nh ®Êt n­íc , n¾m v÷ng ngän cê ®éc lËp d©n téc g¾n liÒn víi chñ nghÜa x· héi , §¶ng ®· chñ tr­¬ng tiÕn hµnh ®ång thêi hai chiÕn l­îc c¸ch m¹ng :§­a miÒn B¾c b­íc vµo thêi k× qu¸ ®é lªn chñ nghÜa x· héi vµ tiÕp tôc c¸ch m¹ng d©n téc d©n chñ ë miÒn Nam, hoµn thµnh ®éc lËp thèng nhÊt tæ quèc.Tõ 1954 ®Õn 1975 c¸ch m¹ng ViÖt Nam cã thÓ chia lµm 4 thêi k× sau: -Thêi k× 1954-1957:Thùc hiÖn kÕ hoach kh«i phôc kinh tÕ sau chiÕn tranh vµ hoµn thµnh vÒ c¬ b¶n nh÷ng nhiÖm vô cßn l¹i cña cuéc c¸ch m¹ng d©n téc d©n chñ.Cô thÓ lµ hoµn thµnh c¶i c¸ch ruéng ®Êt ë miÒn B¾c n¨m 1956 vµ l·nh ®¹o nh©n d©n miÒn nam ®Êu tranh ®ßi ®Õ quèc Mü vµ tay sai thi hµnh nghiªm chØnh hiÖp ®Þnh Gi¬-ne-v¬ 1954. -Thêi k× 1958-1960:Thùc hiÖn kÕ ho¹ch c¶i t¹o x· héi chñ nghÜa , b­íc ®Çu ph¸t triÓn kinh tÕ vµ v¨n ho¸(1958-1960).§¶ng l·nh ®¹o nh©n d©n miÒn B¾c c¶i t¹o c¸c thµnh phÇn kinh tÕ theo con ®­êng x· héi chñ nghÜa vµ thùc hiÖn kÕ ho¹ch 3 n¨m ph¸t triÓn kinh tÕ v¨n ho¸.§¹i héi ®¹i biÓu toµn quèc lÇn thø III cña §¶ng (9/1960) ®· th«ng qua nh÷ng nhiÖm vô vµ môc tiªu chñ yÕu cña kÕ ho¹ch 5 n¨m lÇn thø nhÊt(1961-1965).§èi víi miÒn Nam:Héi nghÞ Trung ­¬ng XV (1/1959)®· lµm dÊy lªn cao trµo “§ång khëi” më ra b­íc ph¸t triÓn míi , chuyÓn c¸ch m¹ng miÒn Nam sang mét thêi k× ph¸t triÓn nh¶y vät. -Thêi k× 1961-1965: Thêi k× miÒn B¾c thùc hiÖn kÕ ho¹ch 5 n¨m lÇn thø nhÊt(1961-1965)do §¹i héi §¶ng lÇn thø III th«ng qua. MiÒn Nam : §¶ng l·nh ®¹o gi÷ v÷ng vµ ph¸t triÓn thÕ tiÕn c«ng , më ®Çu tõ cao trµo “®ång khëi”, ®¸nh b¹i “chiÕn tranh ®Æc biÖt” cña chÝnh quyÒn Ken-n¬-®i: N¨m 1960, phong trµo “®ång khëi” th¾ng lîi. MÆt trËn D©n téc Gi¶i phãng miÒn Nam ViÖt Nam vµ Qu©n Gi¶i phãng miÒn Nam ra ®êi, §¶ng bé miÒn Nam ra c«ng khai ho¹t ®éng lÊy tªn lµ §¶ng Nh©n d©n C¸ch m¹ng miÒn Nam ViÖt Nam ®· t¹o ra b­íc ph¸t triÓn to lín cho C¸ch m¹ng ViÖt Nam . Phong trµo ®Êu tranh cña nh©n d©n miÒn Nam ®­îc ®Èy m¹nh.NhiÒu ®¬n vÞ, nguþ qu©n vµ c¬ quan chÝnh quyÒn tay sai cña ngôy quyÒn tay sai ®· bÞ ®¸nh ®æ vµ tiªu diÖt.§¶o chÝnh liªn tiÕp x¶y ra trong néi bé Mü,ngôy t¹o ®iÒu kiÖn cho qu©n d©n miÒn Nam v­¬n lªn giµnh nh÷ng th¾ng lîi cã ý nghÜa quyÕt ®Þnh. “ChiÕn l­îc chiÕn tranh ®Æc biÖt “cña Mü bÞ ph¸ s¶n.Mü tiÕp tôc liÒu lÜnh thùc hiÖn “chiÕn l­îc chiÕn tranh côc bé”. -Thêi k× 1965-1975: Thêi k× chèng Mü cøu n­íc trªn c¶ n­íc. Ngµy 5/8/1964, Mü g©y ra “sù kiÖn VÞnh B¾c Bé” hßng lÊy cí g©y chiÕn tranh vµ leo thang chiÕn tranh ra miÒn b¾c.Tr­íc t×nh h×nh ®ã §¶ng ta ®· häp vµ ra khÈu hiÖu:”C¶ n­íc lµ mét chiÕn tr­êng , miÒn Nam lµ tiÒn tuyÕn lín, miÒn B¾c lµ hËu ph­¬ng lín, tÊt c¶ ®Ó ®¸nh th¾ng giÆc mü x©m l­îc”. §¶ng l·nh ®¹o chuyÓn h­íng x©y dùng chñ nghÜa x· héi ë miÒn B¾c vµ chi viÖn cho tiÒn