KIẾN NGHỊ
Qua kết quả nghiên cứu, chúng tôi có một số
kiến nghị nhằm góp phần cải thiện hiệu quả
chăm sóc của điều dưỡng về phòng ngừa nhiễm
trùng vết mổ đối với bệnh nhân như sau
‐ Tổ chức hoặc tạo điều kiện cho điều dưỡng
tham gia các khóa huấn luyện, hội thảo khoa học
chuyên nghành điều dưỡng liên quan đến chăm
sóc và kiểm soát NTVM là rất cần thiết và nên
được duy trì thường xuyên để giúp điều dưỡng
có thể cập nhật kiến thức, ứng dụng lâm sàng
mới dựa trên bằng chứng mới và củng cố lại
những kiến thức, kỹ năng thực hành chuẩn đã
được học/tập huấn trước đó. Đồng thời tạo điều
kiện để điều dưỡng học tập nâng cao trình độ
chuyên môn tại các cơ sở đào tạo nhân lực y tế
trong và ngoài tỉnh.
‐ Tăng cường tổ chức kiểm tra giám sát
thường xuyên hơn về công tác chuyên môn khi
điều dưỡng thực hiện chăm sóc bệnh nhân.
‐ Tạo thuận lợi để tăng cường tuân thủ rửa
tay cũng rất quan trọng, cụ thể là:
+ Cung cấp đầy đủ phương tiện rửa tay: xà
phòng, khăn lau tay, cồn sát khuẩn.
+ Vị trí rửa tay thuận tiện cho thao tác chăm
sóc: bồn rửa tay trong buồng bệnh, buồng cách
ly, buồng làm thủ thuật, . Chai chứa dung dịch
sát khuẩn tay trên xe tiêm chích, đầu giường
phòng cấp cứu, phòng bệnh nặng,.
‐ Tuyên truyền và giáo dục tầm quan trọng
của rửa tay; Phát động phong trào rửa tay trong
toàn thể NVYT.
Tăng cường thực hiện giáo dục sức khỏe cho
bệnh nhân/thân nhân bệnh nhân về các vấn đề
liên quan đến tự chăm sóc để phòng ngừa nhiễm
trùng vết mổ.
7 trang |
Chia sẻ: hachi492 | Ngày: 27/01/2022 | Lượt xem: 388 | Lượt tải: 0
Bạn đang xem nội dung tài liệu Kiến thức và thực hành của điều dưỡng về phòng ngừa nhiễm trùng vết mổ, để tải tài liệu về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
Y Học TP. Hồ Chí Minh * Tập 18 * Phụ bản của Số 5 * 2014 Nghiên cứu Y học
Chuyên Đề Điều Dưỡng Kỹ Thuật Y Học 129
KIẾN THỨC VÀ THỰC HÀNH CỦA ĐIỀU DƯỠNG VỀ PHÒNG NGỪA
NHIỄM TRÙNG VẾT MỔ
Nguyễn Thanh Loan*, Lora Claywell**, Trần Thiện Trung***
TÓM TẮT
Mục tiêu: Xác định tỷ lệ điều dưỡng có kiến thức và thực hành đúng về phòng ngừa nhiễm
trùng vết mổ (NTVM). Đồng thời, xác định các yếu tố liên quan đến kiến thức và thực hành đúng về
phòng ngừa nhiễm trùng vết mổ.
Phương pháp: Nghiên cứu cắt ngang mô tả, 80 điều dưỡng có thâm niên công tác từ 1 năm
trở lên tại các khoa ngoại của bệnh viện đa khoa Tiền Giang trong thời gian từ tháng 1 năm 2014 đến
tháng 6 năm 2014.
Kết quả : Tỷ lệ điều dưỡng có kiến thức đúng về phòng ngừa nhiễm trùng vết mổ là 60%
(48/80) và 63,8% (51/80) điều dưỡng có thực hành đúng. Nghiên cứu không tìm thấy mối liên quan
giữa kiến thức và thực hành của điều dưỡng về phòng ngừa NTVM (p > 0,05). Tuy nhiên kết quả
nghiên cứu cho thấy có mối liên quan giữa trình độ chuyên môn với kiến thức của điều dưỡng về phòng
ngừa NTVM (p = 0,005). Đồng thời, nghiên cứu cũng tìm thấy mối liên quan giữa số bệnh nhân điều
dưỡng chăm sóc trung bình trong 1 ngày với thực hành về phòng ngừa nhiễm trùng vết mổ (p =
0,009).
