Kết luận
Trong những năm qua, DLCĐ luôn
thể hiện sự tăng trưởng mạnh mẽ bởi
những đặc thù riêng, hấp dẫn. DLCĐ là
một trong những chiến lư c phát triển
du lịch đư c nhiều quốc gia lựa chọn
với mục tiêu mang lại l i ích chung cho
sinh kế của cộng đồng địa phương. Tại
Việt Nam, DLCĐ là mô hình đã có
nhiều địa phương hai th c như Quảng
Nam, Lào Cai, Hòa Bình, Hà Giang.
Trong đó, Lào Cai đã xây dựng đư c
hàng chục điểm DLCĐ, tập trung chủ
yếu ở các huyện Sa Pa và Bắc Hà như
xã Tả Van, Tả Phin, Nậm Sài (huyện Sa
Pa); Bảo Nhai, Na Hổi, Tà Chải (huyện
Băc Hà); hoặc Hội An (Quảng Nam)
cũng là một trong những địa điểm thu
hút số lư ng lớn khách du lịch mỗi năm
với hàng chục mô hình DLCĐ với các
homestay độc đ o.
Khu Dự trữ sinh quyển Đồng Nai
với hệ cảnh quan sinh thái tự nhiên và
các giá trị văn hóa độc đ o đang dần
đẩy mạnh khai thác và phát triển hình
thức du lịch hấp dẫn, trong đó có du
lịch cộng đồng. Cộng đồng tộc người
Mạ, Chơ Ro, Xtiêng đư c xem là điểm
nhấn quan trọng để tạo nên những sản
phẩm du lịch độc đ o. Vì thế, việc phát
triển du lịch có sự tham gia của cộng
đồng địa phương là quan điểm phát
triển h p lý. Việc xây dựng mô hình du
lịch cộng đồng tộc người Mạ, Chơ Ro,
Xtiêng góp phần đa dạng hóa các loại
hình, sản phẩm và hoạt động du lịch
cho Khu Dự trữ sinh quyển Đồng Nai
nhằm phát triển du lịch của địa phương
giúp cải thiện sinh kế cho người dân.
12 trang |
Chia sẻ: hachi492 | Ngày: 10/01/2022 | Lượt xem: 373 | Lượt tải: 0
Bạn đang xem nội dung tài liệu Xây dựng mô hình du lịch cộng đồng – giải pháp phát triển sinh kế cho các cộng đồng tộc người thiểu số mạ, Xtiêng, Chơ Ro ở khu dự trữ sinh quyển Đồng Nai, để tải tài liệu về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
TẠP CHÍ KHOA HỌC - ĐẠI HỌC ĐỒNG NAI, SỐ 17 - 2020 ISSN 2354-1482
76
XÂY DỰNG MÔ HÌNH DU LỊCH CỘNG ĐỒNG –
GIẢI PHÁP PHÁT TRIỂN SINH KẾ CHO CÁC CỘNG ĐỒNG
TỘC NGƢỜI THIỂU SỐ MẠ, XTIÊNG, CHƠ RO
Ở KHU DỰ TRỮ SINH QUYỂN ĐỒNG NAI
Nguyễn Đăng Hiệp Phố1
TÓM TẮT
Khu Dự trữ sinh quyển Đồng Nai nằm trong hệ thống rừng đặc dụng và di sản
văn hóa của Việt Nam. Năm 2011, Khu Dự trữ sinh quyển Đồng Nai được
UNESCO công nhận là Khu Dự trữ sinh quyển thế giới. Từ khi được công nhận là
Khu Dự trữ sinh quyển thế giới, nơi đây trở thành điểm du lịch hấp dẫn du khách
trong và ngoài nước. Khu Dự trữ sinh quyển Đồng Nai có khoảng 11 cộng đồng
dân tộc anh em đang sinh sống, trong đó đồng bào dân tộc Mạ, Chơ Ro, Xtiêng là
những cộng đồng dân cư ít người tại chỗ có tính đại diện cao. Từ khi Khu Dự trữ
sinh quyển Đồng Nai được thành lập, có nhiều chương trình dự án hỗ trợ phát
triển kinh tế - xã hội cho tộc người Mạ, Xtiêng, Chơ Ro, đời sống của đồng bào
cũng đã dần ổn định, song hiện vẫn còn nhiều khó khăn. Một trong những giải
pháp phát triển sinh kế cho người dân đang được khuyến khích và nhận được được
sự ủng hộ khai thác là phát triển du lịch cộng đồng gắn với tài nguyên bản địa,
chia sẻ lợi ích cho người dân tại chỗ và góp phần bảo tồn các giá trị thiên nhiên và
nhân văn của địa phương. Trên cơ sở lý thuyết về phát triển du lịch có sự tham gia
của cộng đồng và kết quả khảo sát thực tế tại cộng đồng, tác giả bài viết đưa ra
những mô hình giúp phát triển sinh kế cho cộng đồng các tộc người Mạ, Chơ Ro,
Xtiêng tại Khu Dự trữ sinh quyển Đồng Nai.
Từ khóa: Du lịch cộng đồng, phát triển sinh kế
1. Đặt vấn đề
Trong các trụ cột phát triển kinh tế,
du lịch là một trong những ngành kinh
tế năng động nhất trên thế giới hiện nay.
Theo thống kê của Tổ chức Du lịch Thế
giới (UNWTO), có tới 702,6 triệu
khách du lịch quốc tế trong năm 2002,
tạo ra thu nhập du lịch trên 500 tỷ đô la.
Số thu nhập trên chiếm hơn 8% tổng
kim ngạch xuất khẩu thế giới, bằng
khoảng 1/3 doanh thu khối dịch vụ của
cả thế giới. Du lịch sẽ nhanh chóng trở
thành bộ phận quan trọng nhất của
thương mại quốc tế. Du lịch nội địa
cũng có vị trí rất quan trọng và đến nay
du lịch nếu cộng cả du lịch quốc tế và
du lịch nội địa đã trở thành ngành “công
nghiệp” lớn nhất hành tinh. Theo dự
báo của UNWTO, sẽ có khoảng 1,6 tỷ
lư t h ch du lịch quốc tế vào năm
2020. Doanh thu từ du lịch quốc tế sẽ
vào khoảng 2.000 tỷ đô la vào năm
2020 [1]. Du lịch nội địa sẽ tiếp tục mở
rộng tại nhiều nước trên phạm vi toàn
cầu, trong đó khu vực Đông Á và Thái
Bình Dương có tốc độ tăng trưởng du
lịch nhanh nhất.
