Xác định đơn vị hoạt tính (IU/µg) của ChIFN-α
sử dụng NDV và VSV
Quy trình xác định hoạt tính (IU/µg) của
ChIFN-α được thực hiện dựa trên quy trình xác
định hiệu giá của của Interferon alpha 2 Dược điển
Việt Nam V (Bộ Y tế, 2017). Dựa trên giá trị OD595,
đơn vị hoạt tính và các thông số liên quan của 3 mẫu
ChIFN-α thử nghiệm theo một quy trình ứng với
2 loại virus NDV và VSV được trình bày trong
bảng 3, mẫu thử nghiệm có hàm lượng lần lượt là
160 μg/ml, 120 μg/ml và 104 μg/ml, được pha loãng
100 lần trước khi sử dụng cho thử nghiệm.
Hiệu giá (%) = 100˟ 2^(Ns - Nr)
Hoạt tính mẫu (IU/ml) = P
r ˟ (Ds ˟ 2^Ns) /
(D
r ˟ 2^Nr)
Trong đó: Nr: độ hấp phụ của giếng chứa mẫu
chuẩn tại đó tế bào được bảo vệ 50%
Ns
: độ hấp phụ của giếng chứa mẫu thử tại đó tế
bào được bảo vệ 50%
P
r
: hoạt tính của chuẩn (IU/ml) (106 IU/ml)
D
s
: độ pha loãng ban đầu của mẫu thử (102)
D
r
: độ pha loãng ban đầu của mẫu chuẩn (102)
Kết quả xác định hoạt tính cho thấy cùng quy
trình thực hiện, sử dụng 2 chủng virus khác nhau là
NDV và VSV thì kết quả vẫn tương đồng, nếu lấy kết
quả khi sử dụng NDV làm chuẩn thì độ chêch lệch
kết quả dao động 7 - 10%, độ sai lệch này thấp hơn
giới hạn cho phép của Bộ Y tế (hoạt tính của mẫu
thử phải đạt 70 - 150% so với công bố). Mặt khác,
VSV là một trong các chủng virus có khả năng gây
bệnh trên người, đòi hỏi phải thao tác trong tủ cấy
an toàn sinh học cấp 3 và phòng thí nghiệm đạt độ
an toàn cấp 2. Điều này gây khó khăn cho các phòng
thí nghiệm khi muốn sử dụng chủng virus. Thêm
nữa NDV là virus gây bệnh trên gia cầm, do đó NDV
hoàn toàn có thể thay thế cho VSV khi thực hiện xác
định hoạt tính của ChIFN-α trong điều kiện phòng
thí nghiệm cơ bản.
5 trang |
Chia sẻ: hachi492 | Lượt xem: 1 | Lượt tải: 0
Bạn đang xem nội dung tài liệu Xây dựng quy trình xác định hoạt tính sinh học của interferon Alpha gà (Chifn-Α), để tải tài liệu về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
103
Tạp chí Khoa học Công nghệ Nông nghiệp Việt Nam - Số 2(111)/2020
XÂY DỰNG QUY TRÌNH XÁC ĐỊNH HOẠT TÍNH SINH HỌC
CỦA INTERFERON ALPHA GÀ (ChIFN-α)
Nguyễn Thị Thanh Giang1, Nguyễn Đăng Quân1, Hồ Quảng Đồ2
TÓM TẮT
Quy trình xác định hoạt tính sinh học của interferon alpha gà (ChIFN-α) được xây dựng dựa trên quy trình xác
định hiệu giá của interferon alpha 2. Các thông số chính sử dụng trong quy trình bao gồm: mật độ tế bào UMNSAH/
DF1 (dòng nguyên bào sợi phôi gà) là 4 ˟ 105 tế bào/ml (4 ˟ 104 tế bào/giếng/100 µl); virus sử dụng để đánh giá là
NDV (Newcastle disease virus) liều 100 TCID50/0,1 ml. Kết quả thử nghiệm cho thấy, quy trình xác định hoạt tính
sinh học của ChIFN-α có tính ổn định cao khi áp dụng hai loại virus khác nhau (NDV và VSV - Vesicular stomatitis
virus). Kết quả đạt được có sai số nằm trong khoảng cho phép của Bộ Y tế (hiệu giá sai số cho phép nằm trong
khoảng 70 - 150%).