tuyÕn lín ë miÒn Nam; l·nh ®¹o nh©n d©n b¶o vÖ miÒn B¾c vµ kh¸ng chiÕn chèng Mü ë miÒn Nam. KÕt hîp ®Êu tranh qu©n sù víi ®Êu tranh ngo¹i giao, §¶ng ®· l·nh ®¹o thµnh c«ng cuéc tiÕn c«ng vµ næi dËy TÕt MËu Th©n(1968).Th¸ng 11/1968, tæng thèng Mü Gi«n-x¬n ph¶i tuyªn bè ngõng chiÕn tranh, häp héi nghÞ bèn bªn vµ tuyªn bè rót khái Nhµ Tr¾ng. “ChiÕn tranh côc bé “cña Mü ph¸ s¶n. Gi÷a lóc nh©n ta ®ang ®Èy m¹nh cuéc kh¸ng chiÕn chèng Mü cøu n­íc th× 2/9/1969 , Chñ tÞch Hå ChÝ Minh qua ®êi.Tæn thÊt nµy v« cïng lín lao ®èi víi §¶ng ta , d©n téc ta.BiÕn ®au th­¬ng thµnh søc m¹nh hµnh ®éng, toµn §¶ng , toµn d©n , toµn qu©n ta nguyÖn nªu cao quyÕt t©m thùc hiÖn tèt b¶n di chóc cña Ng­êi, ®­a cuéc kh¸ng chiÕn chèng Mü cøu n­íc ®Õn th¾ng lîi vµ c¸ch m¹ng x· héi chñ nghÜa ®Õn thµnh c«ng. Th¸ng 1/1971, qu©n d©n miÒn Nam ®· ®Ëp tan cuéc hµnh qu©n lín cña ®Þch ra ®­êng 9-Nam Lµo.Mïa xu©n 1972, ta tiÕn c«ng m¹nh ë Qu¶ng TrÞ, T©y Nguyªn vµ §«ng Nam Bé, tiªu diÖt nhiÒu qu©n nguþ, gi¶i phãng nhiÒu ®Þa ph­¬ng. MiÒn B¾c ®Ëp tan cuéc chiÕn tranh ph¸ ho¹i lÇn thø hai cña ®Õ quèc Mü.Ngµy 23/1/1972, ta buéc Mü ph¶i kÝ HiÖp ®Þnh Pa-ri vÒ “chÊm døt chiÕn tranh, lËp l¹i hoµ b×nh ë ViÖt Nam”. Ngµy 29/3/1973, quan ®éi Mü lµm lÔ cuèn cê cay ®¾ng rót vÒ n­íc. Sau hiÖp ®Þnh Pa-ri, Mü vµ ngôy quyÒn vÉn kh«ng tõ bá ý ®å x©m l­îc.Th¸ng 1/1975, bé chÝnh trÞ Trung ­¬ng §¶ng häp vµ quyÕt ®Þnh :quyªta t©m chiÕn l­îc gi¶i phãng miÒn Nam trong hai n¨m 1975-1976, nÕu cã thêi c¬ thuËn lîi th× lËp tøc gi¶i phãng miÒn Nam ngay trong 1975. D­íi sù l·nh ®¹o cña §¶ng , qu©n d©n ta ®· kÕt hîp tiÕn c«ng vµ næi dËy ®­a c¸c chiÕn dÞch ®Õn th¾ng lîi: chiÕn dÞch gi¶i phãng T©y Nguyªn víi chiÕn th¾ng Bu«n Mª Thuét (10/3/1975) ; chiÕn dÞch gi¶i phãng B×nh TrÞ Thiªn-HuÕ (23/3/1975) ; chiÕn dÞch gi¶i phãng §µ N½ng(29/3/1975). Trªn ®µ th¾ng lîi, Bé chÝnh trÞ häp vµ h¹ quyÕt t©m gi¶i phãng Sµi Gßn tr­íc 5/1975 b»ng mét chiÕn dÞch thÇn tèc mang tªn “ChiÕn dÞch Hå ChÝ Minh”. Cuéc tæng tiÕn c«ng vµ ®ång lo¹t næi dËy Mïa Xu©n 1975 cña qu©n vµ d©n ta më ®Çu tõ chiÕn dÞch T©y Nguyªn (4/3/1975) vµ kÕt thóc lµ chiÕn dÞch Hå ChÝ Minh lÞch sö (b¾t dÇu tõ 26/4/1975) ®· th¾ng lîi vÎ vang.11 giê ngµy 30/4/1975, t¹i dinh §éc LËp, ngôy quyÒn Sµi Gßn ph¶i chÊp nhËn ®Çu hµng kh«ng ®iÒu kiÖn.2/5/1975, ®¶o Phó Quèc vµ c¸c ®Þa ph­¬ng cßn l¹i ®· ®­îc gi¶i phãng.Tæ quèc ViÖt Nam tõ ®©y hoµn toµn ®éc lËp, thèng nhÊt.Cuéc kh¸ng chiÕn chèng Mü cøu n­íc cña nh©n d©n ViÖt Nam ®· toµn th¾ng.C¸h m¹ng ViÖt Nam ®· thu ®­îc nhiÒu thµnh tùu c¬ b¶n. 2.2.Thµnh tùu c¸ch m¹ng x· héi chñ nghÜa ë miÒn B¾c: a.Thµnh tùu x©y dùng: C«ng cuéc x©y dùng chñ nghÜa x· héi chñ nghÜa ë miÒn B¾c dï gÆp ph¶i mu«n vµn khã kh¨n do chiÕn tranh ph¸ ho¹i cña Mü g©y ra nh­ng cóng ®· ®¹t ®­îc nhiÒu thµnh tùu to lín: VÒ chÝnh trÞ: Ta ®· x©y dùng ®­îc mét chÕ ®é x· héi míi do nh©n d©n lao ®éng lµm chñ.Quan hÖ s¶n xuÊt x· héi ®­îc x¸c lËp víi hai h×nh thøc së h÷u toµn d©n vµ tËp thÓ. Cã hÖ thèng chÝnh trÞ gåm §¶ng , chÝnh quyÒn nhµ n­íc vµ c¸c ®oµn thÓ quÇn chóng v÷ng m¹nh.An ninh chÝnh trÞ vµ trËt tù x· héi ®­îc gi÷ v÷ng.toµn d©n tin t­ëng vµ ®oµn kÕt chÆt chÏ xung quanh §¶ng vµ chÝnh phñ. VÒ kinh tÕ: X©y dùng ®­îc mét sè c¬ së vËt chÊt kÜ thuËt ban ®Èó©t quan träng cña nÒn kinh tÕ quèc d©n. hµng tr¨m xÝ nghiÖp vµ nhµ m¸y ®­îc x©y dùng míi.Cã c«ng nghiÖp nÆng vµ c«ng nghiÖp nhÑ , c«ng ngiÖp trung ­¬ng vµ c«ng nghiÖp ®Þa ph­¬ng.NhiÒu khu c«ng nghiÖp lín ®· h×nh thµnh.N«ng nghiÖp còng cã nh÷ng tiÕn bé ®¸ng kÓ, ®· hoµn thµnh hîp t¸c ho¸ , mét phÇn thuû lîi ho¸ vµ c¬ giíi ho¸…N«ng d©n ®· øng dông nhiÒu thµnh tùu khoa häc vµo s¶n xuÊt.Giao th«ng vËn t¶i ph¸t triÓn nhanh.HÖ thèng dÞch vô cho s¶n xuÊt vµ ®êi sèng(ng©n hµng , b­u chÝnh viÔn th«ng,…)h×nh thµnh vµ ph¸t triÓn.Søc s¶n xuÊt vµ thu nhËp quèc d©n t¨ng nhanh ®¸ng kÓ. VÒ v¨n ho¸, x· héi: Sù nghiÖp gi¸o dôc, v¨n ho¸, y tÕ ®­îc më réng kh¾p thµnh thÞ vµ n«ng th«n.TÊt c¶ trÎ em trong ®é tuæi ®i häc ®Òu ®­îc ®Õn tr­êng.HÖ thèng gi¸o dôc quèc d©n tõ tiÓu häc ®Õn ®¹i häc ®Òu ®­îc ph¸t triÓn m¹nh mÏ.Ng­êi ®i häc kh«ng ph¶i mÊt tiÒn.§Õn n¨m 1975 miÒn B¾c ®· cã 39 tr­êng ®¹i häc , 195 tr­êng trung häc chuyªn nghiÖp.Thµnh tùu lín nhÊt cña sù nghiÖp gi¸o dôc ®µo t¹o trong nh÷ng n¨m 1954-1975 lµ ®· n©ng caod©n trÝ cho toµn x· hé. NhiÒu ®Þa ph­¬ng ®· xo¸ ®­îc n¹n mï ch÷ , phæ cËp cÊp 1. MiÒn B¾c ®· ®µo t¹o ®­îc gÇn 50 v¹n ng­êi cã tr×nh ®é ®¹i häc, cao ®¼n vµ trung häc chuyªn nghiÖp , ®ã lµ ®éi ngò trÝ thøc míi cña chñ nghÜa x· héi ®«ng ®¶o, yªu n­íc nång nµn , anh dòng s¸ng t¹o, lµm nßng cèt cho sù nghiÖp x©y dùng ®Êt n­íc vµ ®¸nh th¾ng ®Õ quèc Mü x©m l­îc. M¹ng l­íi y tÕ ch¨m sãc søc khoÎ ®­îc më réng tõ trung ­¬ng ®Õn c¬ së, tõ ®ång b»ng ®Õn miÒn nói.C¸c x· ®Òu cã tr¹m x¸ vµ nhµ hé sinh. C¸c huyÖn ®Òu cã bÖnh viÖn ®­îc trang bÞ t­¬ng ®èi hiÖn ®¹i, sè y b¸c sÜ t¨ng nhanh.Ng­êi ®Õn kh¸m ch÷a bÖnh kh«ng ph¶i mÊt tiÒn. Hµng n¨m, hµng chôc triÖu ng­êi ®­îc tiªm phßng.C¸c bÖnh x· héi tõng b­íc ®­îc lo¹i trõ ra khái ®êi sèng x· héi. Ho¹t ®éng v¨n hoa, nghÖ thuËt, thÓ dôc thÓ thao ®Òu ph¸t triÓn nhanh víi néi dung phong phó cã t¸c dông to lín trong viÖc cæ vò quÇn chóng h¨ng say s¶n xuÊt vµ chiÕn ®Êu, x©y dùng cuéc sèng míi , con ng­êi míi , n©ng cao ®êi sèng tinh thÇn cña nh©n d©n. b. Thµnh tùu chiÕn ®Êu vµ b¶o vÖ miÒn B¾c: Trong nh÷ng n¨m 1954-1975 miÒn B¾c ®· ®¸nh th¾ng hai cuéc chiÕn tranh ph¸ ho¹i cña ®Õ quèc Mü(LÇn thø nhÊt :tõ 5/8/1964 ®Õn /11/1968 