Ở Việt Nam, du lịch phát triển với tư
cách là một ngành kinh tế từ những năm
đầu của thập kỷ 90, gắn liền với chính
1Trường Đại học Đồng Nai
Email: hieppho2013@gmail.com
TẠP CHÍ KHOA HỌC - ĐẠI HỌC ĐỒNG NAI, SỐ 17 - 2020 ISSN 2354-1482
77
sách mở cửa, hội nhập và giữ đư c sự
tăng trưởng liên tục cho dù chịu ảnh
hưởng của những yếu tố như cuộc khủng
hoảng kinh tế khu vực (1997-1998); dịch
SARS (2003), v.v Tuy nhiên, sự phát
triển của du lịch Việt Nam còn chưa
tương xứng với vị trí, tiềm năng du lịch
và đang đối mặt với nhiều thách thức,
tiềm ẩn những yếu tố gây nên sự phát
triển thiếu bền vững. Đây là một trong
những nguy n nhân hiến số ngày lưu
trú trung bình; chi tiêu trung bình của
khách còn hạn chế, hiệu quả kinh doanh
du lịch chưa đư c như mong muốn. Du
lịch Việt Nam hiện đang đứng trước
những thách thức to lớn trong quá trình
hội nhập với khu vực và quốc tế; đặc
biệt trong bối cảnh thực hiện theo cơ chế
thị trường, sẽ phải đối đầu, cạnh tranh
đối khu vực và quốc tế.
Thực tế đặt ra đối với phát triển du
lịch bền vững ở Việt Nam trong quá
trình hội nhập khu vực và quốc tế phải
phù h p với nguyên tắc phát triển du
lịch đã đư c x c định tại Điều 5, Luật
Du lịch: “Ph t triển du lịch bền vững,
theo quy hoạch, kế hoạch, bảo đảm hài
hòa giữa kinh tế, xã hội và môi trường;
phát triển có trọng tâm, trọng điểm theo
hướng du lịch văn hóa, du lịch sinh thái;
bảo tồn, tôn tạo, phát huy giá trị của tài
nguyên du lịch”.
Điều này càng trở n n quan trọng
trong bối cảnh Việt Nam đang thực hiện
Nghị quyết 26-NQ/TW ngày 05/8/2008,
Hội nghị lần thứ bảy Ban Chấp hành
Trung ương hóa X về nông nghiệp,
nông dân, nông thôn; thực hiện Chương
trình mục tiêu quốc gia xây dựng nông
thôn mới với mục ti u hàng đầu là nâng
cao thu nhập cho người dân, bên cạnh
đó tăng cường xây dựng nếp sống văn
hóa, giữ gìn bản sắc dân tộc là nhiện vụ
then chốt.
Khu Dự trữ sinh quyển Đồng Nai
nằm trong hệ thống rừng đặc dụng và di
sản văn hóa của Việt Nam, thuộc tiểu
vùng bảo tồn sinh thái khẩn cấp (khu
vực SA5 - lưu vực sông Đồng Nai -
WWF), trong hệ sinh th i Trường Sơn,
một trong 200 vùng sinh thái quan trọng
thế giới cần ưu ti n bảo tồn và phát
triển đư c x c định bởi Quỹ Bảo tồn
Việt Nam. Năm 2011, Khu Dự trữ sinh
quyển Đồng Nai đư c UNESCO công
nhận là Khu Dự trữ sinh quyển thế giới
và trở thành điểm du lịch hấp dẫn du
h ch trong và ngoài nước. Trong
khoảng 11 cộng đồng dân tộc anh em
đang sinh sống ở Khu Dự trữ sinh
quyển Đồng Nai có cộng đồng dân tộc
Mạ, Chơ Ro, Xtiêng là những cộng
đồng dân cư ít người tại chỗ có tính đại
diện cao. Từ khi Khu Dự trữ sinh quyển
Đồng Nai đư c thành lập, nhiều chương
trình dự án hỗ tr phát triển kinh tế - xã
hội đư c triển khai, đời sống của đồng
bào cũng đã dần ổn định, song hiện vẫn
còn nhiều hó hăn, tài nguy n rừng và
đa dạng sinh học vẫn bị xâm phạm.
Hoạt động sinh kế của các tộc người
như canh t c nương rẫy, các hoạt động
săn bắn, khai thác lâm sản hiện vẫn còn
diễn ra.
Câu hỏi đặt ra là làm thế nào để có
thể đảm bảo sự phát triển sinh kế cho
cộng đồng người Mạ, Xtiêng, Chơ Ro,
gắn với việc duy trì hệ sinh thái môi
TẠP CHÍ KHOA HỌC - ĐẠI HỌC ĐỒNG NAI, SỐ 17 - 2020 ISSN 2354-1482
78
trường cảnh quan Khu Dự trữ sinh
quyển Đồng Nai? Một trong những giải
pháp cho phát triển sinh kế cho người
dân đang đư c khuyến khích và nhận
đư c đư c sự ủng hộ khai thác là phát
triển du lịch cộng đồng gắn với tài
nguyên bản địa, chia sẻ l i ích cho
người dân tại chỗ và góp phần bảo tồn
các giá trị thi n nhi n và nhân văn của
địa phương. Tộc người Mạ, Xtiêng,
Chơ Ro cùng sinh sống trên một vùng
đất đã góp phần tạo nên những nét độc
đ o ri ng có. C c phong tục tập quán từ
bao đời nay vẫn đư c lưu giữ và bảo
tồn cho đến ngày nay như một nét đẹp
đặc trưng. Đây sẽ là hình mẫu về bảo
tồn đa mục đích - một mô hình phát
triển bền vững hài hòa giữa con người
và thiên nhiên dựa trên sự đa dạng sinh
học và đa dạng văn hóa. Tr n cơ sở lý
thuyết về phát triển du lịch có sự tham
gia của cộng đồng và kết quả khảo sát
thực tế tại cộng đồng, tác giả bài viết
đưa ra những mô hình giúp phát triển
sinh kế cho cộng đồng các tộc người
Mạ, Chơ Ro, Xtiêng tại Khu Dự trữ
sinh quyển Đồng Nai.