Từ khóa: Interferon alpha gà, hoạt tính sinh học, bệnh tích tế bào, liều gây nhiễm 50% tế bào thử nghiệm
1 Trung tâm Công nghệ Sinh học thành phố Hồ Chí Minh; 2 Khoa Nông Nghiệp, Đại học Cần Thơ
I. ĐẶT VẤN ĐỀ
Interferon alpha gà (ChIFN-α) đã được chứng
minh có khả năng ức chế các virus gây bệnh
Newcastle (Hou et al., 2011), Gumboro (Mo et al.,
2001), cúm H1N1, H5N9 (Jiang et al., 2011), bạch
cầu sarcoma ở gia cầm (Dai et al., 2016), virus gây
bệnh mụn giộp (VSV, Vesicular stomatitis virus)
(Hou et al., 2011). Hơn nữa, interferon (IFN) còn
kích thích miễn dịch đặc hiệu do đó thường được sử
dụng như là một tác nhân hỗ trợ, nhằm tăng cường
hiệu quả phòng ngừa và điều trị bệnh do virus ở
người, gia cầm và kèm với vaccine liều thấp nhằm
tăng cường hiệu quả của vaccine (González-Navajas
et al., 2012). Trước nhu cầu thực tế, trong việc phòng
ngừa và điều trị các bệnh do virus gây ra ở gia cầm
tại Việt Nam, Trung tâm Công nghệ Sinh học thành
phố Hồ Chí Minh đã tạo được chế phẩm interferon
alpha gà (ChIFN-α) tái tổ hợp biểu hiện từ nấm men
Pichia pastoris. Tuy nhiên, để có thể được thương
mại, yêu cầu thiết yếu trong quy trình sản xuất là
các chế phẩm này cần phải được xác định hoạt tính
của chế phẩm. Tuy nhiên, quá trình xác định hoạt
tính của ChIFN-α còn gặp nhiều khó khăn do trong
nước chưa có đơn vị kiểm định mẫu ChIFN-α, mà
một số đơn vị chỉ nhận mẫu kiểm định là interferon
người (hIFN). Do vậy, nghiên cứu được tiến hành
nhằm có được quy trình thường quy xác định hoạt
tính sinh học (IU/mg) của ChIFN-α áp dụng trong
phòng thí nghiệm.
II. VẬT LIỆU VÀ PHƯƠNG PHÁP NGHIÊN CỨU
2.1. Vật liệu nghiên cứu
Nguồn mẫu: Dòng tế bào UMNSAH/DF1
(ATCC), virus Newcastle độc lực cao (bộ môn
Thú y, Khoa Nông nghiệp, Đại học Cần Thơ), virus
VSV (Viện Vaccine và Sinh phẩm y tế Nha Trang).
Hóa chất: dịch ChIFN-α (Trung tâm Công nghệ
Sinh học Thành phố Hồ Chí Minh); ChIFN-α chuẩn
(Biorad); trypsin (Sigma); MTT (Sigma); DMEM
(Sigma); FBS (Sigma); PBS (Gibco); Trypan blue
(Sigma).
2.2. Phương pháp nghiên cứu
2.2.1. Xác định mật độ tế bào thích hợp đưa lên giếng
Tế bào đơn UMNSAH/DF1 được xác định mật
độ thích hợp, đưa lên đĩa nuôi cấy tế bào 96 giếng
chuẩn bị cho thử nghiệm. Môi trường nuôi tế bào
là DMEM 2% FBS, nhằm giúp các tế bào duy trì sự
sống và hầu như không tăng sinh trong thời gian dài
nuôi cấy. Tế bào UMNSAH/DF1 được đưa lên đĩa
96 giếng, với thể mỗi giếng 0,1 ml/giếng, mật độ tế
bào khảo sát: 1 ˟ 105 tế bào/ml, 2 ˟ 105 tế bào/ml,
4 ˟ 105 tế bào/ml và 8 ˟ 105 tế bào/ml (mỗi nồng độ
tế bào thực hiện trên 32 giếng). Quan sát hình thái tế
bào trong các giếng sau 24 giờ nuôi cấy.