vµ LÇn thø hai:tõ 6/4/1972 ®Õn 30/1/1973). C¶ hai cuéc chiÕn tranh tæng hîp l¹i qu©n d©n miÒn B¾c ®· b¾n r¬i 4181 m¸y bay Mü, trong ®ã cã 62 ph¸o ®µi bay B52 , 13 m¸y bay tabgf h×nh F111, tiªu diÖt hµng ngµn giÆc l¸i, b¾t sèng 472 tªn ®Þch trong ®ã cã 4 ®¹i t¸, 38 trung t¸ , 108 thiÕu t¸, 177 ®¹i uý , 126 trung uý.271 lÇn b¾n ch×m , b¾n ch¸y tµu chiÕn vµ tµu biÖt kÝch Mü. §Æc biÖt nhÊt qua hai cuéc chiÕn tranh lµ trËn “§iÖn Biªn Phñ trªn kh«ng”tö 18 ®Õn 32/12/1972, ta ®· b¾n r¬i 81 m¸y bay ph¶n lùc Mü, trong ®ã cã 34 m¸y bay B52, 5 m¸y bay F111, tiªu diÖt vµ b¾t sèng hµng tr¨m gi¹c l¸i ,gi¸ng mét ®ßn sÊm sÐt , lµm sôp ®æ tham h¹i uy thÕ cña kh«ng qu©n chiÕn l­îc Mü trong cuéc tËp kÝch chiÕn l­îc b»ng kh«ng qu©n trªn miÒn B¾c .Buéc ®Õ quèc Mü ph¶i kÝ hiÖp ®Þnh Pa-ri. c.Thµnh tùu chi viÖn cho c¸ch m¹ng miÒn Nam: Sau 20 n¨m x©y dùng chñ nghÜa x· héi (1955-1975) , miÒn B¾c ®· cã nh÷ng b­íc tiÕn dµi trong lÞch sö d©n téc.MiÒn B¾c ®· t¹o ®­îc søc m¹nh vËt chÊt vµ tinh thÇn , søc m¹nh cña chiÕn tranh nh©n d©n ®¸nh th¾ng hai lÇn chiÕn tranh ph¸ ho¹i cña ®Õ quèc Mü vµ ®· chi viÖn ®¾c lùc cho c¸ch m¹ng miÒn Nam. Víi khÈu hiÖu “TÊt c¶ ®Ó chiÕn th¾ng ®Õ quèc Mü x©m l­îc”, “TÊt c¶ v× miÒn Nam ruét thÞt”…miÒn B¾c ®· chi viÖn cho c¸ch m¹ng miÒn Nam ngµy cµng t¨ng. Nh©n d©n miÒn Nam thÊy ®­îc sù chi viÖn ngµy cµng to lín , thÊy ng­êi c¸n bé , chiÕn sÜ tõ miÒn b¾c vµo miÒn Nam chiÕn ®Êu cã nhiÒu phÈm chÊt cao ®Ñp cµng cñng cè lßng tin vµo th¾ng lîi t­¬ng lai. 3. Nguyªn nh©n th¾ng lîi, ý nghÜa th¾ng lîi vµ kinh nghiÖm lÞch sö : 3.1. Nguyªn nh©n th¾ng lîi: - Cã sù l·nh ®¹o ®óng ®¾n , s¸ng t¹o , ®éc lËp, tù chñ cña §¶ng . - Cã nh©n d©n vµ c¸c lùc l­îng vò trang c¸c m¹ng anh hïng kiªn c­êng, dòng c¶m. - Cã miÒn B¾c x· héi chñ nghÜa kh«ng ngõng lín m¹nh vµ hÕt lßng hÕt søc chi viÖn mäi mÆt cho miÒn Nam ruét thÞt. - Cã sù ®oµn kÕt chiÕn ®Êu cña nh©n d©n 3 n­íc ViÖt Nam –Lµo-Campuchia vµ sù ®ång t×nh gióp ®ì cña c¸c n­íc x· héi chñ nghÜa anh em vµ nh©n d©n tiÕn bé trªn toµn thÕ giíi. 3.2. ý nghÜa th¾ng lîi: §èi víi d©n téc ViÖt Nam: Th¾ng lîi oanh liÖt cña cuéc kh¸ng chiÕn chèng Mü cøu n­íc ®· më ra mét b­íc ngoÆt vÜ ®¹i trong lÞch sö d©n téc ViÖt Nam . nã kÕt thóc vÎ vang qu¸ tr×nh 30 n¨m chiÕn tranh gi¶i phãng d©n téc vµ b¶o vÖ Tæ quèc, b¾t ®µu tõ C¸ch m¹ng Th¸ng T¸m 1945, chÊm døt ¸ch thèng trÞ h¬n mét thÕ kØ cña chñ nghÜa ®Õ quèc trªn ®Êt n­íc ta, lµm cho Tæ quèc ViÖt Nam ®éc lËp, th«ng nhÊt, vµ t¹o ®iªug kiÖn ®­a c¶ n­íc tiÕn lªn chñ nghÜa x· héi. §èi víi quèc tÕ: Th¾ng lîi Êy lµ mét sù kiÖn cã tÇm quan träng quèc tÕ to lín, cã tÝnh thêi ®¹i s©u s¾c.Nã ®· lµm thÊt b¹i cuéc chiÕn tranh x©m l­îc thùc d©n víi quy m« lín nhÊt vµ dµi ngµy nhÊt tõ sau