Kết luận: Qua kết quả nghiên cứu, chúng tôi đề nghị một số biện pháp góp phần nâng cao
năng lực điều dưỡng và cải thiện hiệu quả trong chăm sóc phòng ngừa nhiễm trùng vết mổ cho bệnh
nhân.
Từ khóa: Điều dưỡng, Phòng ngừa nhiễm trùng vết mổ.
ABSTRACT
KNOWLEDGE AND PRATICE OF NURSES ON PREVENTION OF SURGICAL SITE INFECTIONS
Nguyen Thanh Loan, Lora Claywell, Tran Thien Trung
* Y Hoc TP. Ho Chi Minh * Vol. 18 ‐ Supplement of No 5‐ 2014: 129 ‐135
Objective: Determine the rate of staff nurses have the correct knowledge and correct clinical practice on
prevention surgical site infections (SSIs). At the same time, find the factors relate to knowledge and practice on
prevention of SSIs.
Methods: Cross‐sectional describe design, 80 nurses have seniority work at surgical departments of Tien
Giang hospital more than 1 year from January 2014 to June 2014.
Results: The rate of nurses have correct knowledge about prevention of SSIs were 60% (48/80) and 63.8%
(51/80) of nurses have correct clinical practice. Our study was not find correlation between nurses’ knowledge
and practice about prevention of SSIs (p > 0.05). However, study results show that have correlation between
qualification of nurses and knowledge about prevention SSIs (p = 0.005). In addition, our study found out
correlation between the number of patient per day that every nurse caring and clinical practice about prevention
* Khoa điều dưỡng – kỹ thuật y học, trường cao đẳng y tế Tiền Giang. ** Đại học Regis, Hoa kỳ
*** Đại học Y dược TP.Hồ Chí Minh.
Tác giả liên lạc: CN Nguyễn Thanh Loan ĐT: 097376920 Email: nguyenthanhloantg@gmail.com
Nghiên cứu Y học Y Học TP. Hồ Chí Minh * Tập 18 * Phụ bản của Số 5 * 2014
Chuyên Đề Điều Dưỡng Kỹ Thuật Y Học 130
SSIs (p = 0.009).
Conclusion: Through the study results, we recommend some measures to enhance capacity and improve
efficiency nursing care in preventing SSIs for patients.
Key words: Nurse, Prevention of surgical site infections.
ĐẶT VẤN ĐỀ
Nhiễm trùng vết mổ (NTVM) là biến chứng
thường gặp và có thể xảy ra rất sớm sau mổ gây
kéo dài thời gian nằm viện, tăng chi phí điều trị
cho bệnh nhân(5). Ở Việt Nam, NTVM là một
trong bốn loại nhiễm trùng bệnh viện thường
xảy ra sau mổ(7).
Theo kết quả nghiên cứu của Grafk năm
2009(2), xác định việc tuân thủ tốt các biện pháp
kiểm soát nhiễm trùng vết mổ sẽ làm giảm tỷ lệ
NTVM xương ức sâu trên bệnh nhân sau phẫu
thuật tim từ 3,6% % xuống còn 1,8%. Các biện
pháp kiểm soát này bao gồm: sàng lọc
Staphylococcus aureus kháng methicillin, các biện
pháp loại bỏ vi khuẩn cắt thay vì cạo lông, giáo
dục sức khỏe, sử dụng kháng sinh dự phòng,
bảo vệ vết mổ bằng băng vô khuẩn trong 48
giờ Nghiên cứu của Ruiz và Badia năm 2014(8)
cũng cho thấy hầu hết các hướng dẫn về phòng
ngừa NTVM đã mang đến sự cải thiện kết quả
điều trị sau phẫu thuật. Các biện pháp tốt nhất
để phòng ngừa NTVM: chuẩn bị vùng da phẫu
thuật với cồn sát trùng, sử dụng đúng kháng
sinh dự phòng (30‐60 phút trước khi rạch da),
phòng chống hạ thân nhiệt, kiểm soát đường
huyết trong khi phẫu thuật Nghiên cứu của
Berenguer năm 2010(1) cho thấy tỷ lệ nhiễm trùng
vết mổ sẽ giảm đi khi tuân thủ các nguyên tắc về
chăm sóc ngoại khoa nhằm giảm tỷ lệ nhiễm
trùng vết mổ, giảm chi phí điều trị và giảm thời
gian nằm viện.