2.2.2. Chuẩn độ virus xác định liều gây nhiễm
50% tế bào nuôi cấy (TCID50/ml, Tissue Culture
Infectious Dose 50%/ml)
Quy trình chuẩn độ virus được tiến hành theo
phương pháp của Hussain và Rasool (2005) và chỉ số
TCID50/0,1 ml được tính toán theo công thức của
Reed Muench (1938) dựa trên biểu hiện bệnh tích tế
bào (CPE, cytopathic effect). Tế bào UMNSAH/DF1
trong đĩa 96 giếng với mật độ tế bào ban đầu là
4 ˟ 104 tế bào/giếng được nuôi cấy trong 24 giờ ở
37oC, 5% CO2. Lớp đơn tế bào UMNSAH/DF1 này
được cho tiếp xúc (lây nhiễm) với 100 μl dịch huyền
phù có chứa virus ở các nồng độ pha loãng bậc 10
104
Tạp chí Khoa học Công nghệ Nông nghiệp Việt Nam - Số 2(111)/2020
khác nhau. Sau 1 giờ lây nhiễm ở 37oC, môi trường
có chứa virus được rửa bỏ và thay thế bằng môi
trường mới. Tế bào được tiếp tục nuôi cấy ở 37oC,
5% CO2 cho đến khi bệnh tích tế bào không thay
đổi. Quan sát CPE bằng kính hiển vi và tính liều gây
nhiễm 50% tế bào nuôi cấy (TCID50).
Với 2 độ pha loãng cho tỉ lệ trên 50% và dưới 50%
giếng có CPE, chỉ số TCID50/0,1 ml được xác định
như sau:
TCID50 = 1/độ pha loãng cho CPE 50%
Độ pha loãng cho CPE 50% =10 [log (độ pha
loãng cho CPE > 50%) - PD]
PD = [(%CPE > 50%) - 50%] / [(%CPE > 50%) -
(%CPE < 50%)]
2.2.3. Quy trình thực hiện
Quy trình thực hiện được dựa theo và có cải
tiến từ quy trình xác định hiệu giá interferon alpha
2 công bố trong Dược điển Việt Nam V, áp dụng
từ đầu năm 2018 (Bộ Y tế, 2017) và phương pháp
xác định hoạt tính sinh học của interferon của tác
giả Meager (2002). Quy trình sẽ xác định hoạt tính
của các mẫu ChIFN-α khi thực hiện đồng thời với
virus NDV và VSV. Thử nghiệm thực hiện trên đĩa
96 giếng.
* Ngày thứ nhất:
- Chuẩn bị dịch ChIFN-α chuẩn hàm lượng
(100 IU/ml và 1000 IU/ml).
- Chuẩn bị dịch ChIFN-α tái tổ hợp cần xác định
đơn vị hoạt tính (IU/mg) ở các nồng độ pha loãng
103, 104, 105.
- Nhỏ 100 µl môi trường DMEM, 2% FBS vào tất
cả các giếng.
- Nhỏ 100 µl dịch ChIFN-α chuẩn đã pha loãng
vào các giếng B1 (nồng độ 1000 IU/ml) và C1
(nồng độ 100 IU/ml).
- Nhỏ 100 µl dịch ChIFN-α thử nghiệm đã pha
loãng ở các nồng độ vào các giếng D1 & E1 (mẫu
được pha loãng 103 lần); giếng F1 & G1(mẫu được
pha loãng 104 lần); H1 (mẫu được pha loãng 105 lần).
- Sau khi trộn đều và mẫu được pha loãng bậc hai
liên tiếp: chuyển 100 µl từ các giếng ở cột 1 sang các
giếng ở cột 2, tiếp tục pha loãng như vậy cho đến cột
thứ 12, hút bỏ 100 µl ở cột 12.
- Cho 100 µl hỗn dịch tế bào UMNSAH/DF1
chứa mật độ tế bào đã được xác định trước đó (mật
độ tế bào được xác định khi thực hiện theo phương
pháp 2.2.1) vào tất cả các giếng.
- Sau các bước trên, đĩa 96 giếng có chứa tế bào
UMNSAH/DF1 được nuôi cấy trong 24 giờ ở 37oC,
5% CO2.
* Ngày thứ hai:
- Kiểm tra sự phát triển của tế bào ở giếng đối
chứng (A1- A6), tế bào phải hợp dòng thành lớp đơn.
- Loại bỏ dịch môi trường trong tất cả các giếng.