chiÕn tranh thÕ giíi lÇn thø II , lµm ph¸ s¶n chñ nghÜa thùc d©n kiÓu míicña ®Õ quèc Mü trªn ®Êt miÒn Nam : lµm ®¶o lén chiÕn l­îc toµn cÇu ph¶n c¸ch m¹ng cña tªn ®Õ quèc ®Çu sá ; n©ng cao uy tÝn cña hÖ thèng x· héi chñ nghÜa vµ cæ vò phong trµo c¸ch m¹ng thÕ giíi. 3.3. Kinh nghiÖm lÞch sö: -Gi­¬ng cao ngän cê ®éc lËp d©n téc vµ chñ nghÜa x· héi , kÕt hîp khÐo lÐo hai chiÕn l­îc c¸ch m¹ng d©n téc d©n chñ vµ c¸ch m¹ng x· héi chñ nghÜa, kÕt hîp søc m¹nh cña miÒn B¾c víi søc m¹nh cña miÒn Nam , søc m¹nh cña hiÖn t¹i víi søc m¹nh cña qu¸ khø, søc m¹nh cña trong n­íc víi søc m¹nh cña thÕ giíi. -Liªn tôc gi÷ v÷ng chiÕn l­îc tiÕn c«ng vµ thÕ tiÕn c«ng.Song, trong ®iÒu kiÖn lÊy nhá ®¸nh lín , ph¶i biÕt giµnh th¾ng lîi tõng b­íc, ®ång thêi t¹o thÕ vµ lùc h¬n h¼n ®Þch, ®Ó tiÕn lªn giµnh th¾ng lîi hoµn toµn. -Coi träng x©y dùng vµ ®éng viªn c¸c lùc l­îng c¸ch m¹ng ë miÒn Nam vµ lùc l­îng c¸ch m¹ng trªn c¶ n­íc (x©y dùng MÆt trËn ®oµn kÕt toµn d©n, x©y dùng thÕ trËn chiÕn tranh nh©n d©n, ph¸t ®éng c¸c cao trµo hµnh ®éng c¸ch m¹ng…) -Lùa chän ph­¬ng ph¸p c¸ch m¹ng thÝch hîp vµ sö dông b¹o lùc c¸ch m¹ng mét c¸ch s¸ng t¹o , nh»m t¹o nªn søc m¹nh tæng hîp ®Ó chiÕn th¾ng. -ChØ ®¹o chiÕn l­îc vµ tæ chøc chiÕn ®Êu cña c¸c cÊp l¸nh ®¹o tõ Trung ­¬ng ®Õn c¸c ®Þa ph­¬ng ph¶i linh ho¹t s¾c bÐn. V. Nh÷ng thµnh tùu ®¹t ®­îc trong thêi k× c¶ n­íc qu¸ ®é lªn chñ nghÜa x· héi vµ b¶o vÖ Tæ quèc(1975-nay) Ngµy 2/7/1976 n­íc ta chÝnh thøc ®æi tªn lµ : Céng hoµ x· héi chñ nghÜa ViÖt Nam víi thñ ®« lµ Hµ Néi. Sau th¾ng lîi cña cuéc kh¸ng chiÕn chèng Mü , cøu n­íc (tõ 1975) , §¶ng ta ®· tr¶i qua 6 k× ®¹i héi (Tõ ®¹i héi IV dÕn ®¹i héi IX): -§¹i héi ®¹i biÓu toµn quèc lÇn thø IV:Tõ 14 ®Õn 20/12/1976 t¹i Hµ Néi. -§¹i héi ®¹i biÓu toµn quèc lÇn thø V: Tõ 27 ®Õn 31/3/1982 t¹i Hµ Néi. -§¹i héi ®¹i biÓu toµn quèc lÇn thø VI: Tõ 15 ®Õn 18/12/1986 t¹i Hµ Néi. -§¹i héi ®¹i biÓu toµn quèc lÇn thø VII: Tõ 24 ®Õn 27/6/1991 t¹i Hµ Néi. -§¹i héi ®¹i biÓu toµn quèc lÇn thø VIII: Tõ 28/6 ®Õn 1/7/1996 t¹i Hµ Néi. -§¹i héi ®¹i biÓu toµn quèc lÇn thø IX: Tõ 12/4 ®Õn 16/4/2001 t¹i Hµ Néi. Mçi k× ®¹i héi lµ mét lÇn §¶ng ta ®¸nh gi¸ , kiÓm ®iÓm , tæng kÕt nh÷ng thµnh tùu còng nh­ nh÷ng mÆt cßn h¹n chÕ , yÕu kÐm trong qu¸ tr×nh thùc hiÖn nh÷ng môc tiªu ph­¬ng h­íng, nhiÖm vô do k× ®¹i héi tr­íc ®· ®Ò ra ®ång thêi ®Ò ra nh÷ng môc tiªu , ph­¬ng h­íng , nhiÖm vô trong thêi k× ph¸t triÓn míi. Tr¶i qua 9 k× ®¹i héi trong ®ã cã 6 k× ®¹i héi diÔn ra trong thêi k× qu¸ ®é lªn Chñ nghÜa x· héi(1975-nay), §¶ng ®· l·nh ®¹o nh©n d©n ta giµnh ®­îc nhiÒu thµnh tùu næi bËt trong x©y dùng , cñng cè vµ b¶o vÖ ®Êt n­íc, gi÷ v÷ng an ninh chÝnh trÞ, trËt tù an toµn x· héi , æn ®Þnh vµ ph¸t triÓn kinh tÕ: -Tæng s¶n