Việc thực hiện phòng ngừa nhiễm trùng
vết mổ là trách nhiệm của tất cả nhân viên y tế,
trong đó có vai trò hết sức quan trọng của điều
dưỡng. Điều dưỡng là người trực tiếp chăm
sóc bệnh nhân trước và sau mổ giúp cho quá
trình hồi phục, quá trình lành vết thương cũng
như theo dõi và phòng ngừa các biến chứng có
thể xảy ra sau mổ. Nghiên cứu của Geraldine(6)
cho thấy có 38,6% nhân viên y tế có cập nhật
kiến thức về chăm sóc vết thương trong 2 năm,
61,4% không cập nhật kiến thức trong 2 năm.
Bên cạnh đó việc ứng dụng kiến thức của điều
dưỡng vào thực hành chăm sóc bệnh nhân
cũng rất quan trọng.
Vì vậy chúng tôi tiến hành nghiên cứu “Kiến
thức và thực hành của điều dưỡng về phòng ngừa
nhiễm trùng vết mổ” tại Bệnh viện Đa khoa Tiền
Giang nhằm góp phần tìm các giải pháp tốt nhất
giúp cho công tác chăm sóc điều dưỡng đạt
được kết quả tốt nhất để hạn chế tối đa các nguy
cơ xảy ra nhiễm trùng vết mổ.
Mục tiêu nghiên cứu
‐ Xác định tỷ lệ điều dưỡng có kiến thức
đúng về phòng ngừa nhiễm trùng vết mổ.
‐ Xác định tỷ lệ điều dưỡng có thực hành
đúng về phòng ngừa nhiễm trùng vết mổ.
‐ Xác định các yếu tố liên quan đến kiến thức
và thực hành đúng về phòng ngừa nhiễm trùng
vết mổ.
PHƯƠNG PHÁP NGHIÊN CỨU
Thiết kế nghiên cứu
Nghiên cứu cắt ngang mô tả.
Đối tượng nghiên cứu
Nghiên cứu sử dụng mẫu có sẵn để lựa chọn
đối tượng nghiên cứu được thực hiện tại 5
khoa/phòng của bệnh viện đa khoa Tiền Giang,
gồm: Ngoại tổng quát, Chấn thương chỉnh hình,
Ngoại thần kinh, Ung bướu, Hậu phẫu.
Tiêu chuẩn chọn mẫu
‐ Nhân viên điều dưỡng đang làm việc tại
các khoa Ngoại tổng quát, Ngoại thần kinh,
Chấn thương chỉnh hình, Ngoại ung bướu, Hậu
phẫu của Bệnh viện Đa khoa Tiền Giang
‐ Trực tiếp thực hiện công việc chăm sóc
bệnh nhân tại phòng bệnh.
Y Học TP. Hồ Chí Minh * Tập 18 * Phụ bản của Số 5 * 2014 Nghiên cứu Y học
Chuyên Đề Điều Dưỡng Kỹ Thuật Y Học 131
‐ Đồng ý tham gia nghiên cứu.
Tiêu chuẩn loại trừ
‐ Nhân viên điều dưỡng có thâm niên làm
việc tại các khoa nêu trên dưới một năm, nhân
viên điều dưỡng đang trong thời gian thử việc.
‐ Những điều dưỡng đang được cử đi học,
tập huấn, nghỉ ốm trong suốt thời gian tiến
hành nghiên cứu.
Công cụ nghiên cứu
Bộ câu hỏi đánh giá kiến thức về phòng ngừa
nhiễm trùng vết mổ được thiết kế dựa trên bộ câu
hỏi của Humaun Kabir Sickder trong nghiên cứu
“Kiến thức và thực hành của điều dưỡng liên quan
đến phòng ngừa nhiễm trùng vết mổ tại
Bangladessh” năm 2010 trên nền tảng Hướng dẫn
phòng ngừa nhiễm trùng vết mổ của CDC năm
1999 và đã có điều chỉnh cho phù hợp với tình
hình thực tế tại Việt Nam.
Bảng đánh giá thực hành phòng ngừa nhiễm
trùng vết mổ được thiết kế theo: sách Điều dưỡng
cơ bản II, Điều dưỡng Ngoại khoa, thông tư
hướng dẫn kiểm soát nhiễm khuẩn của Bộ Y tế
Việt Nam; Hướng dẫn phòng ngừa NTVM của
CDC, NICE.
Thu thập dữ liệu
Kiến thức
Thu thập dữ kiện bằng cách đưa cho các
nhân viên điều dưỡng tham gia nghiên cứu bộ
câu hỏi gồm có 21 câu, câu trả lời được đánh
trực tiếp trên bộ câu hỏi dựa trên phương thức
chọn câu trả lời họ cho là đúng nhất. Trả lời
đúng 1 câu được tính 1 điểm. Thời gian hoàn
thành phần trả lời cho bộ câu hỏi này là 15 phút.
