TÊN ĐỀ TÀI:
NGHIÊN CỨU ỨNG DỤNG PHưƠNG PHÁP ĐIỀU KHIỂN HIỆN ĐẠI ĐỂ NÂNG CAO CHẤT LưỢNG ĐIỀU KHIỂN QUÁ TRÌNH GIA NHIỆT
Chuyên ngành : TỰ ĐỘNG HÓA
LUẬN VĂN THẠC SỸ KỸ THUẬT
Lời nói đầu
Điều khiển quá trình là một lĩnh vực quan trọng của kĩ thuật điều khiển
trong các ngành công nghiệp năng lượng và hóa chất( gọi chung là công nghiệp
chế biến, process industry).Nội dung của lĩnh vực điều khiển quá trình kết nối
chặt chẽ nền tảng của lý thuyết diều khiển tự động với các bài toán của quá trình
công nghệ. Phạm vi đề cập cụ thể ở đây là các bài toán mô hình hóa, phân tích,
thiết kế và thực thi hệ thống điều khiển cho các đối tượng là quá trình công nghệ.
Điều khiển quá trình không phải là một lĩnh vực mới nhưng luôn chiếm vị
trí quan trọng hàng đầu trong tự động hóa công nghiệp.Khác với những nghàng
công nghiệp chế tạo, ngày nay bất cứ một nhà máy xi măng, một nhà máy điện
hay một nhà máy lọc dầu nào cũng không thể vận hành được nếu thiếu hệ thống
điều khiển tự động. Quá trình toàn cầu hóa gần đây tạo ra nhiều thị trường tiêu
dùng mới, đồng thời gia tăng sự cạnh tranh mạnh mẽ giữa nhiều tập đoàn sản
xuất. Các doanh nghiệp buộc phải nâng cao mức độ tự động hóa dây chuyền sản
xuất để tăng năng suất, chất lượng sản phẩm và hạ giá thành sản xuất. Sức ép
giảm sử dụng nguyên liệu thô (yêu cầu tái chế), giảm tiêu thụ nhiên liệu và khả
năng thích ứng nhanh với yêu cầu thị trường buộc các kĩ sư phải đưa ra những
thiết kế quá trình công nghệ mới thích hợp hơn, nhưng đồng thời cũng đặt ra
những yêu cầu cao hơn cho hệ thống điều khiển tự động và cho những người kĩ
sư thiết kế điều khiển. nhìn từ một góc độ khác, những tiến bộ về công nghệ thiết
bị điều khiển( DCS, PLC/HMI, IPC, bus trường, .) ngày càng tạo điều kiện
thuận lợi hơn cho việc cài đặt các sách lược và thuật toán điều khiển tiên
tiến.một điều đáng nói là trong khi công nghệ sản xuất hoặc công nghệ thiết bị
điều khiển có thể lạc hậu chỉ sau 10-15năm, cơ sở phương pháp luận cho thiết kế
hệ thống điều khiển quá trình vẫn giữ nguyên giá trị sau hàng nửa thế kỉ-tất
nhiên được bổ sung và phát triển trên một tầm cao mới Vì vậy việc nghiên cứu
ứng dụng phương pháp điều khiển hiện đại để điều khiển quá trình gia nhiệt là
một vấn đề hết sức quan trọng và cấp thiết.
Do vậy, tôi chọn đề tài: "Nghiên cứu ứng dụng phương pháp điều khiển
hiện đaị để nâng cao chất lượng điều khiển quá trình gia nhiệt " với mục đích
nghiên cứu như sau:
1. Nghiên cứu các phương pháp điều khiển cơ bản và hiện đại điều khiển
quá trình gia nhiệt
2. Nghiên cứu ứng dụng điều khiển mờ cho hệ điều khiển nhiệt độ và lưu
tốc bồn nước
Từ đó, đề tài tập trung nghiên cứu các vấn đề chính, được chia thành 3
chương như sau:
Chương 1. Mở đầu
Chương này nghiên cứu các kiến thức chung về điều khiển quá trình, cấu
trúc cơ bản của hệ thống điều khiển quá trình, các thiết bị trong hệ thống điều
khiển quá trình
Chương 2:Tổng quan về phương pháp điều khiên hiện đại điều khiển
quá trình
Chương này nghiên cứu các phương pháp điều khiển cơ bản và hiện đại,
phân tích thế mạnh của nó từ đó lựa chọn phương pháp điều khiển cho quá trình
gia nhiệt
Chương 3 Áp dụng phương pháp điều khiển hiện đại cho quá trình
gia nhiệt
Chương này nghiên cứu tổng hợp bộ điều khiển mờ cho đối tượng cụ thể là
nhiệt độ và lưu tốc bồn nước.
Chương 4 Mô phỏng hệ thống
Mô phỏng bằng Matlap . Phân tích các kết quả đạt được, đưa ra các kết luận
MỤC LỤC
Mục lục 1
Danh mục các hình vẽ và đồ thị .3
Mở đầu .5
Chương1: Mở đầu .10
1.1 Giới thiệu chung .10
1.1.1. Điều khiển quá trình .10
1.1.2 Các tính chất của hệ điều khiển quá trình .11
1.2 Cấu trúc cơ bản của hệ điều khiển quá trình .15
1.2.1. Cơ cấu chấp hành .15
1.2.2. Các cảm biến: .18
1.2.3. Các cảm biến áp lực: .22
1.3.Đặc điểm Điều khiển quá trình gia nhiệt .22
1.4.Kết luận .23
Chương 2 : Tổng quan về phương pháp điều khiên hiện đại điều khiển quá
trình .24
2.1 .Đặt vấn đề .24
2.2. Các phương pháp điều khiển cơ bản 24
2.2.1 Phương pháp điều khiển truyền thẳng .24
2.2.2 Phương pháp điều khiển phản hồi .31
2.2.3. Phương pháp điều khiển tỉ lệ .41
1.2.4 Phương pháp điều khiển tầng .47
2.2.5 Phương pháp điều khiển suy diÔn 50
2.2.6 Phương pháp điều khiển lựa chọn .51
2.2.7 Phương pháp điều khiển . . . . 52
2.3 Các phương pháp điều khiển hiện đại .53
2.3.1 Phương pháp điều khiển thích nghi .53
2.3.1.1Khái niệm chung của hệ thống điều khiển thích nghi . . .53
2.3.1.2 điều khiển thích nghi trực tiếp và gián tiếp . . .55
2.3.1.3 Hệ thống điều khiển thích nghi tự chỉnh . . 59
2.3.2 Phương pháp điều khiển mờ 61
2.3.2.1Sơ đồ khối của bộ điều khiển mờ .62
2.3.2.2. Bộ điều khiển mờ tĩnh .64
2.3.2.3. Bộ điều khiển mờ động .64
2.3.2.4. Hệ điều khiển mờ lai F-PID 67
2.4. kết luận .69
Chương 3 : Áp dụng phương pháp điều khiển hiện đại cho quá trình gia
nhiệt 71
Đặt vấn đề .71
3.1Đối tượng 71
3.2 Thiết kế sơ đồ điều khiển hệ thống .72
Chương 4. Mô phỏng hệ thống 86
Kết luận 89
Tài liệu tham khảo .90
95 trang |
Chia sẻ: maiphuongtl | Lượt xem: 6139 | Lượt tải: 1
Bạn đang xem trước 20 trang tài liệu Luận văn Nghiên cứu ứng dụng phương pháp điều khiển hiện đại để nâng cao chất lượng điều khiển quá trình gia nhiệt, để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
ng, hầu hết các loại hệ thống điều khiển quá trình đều sử dụng cấu trúc điều
khiển tầng. Trong rất nhiều trường hợp, cấu trúc điều khiển tầng cũng cho phép
kết hợp nhiều sách lược điều khiển khác nhau, ví dụ kết hợp điều khiển phản hồi
và điều khiển tỉ lệ .