2. Vài nét về du lịch cộng đồng
Du lịch cộng đồng (community -
based tourism) (DLCĐ) hay du lịch có
sự tham gia của cộng đồng (community -
paticipation in tourism) đư c các nhà
nghiên cứu trên thế giới đề cập trong
c c chương trình nghi n cứu như: Tổ
chức Pachamana (Giới thiệu và bảo tồn
văn hóa bản địa khu vực Châu Mỹ) đưa
ra khái niệm: “Du lịch cộng đồng là
loại hình du lịch mà du khách từ bên
ngoài đến với cộng đồng địa phương
để tìm hiểu về phong tục, lối sống,
niềm tin và đư c thưởng thức ẩm thực
địa phương. Cộng đồng địa phương
kiểm soát cả những t c động và những
l i ích thông qua quá trình tham gia
vào hình thức du lịch này, từ đó tăng
cường khả năng tự quản, tăng cường
phương thức sinh kế và phát huy giá trị
truyền thống của địa phương” [2]. Tổ
chức hướng đến việc hỗ tr các nghiên
cứu, huy động nguồn lực tài chính
trong công tác bảo tồn về mặt sinh thái
tự nhi n và văn hóa cho c c quốc gia
đang ph t triển trên thế giới (Istituto
Oikos) trình bày quan điểm về DLCĐ:
“Du lịch cộng đồng là loại hình du lịch
mà du khách từ b n ngoài đến, có lưu
trú qua đ m tại không gian sinh sống
của cộng đồng địa phương (các cộng
đồng ở nông thôn hoặc các cộng đồng
nghèo hoặc sinh sống ở những vùng có
điều kiện kinh tế hó hăn). Thông qua
đó du h ch có cơ hội khám phá môi
trường thiên nhiên hoang dã hoặc tìm
hiểu các giá trị về văn hóa truyền
thống, tôn trọng tư duy văn hóa bản
địa. Cộng đồng địa phương có cơ hội
thụ hưởng các l i ích kinh tế từ việc
tham gia vào các hoạt động khám phá
dựa trên các giá trị về tự nhi n và văn
hóa xã hội tại khu vực cộng đồng địa
phương sinh sống”. Hoặc như Tổ chức
mạng lưới du lịch bền vững (DLBV) vì
người nghèo đã n u: “Du lịch cộng
đồng là một loại hình du lịch bền vững
thúc đẩy các chiến lư c vì người nghèo
trong môi trường cộng đồng. Các sáng
kiến của du lịch cộng đồng nhằm vào
mục tiêu thu hút sự tham gia của người
TẠP CHÍ KHOA HỌC - ĐẠI HỌC ĐỒNG NAI, SỐ 17 - 2020 ISSN 2354-1482
79
dân địa phương vào việc vận hành và
quản lý các dự án du lịch nhỏ như một
phương tiện giảm nghèo và mang lại
thu nhập thay thế cho cộng đồng,
khuyến khích tôn trọng các truyền
thống văn hóa địa phương cũng như
các di sản thi n nhi n” [2].
Nghiên cứu về DLCĐ cũng đư c
các tác giả Việt Nam quan tâm. Tác giả
Trần Thị Mai cho rằng: “Du lịch cộng
đồng là hoạt động tương hỗ giứa c c đối
tác liên quan, nhằm mang lại l i ích về
kinh tế cho cộng đồng dân cư địa
phương, bảo vệ đư c môi trường và
mang đến cho du khách kinh nghiệm
mới, góp phần thực hiện mục tiêu phát
triển kinh tế - xã hội của địa phương có
dự án” [3]. Tác giả Võ Quế đưa ra đề
xuất: “Du lịch dựa vào cộng đồng là
phương thức phát triển du lịch trong đó
cộng đồng dân cư tổ chức cung cấp các
dịch vụ để phát triển du lịch, đồng thời
tham gia bảo tồn tài nguyên thiên nhiên
và môi trường, cộng đồng đư c hưởng
quyền l i về vật chất và tinh thần từ
phát triển du lịch và bảo tồn tự nhi n”
[4]. Tác giả Bùi Thị Hải Yến thì cho
rằng: “Du lịch cộng đồng có thể hiểu là
phương thức phát triển bền vững mà ở
đó cộng đồng địa phương có sự tham
gia trực tiếp và chủ yếu trong các giai
đoạn phát triển và mọi hoạt động du
lịch. Cộng đồng nhận đư c sự h p tác,
hỗ tr của các tổ chức, cá nhân trong
nước và quốc tế; của chính quyền địa
phương cũng như chính phủ và nhận
đự c phần lớn l i nhuận thu đư c từ
hoạt động du lịch nhằm phát triển cộng
đồng, bảo tồn khai thác tài nguyên môi
trường du lịch bền vững, đ p ứng các
nhu cầu du lịch phong phú, có chất
lư ng cao và h p lý của du h ch” [5].
Các tác giả Bùi Thị Ngọc Trang, Dương
Đức Minh cho rằng: Du lịch cộng đồng
chứa đựng các nội dung chủ yếu gồm:
1) Du khách là tác nhân bên ngoài, là
tiền đề mang lại l i ích kinh tế và sẽ có
những t c động nhất định kèm theo việc
thụ hưởng các giá trị về môi trường sinh
thái tự nhi n và văn hóa hi đến với
một cộng đồng địa phương cụ thể. 2)
Cộng đồng địa phương là người kiểm
soát các giá trị về mặt tài nguyên du
lịch để hỗ tr du h ch có cơ hội tìm
hiểu và nâng cao nhận thức của mình
hi có cơ hội tiếp cận hệ thống tài
nguyên du lịch tại không gian sinh sống
của cộng đồng địa phương. 3) Cộng
đồng địa phương sẽ nhận đư c l i ích
về mặt kinh tế, mở rộng tầm hiểu biết
về đặc điểm tính cách của du khách
cũng như có cơ hội nắm bắt các thông
tin bên ngoài từ du khách. 4) Cộng đồng
địa phương ngày càng đư c tăng cường
về khả năng tổ chức, vận hành và thực
hiện các hoạt động, xây dựng các sản
phẩm du lịch phục vụ cho du khách. Từ
đó, cộng đồng ngày càng phát huy vai
trò làm chủ của mình [6].