phÈm trong n­íc t¨ng nhanh vµ m¹nh. KÕt cÊu h¹ tÇng kinh tÕ-x· héi vµ n¨ng xuÊt t¨ng nhiÒu.Hµng ho¸ s¶n xuÊt ®· ®¸p øng ®­îc c¸c nhu cÇu thiÕt yÕu cña nh©n d©n vµ nÒn kinh tÕ.. -C¬ chÕ qu¶n lÝ kinh tÕ ®· cã nh÷ng thay ®æi c¬ b¶n.Tõ c¬ chÕ qu¶n lÝ kinh tÕ tËp trung, quan liªu bao cÊp ®· chuyÓn sang c¬ chÕ thÞ tr­êng theo ®Þnh h­íng x· héi chñ nghÜa; tõ chç chØ cã hai thµnh phÇn lµ kinh tÕ nhµ n­íc vµ kinh tÕ tËp thÓ ®· chuyÓn sang nÒn kinh tÕ nhiÒu thµnh phÇn( kinh tÕ nhµ n­íc,kinh tÕ tËp thÓvíi nßng cèt lµ hîp t¸c x·, kinh tÕ c¸ thÓ tiÓu chñ, kinh tÕ t­ b¶n t­ nh©n, kinh tÕ t­ b¶n nhµ n­íc,kinh tÕ cã vèn ®Çu t­ n­íc ngoµi) , trong ®ã kinh tÕ nhµ n­íc ®ãng vai trß chñ ®¹o.NÒn kinh tÕ ViÖt Nam tõ n«ng nghiÖp nghÌo nµn , l¹c hËu ®ang b­íc vµo thêi k× ®Èy m¹nh c«ng nghiÖp ho¸ , hiÖn ®¹i ho¸. -PhÇn nµo thùc hiÖn th¾ng lîi sù nghiÖp c«ng nghiÖp ho¸ , hiÖn ®¹i ho¸ theo ®Þnh h­íng x· héi chñ nghÜa, kh¾c phôc ®­îc t×nh tr¹ng n­íc nghÌo kÐm ph¸t triÓn; thùc hiÖn c«ng b»ng x· héi chèng ¸p bøc bÊt c«ng, lµm thÊt b¹i nhiÒu ©m m­u vµ hµnh ®éng chèng ph¸ cña c¸c thÕ lùc thï ®Þch, x©y dùng ®Êt n­íc ngµy cµng phån vinh. -§êi sèng c¸c tÇng líp nh©n d©n ®­îc c¶i thiÖn.§Êt n­íc ®· v­ît qua thêi k× khã kh¨n vµ khñng ho¶ng kinh tÕ nhÊt lµ trong thêi k× Liªn X« vµ §«ng ¢u sôp ®æ, ph¸ ®­îc thÕ bao v©y cÊm vËn cña Mü, më réng quan hÖ ®èi ngo¹i vµ chñ ®éng héi nhËp kinh tÕ quèc tÕ.ViÖt Nam ®· trë thµnh mét quèc gia cã tªn tuæi, quan hÖ réng r·i víi h¬n 100 n­íc trªn thÕ giíi, cã tiÕng nãi vµ vai trß nhÊt ®Þnh trong viÖc gi¶i quyÕt nh÷ng vÊn ®Ò lín cña céng ®ång quèc tÕ.T×nh h×nh ChÝnh trÞ – x· héi c¬ b¶n æn ®Þnh, quèc phßng,an ninh ®­îc t¨ng c­êng. -§¶m b¶o ®éc lËp tù chñ vÒ kinh tÕ, ®ång thêi ®¶m b¶o v÷ng ch¾c ®Þnh h­íng x· héi chñ nghÜa vµ nh÷ng gi¸ trÞ truyÒn thèng b¶n s¾c v¨n ho¸ d©n téc. * §¶ng ngµy cµng kh¼ng ®Þnh ®­îc vai trß l·nh ®¹o to lín cña m×nh nhÊt lµ trong giai ®o¹n lÞch sö míi: Đảng Cộng sản Việt Nam thực hiện đổi mới kết hợp được sức mạnh dân tộc với sức mạnh thời đại Xong,trong ®iÒu kiÖn míi, §¶ng ta còng ®ang ®øng tr­íc nh÷ng nhiÖm vô khã kh¨n phøc t¹p, vµ sù t¸c ®äng cña c¸c nh©n tè tiªu cùc.§¶ng ta cÇn ph¶i gi÷ v÷ng b¶n chÊt cña giai cÊp c«ng nh©n,kÕ thõa vµ ph¸t huy nh÷ng truyÒn thèng tèt ®Ñp cña d©n téc, n©ng cao trÝ tuÖ vµ n¨ng lùc l·nh ®¹o , ng¨n ngõa vµ kh¾c phôc nh÷ng tho¸i ho¸ biÕn chÊt , båi d­ìng phÈm chÊt cao ®Öp cña ng­êi §¶ng viªn. §¶ng cÇn tiÕp tôc kh¼ng ®Þnh vai trß l·nh ®¹o cña m×nh trong qu¸ tr×nh l·nh ®¹o nh©n d©n thùc hiÖn c¸c nhiÖm vô lín: TiÕp tôc tiÕn hµnh c«ng nghiÖp ho¸ , hiÖn ®¹i ho¸, ph¸t triÓn nÒn kinh tÕ nhiÒu thµnh phÇn theo ®Þnh h­íng x· héi chñ nghÜa; Ch¨m lo ph¸t triÓn khoa häc c«ng nghÖ , gi¸o dôc, y tÕ vµ nguån lùc con ng­êi; Gi÷ v÷ng ®éc lËp chñ quyÒn , æn ®Þnh chÝnh trÞ vµ an ninh quèc phßng, gi÷ v÷ng trËt tù an toµn x· héi ; TiÕp tôc më réng quan hÖ ®èi ngo¹i, hîp t¸c nhiÒu mÆt trªn c¬ së t«n träng ®éc lËp chñ quyÒn vµ toµn vÑn l·nh thæ cña nhau hai bªn cïng cã lîi; TiÕp tôc x©y dùng vµ hoµn thiÖn nhµ n­íc, t¨ng c­êng h¬n n÷a khèi ®¹i ®oµn kÕt toµn d©n. Dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản, Việt Nam sẽ trở thành Rồng trong thế kỷ 21. KÕt luËn §¶ng Céng S¶n ViÖt Nam tö khi ra ®êi ®· lµ nh©n tè c¬ b¶n nhÊt , quyÕt ®Þnh nhÊt mäi th¾ng lîi cña c¸ch m¹ng ViÖt Nam trong 70 n¨m qua: §¶ng Céng S¶n ViÖt Nam do Chñ tÞch Hå ChÝ Minh s¸ng lËp , tõ khi ra ®êi cho ®Õn nay ®· l·nh ®¹o c¸ch m¹ng ViÖt Nam v­ît mu«n vµn khã kh¨n, giµnh ®éc lËp d©n téc, thèng nhÊt ®Êt n­íc vµ giµnh ®­îc nhiÒu th¾ng lîi trong c«ng cuéc ®æi míi , c«ng nghiÖp ho¸, hiÖn ®¹i ho¸ ®Êt n­íc. §¶ng Céng S¶n ViÖt Nam tõ khi míi ra ®êi ®· ®¶m nhËn sø mÖnh lµ ng­êi l·nh ®¹o duy nhÊt c¸ch m¹ng n­íc ta. §¶ng lµ ng­êi ®¹i biÓu trung thµnh cho lîi Ých cao nhÊt cña giai cÊp c«ng nh©n, nh©n d©n lao ®éng vµ cña c¶ d©n téc . §¶ng l·nh ®¹o c¸ch m¹ng , l·nh ®¹o x· héi tr­íc hÕt b»ng C­¬ng lÜnh, chiÕn l­îc, c¸c ®Þnh h­íng vÒ chÝnh s¸ch vµ chñ tr­¬ng c«ng t¸c.Ngay khi míi ra ®êi , §¶ng ta cã C­¬ng lÜnh ®óng ®¾n vµ s¸ng t¹o. C­¬ng lÜnh , chiÕn l­îc cña §¶ng ®­îc x©y dùng d­íi ¸nh s¸ng chñ nghÜa M¸c- Lªnin vµ t­ t­ëng Hå ChÝ Minh, phï hîp víi hoµn c¶nh cô thÓ cña ViÖt Nam vµ quèc tÕ qua mçi thêi k× c¸ch m¹ng.Qu¸ tr×nh x©y dùng c­¬ng lÜnh,chiÕn l­îc c¸ch m¹ng lµ qu¸ tr×nh kÕt hîp nghiªn cøu lÝ luËn vÇ tæng kÕt thùc tiÔn víi mét tinh thÇn khoa häc vµ c¸ch m¹ng. ChÝnh nh­ vËy , nªn §¶ng ®· kh«ng ngõng lµm giµu trÝ tuÖ , b¶n lÜnh chÝnh trÞ vµ n¨ng lùc tæ chøc cña m×nh ®ñ søc gi¶i quyÕt c¸c vÊn ®Ò do thùc tiÔn c¸ch m¹ng ®Æt ra trong c¸ch m¹ng d©n téc, d©n chñ còng nh­ c¸ch m¹ng x· héi chñ nghÜa. C­¬ng lÜnh, chiÕn l­îc , ®­êng lèi cña §¶ng ph¶i xuÊt ph¸t tõ thùc tÕ, t«n träng quy luËt kh¸ch quan míi ®­a c¸ch m¹ng ®Õn th¾ng lîi. Sù l·nh ®¹o cña §¶ng ®­îc thùc hiÖn th«ng qua n¨ng lùc tuyªn truyÒn, thuyÕt phôc, vËn ®éng vµ tæ chøc thùc hiÖn C­¬ng lÜnh, chiÕn l­îc ®­êng lèi thµnh hiÖn thùc cuéc sèng cña toµn §¶ng , toµn d©n. V× vËy, §¶ng lu«n lu«n ch¨m lo x©y dùng §¶ng vÒ t­ t­ëng , chÝnh trÞ vµ tæ chøc, ®µo t¹o , båi d­ìng , rÌn luyÖn ®éi ngò c¸n bé , §¶ng viªn vÒ c¶ t­ t­ëng, chÝnh trÞ, ®¹o ®øc vµ n¨ng lùc tæ chøc ®Ó §¶ng thùc sù lµ ®éi tiªn phong cã tæ chøc vµ lµ tæ chøc cao nhÊt cña giai cÊp c«ng nh©n , cña d©n téc, hiÖn th©n cña trÝ tuÖ, danh dù vµ l­¬ng t©m cña c¶ mét d©n téc. Lµ ng­êi l·nh ®¹o vµ ®Çy tí trung thµnh c¶ nh©n d©n , §¶ng Céng S¶n ViÖt Nam ®ang ®Èy m¹nh c«ng t¸c