2.2.4.2 Hai cấu trúc điều khiển tầng.
Một cấu trúc điều khiển tầng có thể bao gồm hai hoặc nhiều vòng điều
khiển, trong đó có ít nhất một vòng điều khiển phản hồi. Hai cấu trúc cơ bản
được minh họa trên hình 2-12. Trong tất bất cứ trường hợp nào, bộ điều khiển
thứ cấp cũng phải nhanh hơn nhiều so với bộ điều khiển sơ cấp.
Cấu trúc thứ nhất( cấu trúc nối tiếp) được biết đến nhiều hơn trong thực tế,
vì thế còn được gọi là cấu trúc truyền thống. Ở đây ta có hai giá trị đo phản hồi
về hai bộ điều khiển, nhưng chỉ có một biến điều khiển (u2). Tuy nhiên, bậc tự
do của hệ thống không hề tăng lên, nên hai bộ điều khiển không hoàn toàn độc
lập với nhau. Đầu ra u1 của bộ điều khiển sơ cấp đóng vai trò là giá trị đặt cho bộ
điều khiển thứ cấp. Nguyên lý làm việc của cấu trúc này như sau. Giả sử có
nhiễu tác động lên quá trình và ảnh hưởng của nó có thể nhận biết nhanh hơn
qua một biến đo khác (y2), bộ điều khiển thứ cấp sẽ có tác dụng loại trừ hoặc ít
ra là giảm đáng kể ảnh hưởng của nó tới biến cần được điều khiển thực y1.
LuËn v¨n th¹c sü kü thuËt
51 Dương Mạnh Hoà
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
Bé ®iÒu khiÓn
s¬ cÊp
Bé ®iÒu khiÓn
thø cÊp
a) CÊu tróc nèi tiÕp (truyÒn thèng )
Qu¸ tr×nh
u1
-
2
1
r
-
y2
H×nh 2-12 Hai cÊu tróc ®iÒu khiÓn tÇng
Bé ®iÒu khiÓn
s¬ cÊp
Bé ®iÒu khiÓn
thø cÊp
ru2
-
r
-
Qu¸ tr×nh
u1
u2
b) CÊu tróc song song khèng chÕ ®Çu vµo
Bộ điều khiển sơ cấp có chức năng đáp ứng với giá trị đặt thay đổi và loại
trừ ảnh hưởng của những nguồn nhiễu còn lại, nhằm duy trì biến cần điều khiển
y1 tại giá trị đặt r. Nói một cách khác, vòng điều khiển ngoài có nhiệm vụ phản
ứng vói mệnh lệnh phía trên ( giá trị đặt) và với nhiễu mang tính toàn cục, còn
vòng điều khiển trong có trách nhiệm với nhiễu cục bộ.
Cấu trúc thứ hai ( cấu trúc song song) có mục đích khống chế giá trị biến
điều khiển thứ cấp ( u2) tại một giá trị đặt ru2. Ở đây ta có hai biến điều khiển,
nhưng chỉ có một biến được tự do. Như vậy một bậc tự do của hệ thống sẽ được
lợi dụng phục vụ mục đích khác, ví dụ tối ưu hóa điều khiển. Bộ điều khiển thứ
cấp có vai trò chủ yếu trong việc duy trì biến cần điều khiển y bám nhanh giá trị
đặt, song tín hiệu ra của nó (u2) lại được coi là biến cần điều khiển của bộ điều
khiển sơ cấp. Như vậy, nhiệm vụ của bộ điều khiển sơ cấp là can thiệp sao cho
biến điều khiển u2 được duy trì gần với giá trị đặt ru2. Tất nhiên biến điều khiển
LuËn v¨n th¹c sü kü thuËt
52 Dương Mạnh Hoà
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
thứ nhất u1 cũng ảnh hưởng tới đầu ra y, nhưng chậm hơn. Giả sử chi phí điều
khiển cho kênh thứ nhất rẻ hơn chi phí cho kênh điều khiển thứ hai, thì giải pháp
điều khiển này cho phép hạn chế đến mức tối thiểu chi phí điều khiển ở kênh thứ
hai, trong khi vẫn đảm bảo tốt yêu cầu chất lượng. Trong trường hợp này giá trị
đặt ru2 cần để thấp như có thể ( ví dụ 5% hay 10%) cũng chính vì vậy cấu trúc
song song còn được gọi là khống chế đầu vào.
2.2.5 Điều khiển suy diễn
Trong nhiều bài toán, biến cần điều khiển chưa chắc đã dễ điều khiển trực
tiếp bởi một trong các lý do:
Quan hệ giữa biến điều khiển và biến cần điều khiển có tính phi tuyến
mạnh.
Phép đo biến cần điều khiển không chính xác hoặc rất chậm so với động
học của quá trình( hoặc so với một phần nào đó của quá trình)
Bản thân động học của trình rất chậm, ảnh hưởng của nhiễu chậm được
phản ánh trong biến cần điều khiển.
Một số vấn đề trên có thể được khắc phục với các sách lược bù nhiễu,
điều khiển tỉ lệ và điều khiển tầng như đã đề cập. Một số sách lược khác được sử
dụng khá rộng rãi trong các hệ thống điều khiển quá trình có tên là điều khiển
duy diễn (inferential control,computed variable control). Điều khiển suy diễn
dựa trên một trong hai phương pháp:
Sử dụng một mô hình toán học hoặc một mô hình suy diễn để tính
toán, suy diễn giá trị biến cần điều khiển từ một số đại lượng đo khác. Khâu tính
toán, suy diễn này còn gọi là cảm biến mềm ( soft sensor).
Lựa chọn một biến trung gian dễ điều khiển hơn có quan hệ mật thiết
với biến cần điều khiển , sao cho từ giá trị biến trung gian này ta có thể suy ra
giá trị gần đúng của biến cần điều khiển.
LuËn v¨n th¹c sü kü thuËt
53 Dương Mạnh Hoà
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
.