Cùng với du lịch cộng đồng, khái
niệm du lịch sinh thái (DLST); du lịch
bền vững cũng đư c xem xét trong các
nghiên cứu. Liên minh Quốc tế Bảo tồn
Thiên nhiên và Tài nguyên Thiên nhiên,
viết tắt là IUCN cho rằng: “Du lịch sinh
thái là hoạt động tham quan và du lịch
có trách nhiệm với môi trường tại các
điểm tự nhiên không bị tàn phá để
TẠP CHÍ KHOA HỌC - ĐẠI HỌC ĐỒNG NAI, SỐ 17 - 2020 ISSN 2354-1482
80
thưởng thức thi n nhi n và c c đặc
điểm văn hóa đã tồn tại trong quá khứ
hoặc đang hiện hành, qua đó huyến
khích hoạt động bảo vệ, hạn chế những
t c động tiêu cực do khách tham quan
gây ra, và tạo l i ích cho những người
dân địa phương tham gia tích cực.”
Hoặc như một số cách hiểu: “Du lịch
sinh thái là một loại hình du lịch dựa
vào thiên nhi n và văn hóa bản địa gắn
với giáo dục môi trường, có đóng góp
nỗ lực bảo tồn và phát triển bền vững
với sự tham gia tích cực của cộng đồng
địa phương” [7]. “Du lịch sinh thái là
việc di chuyển và tham quan đến các
vùng tự nhiên một cách có trách nhiệm
với môi trường để tận hưởng và đ nh
giá cao tự nhiên (và tất cả những đặc
điểm văn hóa kèm theo, có thể là trong
quá khứ và cả hiện tại) theo cách
khuyến cáo về bảo tồn, có t c động thấp
từ du khách và mang lại những l i ích
cho sự tham gia chủ động về kinh tế -
xã hội của cộng đồng địa phương” [8].
Như vậy, có thể thấy việc tham gia
của cộng đồng trong hoạt động du lịch
là một trong giải pháp góp phần giải
quyết bài toán nan giải hiện nay giữa
công tác bảo tồn và phát triển. Làm thế
nào để vừa khai thác các giá trị tự nhiên
và văn hóa nhằm thỏa mãn nhu cầu đa
dạng của khách du lịch vừa đảm bảo sự
đóng góp cho bảo tồn và tôn tạo các
nguồn tài nguyên, duy trì đư c sự toàn
vẹn văn hóa để phát triển du lịch trong
tương lai, bảo vệ môi trường và góp
phần nâng cao mức sống của cộng đồng
địa phương. Sự tham gia một cách tích
cực của cộng đồng đư c xem là động
lực có giá trị mạnh mẽ cho việc duy trì
phát triển du lịch một cách bền vững, ổn
định và lâu dài.
3. Du lịch cộng đồng tộc ngƣời
Mạ, Xtiêng, Chơ Ro ở Khu Dự trữ
sinh quyển Đồng Nai - tiềm năng, cơ
hội và những thách thức
Cách trung tâm thành phố Hồ Chí
Minh hơn 50 km, Khu Dự trữ sinh
quyển Đồng Nai thu hút du khách với
hệ thống rừng thuộc hệ sinh thái
Trường Sơn, một trong 200 vùng sinh
thái quan trọng thế giới đư c x c định
trong “Global 200 Ecoregions”. Đây là
một trong những khu rừng đặc dụng có
diện tích tự nhiên lớn nhất Việt Nam, có
hệ sinh thái rừng đặc trưng của vùng
miền Đông Nam Bộ, tồn tại nhiều loài
động vật hoang dã, trong đó có nhiều
loài quý hiếm, có nguy cơ tuyệt chủng
nằm trong S ch Đỏ Việt Nam và Sách
Đỏ IUCN. Đặc biệt, nơi đây là nơi sinh
sống lâu đời của các cộng đồng tộc
người Mạ, Chơ Ro, Xtiêng với nếp sống
thân tình, mộc mạc và căn cứ Chiến khu
Đ nổi tiếng trong lịch sử. Đây là những
l i thế quan trọng để Khu Dự trữ sinh
quyển Đồng Nai x c định hướng khai
thác và phát triển du lịch trong tương
lai. Một trong những hình thức đang
đư c khuyến khích và nhận đư c sự
ủng hộ khai thác là phát triển du lịch
cộng đồng gắn với tài nguyên bản địa,
chia sẻ l i ích cho người dân tại chỗ và
góp phần bảo tồn các giá trị tự nhiên và
nhân văn của địa phương.
Trong giai đoạn 2010 - 2017, tốc độ
tăng trưởng trung bình về số lư t khách
đạt 23,87%, đây là mức tăng trưởng cao
TẠP CHÍ KHOA HỌC - ĐẠI HỌC ĐỒNG NAI, SỐ 17 - 2020 ISSN 2354-1482
81
so với c c hu, điểm du lịch tr n địa bàn
(trong đó, tăng trưởng trung bình về số
lư t khách quốc tế đạt 4,42%; khách du
lịch nội địa đạt 0,7%); tốc độ tăng
trưởng trung bình khách du lịch có lưu
trú đạt 2,2%; tốc độ tăng trưởng trung
bình h ch tham quan là 0,545%. Đến
năm 2019, Khu Dự trữ sinh quyển Đồng
Nai có trên 4.000 lư t h ch đến tham
quan. Khách quốc tế đến Khu Dự trữ
sinh quyển đa số là các nhà nghiên cứu,
nhà khoa học ở các viện, trường, trung
tâm nghiên cứu khoa học. Khách du lịch
nội địa có tính đa dạng cao hơn, với số
lư ng khách là học sinh, sinh viên chiếm
ưu thế vào dịp hè, ngày lễ; khách du lịch
là cán bộ, công nhân viên các nhà máy,
khu công nghiệp, cựu chiến binh có xu
hướng tăng nhanh vào mùa hô; h ch
là cộng đồng dân cư trong địa bàn tỉnh
tăng vào dịp lễ hội, Tết.