- Cho 100 µl dịch virus NDV hoặc virus VSV liều
100 TCID50/ml (vào tất cả các giếng trừ giếng đối
chứng tế bào. Virus được pha loãng bằng môi trường
duy trì (DMEM 2% FBS).
- Cho 100 µl môi trường duy trì vào các giếng đối
chứng tế bào. Sau đó, nuôi ủ trong 24 giờ ở 37oC,
5% CO2.
* Ngày thứ 3:
- Kiểm tra sự hủy hoại của virus ở các giếng
chứng virus (giếng A7- A12). Nếu kết quả trên 90%
tế bào ở giếng chứng virus bị hủy hoại thì nhuộm
giếng để đánh giá kết quả.
- Hoạt tính kháng virus của dịch ChIFN-α được
đánh giá dựa vào biểu hiện ức chế bệnh tích tế
bào thông qua số lượng tế bào sống (giá trị OD595
đo được sau khi xử lí tế bào với dung dịch MTT
(Sigma). Phân tích kết quả dựa trên công thức được
trình bày trong dược điển Việt Nam V trang 996 -
phương pháp xác định hiệu giá interferon alpha
(Bộ Y tế, 2017).
2.2.4. Phương pháp xử lí số liệu
Tất cả các số liệu thô được xử lý bằng phần mềm
Stagraphic XV.I.
2.3. Thời gian và địa điểm nghiên cứu
Nghiên cứu thực hiện từ tháng 10/2018 đến
tháng 8/2019 tại Phòng thí nghiệm Công nghệ Sinh
học Y dược, Trung tâm Công nghệ Sinh học Thành
phố Hồ Chí Minh.
III. KẾT QUẢ VÀ THẢO LUẬN
3.1. Mật độ tế bào UMNSAH/DF-1 phù hợp đưa
lên đĩa
Sau 24 giờ nuôi cấy, ở tất cả các nồng độ khảo
sát, hầu hết tế bào đều bám và trải dài trên bề mặt
đĩa nuôi, tế bào có dạng hình sợi - hình thái phổ
biến của dòng UMNSAH/DF-1 (dòng nguyên bào
sợi phôi gà), không quan sát thấy hiện tượng tế bào
bất thường. Diện tích tế bào bao phủ bề mặt đĩa nuôi
phù thuộc lượng tế bào đưa vào giếng (Hình 1), cụ
thể: các giếng có mật độ tế bào 1 - 2 ˟ 105 tế bào/ml
(Hình 1a, b) tế bào còn thưa thớt; các giếng có mật
độ tế bào 4 ˟ 105 tế bào/ml (Hình 1c) và 8 ˟ 104 tế
bào/ml (Hình 1d) tế bào bám trải tạo thành lớp đơn
tế bào trên bề mặt, đã phủ hơn 50% bề mặt nuôi cấy.
105
Tạp chí Khoa học Công nghệ Nông nghiệp Việt Nam - Số 2(111)/2020
Sau 48 giờ nuôi cấy, hầu hết tế bào ở các giếng có
mật độ khác nhau đều tăng sinh so với thời điểm
24 giờ, và ở các giếng có mật độ 8 ˟ 105 tế bào/ml, tế
bào phát triển dày đặc và chồng lên nhau, không còn
là dạng lớp đơn tế bào.
Với kết quả thu được như trên, các giếng có mật
độ tế bào ban đầu 4 ˟ 105 tế bào/ml và 8 ˟ 105 tế
bào/ml đều có thể tạo thành lớp đơn tế bào, phủ
80 - 90% bề mặt đĩa tùy theo thời gian nuôi. Các tế
bào này sẽ tiếp tục tăng sinh, phát triển khi được
nuôi cấy thêm 2 - 3 ngày nếu tham gia vào quy trình
xác định hoạt tính sinh học của ChIFN-α. Do đó, để
tránh hiện tượng tế bào phát triển mọc chồng lên
nhau tạo thành nhiều lớp, ảnh hưởng đến kết quả thì
nghiệm thì mật độ tế bào đưa vào ban đầu phù hợp
nhất là 4 ˟ 105 tế bào/ml (4 ˟ 104 tế bào/giếng/100 µl).
Kết quả này phù hợp với mật độ tế bào sử dụng trong
các quy trình thực hiện được trình bày trong nghiên
cứu của Xia và cộng tác viên (2004).