2.2.6. Điều khiển lựa chọn
Đối với các bài toán điều khiển thông thường, để dễ điều khiển được biến
ra ta phải có khả năng can thiệp ít nhất vào 1 biến vào. Tuy nhiên vì nhiều lý do
khác nhau mà trong một số trường hợp số biến cần điều khiển vượt quá số biến
điều khiển có sẵn. Một hệ có số biến điều khiển ít hơn số biến cần điều khiển
được gọi là hệ hụt cơ cấu chấp hành (underactuated system ). Khả năng điều
khiển được của một hệ hụt cơ cấu chấp hành rất bị hạn chế bởi 1 biến điều khiển
không thể can thiệp một cách độc lập với nhiều biến ra cung một lúc. Một giải
pháp thông dụng trong các hệ thống điều khiển quá trình là lựa chọn đầu ra quan
trọng nhất tùy theo tình huốn để chia sẻ sử dụng biến điều khiển một cách hợp
lý. Để có thể thiết kế các sách lược điều khiển đơn biến ta có thể sử dụng các
khâu chon tín hiệu. Một khâu chọn tín hiệu là một thiết bị hoặc một khối phần
mềm có chức năng lựa chọn mức thấp nhất, cao nhất hoặc trung bình từ 2 hoặc
nhiều tín hiệu. Cách sách lược điều khiển có sử dụng khâu chọn tín hiệu được
gọi là điều khiển lựa chọn ( selective control ). Điều khiển lựa chọn được ứng
dụng chủ yếu với mục đích an toàn hệ thống , ví dụ cảnh giới các trường hợp vi
phạm điều kiện dàng buộc trong vận hành hệ thống hoặc điều khiển an toàn cho
thiết bị, điều khiển tự động khởi động và dừng bảo vệ các lỗi thiết bị , dụng cụ
và lựa chọn các giá trị tối ưu.
Tùy theo đặc thù của bài toán cũng như chức năng của khâu chọn tín hiệu
ta phân biệt 2 dạng điều khiển lựa chọn sau đây
* điều khiển lấn át (override control ): hệ thống có 2 hoặc nhiều vòng
điều khiển tương ứng với hai hoặc nhiều biến cần điều khiển nhưng chỉ có một
biến điều khiển( một thiết bị chấp hành). Hai hoặc nhiều bộ điều khiển cùng hoạt
động nhưng chỉ đầu ra của một bộ điều khiển được lựa chọn đưa tói thiết bị chấp
hành.
LuËn v¨n th¹c sü kü thuËt
54 Dương Mạnh Hoà
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
* điều khiển giới hạn (limiting control, constraint control) : hệ thống chỉ
có một bộ điều khiển nhưng hai hoặc nhiều biến cần điều khiển. Khâu chọn tín
hiệu quyết định đầu vào cho bộ điều khiển phụ thuộc vào các giá trị đo được ( ví
dụ chọn giá trị nhỏ nhất hoặc lớn nhất).
2.2.7 Điều khiển lấn át
Điều khiển lấn át là một dạng đặc biệt của điều khiển lựa chọn trong đó
một bộ điều khiển có thể dành quyền can thiệp vào biến điều khiển của một bộ
điều khiển khác có nguy cơ xảy ra tình trạng vượt ngưỡng cũng như vi phạm các
điều kiện ràng buộc của quá trình hoặc thiết bị. Việc chuyển tiếp giữa các vòng
điều khiển được thực hiện một cách trơn tru, không ảnh hưởng đánh kể tới quá
trình.
Hai biến cần điều khiển là mức và áp suất trong nồi hơi hai biến cần điều
khiển là mức và áp suất trong nồi hơi nhưng chỉ có một van điều khiển tương
ứng với một biến điều khiển là lưu lượng hơi ra. Trong điều kiện làm việc bình
thường áp suất là biến được điều khiển bởi nó liên quan hệ trọng tới năng suất
của quá trình. Nhưng khi giá trị mức xuống thấp dưới một ngưỡng an toàn tín
hiệu ra từ bộ điều khiển mức LC sẽ lấn át bộ điều khiển áp suất PC bởi khâu lựa
chọ tín hiệu nhỏ hơn, giúp đóng bơt van ra và qua đó là mức trong nồi tăng lại.
Khi giá trị mức trở lại bình thường khâu lựa chọn tín hiệu lại có tác dụng làm
cho bộ điều khiển áp suất PC trở thành lấn át và đưa hệ thống về chế độ điều
khiển bình thường.
Khác với khóa linh động an toàn điều khiển lấn át không thực hiện biện
pháp dừng khẩn cấp mà tiếp tục duy trì hoạt động của hệ thống có thể ở mức
kém hơn bình thường ( về chất lượng hoặc hiệu quả kinh tế ). Có thể kể ra một
vài ứng dụng phổ biến của điều khiển lấn át như :
LuËn v¨n th¹c sü kü thuËt
55 Dương Mạnh Hoà
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
Tránh tình trạng tràn trong một tháp trưng luyện bằng cách hạn chế
lưu lượng hơi cấp nhiệt hoặc lưu lượng cấp liệu
Phòng ngừa tình trạng mức quá cao hoặc quá thâp trong một bình
bằng cách giành quyền can thiệp mạnh vào các van xả hoặc van cấp.
Phòng tránh áp suất hoặc nhiệt độ quá cao trong một thiết bị phản
ứng bàn cách giảm lượng nhiệt cấp.
Giảm lượng nhiên liệu cấp cho một buồng đốt nhằm tránh tình trạng
hàm lượng ôxy quá thấp trong khí thải.
Tránh trường hợp áp suất quá cao trong một đường ống ( hơi nước
hoặc khí) bằng cách mở van trên đường tránh( by-pass).
Một ví dụ ứng dụng khác của sách lược điều khiển lấn át là điều khiển
áp suất trong các đường ống dẫn nước, dầu hoặc gas. Đối với các hệ thống ống
dẫn đường dài, người ta phải lắp bơm tăng áp tại các vị trí nhất định theo tính
toán.
Tóm lại, qua nghiên cứu một số các phương pháp điều khiển cơ bản ta
nhận thấy các phương pháp này bước đầu đã thực hiện được mục đích song chất
lượng thì chưa cao ví dụ như thời gian tác động , độ chính xác chưa đảm bảo . để
giải quyết vấn đề này ta cần nghiên cứu các phương pháp điều khiển hiện đại
hơn lấy nền tảng là các phương pháp điều khiển cơ bản.
2.3 Các phương pháp điều khiển hiện đại cho điều khiển quá trình
Đặt vấn đề: Có nhiều phương pháp điều khiển quá trình gia nhiệt song với
đặc điểm , tính chất của quá trinh gia nhiệt thì phương pháp điều khiển thích
nghi và phương pháp điều khiển mờ là thích hợp do vậy trong các phương pháp
điều khiển hiện đại cho điều khiển quá trình gia nhiệt em lựa chọn nghiên cứu
phương pháp điều khiển thích nghi và phương pháp điều khiển mờ
LuËn v¨n th¹c sü kü thuËt
56 Dương Mạnh Hoà
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
2.3.1. Phương pháp điều khiển thích nghi.
2.3.1.1Khái niệm chung của hệ thống điều khiển thích nghi.
Một hệ thống thích nghi là một hệ thống có khả năng thay đổi cách đáp
ứng của nó đối với sự biến đổi động học của hệ thống và đặc tính của nhiễu.
Trong lĩnh vực điều khiển tự động ta nghiên cứu các bộ điều khiển thích nghi là
các bộ điều khiển có các tham số và cấu trúc có thể điều chỉnh và một cơ chế để
điều chỉnh các tham số và cấu trúc.
Các hệ điều chỉnh tự động trong quá trình làm việc thường bị thay đổi
tham số và cấu trúc, đặc biệt trong hệ thống truyền động điện như: mạch từ máy
điện bị bão hoà, điện trở của máy thay đổi theo nhiệt độ làm việc, đặc tính của
bộ biến đổi điện tử công suất bị thay đổi…..Thông thường thì hệ thống có cấu
trúc và tham số đã được chỉnh định theo tiêu chuẩn tối ưu nào đố tại giá trị xác
định của hệ nhưng vẫn không đảm bảo rằng hệ luôn ổn định khi tham số, cấu
trúc của hệ bị thay đổi. Với các hệ thống điều chỉnh tự động yêu cầu chất lượng
cao cần phảI có mạch điều chỉnh thích nghi với cấu trúc. Tham số có thể thay
đổi đáp ứng theo sự biến thiên của hệ thống để đảm bảo yêu cầu chất lượng của
hệ. Hệ điều chỉnh thích nghi là một hệ phi tuyến do cơ cấu điều chỉnh tham số
của bộ điều chỉnh , do đó hệ điều chỉnh thích nghi thường có cấu trúc đặc biệt.
Hệ thống điều chỉnh thích nghi thường có hai mạch vòng. Một mạch vòng
phản hồi thông thường bao gồm bộ điều khiển và đối tượng điều khiển . Mạch
vòng thứ hai là mạch vòng điều chỉnh tham số. Sơ đồ khối của hệ thống thích
nghi nói chung như hình 2.13.
Hệ thống điều chỉnh, theo yêu cầu nào đó, thì với các đại lượng vào phải
cho được các đại lượng ra mong muốn. Nhưng do nhiều yếu tố ảnh hưởng như
nhiễu, các đại lượng vào quá lớn hay không biết trước, do đó để đạt được theo
chỉ tiêu yêu cầu, hệ thống phải được tự động thích nghi bù sai số. Khâu cơ cấu
thích nghi tạo ra tín hiệu thích nghi đó bằng tín hiệu từ khâu so sánh. Các chỉ
tiêu chất lượng theo yêu cầu được đặt trước IP*, cho vào khâu so sánh với
những giá trị đã được đo lường và tính toán theo các thông số thực trạng của hệ
thống điều chỉnh ( các tín hiệu của đại lượng vào, đại lượng ra và các nhiễu có
thể khảo sát được ).
Qua cơ cấu thích nghi, mạch vòng thích nghi sẽ điều khiển thông số của
hệ thống điều chỉnh, hoặc điều chỉnh các đầu vào sao cho thích hợp để sai lệch
giữa tiêu chuẩn đặt trước IP* và tiêu chuẩn IP ( Index of Performance ) nhỏ
LuËn v¨n th¹c sü kü thuËt
57 Dương Mạnh Hoà
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
nhất. Hệ thống được thiết kế như trên cho phép chấp nhận những nhiễu tác
động vào hệ thống điêu chỉnh trong một giảI nào đó, ta gọi là hệ “thích nghi”.
Hình 2.13 sơ đồ khối hệ thống điều khiển thích nghi.
Với những biến thiên thống số – cấu trúc của hệ thống gồm ba khâu cơ
bản: khâu đo lường theo tiêu chuẩn IP định trước.khâu so sánh, cơ cấu thích
nghi.
Các chỉ tiêu IP có thể là: các chỉ số tĩnh, các chỉ số động, các chỉ số của
các thông số, hàm của các biến thông số và các tín hiệu vào.
Cơ cấu thích nghi có thể là: Thích nghi thông số, tổng hợp tín hiệu bổ
xung.
Chiến thuật thích nghi có thể là: tiền định, ngẫu nhiên hay tự học.
Hệ thống cần điểu khiển sẽ được điều khiển thích nghi ổn định theo thông
số nào đó, cho dù tín hiệu vào là không biết trước hay là quá lớn. Về cấu trúc hệ
thống điều khiển thích nghi có hai loại chính:
- Cấu trúc điều khiển thích nghi theo mô hình
chuẩn.
- Cấu trúc điều khiển tự chỉnh.
Việc kết hợp giữa các bộ đánh giá thông số làm việc với luật điều khiển
sẽ tạo nên hệ thống điều khiển thích nghi. Để thực hiện sự kết hợp đó có hai
phương pháp:
- Phương pháp điều khiển thích nghi trực tiếp.
LuËn v¨n th¹c sü kü thuËt
58 Dương Mạnh Hoà
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
- Phương pháp điều khiển thích nghi gián tiếp.
2.3.1.2 điều khiển thích nghi trực tiếp và gián tiếp.
Đối với phương pháp điêu khiển thích nghi gián tiếp: Các thông số đối
tuợng được nhận biết ở quá trình làm việc và được sử dụng để tính toán các
thông số bộ điều khiển. ở phương pháp này mô hình đối tượng được xây dung
với véc tơ tham số
*
chưa xác định nào đó. Tại mỗi thời điểm ứng với mỗi tín
hiệu vào u và tín hiệu ra y, bộ đánh giá thông số làm việc sẽ cho giá trị
)(t
ứng
với
*
, biểu diễn dưới dạng
))((
^
tP
được coi như là giá trị đúng của đối
tượng và sử dụng giá trị đó để tính toán các thông số bộ điều khiển
)(tC
nhờ
giải phương trình đại số
))(()( tFtC
. Sơ đồ khối hệ thống điều khiển thích
nghi gián tiếp được trình bày như trên hình 2.8.
Luật điều khiển
))(( tC c
được xây dung ở mỗi thời điểm t phải thoả mãn
được các chỉ tiêu của hệ thống ứng với mô hình đánh giá
))((
^
tP
. Như vậy vấn
đề chính của điều khiển thích nghi gián tiếp là chọn luật điều khiển
)( CC
và
những bộ đánh giá tham số
)(t
, cũng như phương trình đại số
))(()( tFtC
sao cho
))(( tC c
đáp ứng được yêu cầu của mô hình đối tượng điều
khiển
)( *P
với
*
chưa xác định.
Hình 2.14. sơ đồ khối hệ thống điều khiển thích nghi gián tiếp.