Một trong những l i thế phát triển
du lịch cộng đồng tại Khu Dự trữ sinh
quyển Đồng Nai là mô hình du lịch sinh
thái gắn với c c chương trình tham
quan, nghiên cứu, tìm hiểu về đa dạng
sinh học rừng; du lịch văn hóa với các
chương trình tham quan tại các di tích
lịch sử cách mạng Chiến hu Đ, Căn cứ
Trung ương Cục miền Nam; du lịch gắn
liền với sinh thái miệt vườn tham quan
vườn cam, quýt, xoài tại Hiếu Liêm và
Phú Lý; du lịch làng nghề nuôi hươu,
nai tại Hiếu Li m, rư u Phú Lý với việc
trao đổi tham quan học tập kinh nghiệm
về phát triển nghề và chế biến các sản
phẩm bán cho du khách; du lịch văn hóa
gắn liền với văn hóa cộng đồng người
Mạ, Xtiêng ở Tà Lài, người Chơ Ro ở
Phú Lý; du lịch tâm linh; du lịch phư t
và vui chơi giải trí tr n đảo, hồ Trị An;
du lịch cắm trại; ẩm thực gắn liền với
đặc sản rau rừng, c nước ngọt và món
ăn truyền thống địa phương trong vùng.
Về các tuyến du lịch, chương trình tham
quan di tích lịch sử như Khu miền Đông
Nam Bộ, Căn cứ Trung ương Cục, nhà
m y điện Trị An chiếm một số lư ng
lớn khách tham quan, đa số khách là các
tổ chức đoàn thể, học sinh, sinh viên,
cựu chiến binh Ngoài ra, còn có
chương trình du lịch gắn liền với tổ
chức sự kiện, cắm trại cho các tổ chức
đoàn thể, học sinh sinh viên trong các
ngày lễ hoặc nghỉ hè; chương trình du
lịch cuối tuần cho cộng đồng dân cư,
cán bộ tại các thành phố lân cận, đặc
biệt là thành phố Hồ Chí Minh. Đây là
l i thế quan trọng để Khu Dự trữ sinh
quyển Đồng Nai kiến tạo các dịch vụ du
lịch dựa vào chất liệu độc đ o của tài
nguyên du lịch gắn với hình thức du
lịch cộng đồng mà điểm nhấn là cộng
đồng tộc người thiểu số tại chỗ Mạ,
Xtiêng, Chơ Ro với vốn văn hóa ri ng
có đặc sắc. Với những tiềm năng như
vậy, du lịch cộng đồng có thể đư c xem
như một phương c ch hữu hiệu góp
phần xóa đói nghèo tại địa phương, tạo
sinh kế ổn định cho người dân, giúp
giảm sức ép và sự phụ thuộc vào các
nguồn tài nguyên thiên nhiên và giúp
người dân nâng cao ý thức về bảo vệ
môi trường cảnh quan và góp phần gìn
giữ, phát huy bản sắc văn hóa dân tộc.
Nếu khai thác tốt các giá trị trong phát
triển du lịch cộng đồng, Khu Dự trữ
sinh quyển Đồng Nai sẽ có thêm các
TẠP CHÍ KHOA HỌC - ĐẠI HỌC ĐỒNG NAI, SỐ 17 - 2020 ISSN 2354-1482
82
hoạt động giữ chân du khách theo xu
thế “du lịch chậm” đang đư c ủng hộ
hiện nay.
Trong khuôn khổ dự án phát triển
Du lịch sinh thái tại các khu bảo tồn ở
Việt Nam do WWF (Quỹ Quốc tế Bảo
vệ Thiên nhiên) triển khai từ năm 2008.
Tại Vườn quốc gia Cát Tiên thuộc Khu
Dự trữ sinh quyển Đồng Nai, năm 2008
dự án tiến hành xây dựng nhà tiếp đón
du lịch cộng đồng Tà Lài thuộc xã Tà
Lài, huyện Tân Phú, tỉnh Đồng Nai.
Nhà đón tiếp khách du lịch cộng đồng
Tà Lài có diện tích 125 m2, đư c xây
dựng hoàn toàn bằng những vật liệu
thân thiện với môi trường như tre, gỗ, lá
kè, mây. Dự án tạo tiền đề để phát triển
và mở rộng các hoạt động du lịch sinh
thái gắn liền với bảo tồn và cải thiện
sinh kế cho người dân sinh sống ở trong
và xung quanh khu bảo tồn. Ngoài việc
hỗ tr xây dựng nhà đón tiếp khách du
lịch cộng đồng, tổ chức WWF còn hỗ
tr cho Vườn quốc gia Cát Tiên xây
dựng trang web www.namcattien.vn/
www.cattiennationalpark.vn; tổ chức
các lớp đào tạo, nâng cao kỹ năng quản
lý cho nhân lực Vườn quốc gia Cát
Ti n; hướng dẫn người dân ở các bản
dân tộc ít người tại địa phương tham gia
các lớp đào tạo, tham quan để học về kỹ
năng phục vụ du lịch (như biểu diễn
cồng chiêng, múa hát dân tộc, lễ tân,
nấu ăn, ỹ năng hướng dẫn du lịch, dệt
thổ cẩm, thí điểm mô hình trồng rau
sạch, xây dựng kế hoạch inh doanh);
xây dựng Chiến lư c phát triển du lịch
sinh th i cho Vườn quốc gia Cát Tiên
giai đoạn 2011 - 2015; cải thiện hệ
thống bản đồ du lịch; in ấn tài liệu giới
thiệu cho khách du lịch biết đến khu du
lịch này Kết quả lư ng khách du lịch
đến Vườn quốc gia Cát Tiên mỗi ngày
một tăng, hẳng định hiệu quả của các
dự n mà WWF đã thực hiện. Đó là tiền
đề tốt đẹp để WWF - Việt Nam tiếp tục
phát triển và mở rộng các hoạt động du
lịch sinh thái gắn liền với bảo tồn và cải
thiện sinh kế cho người dân sinh sống ở
trong và xung quanh các khu bảo tồn.