x©y dùng, chØnh ®èn §¶ng, lµm cho §¶ng trong s¹ch v÷ng m¹nh, ®ñ søc l·nh ®¹o sù nghiÖp trong t×nh h×nh míi.Nh÷ng hiÖn t­îng tho¸i ho¸ tiªu cùc, tham nhòng bÞ lªn ¸n vµ kiªn quyÕt xö lÝ.Toµn §¶ng chó träng x©y dùng sù ®oµn kÕt nhÊt trÝ , coi träng ph¸t huy truyÒn thèng ®oµn kÕt trong §¶ng lµ mét nhiÖm vô cùc k× quan träng.Trong lÞch sö §¶ng ta, lóc thuËn lîi còng nh­ khi gÆp khã kh¨n, §¶ng ®Òu chó träng gi÷ g×n sù ®oµn kÕt thèng nhÊt ; gi¸o dôc sù ®oµn kÕt trong mçi c¸n bé , ®¶ng viªn vµ kÞp thêi ph¸t hiÖn , gi¶i quyÕt t×nh tr¹ng mÊt ®oµn kÕt ë c¸c ngµnh , c¸c ®Þa ph­¬ng. C¸n bé , ®¶ng viªn ph¶i biÕt l¾ng nghe, t«n träng ý kiÕn cña nhau vµ ph¶i cã quan hÖ mËt thiÕt, g¾n bã víi nh©n d©n. Sù l·nh ®¹o ®óng ®¾n cña §¶ng lµ nh©n tè hµng ®Çu ®¶m b¶o sù th¾ng lîi cña c¸ch m¹ng ViÖt Nam ®­îc ghi râ trong C­¬ng lÜnh x©y dùng ®Êt n­íc trong thêi k× qu¸ ®é lªn chñ nghÜa x· héi cña §¶ng Céng S¶n ViÖt Nam. “§¶ng kh«ng cã lîi Ých nµo kh¸c ngoµi viÖc phông sù Tæ quèc , phôc vô nh©n d©n. §¶ng ph¶i n¾m v÷ng, vËn dông s¸ng t¹o vµ gãp phÇn ph¸t triÓn chñ nghÜa M¸c-Lªnin, t­ t­ëng Hå ChÝ Minh, kh«ng ngõng lµm giµu trÝ tuÖ, b¶n lÜnh chÝnh trÞ vµ n¨ng lùc tæ chøc cña m×nh ®Ó ®ñ søc gi¶i quyÕt c¸c vÊn ®Ò thùc tiÔn c¸ch m¹ng ®Æt ra. Mäi ®­êng lèi , chñ tr­¬ng cña §¶ng ph¶i xuÊt ph¸t tõ thùc tÕ , t«n träng quy luËt kh¸ch quan . Ph¶i ®Ò phßng vµ chèng ®­îc nh÷ng nguy c¬ lín : sai lÇm vÒ ®­êng lèi, bÖnh quan liªu vµ sù tho¸i ho¸ , biÕn chÊt cña c¸n bé ®¶ng viªn” Lµ mét c«ng d©n, mét sinh viªn cña n­íc Céng hoµ X· héi Chñ NghÜa ViÖt Nam ®­îc häc tËp vµ nghiªn cøu m«n lÞch sö §¶ng kh«ng nh÷ng gióp cho qu¸ tr×nh häc tËp tu d­ìng cña b¶n th©n em mµ cßn gióp em hiÓu h¬n vµ tù hµo h¬n vÒ §¶ng Céng S¶n ViÖt Nam , vÒ Chñ tÞch Hå ChÝ Minh vµ vÒ c¸ch m¹ng ViÖt Nam .Tõ ®ã gióp em cã ®­îc nh÷ng kiÕn thøc v« cïng quý b¸u ®ång thêi gióp em cã ý thøc h¬n trong viÖc häc tËp vµ tu d­ìng ®¹o ®øc ®Ó xøng ®¸ng lµ c«ng d©n cña n­íc Céng hoµ X· héi Chñ nghÜa ViÖt Nam , xøng ®¸ng víi truyÒn thèng ®oµn kÕt, anh dòng, kiªn c­êng, bÊt khuÊt, vµ ®Çy søc s¸ng t¹o cña cha «ng ta.Em cµng thªm tù hµo vÒ §¶ng vµ quyÕt t©m phÊn ®Êu ®Ó ®­îc ®øng d­íi l¸ cê cña §¶ng víi t­ c¸ch lµ mét ng­êi §¶ng viªn ch©n chÝnh. Bµi tiÓu luËn chØ lµ phÇn b¸o c¸o nh÷ng kÕt qu¶ trong qu¸ tr×nh häc tËp vµ nghiªn cøu m«n lÞch sö §¶ng cña em nªn ch¾c ch¾n sÏ kh«ng tr¸nh khái nh÷ng thiÕu sãt.KÝnh mong thÇy ®äc vµ chØ b¶o thªm cho em. Mét lÇn n÷a em xin ®­îc göi lêi kÝnh chóc søc khoÎ vµ lêi c¶m ¬n ch©n thµnh nhÊt tíi thÇy : §oµn V¨n §øc ng­êi ®· gióp ®ì em rÊt nhiÒu ®Ó em hoµn thµnh bµi tiÓu luËn cña m×nh. Sinh viªn §ç Lª Hång Nhung Môc lôc Trang

Các file đính kèm theo tài liệu này:

  • doc35709.doc
Tài liệu liên quan