Điều dưỡng được đánh giá là có kiến thức đúng
về phòng ngừa nhiễm trùng vết mổ khi đạt từ 14
điểm trở lên.
Thực hành
Quan sát ngẫu nhiên các cơ hội thực hành
của điều dưỡng về phòng ngừa nhiễm trùng vết
mổ dựa trên bảng khảo sát gồm có 12 bước với 3
yếu tố .
‐ Rửa tay khi thay băng: điều dưỡng được
đánh giá là có rửa tay khi thay băng vết mổ khi
có thực hiện rửa tay trước và sau khi thay băng
theo quy trình rửa tay thường quy chuẩn.
‐ Đảm bảo vô khuẩn khi thay băng: điều
dưỡng được đánh giá lhuẩà có đảm bảo vô
khuẩn khi thay băng vết mổ khi có thực hiện đầy
đủ các tiêu chí về vô khuẩn của bảng khảo sát.
‐ Giáo dục sức khỏe cho bệnh nhân và thân
nhân của họ về chăm sóc vết mổ thích hợp:
điều dưỡng được đánh giá là có giáo dục sức
khỏe khi có thực hiện 2 trên 3 tiêu chí trong
bảng khảo sát.
Phân tích dữ liệu
Số liệu được phân tích bằng chương trình
SPSS 18. Kiểm định Chi square và Fisher dùng
để khảo sát liên quan giữa đặc điểm chung của
điều dưỡng với kiến thức và thực hành về
phòng ngừa nhiễm trùng vết mổ.
KẾT QUẢ
Đặc điểm chung của điều dưỡng tham gia
nghiên cứu
Bảng 1: Đặc điểm chung của điều dưỡng tham gia
nghiên cứu
Đặc điểm Tần số (n=80) Tỷ lệ (%)
Giới
Nam 14 17,5
Nữ 66 82,5
Khoa/phòng đang công tác
Ngoại ung bướu 10 12,5
Ngoại tổng quát 24 30
Chấn thương chỉnh hình 16 20
Ngoại thần kinh 13 16,3
Hậu phẫu 17 21,2
Trình độ chuyên môn
Trung cấp 56 70
Cao đẳng, Đại học 24 30
Thâm niên công tác tại khoa/phòng hiện tại
1 – 5 năm 28 35
6 – 10 năm 30 37,5
11 – 15 năm 8 10
16 – 20 năm 6 7,5
Hơn 20 năm 8 10
Số BN /ngày ≤ 8 BN 45 56,3
> 8 – 15 BN 28 35
> 15 BN 7 8,7
Nghiên cứu Y học Y Học TP. Hồ Chí Minh * Tập 18 * Phụ bản của Số 5 * 2014
Chuyên Đề Điều Dưỡng Kỹ Thuật Y Học 132
Kiến thức về phòng ngừa nhiễm trùng vết
mổ
Bảng 2. Kiến thức về phòng ngừa nhiễm trùng vết
mổ của điều dưỡng
Kiến thức Tần số (n=80) Tỷ lệ (%)
Đúng 48 60
Không đúng 32 40
Thực hành về phòng ngừa nhiễm trùng vết
mổ
Bảng 3. Thực hành của điều dưỡng về phòng ngừa
nhiễm trùng vết mổ
Thực hành Tần số (n=80) Tỷ lệ (%)
Rửa tay khi chăm sóc vết mổ
Có 49 61,3
Không 31 38,7
Đảm bảo vô khuẩn khi chăm sóc vết mổ
Có 57 71,3
Không 23 28,7
Giáo dục sức khỏe cho BN/thân nhân BN
Có 55 68,3
Không 25 31,7
Thực hành phòng ngừa NTVM
Đúng 51 63,8
Không đúng 29 36,2
Các yếu tố liên quan kiến thức và thực
hành về phòng ngừa nhiễm trùng vết mổ
Bảng 3 . Sự khác biệt về kiến thức theo đặc điểm
chung của điều dưỡng
Đặc điểm Kiến thức n(%) p
Đúng Không đúng
Giới
Nam 10 (71,4) 4 (28,6) 0,337a
Nữ 38 (57,6) 28 (42,4)
Khoa/phòng đang công tác
Ngoại tổng quát 10 (41,7) 14 (58,3) 0,06a
Chấn thương chỉnh hình 8 (50) 8 (50)
Ngoại ung bướu 9 (90) 1 (10)