Tuy nhiên, việc khai thác và phát
triển du lịch tại Khu Bảo tồn Thiên
nhiên - Văn hóa Đồng Nai nói chung và
thực tế khai thác và phát triển du lịch
cộng đồng, đặc biệt là ở các cộng đồng
tộc người Mạ, Xtiêng, Chơ Ro – cộng
đồng cư dân bản địa tại chỗ nơi đây vẫn
còn nhiều hạn chế. Nổi bật là các dịch
vụ du lịch đư c triển khai thực hiện còn
rời rạc, chưa đư c gắn kết thành một hệ
thống để xây dựng chuỗi cung ứng dịch
vụ du lịch liên hoàn. Việc kiến tạo các
hoạt động trải nghiệm thực hành thú vị,
độc đ o và hấp dẫn cho du khách khi
tìm hiểu về giá trị tài nguyên du lịch tại
cộng đồng còn hạn chế.
Tính đến thời điểm hiện tại, các dự
án du lịch cộng đồng tại Khu Dự trữ
sinh quyển Đồng Nai chỉ có duy nhất
một nhà tiếp đón du lịch cộng đồng Tà
Lài thuộc xã Tà Lài, huyện Tân Phú,
tỉnh Đồng Nai do WWF tài tr triển
khai từ năm 2008 và giao cho Tổ h p
du lịch sinh thái cộng đồng Tà Lài và
Công ty Viet Adventure (TP. Hồ Chí
Minh) liên kết khai thác. Tham gia vào
các hoạt động du lịch chỉ có cộng đồng
người Mạ ở ấp 4, cộng đồng người Tày
TẠP CHÍ KHOA HỌC - ĐẠI HỌC ĐỒNG NAI, SỐ 17 - 2020 ISSN 2354-1482
83
ở ấp 7, xã Tà Lài nhưng số lư ng không
đ ng ể (4 người và chỉ tham gia những
công việc phụ như bảo vệ, tạp vụ,
hướng dẫn khách). Các sản phẩm du
lịch rất đơn điệu và gần như chưa có
một dịch vụ nào có thể giữ chân du
khách về đ m; các sản phẩm ẩm thực
đặc trưng tộc người chưa đư c khai
thác phục vụ du khách. Mặc dù tốc độ
tăng trưởng về khách du lịch đến Khu
Dự trữ sinh quyển tương đối cao trong
những năm qua nhưng còn thấp so với
các khu bảo tồn, vườn quốc gia khác
trong nước; thị trường du lịch chưa ổn
định, chưa x c định thị trường tiềm
năng, đặc biệt là thị trường khách du
lịch quốc tế; c c cơ sở dịch vụ phục vụ
khách du lịch còn thiếu, chưa đ p ứng
nhu cầu du lịch, đặc biệt là dịch vụ vui
chơi giải trí...
Chính các mặt hạn chế này phần
nào tạo n n “độ ch nh” giữa kỳ vọng
thông qua các ấn phẩm truyền thông và
thực tế cảm nhận của du h ch hi đến
Khu Dự trữ sinh quyển Đồng Nai, đặc
biệt là bài toán giúp cải thiện sinh kế
cho cộng đồng tộc người Mạ, Xtiêng,
Chơ Ro - cộng đồng cư dân thiểu số tại
chỗ nơi đây gắn với việc duy trì hệ sinh
th i môi trường cảnh quan Khu Dự trữ
sinh quyển.
4. Xây dựng mô hình du lịch
cộng đồng - giải pháp phát triển sinh
kế cho ngƣời Chơ Ro tại Khu Bảo tồn
thiên nhiên - văn hóa Đồng Nai
Giảm nghèo dựa tr n đa dạng hóa
sinh kế, tạo công ăn việc làm và thu
nhập nhưng vẫn đảm bảo, tôn trọng và
phát triển c c văn hóa truyền thống của
địa phương, cũng như phải đảm bảo tiêu
chí bảo vệ môi trường và phát triển
cộng đồng bền vững là mô hình giảm
nghèo của Oxfam dựa trên lý thuyết
phát triển sinh kế. Cộng đồng người
Mạ, Chơ Ro, Xtiêng ở Khu Bảo tồn
thiên nhiên - văn hóa Đồng Nai là
những tộc người thiểu số tại chỗ có tỷ lệ
hộ nghèo khá cao, hoạt động sinh kế
chính là nông nghiệp. Vì thế, việc khai
thác nguồn l i tự nhiên có vai trò quan
trọng đối với đời sống của họ, nhất là
với cư dân có truyền thống canh tác
nương rẫy sinh kế của họ thực chất
cũng phụ thuộc vào khai thác tự nhiên,
việc khai thác quá mức dễ dẫn tới tàn
ph môi trường và hủy hoại đa dạng
sinh học [9], [10].
Chính vì lẽ đó, cần có giải pháp
chuyển đổi sinh kế, đa dạng hóa sinh kế
nhằm nhanh chóng rút ngắn khoảng
cách về sự phát triển so với mặt bằng
chung của vùng và cả nước. Trong đó,
chuyển dịch cơ cấu kinh tế tăng cường
phát triển công nghiệp dịch vụ nhằm đa
dạng hóa hoạt động kinh kế phi nông
nghiệp giúp cải thiện sinh kế cho bà con
là một lựa chọn tối ưu. Tuy vậy, cộng
đồng người Mạ, Chơ Ro, Xtiêng ở đây
gần như chưa biết đến các hoạt động
kinh doanh du lịch. Vấn đề đặt ra là cần
nhanh chóng xây dựng các mô hình du
lịch có sự tham gia của cộng đồng, giúp
cải thiện sinh kế cho bà con một cách
tối ưu nhất. Làng người Chơ Ro ở xã
Phú Lý, làng người Mạ, Xtiêng ở Tà
Lài với những đặc trưng văn hóa tộc
người là những địa bàn thích h p để
TẠP CHÍ KHOA HỌC - ĐẠI HỌC ĐỒNG NAI, SỐ 17 - 2020 ISSN 2354-1482
84
triển khai xây dựng mô hình du lịch
sinh thái cộng đồng kết h p du lịch sinh
thái với các loại hình như du lịch
homestay, du lịch trải nghiệm, khám
ph thi n nhi n và văn hóa tộc người.
Tận dụng những ưu thế và đặc thù của
Khu Dự trữ sinh quyển Đồng Nai, các
cộng đồng tộc người Mạ, Chơ Ro,
Xtiêng ở đây cần chuyển dịch theo
hướng phát triển các hoạt động du lịch.