Hình 1. Hình thái tế bào sau 24 giờ đưa lên đĩa với các mật độ 1 ˟ 105 tế bào/ml (a),
2 ˟ 105 tế bào/ml (b), 4 ˟ 105 tế bào/ml (c) và 8 ˟ 105 tế bào/ml (d)
(a)
(c)
(b)
(d)
3.2. Xác định liều TCID50 của virus NDV và VSV
Virus VSV (Vesicular stomatitis virus) và NDV
(Newcastle disease virus) đã thích nghi trên tế bào
UMNSAH/DF-1 được sử dụng để làm nguồn virus
cho các thử nghiệm xác định đơn vị hoạt tính. Sau
24 - 48 giờ được lây nhiễm virus VSV hay NDV, các
tế bào bắt đầu xuất hiện bệnh tích (CPE, cytopathic
effect). Tế bào nhiễm virus sẽ có dạng co tròn và
kết cụm tế bào, hình thành vệt tan và bong ra khỏi
đĩa nuôi (Lam, 1995) Sau 72 giờ lây nhiễm virus, số
lượng giếng tế bào xuất hiện bệnh tích tế bào đã ổn
định ở các độ pha loãng khác nhau của virus. Ở độ
pha loãng virus càng cao, lượng tế bào sống càng
nhiều. Số lượng giếng tế bào có biểu hiện CPE được
ghi nhận và trình bày trong bảng 1.
Bảng 1. Tần xuất biểu hiện CPE do NDV
và VSV gây ra trên tế bào
Độ pha
loãng
virus
VSV NDV
Số giếng
có CPE/
tổng số
giếng
Tỉ lệ
giếng
có CPE
(%)
Số giếng
có CPE/
tổng số
giếng
Tỉ lệ
giếng
có CPE
(%)
101 16/16 100 16/16 100
102 16/16 100 16/16 100
103 16/16 100 15/16 93,75
104 14/16 87,50 13/16 81,25
105 11/16 68,75 6/16 37,50
106 10/16 62,50 2/16 12,50
107 5/16 31,35 0/16 0,00
108 0/16 0,0 0/16 0,00
109 0/16 0,0 0/16 0,00
Đối chứng 0/16 0,0 0/16 0,00
106
Tạp chí Khoa học Công nghệ Nông nghiệp Việt Nam - Số 2(111)/2020
Kết quả cho thấy, dịch VSV khi pha loãng đến 103
lần sẽ gây bệnh tích ở tất cả các giếng thí nghiệm, và
khi pha loãng đến 108 lần thì không còn gây bệnh
tích trên tế bào. Các giếng đối chứng - tế bào không
nhiễm virus, cũng không xuất hiện CPE. Độ pha
loãng VSV cho tỉ lệ xuất hiện CPE trên và dưới 50%
tương ứng là 106 và 107 (62,5% và 31,25%) (Bảng1).
Đối với dịch NDV, tất cả các giếng nhiễm virus
đều xuất hiện CPE khi pha loãng 102 lần (100%).
Dịch NDV pha loãng 107 lần không có khả năng tạo
nên CPE cho tế bào, tương đương với đối chứng. Độ
pha loãng NDV cho tỉ lệ xuất hiện CPE trên và dưới
50% tương ứng là 104 và 105 (81,25% và 37,50%)
(Bảng 2). Dựa vào kết quả bảng 1, liều gây nhiễm
50% tế bào nuôi cấy (TCID50) của VSV và NDV
được tính theo công thức của Reed-Muench, kết quả
thể hiện trong bảng 2.
Bảng 2. Bảng tính TCID50 của dịch virus VSV và NDV
Dịch virus VSV NDV
Độ pha loãng CPE
trên và dưới 50% 10
6 và 107 104 và 105
Khoảng cách tỉ lệ
(PD) 0,4 0,71
Độ pha loãng cho
CPE 50% 10
-6,4 10-4,71
TCID50/0,1 ml 106,4 104,71
Ý nghĩa chỉ số
TCID50/0,1 ml
1 ml dịch virus
VSV chứa 107,4
TCID50
1 ml dịch virus
NDV chứa
105,71 TCID50
Liều sử dụng trong quy trình xác định hoạt tính
là 100 TCID50/0,1 ml nên các mẫu virus sẽ được pha
loãng để đạt được nồng độ này.