LuËn v¨n th¹c sü kü thuËt
59 Dương Mạnh Hoà
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
Đối với phương pháp điều khiển thích nghi trực tiếp: thông số của bộ điều
khiển
)(tc
cần xác định theo yêu cầu về chất lượng của đối tượng điều khiển,
được biểu diễn dưới dạng tham số trong mô hình đối tượng điều khiển. Tại mỗi
thời điểm bộ đánh giá sẽ tính toán trực tiếp
)(tc
từ tín hiệu đầu vào u(t) và đầu
ra u(t) của đối tượng điều khiển. Thông số
)(tc
sẽ được sử dụng để tính toán
các thông số của bộ điều khiển. Như vậy, vấn đề cơ bản của điều khiển thích
nghi trực tiếp là chọn luật điều khiển
))(( tC c
và thuật toán của bộ đánh giá
)(tc
sao cho thoả mãn chất lượng yêu cầu của đối tượng điều khiển. Sơ đồ khối hệ
thống điều khiển thích nghi trực tiếp được trình bày trên hình 2.9.
Từ nguyên lý cơ bản của phương pháp điều khiển thích nghi trực tiếp, có
thể nhận thấy những mô hình đối tượng thích hợp với phương pháp này là hệ
tuyến tính bất biến một đầu vào - một đầu ra ( SISO LTI ) với pha cực tiểu, tức
là tất cả các điểm zero nằm ở mặt phẳng trái ( Re(s) < 0). Trong khi đó, phương
pháp điều khiển thích nghi gián tiếp có thể áp dụng cho cả đối tượng điều khiển
với pha cực tiểu hay pha không cực tiểu.
Hình 2.15: Sơ đồ khối hệ thống điều khiển thích nghi trực tiếp .
LuËn v¨n th¹c sü kü thuËt
60 Dương Mạnh Hoà
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
Hình 2.16: Hệ thống điều khiển thích nghi theo mô hình chuẩn
Hệ thống thích nghi theo mô hình là mô hình trong những hệ điều khiển
thích nghi điển hình. Đó là một hệ thống thích nghi trong đó đặc tính tạo ra
mong muốn được cho bằng mô hình mẫu. Mô hình mẫu sẽ cho tín hiệu đáp ứng
mong muốn như một tín hiệu điều khiển và qua đó cũng xác định đặc tính của
hệ thống. Sơ đồ cấu trúc cơ bản của điều khiển thích nghi theo mô hình chuẩn
được trình bày trên hình ( 2.10 ).
Hệ thống điều khiển gồm bốn khâu chính:
- Khối đối tượng điều khiển chứa các tham số biến đổi trong quá trình
làm việc.
- Mô hình mẫu cho tín hiệu ra biểu diễn tín hiệu ra mong muốn của đối
tượng điều khiển.
- Bộ điều khiển.
- Cơ cấu điều chinh tham số ( cơ cấu thích nghi ).
Hệ thống thích nghi theo mô hình chuẩn như trên bao gồm hai mạch
vòng. Mạch vòng bên trong là mạch vòng phản hồi thông thường gồm bộ điều
khiển và thiết bị được điều khiển. Mạch vòng bên ngoài là mạch vòng thích
nghi điều chỉnh các tham số của bộ điều khiển sao cho sai lệch giữa tín hiệu ra
LuËn v¨n th¹c sü kü thuËt
61 Dương Mạnh Hoà
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
của quá trình và tín hiệu ra của mô hình là nhỏ nhất. Vấn đề cơ bản trong hệ
thống thích nghi theo mô hình chuẩn là việc xác định luật điều chỉnh sao cho đối
với một hệ ổn định thì sai lệch là bằng không tức là khi cấu trúc và tính chất
động học của đối tượng điều khiển thay đổi thì đặc tính vào – ra của hệ cũng
giống như mô hình chuẩn. Cơ cấu thích nghi dựa trên tín hiệu sai lệch giữa tín
hiệu ra chuẩn và tín hiệu ra thực của hệ thống để xác định thông số bộ điều
khiển sao cho hệ thống ổn định và hội tụ.Cơ cấu thích nghi có thể dùng phương
pháp điều khiển thích nghi trực tiếp hoặc gián tiếp để giải quyết bài toán đặt ra.
Luật điều chỉnh tham số trong hệ điều khiển thích nghi theo mô hình
chuẩn thường có dạng:
e
e
dt
d
Trong đó, e = Ym – Y là sai lệch giữa quá trình và mô hình, là tham số
bộ điều khiển. Đại lượng
e
là đạo hàm độ nhạy của sai lệch đối với tham số
.
Luật điều chỉnh đối với tham số này có thể coi như là luật gradient để làm cực
tiểu bình phương sai lệch e2.
2.3.1.3 Hệ thống điều khiển thích nghi tự chỉnh.
Sơ đồ cấu trúc hệ thích nghi tự chỉnh được trình bày trên hình 2.11.
Hệ thống điều khiển thích nghi tự chỉnh là hệ thống có các tham số bộ
điều khiển được tính toán gián tiếp với một luật điều chỉnh dùng kết quả nhận
dạng các tham số của đối tượng và tham số của bộ điều khiển. Hệ thích nghi tự
chỉnh cũng bao gồm hai mạch vòng. Tham số của bộ điều khiển được điều
chỉnh bởi mạch vòng ngoài gồm bộ đánh giá tham số và bộ tính toán. Hệ thống
này có thể xem như một quá trình tự động mô phỏng và tính toán thiết kế trong
đó mô hình của đối tượng và tham số của bộ điều khiển được cập nhật liên tục
tại mỗi khoảng cắt mẫu tức là bộ điều khiển tự động điều chỉnh tham số của nó
sao cho hệ thống đạt được đặc tính mong muốn.
LuËn v¨n th¹c sü kü thuËt
62 Dương Mạnh Hoà
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
Hình 2.17: Hệ thông điều khiển thích nghi tự chỉnh.
Bộ đánh giá thông số có nhiệm vụ đánh giá các tham số của đối tượng và
bộ điều khiển theo thời gian thực, tại mỗi thời điểm bộ đánh giá dựa trên giá trị
đầu ra thực của hệ thống và tín hiệu vào u ở thời điểm trước đó. Tham số đánh
giá được coi như là tham số thực. Bộ điều khiển tạo ra tín hiệu điều khiển u mới
sao cho tín hiệu ra có sai lệch nhỏ nhất so với đặc tính mong muốn, quá trình lặp
đi lặp lại cho đến khi các thông số bộ điều khiển phù hợp với tín hiệu vào – ra
của hệ hống và hệ thống ổn định.
Như vậy hệ thống điều khiển thích nghi tự chỉnh là sự kết hợp bộ điều
khiển với bộ đánh giá - tính toán thông số hệ thống ở trạng thái làm việc. Trong
hệ thống này, quá trình đánh giá tham số tách rời với quá trình thiết kế bộ điều
khiển. Luật thích nghi không phụ thuộc vào việc chọn luật điều khiển.
Trong hệ thống điều khiển thích nghi tự chỉnh có thể sử dụng phương
pháp điều khiển trực tiếp hoặc điều khiển gián tiếp. Đối với điều khiển gián tiếp,
sau khi ước lượng các hông số đối tượng, các thông số bộ điều khiển được tính
toán theo các chỉ tiêu yêu cầu.