Du lịch trải nghiệm với l i thế là du
h ch đư c ba cùng (cùng ăn, cùng ở,
cùng làm) với người dân bản địa để
khám phá thiên nhiên, trải nghiệm văn
hóa, phát triển cộng đồng. Khai thác
tính độc đ o, chuy n biệt và các sản
phẩm đặc thù của tri thức bản địa của
các tộc người như cơm lam, canh bồi,
rư u cần, các mặt hàng thổ cẩm, đan
l t gắn với du lịch. Trong nền kinh tế
nối kết hiện nay “văn hóa mới thực sự
là cái tạo ra phần giá trị trao đổi chiếm
tỷ lệ lớn trong hàng hóa trên thị trường.
Văn hóa sẽ biến mất nếu không tạo ra
đư c kinh tế. Chỉ hi nào người dân
sống đư c bằng văn hóa thì hi đó văn
hóa mới đư c gìn giữ tốt nhất” [11]. Du
lịch không phải chỉ khai thác cái xác
của phong cảnh mà phải không ngừng
bồi đắp hồn cốt cho mỗi chuyến đi. Các
tour đều phải tích h p văn hóa. Kh ch
du lịch ngoài ngắm cảnh thiên nhiên
hoang dã núi rừng còn học các tri thức
bản địa của đồng bào để sinh tồn trong
tự nhiên và tiêu thụ các sản vật bản địa.
Các mô hình du lịch cộng đồng này
đều do người dân làm chủ hoặc có thể
kết h p với Khu Bảo tồn nhưng lực
lư ng tham gia chủ lực là người dân
bản địa nhằm thu hút lực lư ng lao
động là người dân bản địa. Người dân
tham gia vào các dịch vụ hướng dẫn
viên, tổ chức ẩm thực, biểu diễn nhạc
cụ dân tộc (cồng chiêng, đàn tre, hèn
bầu) tổ chức lưu trú tại nhà dài, cung
cấp các sản phẩm đồ lưu niệm do người
dân bản địa sáng tạo ra.
Hơn ai hết, người dân địa phương
chính là thành tố sống động nhất, là
người sáng tạo, trao truyền và kế thừa
những giá trị văn hóa của tộc người.
Giao tiếp tạo sự gần gũi và thân thiện là
hiệu quả tốt nhất trong qu trình tương
tác giữa du khách và cộng đồng địa
phương. Quan trọng hơn nữa là người
dân bằng cách tiếp cận tinh tế của mình
với du khách sẽ có một phần thu nhập
nhằm cải thiện sinh kế nhưng vẫn tạo
đư c niềm tin và sự mong muốn h p
tác của du h ch. Đặc biệt, nhóm cộng
đồng dân cư địa phương thường xuyên
tiếp xúc với du khách hoặc có tham gia
vào việc thực hiện các hoạt động du
lịch, dịch vụ du lịch và sản phẩm du
lịch phục vụ cho du khách cần phải đảm
bảo và duy trì chất lư ng hàng hóa, dịch
vụ và sản phẩm du lịch phục vụ cho du
khách, nâng cấp chuỗi giá trị du lịch
cho địa phương.
Để làm đư c điều này, trong công
tác quản lý nhà nước, c c cơ quan có
thẩm quyền cần chú trọng việc hướng
dẫn, tạo điều kiện cho người dân hiểu
và phát triển đúng hướng hình thức
DLCĐ qua việc ý thức sâu sắc về giá trị
đặc sắc của văn hóa tộc người, bảo tồn
TẠP CHÍ KHOA HỌC - ĐẠI HỌC ĐỒNG NAI, SỐ 17 - 2020 ISSN 2354-1482
85
văn hóa truyền thống, phong tục tập
quán của tộc người. Xây dựng câu
chuyện văn hóa và có c ch truyền tải
đến du khách những giá trị này bằng
tình yêu, sự tôn trọng và niềm tự hào.
Xây dựng một cộng đồng cùng chung
tay làm du lịch. Trong đó tr ch nhiệm
xã hội của doanh nghiệp giúp cải tiến
kỹ thuật, thiết kế mỹ thuật, làm truyền
thông, tiêu thụ sản phẩm sản địa như
cơm lam, dệt thổ cẩm, rư u cần, thuốc
nam, nghề đan l t
Khám phá thiên nhiên - trải nghiệm
văn hóa - phát triển cộng đồng là ba yếu
tố để người dân bản địa cải thiện sinh
kế, kiếm sống bằng chính văn hóa của
cha ông, đồng thời gìn giữ và trao
truyền văn hóa tộc người một cách tốt
nhất. Tổ chức Du lịch Thế giới đã đưa
ra tỷ lệ doanh thu của loại hình du lịch
cộng đồng là 70% phải thuộc về cộng
đồng, người dân phải đư c hướng dẫn
để đề xuất mô hình hoạt động, trực tiếp
điều hành và hưởng l i từ sản phẩm du
lịch của mình. Trong phát triển mô hình
du lịch cộng đồng cần mạnh dạn trao
quyền cho c c địa phương trong việc đề
xuất và ph t tri n mô hình này, qua đó
phát huy sự tham gia và làm chủ của
cộng đồng địa phương với các mục tiêu
cụ thể như: bảo tồn các nguồn tài
nguyên thiên nhiên; bảo tồn văn hóa địa
phương; cải thiện sinh kế cho cộng
đồng địa phương thông qua cơ chế phân
phối l i ích đồng đều, bảo đảm người
dân và doanh nghiệp đều đư c hưởng
l i và du h ch cũng đư c thụ hưởng
đầy đủ các sản phẩm du lịch từ chi phí
họ bỏ ra. Trước khi nghiên cứu và áp
dụng phương c ch này, Khu Dự trữ sinh
quyển Đồng Nai cần xây dựng cơ chế
quản lý và giám sát h p lý, có những
biện ph p để huy động nguồn lực trong
việc t i đầu tư và ph t triển kinh tế - xã
hội của địa phương, thường xuyên tổ
chức đào tạo cho các bên liên quan
tham gia DLCĐ, đặc biệt là người dân
địa phương ở c c điểm đến.
5. Kết luận
Trong những năm qua, DLCĐ luôn
thể hiện sự tăng trưởng mạnh mẽ bởi
những đặc thù riêng, hấp dẫn. DLCĐ là
một trong những chiến lư c phát triển
du lịch đư c nhiều quốc gia lựa chọn
với mục tiêu mang lại l i ích chung cho
sinh kế của cộng đồng địa phương. Tại
Việt Nam, DLCĐ là mô hình đã có
nhiều địa phương hai th c như Quảng
Nam, Lào Cai, Hòa Bình, Hà Giang...