3.3. Xác định đơn vị hoạt tính (IU/µg) của ChIFN-α
sử dụng NDV và VSV
Quy trình xác định hoạt tính (IU/µg) của
ChIFN-α được thực hiện dựa trên quy trình xác
định hiệu giá của của Interferon alpha 2 Dược điển
Việt Nam V (Bộ Y tế, 2017). Dựa trên giá trị OD595,
đơn vị hoạt tính và các thông số liên quan của 3 mẫu
ChIFN-α thử nghiệm theo một quy trình ứng với
2 loại virus NDV và VSV được trình bày trong
bảng 3, mẫu thử nghiệm có hàm lượng lần lượt là
160 μg/ml, 120 μg/ml và 104 μg/ml, được pha loãng
100 lần trước khi sử dụng cho thử nghiệm.
Bảng 3. Kết quả tính đơn vị hoạt tính
và các giá trị liên quan của mẫu ChIFN-α
thử nghiệm ở 2 quy trình sử dụng NDV và VSV
ChIFN-α Thông số
Quy
trình với
NDV
Quy
trình
với VSV
Mẫu 1
(160 μg/ml)
Nr 4,320 4,139
Ns 6,658 6,297
Hiệu giá 505,601 446,296
Hoạt tính (IU/ml) 5 ˟ 106 4,5 ˟ 106
Hoạt tính (IU/mg) 3,1 ˟ 107 2,8 ˟ 107
Mẫu 2
(120 μg/ml)
Nr 3,845 3,953
Ns 6,807 6,859
Hiệu giá 779,203 749,537
Hoạt tính (IU/ml) 7,8 ˟ 106 7,5 ˟ 106
Hoạt tính (IU/mg) 6,5 ˟ 107 6,3˟ 107
Mẫu 3
(104 μg/ml)
Nr 3,949 3,932
Ns 7,070 6,952
Hiệu giá 869,991 811,168
Hoạt tính (IU/ml) 8,7 ˟ 106 8,1 ˟ 106
Hoạt tính (IU/mg) 8,4˟ 107 7,8˟ 107
Hiệu giá (%) = 100 ˟ 2^(Ns - Nr)
Hoạt tính mẫu (IU/ml) = Pr ˟ (Ds ˟ 2^Ns) /
(Dr ˟ 2^Nr)
Trong đó: Nr: độ hấp phụ của giếng chứa mẫu
chuẩn tại đó tế bào được bảo vệ 50%
Ns: độ hấp phụ của giếng chứa mẫu thử tại đó tế
bào được bảo vệ 50%
Pr: hoạt tính của chuẩn (IU/ml) (106 IU/ml)
Ds: độ pha loãng ban đầu của mẫu thử (102)
Dr: độ pha loãng ban đầu của mẫu chuẩn (102)
Kết quả xác định hoạt tính cho thấy cùng quy
trình thực hiện, sử dụng 2 chủng virus khác nhau là
NDV và VSV thì kết quả vẫn tương đồng, nếu lấy kết
quả khi sử dụng NDV làm chuẩn thì độ chêch lệch
kết quả dao động 7 - 10%, độ sai lệch này thấp hơn
giới hạn cho phép của Bộ Y tế (hoạt tính của mẫu
thử phải đạt 70 - 150% so với công bố). Mặt khác,
VSV là một trong các chủng virus có khả năng gây
bệnh trên người, đòi hỏi phải thao tác trong tủ cấy
an toàn sinh học cấp 3 và phòng thí nghiệm đạt độ
an toàn cấp 2. Điều này gây khó khăn cho các phòng
thí nghiệm khi muốn sử dụng chủng virus. Thêm
nữa NDV là virus gây bệnh trên gia cầm, do đó NDV
hoàn toàn có thể thay thế cho VSV khi thực hiện xác
định hoạt tính của ChIFN-α trong điều kiện phòng
thí nghiệm cơ bản.
107
Tạp chí Khoa học Công nghệ Nông nghiệp Việt Nam - Số 2(111)/2020
IV. KẾT LUẬN VÀ ĐỀ NGHỊ
4.1. Kết luận
Quy trình xác định hoạt tính sinh học của
ChIFN-α đã được xây dựng với các thông số cụ
thể: mật độ tế bào UMNSAH/DF phù hợp khi tiến
hành thí nghiệm là 4 ˟ 105 tế bào/ml (4 ˟ 104 tế bào/
giếng/100 µl); virus NDV với liều 100 TCID50/0,1 ml
và hoạt tính sinh học (IU/mg) của cùng một mẫu ở
các lần thí nghiệm lặp lại có sai số thấp, dao động
7 - 10%, trong giới hạn sai số cho phép của Bộ Y tế
đối với sản phẩm interferon alpha.