Ngoại thần kinh 9 (69,2) 4 (30,8)
Hậu phẫu 12 (70,6) 5 (29,4)
Trình độ chuyên môn
Trung cấp 28 (50) 28 (50) 0,005a
Cao đẳng/đại học 20 (83,3) 4 (16,7)
Thâm niên công tác
1 – 5 năm 15 (53,6) 13 (46,4) 0,175b
6 – 10 năm 19 (63,3) 11 (36,7)
11 – 15 năm 3 (37,5) 5 (62,5)
16 – 20 năm 6 (100) -
Hơn 20 năm 5 (62,5) 3 (37,5)
Đặc điểm Kiến thức n(%) p
Đúng Không đúng
Số BN /ngày
≤ 8 BN 31 (68,9) 14 (31,1) 0,095b
> 8 – 15 BN 15 (53,6) 13 (46,4)
>15 BN 2 (28,57) 5 (71,4)
Ghi chú: a: kiểm định Chi Square; b: kiểm định Fisher
Bảng 4. Sự khác biệt về thực hành theo đặc điểm
chung của điều dưỡng
Đặc điểm Thực hành n (%) p
Đúng Không
đúng
Giới tính
Nam 10 (71,4) 4 (28,6) 0,511a
Nữ 41 (62,1) 25 (37,9)
Khoa/phòng đang công tác
Ngoại tổng quát 11 (45,8) 13 (54,2) 0,343a
Chấn thương chỉnh hình 10 (62,5) 6 (37,5)
Ngoại ung bướu 5 (50) 5 (50)
Ngoại thần kinh 9 (69,2) 4 (30,8)
Hậu phẫu 1 4 (82,4) 3 (17,7)
Trình độ chuyên môn
Trung cấp 33 (58,9) 23 (41,1) 0,171a
Cao đẳng/đại học 18 (75) 6 (25)
Thâm niên công tác
1 – 5 năm 18 (64,3) 10 (35,7) 0,053b
6 – 10 năm 24 (80) 6 (20)
11 – 15 năm 4 (50) 4 ( 50)
16 – 20 năm 2 (33,3) 4 (66,7)
Hơn 20 năm 3 (37,5) 5 (62,5)
Số BN chăm sóc/ngày
≤ 8 BN 35 (77,8) 10 (22,2) 0,009b
> 8 – 15 BN 13 (46,4) 15 (53,6)
>15 BN 3 (42,9) 4 (57,1)
Ghi chú: a: kiểm định Chi Square; b: kiểm định Fisher
Bảng 5. Liên quan giữa kiến thức và thực hành về
phòng ngừa NTVM
Đặc điểm Kiến thức n (%) p (χ2) Đúng Không đúng
Thực hành
Đúng 33 (64,7) 18 (35,3) 0,255
Không đúng 15 (51,7) 14 (48,3)
Tỷ lệ có thực hành rửa tay ở nhóm điều
dưỡng có kiến thức đúng là 63,3% (31/49) cao
hơn ở nhóm điều dưỡng có kiến thức không
đúng là 54,8% (17/31) về phòng ngừa NTVM,
tuy nhiên sự khác biệt này không có ý nghĩa
thống kê (p>0,05).
Y Học TP. Hồ Chí Minh * Tập 18 * Phụ bản của Số 5 * 2014 Nghiên cứu Y học
Chuyên Đề Điều Dưỡng Kỹ Thuật Y Học 133
BÀN LUẬN
Đặc điểm chung của điều dưỡng
Nghiên cứu của chúng tôi bao gồm các điều
dưỡng có thâm niên công tác từ 1 năm trở lên tại
5 khoa/phòng thuộc khối ngoại khoa của bệnh
viện đa khoa Tiền Giang: ngoại tổng quát, chấn
thương chỉnh hình, ung bướu, ngoại thần kinh
và hậu phẫu. Trong đó, số lượng điều dưỡng
đang làm việc tại khoa ngoại tổng quát chiếm tỷ
lệ cao nhất với 30%. Tỷ lệ nam tham gia nghiên
cứu chiếm 17,5% (14/80) và nữ là 82,5% (66/80).
Đa số điều dưỡng tham gia nghiên cứu có trình
độ chuyên môn là trung cấp là 70% (56/80), điều
dưỡng có trình độ cao đẳng/đại học chiếm tỷ lệ
ít hơn 30% (24/80). Tỷ lệ này cũng tương tự như
trong nghiên cứu của Humaun năm 2010(3) với
tỷ lệ nữ cao hơn nam: nữ chiếm 90,8% trong khi
nam chỉ chiếm 9,2%. Tỷ lệ nam thấp hơn có thể
do đặc thù của ngành điều dưỡng.