Trong đó, Lào Cai đã xây dựng đư c
hàng chục điểm DLCĐ, tập trung chủ
yếu ở các huyện Sa Pa và Bắc Hà như
xã Tả Van, Tả Phin, Nậm Sài (huyện Sa
Pa); Bảo Nhai, Na Hổi, Tà Chải (huyện
Băc Hà); hoặc Hội An (Quảng Nam)
cũng là một trong những địa điểm thu
hút số lư ng lớn khách du lịch mỗi năm
với hàng chục mô hình DLCĐ với các
homestay độc đ o.
Khu Dự trữ sinh quyển Đồng Nai
với hệ cảnh quan sinh thái tự nhiên và
các giá trị văn hóa độc đ o đang dần
đẩy mạnh khai thác và phát triển hình
thức du lịch hấp dẫn, trong đó có du
lịch cộng đồng. Cộng đồng tộc người
Mạ, Chơ Ro, Xtiêng đư c xem là điểm
TẠP CHÍ KHOA HỌC - ĐẠI HỌC ĐỒNG NAI, SỐ 17 - 2020 ISSN 2354-1482
86
nhấn quan trọng để tạo nên những sản
phẩm du lịch độc đ o. Vì thế, việc phát
triển du lịch có sự tham gia của cộng
đồng địa phương là quan điểm phát
triển h p lý. Việc xây dựng mô hình du
lịch cộng đồng tộc người Mạ, Chơ Ro,
Xtiêng góp phần đa dạng hóa các loại
hình, sản phẩm và hoạt động du lịch
cho Khu Dự trữ sinh quyển Đồng Nai
nhằm phát triển du lịch của địa phương
giúp cải thiện sinh kế cho người dân.
TÀI LIỆU THAM KHẢO
1. Thu Trang (2017), “Phát triển du lịch bền vững Đồng Nai”,
vu%CC%83ng-o%CC%89-do%CC%80ng-nai, (truy cập ngày 2/12/2019)
2. Emest Canada (Coord.) (2015), “Community-based tourism”
(truy cập ngày/12/2019)
3. Trần Thị Mai (2005), Du lịch cộng đồng - du lịch sình thái: Định nghĩa, đặc
trưng và quan điểm phát triển, trường Trung cấp nghiệp vụ du lịch Huế
4. Võ Quế (2006), Du lịch cộng đồng lý thuyết và vận dụng, tập 1, Nxb Khoa
học và Kỹ thuật, Hà Nội
5. Bùi Thị Hải Yến (chủ biên) (2012), Du lịch cộng đồng, Nxb Giáo dục Việt
Nam, Hà Nội
6. Bùi Thị Ngọc Trang, Dương Đức Minh (2017), “Từ thực tiễn khai thác phát
triển du lịch: Đề xuất chính sách xây dựng các mô hình du lịch cộng đồng tại quận
Thốt Nốt thành phố Cần Thơ”, Kỷ yếu Hội thảo khoa học “Sustainable Development
of Tourism Products and Human Resources”, Viện Khoa học giáo dục Văn hóa Thể
thao và Du lịch
7. Phạm Trung Lương (2003), Phát triển du lịch sinh thái ở các vườn quốc gia,
khu bảo tồn thiên nhiên với sự tham gia của cộng đồng, Viện Nghiên cứu Phát triển
Du lịch
8. Nguyển Đình Hòe và Vũ Văn Hiếu (2001), Du lịch bền vững, Nxb Giáo Dục
Việt Nam, Hà Nội
9. Võ Công Nguyện (2006), “Chính s ch di dân và định canh định cư t c động
đến việc bảo tồn thiên nhiên và phát triển bền vững các cộng đồng cư dân ở khu vực
vườn quốc gia Cát Tiên”, Báo cáo đề tài, Trung tâm Dân tộc học, Viện Khoa học xã
hội vùng Nam Bộ
10. Nguyễn Đăng Hiệp Phố, Trương Quang Đạt, “Sinh kế của người Mạ ở Nam
Tây Nguyên - Đông Nam bộ hiện nay”, Tạp chí Khoa học xã hội, số 9 (217), 2016,
tr. 56-69
11. Lê Thanh Hải (2016), Giá trị thặng dư trong nền kinh tế kết nối, Nxb Chính
trị Quốc gia - Sự thật, Hà Nội
TẠP CHÍ KHOA HỌC - ĐẠI HỌC ĐỒNG NAI, SỐ 17 - 2020 ISSN 2354-1482
87
BUILDING COMMUNITY-BASED TOURISM – LIVELIHOOD
DEVELOPMENT SOLUTIONS FOR MA, XTIENG AND CHO RO ETHNIC
COMMUNITIES AT DONG NAI BIOSPHERE RESERVE
ABSTRACT
Dong Nai Biosphere Reserve is part of Vietnam’s special-use forest and cultural
heritage system. In 2011, it has been recognized as the World Ecological Protection
Area by UNESCO, which has transformed the area into an attraction for domestic
and foreign visitors. Dong Nai Ecological Protection Area has about 11 ethnic
minority communities living in which the Ma, Cho Ro and Xtieng ethnic minorities
are highly representative local communities. Since the establishment of Dong Nai
Biosphere Reserve, there have been many projects and programs supporting socio-
economic development for the Ma, Xtieng and Cho Ro ethnic groups, and the lives of
the people have gradually stabilized. However, there still remain some difficulties.
One of the solutions for livelihood developments is to enhance community-based
tourism with indigenous resource, which will be beneficial to the local people. This
can be contributed to preserving the nature and human value. Based on the theory of
community-based tourism development and the result conducted in the community,
the author provides solutions for developing livelihoods for ethnic communities like
Ma, Cho Ro, and Xtieng in Dong Nai Biosphere Reserve.
Keywords: Community tourism, livelihood development
(Received: 4/3/2020, Revised: 13/3/2020, Accepted for publication: 12/5/2020)
Các file đính kèm theo tài liệu này:
- xay_dung_mo_hinh_du_lich_cong_dong_giai_phap_phat_trien_sinh.pdf