LuËn v¨n th¹c sü kü thuËt
63 Dương Mạnh Hoà
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
Còn điều khiển trực tiếp, cần xác định lại các thông số đối tượng dựa trên
thông số bộ điều khiển đồng thời cũng là các giá trị chưa xác định và sau đó sử
dụng các kỹ thuật đánh giá tiêu chuẩn cho các mô hình đó.
Ưu điểm của hệ thống tự chỉnh là thiết kế mềm dẻo và đơn giản hơn song
việc phân tích tính hội tụ của hệ thống lại phức tạp hơn.
2.3.2 Phương pháp điều khiển mờ.
Điểm mạnh cơ bản của điều khiển mờ so với kỹ thuật điều khiển kinh điển
là nó áp dụng rất hiệu quả trong các quá trình chưa được xác định rõ hay không
thể đo đạc chính xác, các quá trình được điều khiển ở điều kiện thiếu thông tin.
Điều khiển mờ đã tích hợp kinh nghiệm của các chuyên gia để điều khiển mà
không cần hiểu biết nhiều về các thông số của hệ thống.
Điều khiển mờ chiếm một vị trí quan trọng trong điều khiển học kỹ thuật
hiện đại, đến nay điều khiển mờ đã là một phương pháp điều khiển nổi bật bởi
tính linh hoạt và đã thu được những kết quả khả quan trong nghiên cứu, ứng
dụng lý thuyết tập mờ, logic mờ và suy luận mờ. Những ý tưởng cơ bản trong hệ
điều khiển logic mờ là tích hợp kiến thức của các chuyên gia trong thao tác vào
các bộ điều khiển trong quà trình điều khiển, quan hệ giữa các đầu vào và đầu ra
của hệ điều khiển logic mờ được thiết lập thông qua việc lựa chọn các luật điều
khiển mờ ( như luật IF - THEN ) trên các biến ngôn ngữ. luật điều khiển IF –
THEN là một cấu trúc điều khiển dạng Nếu – Thì, trong đó có một từ được đặc
trưng bởi các hàm liên thuộc liên tục. Các luật mờ và các thiết bị suy luận mờ là
những công cụ gắn liền với việc sử dụng kinh nghiệm chuyên gia trong việc thiết
kế các bộ điều khiển.
So với các giải pháp kỹ thuật từ trước tới nay được áp dụng để tổng hợp
các hệ thống điều khiển bằng điều khiển mờ có những ưu điểm rõ rệt sau:
- Khối lượng công việc thiết kế giảm di nhiều do không cần sử dụng mô
hình đối tượng trong việc tổng hợp hệ thống.
- Bộ điều khiển mờ để dễ hiểu hơn so với các bộ điều khiển khác ( cả về
kỹ thuật ) và dễ dàng thay đổi..Đối với các bài toán thiết kế có độ phức tạp cao,
giải pháp dùng bộ điều khiển mờ cho phép giảm khối lượng tính toán và giá
thành sản phẩm.
- Trong nhiều trường hợp bộ điều khiển mờ làm việc ổn định hơn, bền
vững hơn khả năng chống nhiễu cao hơn và chất lượng điều khiển cao hơn .
LuËn v¨n th¹c sü kü thuËt
64 Dương Mạnh Hoà
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
Ngày nay, với tốc độ phát triển vượt bậc của tin học và sự tương đối hoàn
thiện của lý thuyết điều khiển đã chắp cánh cho sự phát triển đa dạng và phong
phú của các hệ điều khiển mờ. Tuy nhiên vấn đề tổng hợp được một bộ điều
khiển mờ một cách chặt chẽ và ứng dụng cho một đối tượng cụ thể nhằm nâng
cao chất lượng điều khiển đang là sự quan tâm của nhiều nhà nghiên cứu.
2.3.2.1Sơ đồ khối của bộ điều khiển mờ.
Cấu trúc chung của bộ điều khiển mờ gồm bốn khối: khối mờ hoá, khối
hợp thành, khối kuật mờ và khối giải mờ. ( Hình 2.12 )
Hình 2.18: sơ đồ khối của bộ điều khiển mờ.
Khối luật mờ và khối hợp thành là phần cốt lõi của bộ điều khiển mờ vì
nó có khả năng mô phỏng những suy nghĩ, suy đoán của con người để đạt được
mục tiêu điều khiển mong muốn.
Trong điều khiển logic mờ, kinh nghiệm chuyên gia cùng các kỹ năng, kỹ
xảo đóng vai trò quan trọng trong việc lựa chọn các biến trạng thái và biến điều
khiển. Các biến vào của bộ điều khiển logic mờ thưòng là trạng thái, sai lệch
trạng thái, đạo hàm sai lệch trạng thái, tích phân sai lệch.v.v ..
Số lượng các tập mờ là trọng tâm cần lưu ý khi thiết kế các hệ điều khiển
logic mờ. Trong một miền giá trị ta có thể chọn số tập mờ khác nhau, thông
thường miền giá trị mờ đầu vào được chia thành nhiều tập mờ gối lên nhau.
Thường người ta chia số tập mờ tù 3 đến 9 giá trị, số lượng các tập mờ đầu vào
xác định số lượng lớn nhất các luật điều khiển mờ trong hệ điều khiển logic mờ.
LuËn v¨n th¹c sü kü thuËt
65 Dương Mạnh Hoà
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
Khối hợp thành có nhiệm vụ đưa vào tập mờ đầu vào (trong tập cơ sở U )
và tập các luật mờ( do người thiết kế đặt ra ) để tạo thành tập mờ đầu ra ( trong
tập cơ sở V ). Hay nói cách khác là nhiệm vụ của khối hợp thành là thực hiện
ánh xạ tập mờ đầu vào ( trong U ) thành tập mờ đầu ra ( trong V ) theo các luật
mờ đã có.
Các nguyên lý logic mờ được áp dụng trong khối hợp thành để tổ hợp từ
các luật mờ IF – THEN trong luật mờ cơ bản thành thao tác gán một tập mờ A‟
( trong U ) tới tập mờ B‟ ( trong V ). Ta đã biết rằng các luật mờ IF - THEN
được diễn giải thành các quan hệ mờ trong không gian nền U x V.
Khi dùng quy tắc MAX – MIN thì dấu “ *” được
thay thế bằng cách lấy cực tiểu.
Khi dùng quy tắc MAX – PROD thì dấu “ *” được thực hiện bằng phép
nhân bình thường.
Các luật mờ cơ bản là tập hợp các luật mờ IF – THEN được xây dựng trên
các biến ngôn ngữ, các luật mờ này được đặc trưng cho mối liên hệ giữa đầu
vào và đầu ra của hệ, nó là trái tim của hệ điêu khiển logic mờ. Sử dụng luật mờ
cơ bản này làm công cụ để suy luận và đưa ra các đáp ứng một cách có hiệu
quả.
Ta xét hệ mờ với nhiều đầu vào và một đầu ra ( hệ MISO ) với U =
U1xU2x….xUn R
n. Nếu hệ có m đầu ra từ y1, y2,…..yn thì có thể phân thành m
hệ mỗi hệ có n đầu vào và một đầu ra.