Điều dưỡng tham gia nghiên cứu có thâm
niên làm việc tại khoa/phòng thực hiện khảo sát
dao động từ 1 năm đến hơn 20 năm, trong đó
điều dưỡng có thâm niên từ 6‐10 năm chiếm đa
số với 37,5% (30/80) và chiếm tỷ lệ ít nhất là điều
dưỡng có thâm niên từ 16‐20 năm với 7,5%
(6/80). Tỷ lệ này cao hơn so với nghiên cứu của
Humaun năm 2010 (9), tỷ lệ điều dưỡng có thâm
niên ở nhóm 1‐ 5 năm là 82,5%; thâm niên 6‐10
năm là 14,2%; từ 16‐20 năm là 0%.
Trong nghiên cứu của chúng tôi tỷ lệ điều
dưỡng chăm sóc trên 8 bệnh nhân trong 1 ngày
chiếm tỷ lệ khá cao với 43,8% (35/80).
Thực hành về phòng ngừa nhiễm trùng vết
mổ
Nghiên cứu quan sát 80 điều dưỡng thực
hành liên quan đến phòng ngừa nhiễm trùng vết
mổ với 3 yếu tố: rửa tay khi chăm sóc vết mổ,
đảm bảo vô khuẩn khi chăm sóc vết mổ và giáo
dục sức khỏe cho bệnh nhân/thân nhân bệnh
nhân về chăm sóc vết mổ thích hợp. Kết quả
nghiên cứu cho thấy có 61,3% (49/80) điều
dưỡng có rửa tay khi chăm sóc vết mổ, 71,3%
(57/80) điều dưỡng chăm sóc vết mổ đảm bảo vô
khuẩn và 68,3% (55/80) điều dưỡng có thực hiện
giáo dục sức khỏe cho bệnh nhân/thân nhân
bệnh nhân về chăm sóc vết mổ thích hợp. Tỷ lệ
điều dưỡng có thực hành đúng về phòng ngừa
nhiễm trùng vết mổ là 63,8% (51/80).
Tỷ lệ tuân thủ rửa tay cao hơn trong nghiên
cứu của Mai Ngọc Xuân(4) thực hiện tại bệnh
viện nhi đồng 2 năm 2010 là 60,4% và nghiên
cứu của Võ Văn Tân năm 2010(9) là 56,7%. Trong
nghiên cứu của chúng tôi, tỷ lệ điều dưỡng tuân
thủ quy trình rửa tay thường qui là 75% cao hơn
15 lần so với nghiên cứu của Võ Văn Tân năm
2010(9) là 5% cùng thực hiện tại bệnh viện đa
khoa Tiền Giang cho thấy có sự cải thiện rõ rệt
về việc tuân thủ rửa tay theo quy trình chuẩn.
Có 71,3% điều dưỡng trong nghiên cứu của
chúng tôi được quan sát thực hiện đảm bảo vô
khuẩn khi thay băng vết mổ. Theo Humaun(3), tỷ
lệ điều dưỡng tham gia nghiên cứu trả lời có
đảm bảo vô khuẩn khi chăm sóc vết mổ cho
bệnh nhân là 87,5%, tỷ lệ này cao hơn so với
nghiên cứu của chúng tôi.
Kết quả quan sát thực hành cho thấy có
68,3% (55/80) điều dưỡng có thực hiện giáo dục
sức khỏe cho bệnh nhân/thân nhân bệnh nhân
sau mổ về chăm sóc vết mổ thích hợp. Tỷ lệ này
thấp hơn so với nghiên cứu của Humaun(3) là có
94,2% điều dưỡng được khảo sát trả lời có thực
hiện giáo dục sức khỏe cho bệnh nhân/thân
nhân bệnh nhân sau mổ.
Các yếu tố liên quan đến kiến thức và thực
hành về phòng ngừa nhiễm trùng vết mổ
Kết quả nghiên cứu của chúng tôi cho thấy
không có mối liên quan giữa giới, khoa/phòng
đang công tác với kiến thức về phòng ngừa
nhiễm trùng vết mổ. Cũng như không tìm thấy
mối liên quan giữa thâm niên công tác, số bệnh
nhân/ngày với kiến thức.