4.2. Đề nghị
Tiếp tục nghiên cứu, khảo sát sự thích ứng của
virus NDV trên các dòng tế bào của vật chủ khác
để có thể làm chủ các quy trình xác định hoạt tính
sinh học của interferon alpha ở các loài khác nhau,
giúp chủ động trong việc đánh giá các sản phẩm về
interferon.
TÀI LIỆU THAM KHẢO
Bộ Y tế, 2017. Dược điển Việt Nam IV tập 2. Nhà xuất
bản Y Học, trang 994-998.
Dai, M., Wu, S., Feng, M., Feng, S., Sun, C., Bai, D.,
Gu, M., Liao, M., & Cao, W., 2016. Recombinant
chicken interferon-alpha inhibits the replication
of exogenous avian leukosis virus (ALV) in DF-1
cells. Molecular immunology, 76: 62-69.
González-Navajas, J. M., Lee, J., David, M., & Raz, E.,
2012. Immunomodulatory functions of type I
interferons. Nature Reviews Immunology, 12 (2):
125-135.
Hou, F., Liu, K., Shen, T., Zhou, B., Cao, R., Li, P., &
Chen, P., 2011. Antiviral activity of rChIFN-α against
vesicular stomatitis virus and Newcastle disease
virus: a novel recombinant chicken interferon-α
showed high antiviral activity. Research in veterinary
science, 91 (3): e73-e79.
Hussain, I., and Rasool, H., 2005. Adaptation of
an indigenous very virulent infectious bursal
disease virus on Vero cell line. Pakistan Veterinary
Journal, 25 (3): 103-106.
Jiang, H., Yang, H., & Kapczynski, D. R., 2011.
Chicken interferon alpha pretreatment reduces virus
replication of pandemic H1N1 and H5N9 avian
influenza viruses in lung cell cultures from different
avian species. Virology journal, 8 (1): 447.
Lam, K. M., 1995. Apoptosis in chicken embryo
fibroblasts caused by Newcastle disease virus.
Veterinary microbiology, 47 (3-4): 357-363.
Meager, A., 2002. Biological assays for interferons.
Journal of immunological methods, 261 (1): 21-36.
Mo, C. W., Cao, Y. C., & Lim, B. L., 2001. The in
vivo and in vitro effects of chicken interferon α on
infectious bursal disease virus and Newcastle disease
virus infection. Avian diseases, 389-399.
Xia, C., Liu, J., Wu, Z. G., Lin, C. Y., and Wang, M.,
2004. The interferon-α genes from three chicken lines
and its effects on H9N2 influenza viruses. Animal
Biotechnology, 15 (1): 77-88.
Building of a new procedure for determining the bioactivity
of chicken interferon alpha (ChIFN-α)
Nguyen Thi Thanh Giang, Nguyen Dang Quan, Ho Quang Do
Abstract
The procedure for determining bioactivity of chicken interferon-alpha (ChIFN-α) is based on the identification of
2-interferon-alpha2 titres. Main parameters defined in this process included: UMNSAH/DF1 cell density (chicken
embryonic fibroblast line) was 4 ˟ 105 cells/ml (4 ˟ 104 cells/well/100 µl); Newcastle disease virus (NDV) was used at
a dose of 100 TCID50 /0,1ml. The results showed that the procedure of bioactive test had high stability when applied
on two different viruses (NDV and VSV - Vesicular stomatitis virus). The results were within the permitted error
range of the Ministry of Health (the allowable difference of the error is within 70 - 150%).
Keywords: Chicken interferon alpha, cytopathic effect, tissue culture infectious dose
Ngày nhận bài: 9/02/2020
Ngày phản biện: 18/02/2020
Người phản biện: TS. Đoàn Thị Thanh Hương
Ngày duyệt đăng: 27/02/2020
Các file đính kèm theo tài liệu này:
xay_dung_quy_trinh_xac_dinh_hoat_tinh_sinh_hoc_cua_interfero.pdf