Luật cơ sở là luật có dạng sau:
Ru
(1)
: Nếu x1 là An
1
Và…Và xn là An
1
Thì y là B
1
( 2.18 )
Trong đó Ai
1
là B
1
là các tập hợp mờ trong U1 R
n
vàV
R, nếu có M
luật mờ cơ sở thì 1 = 1,2,…,M.
Luật mờ trên là luật mờ chính tắc, từ luật mờ chính tắc trên có một số
mệnh khác bổ trợ khác.
Giải mờ được định nghĩa như gán một tập mờ B‟ trong V
R ( Là đầu ra
của thiết bị hợp thành ) với một giá trị rõ y*
V. Như vậy phép giải mờ là cụ
thể hoá một điểm trong V mà nó có thể hiện rõ nhất tập mờ B‟ . Tuy nhiên tập
mờ B‟ được xây dựng theo các cách khác nhau.
LuËn v¨n th¹c sü kü thuËt
66 Dương Mạnh Hoà
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
Để chọn phương pháp giải mờ thích hợp ta có thể dựa vào các tiêu chuẩn
sau đây:
- Tính tin cậy: Điểm y* phải đại diện cho tập mờ B‟ một cách trực giác, ví
dụ có thể nằm ở gần giữa miền xác định của tập mờ B hoặc là điểm của hàm
liên thuộc cao nhất trong B.
- Đơn giản trong tính toán: đây là tiêu chuẩn quan trọng vì trong điều
khiển mờ các tính toán đều làm việc trong chế độ thời gian thực.
- Tính liên tục: Thể hiện ở việc làm khi có sự thay đổi nhỏ trong B‟ sẽ
không gây sự biến đổi lớn trong y*.
2.3.2.2. Bộ điều khiển mờ tĩnh:
Bộ điều khiển mờ tĩnh là bộ điều khiển mờ có quan hệ vào/ra y(x) liên hệ
nhau theo một phương trình đại số ( tuyến tính hoặc phi tuyến ). Các bộ điều
khiển tĩnh điển hình là bộ khuyếch đại P, bộ điều khiển relay hai vị trí, ba vị trí
v.v…
Một trong các dạng hay dùng của bộ điều khiển mờ tĩnh là bộ điều khiển
mờ tuyến tính từng đoạn, nó cho phép ta thay đổi mức độ điều khiển trong các
phạm vi khác nhau của quá trình, do đó nâng cao được chất lượng điều khiển.
Bộ điều khiển mờ tĩnh có ưu điểm là đơn giản, dễ thiết kế, song nó có
nhược điểm là chất lượng điều khiển không cao vì chưa đề cập đến các trạng
thái động ( vận tốc, gia tốc…) của quá trình, do đó nó chỉ được sử dụng trong
các trường hợp đơn giản.
2.3.2.3. Bộ điều khiển mờ động.
Một trong các dạng hay dùng của bộ điều khiển mờ mà đầu vào có xét tới
các trạng thái động của đối tượng. Ví dụ đối với hệ điều khiển theo sai lệch thì
đầu vào của bộ điều khiển mờ ngoài tín hiệu sai lệch e theo thời gian còn có các
đạo hàm của sai lệch giúp cho bộ điều khiển phản ứng kịp thời các biến động
đột xuất của đối tượng.
Các bộ điều khiển mờ động hay được dùng hiện nay là bộ điều khiển mờ
theo luật tỉ lệ tích phân, tỉ lệ vi phân và tỉ lệ vi tích phân ( PI, PD và PID ).
Một bộ điều khiển mờ theo luật I có thể thiết kế từ một bộ điều khiển mờ
theo luật P (bộ điều khiển mờ tuyến tính ) bằng cách nắc nối tiếp một khâu tích
LuËn v¨n th¹c sü kü thuËt
67 Dương Mạnh Hoà
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
phân kinh điển vào trước hoặc sau khối mờ đó. Do tính phi tuyến của hệ mờ,
nên việc mắc khâu tích phân trước hay sau hệ mờ hoàn toàn khác nhau (Hình
2.13 a,b).
Hình 2.19 (a,b): Hệ điều khiển mờ theo luật PI
Khi mắc nối tiếp ở đầu vào một bộ điều khiển mờ theo luật tỉ lệ một khâu
vi phân sẽ có được một bộ điều khiển mờ theo luật tỉ lệ vi phân PD ( Hình 2.14
).
Hình 2.20: Hệ điều khiển mờ theo luật PD
Thành phần của bộ điều khiển này cũng giống như bộ điều khiển theo luật
PD thông thường bao gồm sai lệch giữa tín hiệu chủ đạo và tín hiệu ra của hệ
thống e và đạo hàm của sai lệch e‟. Thành phần vi phân giúp cho hệ thống phản
ứng chính xác hơn với những biến đổi lớn của sai lệch theo thời gian. Phát triển
tiếp từ ví dụ về bộ điều khiển mờ theo luật P thành bộ điều khiển mờ theo luật
PD hoàn toàn đơn giản.
Trong kỹ thuật điều khiển kinh điển, bộ điều khiển PID được biết đến như là
một giải pháp đa năng và có miền ứng dụng rộng lớn. Định nghĩa về bộ điều
LuËn v¨n th¹c sü kü thuËt
68 Dương Mạnh Hoà
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
khiển theo luật PID kinh điển trước đây vẫn có thể sử dụng cho một bộ điều
khiển mờ theo luật PID. Bộ điều khiển mờ theo luật PID được thiết kế theo hai
thuật toán:
- Thuật toán chỉnh định PID.
- Thuật toán PID tốc độ.
Bộ điều khiển mờ được thiết kế theo thuật toán chỉnh định PID có 3 đầu
vào gồm sai lệch e giữa tín hiệu chủ đạo và tín hiệu ra, đạo hàm và tích phân
của sai lệch. Đầu ra của bộ điều khiển mờ chính là tín hiệu điều khiển u(t).
edt
d
Tdte
T
eKtu
t
D
I 0
.
1
( 2.19 )
Với thuật toán PID tốc độ, bộ điều khiển PID có 3 đầu vào: sai lệch e giữa
tín hiệu đầu vào và tín hiệu chủ đạo, đạo hàm bậc nhất e‟ và đạo hàm bậc hai e‟‟
của sai lệch. Đầu ra của hệ mờ là đạo hàm
dt
du
của tín hiệu điều khiển u(t).
e
dt
d
e
T
e
dt
d
K
dt
du
I
2
21
( 2.20 )
Do trong thực tế thường có một hoặc hai thành phần trong (2.19), (2.20)
được bỏ qua nên thay vì thiết kế một bộ điều khiển PID hoàn chỉnh người ta lại
thường tổng hợp các bộ điều khiển PI hoặc PD.
Bộ điều khiển PID mờ được thiết kế trên cơ sở của bộ điều khiển PD mờ
bằng cách mắc nối tiếp ở đầu ra của bộ điều khiển PD mờ một khâu tích phân
Hình 2.21: Hệ điều khiển mờ PID.