Kết quả phân tích cho thấy có sự khác biệt về
tỷ lệ điều dưỡng có kiến thức đúng về phòng
ngừa nhiễm trùng vết mổ giữa nhóm điều
dưỡng có trình độ chuyên môn là trung cấp và
nhóm có trình độ chuyên môn là cao đẳng/đại
Nghiên cứu Y học Y Học TP. Hồ Chí Minh * Tập 18 * Phụ bản của Số 5 * 2014
Chuyên Đề Điều Dưỡng Kỹ Thuật Y Học 134
học, điều dưỡng có trình độ chuyên môn cao
hơn sẽ có kiến thức về phòng ngừa NTVM tốt
hơn: 83,3% (20/24) điều dưỡng có trình độ
chuyên môn là cao đẳng có kiến thức đúng về
phòng ngừa nhiễm trùng vết mổ, trong khi đó tỷ
lệ điều dưỡng có trình độ chuyên môn là trung
cấp có kiến thức đúng là 50% (28/56) (p = 0,005).
Sự khác biệt về thực hành theo đặc điểm
chung của điều dưỡng
Trong nghiên cứu của chúng tôi kết quả
khảo sát thực hành trên mẫu nghiên cứu gồm 80
điều dưỡng cho thấy có mối liên quan giữa thực
hành phòng ngừa NTVM với số bệnh nhân điều
dưỡng chăm sóc trong 1 ngày (p = 0,009): nhóm
chăm sóc ít hơn hoặc bằng 8 BN/ngày có tỷ lệ
thực hành đúng là 77,8% (35/45), nhóm chăm sóc
hơn 8 đến 15 BN/ngày là 46,4% (13/28) và nhóm
chăm sóc hơn 15 BN/ngày là 42,9% (3/7). Ngoài
ra các đặc điểm như giới, trình độ chuyên môn,
khoa/phòng công tác và thâm niên công tác
không có mối liên quan với thực hành về phòng
ngừa NTVM của điều dưỡng (p>0,05).
Liên quan giữa kiến thức và thực hành về
phòng ngừa nhiễm trùng vết mổ
Trong nghiên cứu của chúng tôi, điều dưỡng
có kiến thức đúng có tỷ lệ đảm bảo vô khuẩn khi
chăm sóc vết mổ là 51,4% (35/57) thấp hơn điều
dưỡng có kiến thức không đúng là 56,52%
(13/23). Không tìm thấy mối liên quan giữa thực
hành đảm bảo vô khuẩn với kiến thức về phòng
ngừa NTVM của điều dưỡng (p>0,05).
Nhóm điều dưỡng có kiến thức đúng về
phòng ngừa NTVM có tỷ lệ thực hiện giáo dục
sức khỏe cho bệnh nhân/thân nhân bệnh nhân là
60% (33/55) tương đương với nhóm điều dưỡng
có kiến thức không đúng là 60% (15/25).
Kết quả nghiên cứu của chúng tôi cho thấy
tỷ lệ điều dưỡng có thực hành đúng về phòng
ngừa NTVM ở nhóm có kiến thức đúng 64,7%
(33/51) cao hơn ở nhóm có kiến thức không đúng
là 51,7% (15/29). Tuy nhiên sự khác biệt này
không có ý nghĩa thống kê, không có mối liên
quan giữa kiến thức với thực hành về phòng
ngừa NTVM của điều dưỡng (p>0,05). Kết quả
này phù hợp với kết quả nghiên cứu của
Humaun năm 2010(3).
KẾT LUẬN
Tỷ lệ điều dưỡng có kiến thức đúng về
phòng ngừa nhiễm trùng vết mổ là 60%. Tỷ lệ
điều dưỡng có thực hành đúng về phòng ngừa
nhiễm trùng vết mổ là 63,8% .
Các yếu tố liên quan đến kiến thức và thực
hành đúng về phòng ngừa nhiễm trùng vết mổ.
Điều dưỡng có trình độ chuyên môn cao hơn
như cao đẳng/đại học sẽ có kiến thức về phòng
ngừa nhiễm trùng vết mổ tốt hơn so với điều
dưỡng có trình độ chuyên môn là trung cấp (p =
0,005).
Số bệnh nhân điều dưỡng chăm ≤ 8 BN/ngày
có tỷ lệ thực hành đúng là 77,8% cao hơn so với
nhóm chăm sóc > 8 đến 15 BN/ngày là 46,4%; và
nhóm chăm sóc > 15 BN/ngày là 42,9% (p =
0,009).
KIẾN NGHỊ
Qua kết quả nghiên cứu, chúng tôi có một số
kiến nghị nhằm góp phần cải thiện hiệu quả
chăm sóc của điều dưỡng về phòng ngừa nhiễm
trùng vết mổ đối với bệnh nhân như sau
‐ Tổ chức hoặc tạo điều kiện cho điều dưỡng
tham gia các khóa huấn luyện, hội thảo khoa học
chuyên nghành điều dưỡng liên quan đến chăm
sóc và kiểm soát NTVM là rất cần thiết và nên
được duy trì thường xuyên để giúp điều dưỡng
có thể cập nhật kiến thức, ứng dụng lâm sàng
mới dựa trên bằng chứng mới và củng cố lại
những kiến thức, kỹ năng thực hành chuẩn đã
được học/tập huấn trước đó. Đồng thời tạo điều
kiện để điều dưỡng học tập nâng cao trình độ
chuyên môn tại các cơ sở đào tạo nhân lực y tế
trong và ngoài tỉnh.
‐ Tăng cường tổ chức kiểm tra giám sát
thường xuyên hơn về công tác chuyên môn khi
điều dưỡng thực hiện chăm sóc bệnh nhân.
‐ Tạo thuận lợi để tăng cường tuân thủ rửa
tay cũng rất quan trọng, cụ thể là:
Y Học TP. Hồ Chí Minh * Tập 18 * Phụ bản của Số 5 * 2014 Nghiên cứu Y học
Chuyên Đề Điều Dưỡng Kỹ Thuật Y Học 135
+ Cung cấp đầy đủ phương tiện rửa tay: xà
phòng, khăn lau tay, cồn sát khuẩn...
+ Vị trí rửa tay thuận tiện cho thao tác chăm
sóc: bồn rửa tay trong buồng bệnh, buồng cách
ly, buồng làm thủ thuật, ... Chai chứa dung dịch
sát khuẩn tay trên xe tiêm chích, đầu giường
phòng cấp cứu, phòng bệnh nặng,...
‐ Tuyên truyền và giáo dục tầm quan trọng
của rửa tay; Phát động phong trào rửa tay trong
toàn thể NVYT.
Tăng cường thực hiện giáo dục sức khỏe cho
bệnh nhân/thân nhân bệnh nhân về các vấn đề
liên quan đến tự chăm sóc để phòng ngừa nhiễm
trùng vết mổ.
TÀI LIỆU THAM KHẢO
1. Amenu D, Balachew T, Araya F (2011). “Surgical site infection
rate and risk factors among obstetric cases of Jimma
university spacialized hospital, southwest Ethiopia”. Ethiop J
Health Sci, Ethiopia, 21(2): 91 – 100.
2. Graf K, Sohr D, Haverich A, Kuhn C, Chaberny IF (2009).
“Decrease of deep sternal surgical site infection rates after
cardiac surgery by a comprehensive infection control
program”. Interact Cardiovasc Thorac Surg, 9(2): 282‐6.
3. Humaun KS (2010). “Nurses’ knowledge and practice
regarding prevention of surgical site infection in Bangladesh”.
Bangladesh.
4. Mai Ngọc Xuân (2010) “Khảo sát thái độ và sự tuân thủ rửa
tay của các bác sĩ và điều dưỡng tại các khoa trọng điểm Bệnh
viện Nhi đồng 2 năm 2010”. Tạp chí Y học TP. Hồ Chí Minh, TP
Hồ Chí Minh, tập 14 (4), tr.218 – 226.
5. Mangram A J (1999). Guidelines for prevention of Surgical site
infections. Center for Desease Control and Prevention, USA,
pp. 247‐278.
6. McCarthy G (2012). ʺNurseʹs knowledge and competence in
wound managementʺ. Wound UK. 8, tr. 37 – 47.
7. Nguyễn Quốc Anh, Nguyễn Việt Hùng, Phạm Ngọc Trường
(2012). “Tỷ lệ mới mắc và yếu tố nguy cơ nhiễm khuẩn vết
mổ tại một số bệnh viện của Việt Nam, 2009‐2010”. Tạp chí y
học thực hành, Hà Nội, số 7.
8. Ruiz Tovar J, Badia JM (2014). “Prevention of surgical site
infection in abdominal surgery. A critical review of the
evidence”. Cir Esp, 92(4)L 223‐31.
9. Võ Văn Tân (2010). “Liên quan giữa kiến thức và hành vi của
Điều dưỡng về kiểm soát nhiễm trùng bệnh viện”. Tạp chí Y
học TP. Hồ Chí Minh, TP Hồ Chí Minh, tập 14 (4), tr. 214 – 220.
Ngày nhận bài báo: 11/9/2014
Ngày phản biện nhận xét bài báo: 30/9/2014
Ngày bài báo được đăng: 20/10/2014
Các file đính kèm theo tài liệu này:
- kien_thuc_va_thuc_hanh_cua_dieu_duong_ve_phong_ngua_nhiem_tr.pdf