LuËn v¨n th¹c sü kü thuËt
69 Dương Mạnh Hoà
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
Cho đến nay, nhiều dạng cấu trúc của PID mờ hay còn được gọi là bộ điều
khiển mờ ba thành phần đã được nghiên cứu. Các dạng cấu trúc này thường
được thiết lập trên cơ sở tách bộ điều chỉnh PID thành hai bộ điều chỉnh PD và
PI ( hoặc I ). Việc phân chia này chỉ nhằm mục đích thiết lập các hệ luật cho PD
và PI ( hoặc I ) gồm hai ( hoặc 1 ) biến vào, một biến ra, thay vì phải thiết lập ba
biến vào. Hệ luật cho bộ điều chỉnh PID mờ kiểu này thường dựa trên ma trận
do MacVicar-whelan đề xuất. Cấu trúc này không làm giảm số luật mà chỉ đơn
giản cho việc tính toán.
2.3.2.4. Hệ điều khiển mờ lai F-PID.
Hệ mờ lai viết tắt là F-PID là hệ điều khiển trong đó thiết bị điều khiển
gồm 2 thành phần: Thành phần điều khiển kinh điển và thành phàn điều khiển
mờ.
Bộ điều chỉnh F-PID có thể thiết lập dựa trên hai tín hiệu là sai lệch e(t)
và đạo hàm của nó e‟(t). ý tưởng chính là FLC có đặc tính rất tốt ở vùng sai lệch
lớn, ở đó với đặc tính phi tuyến của nó có thể tạo ra phản ứng động rất nhanh.
Khi quá trình của hệ tiến gần đến điểm đặt ( sai lệch e(t) và đạo hàm của nó
e
‟(t), xấp xỉ bằng 0 ) vai trò của FLC bị hạn chế nên bộ điều chỉnh sẽ làm việc
như một bộ điều chỉnh PID bình thường. Trên hình 2.22 thể hiện ý tưởng thiết
lập bộ điều chỉnh F-PID và phân vùng tác động của chúng.
Hình 2.22: Các vùng tác động của FLC và PID.
Sự chuyển đổi giữa các vùng tác động của FLC và PID có thể thực hiện
nhờ khoá mờ hoặc dùng chính FLC . Nếu sự chuyển đổi dùng FLC thì ngoài
nhiệm vụ là bộ điều chỉnh FLC còn làm nhiệm vụ giám sát hành vi của hệ thống
LuËn v¨n th¹c sü kü thuËt
70 Dương Mạnh Hoà
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
để thực hiện sự chuyển đổi. Việc chuyển đổi tác động giữa FLC và PID có thể
thực hiện nhờ luật đơn giản sau:
if
)(te
dương lớn và
te
.
dương lớn thì u là FLC
if
)(te
dương nhỏ và
te
.
dương nhỏ thì u là
PID
Để thực hiện chuyển đổi mờ giữa các mức FLC và bộ chuyển đổi PID, ta
có thể thiết lập nhiều bộ điều chỉnh PIDi ( I = 1,2…n ) mà mỗi bộ được chọn để
tối ưu chất lượng theo một nghĩa nào đó để tạo ra đặc tính tốt trong một vùng
giới hạn của biến vào .Các bộ điều chỉnh này có chung thông tin ở đầu vào và
sự tác động phụ thuộc vào giá trị của chúng.
Trong trường hợp này, luật chuyển đổi có thể viết theo hệ mờ như sau:
If ( trạng thái của hệ ) is Ei then ( tín hiệu điều khiển )
= u1
Hình 2.23. vùng tác động của các bộ điều chỉnh PID
Trong đó i = 1,2,……,n; Ei là biến ngôn ngữ của tín hiêu vào, ui là các
hàm với các tham số của tác động điều khiển. Nếu tại mỗi vùng điều chỉnh, tác
động điều khiển là do bộ điều chỉnh PIDi với:
LuËn v¨n th¹c sü kü thuËt
71 Dương Mạnh Hoà
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
et
de
KdtteKeKu Di
t
pii
0
)(
i= 1,2,….n
(2.21)
Như vậy các hệ số của bộ điều chỉnh PID mới phụ thuộc các tín hiệu đầu
vào , tổng quát hơn là phụ thuộc vào trạng thái của hệ. Nếu coi các hệ số Kpi và
KDi và KIi chính là kết quả giảI mờ theo phương pháp trung bình trọng tâm từ ba
hệ mờ hàm:
Hệ mờ hàm tính hệ số Kp với hệ luật:
Ru(i): if ER is E
p
and CER is CE
q
then Kp
i
= KPi(.)
Hệ mò hàm tính hệ số KD với hệ luật:
Ru(i): if ER is E
p
and CER is CE
q
then KD
i
=
KDi(.)
Hệ mờ hàm tính hệ số KI với hệ luật :
Ru(i): if ER is E
p
and CER is CE
q
then KI
i
=
KIi(.)
Khi các hệ số KPi, KDi và KIi được mờ hoá bởi các tập mờ, có thể xem như
hệ lúc đó gồm 3 tập mờ chuẩn đối với các hệ số KPi, KDi và KIi. Trong trường
hợp này, các hệ số của bộ điều chỉnh PID mới có thể tính như sau;
n
i
PiiPL YtK
1
)(
n
i
DiiDL YtK
1
)(
n
i
IiiiLN YtK
1
)(
Trong đó
PiY
,
DiY
,
IiY
tương ứng là tâm các tập mờ của hệ số KPi, KDi và
KIi được mờ hoá.
Trong hệ thống điều khiển trượt, tín hiệu đièu khiển luôn đảo cực tính
giữa 2 giá trị +u và -u. Đơn giản nhất ta xét đối tượng điều khiển gồm 2 khâu
tích phân được điều khiển bởi rơ le 2 cực tính
Ta có hệ phương trình sau:
LuËn v¨n th¹c sü kü thuËt
72 Dương Mạnh Hoà
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
2
1 y
dt
dy
;
CUy
dt
dy
1
2
( 2.22 )
Đây là phương trình Parabol mà quỹ đạo là 2 nửa Parabol với đường
chuyển đổi
e = - ( y1 + y2 ) = 0 ( 2.23 )
Quỹ đao pha hội tụ về gốc trục và dao động tắt dần. Nhận thấy rằng với
hệ số phản hồi lớn sẽ tồn tai một đoạn thẳng AB của đường chuyển đổi mà
trong phạm vi này chuyển động thực hiện theo chế độ trượt nghĩa là theo đường
chuyển đổi chứ không theo quỹ đạo pha.
Khi ở chế độ trượt, hệ có hành vi như một hệ tuyến tính và chất lượng của
hệ thống đựoc nâng cao.
2.4. kết luận
Qua nghiên cứu các phương pháp điều khiển có thểt sử dụng để điều
khiển quá trình gia nhiệt. Với các phương pháp điều khiển cơ bản mỗi phương
pháp thường chỉ giải quyết được một vấn đề trong điều khiển, và có không ít
những khó khăn khi áp dụng như điều khiển truyền thẳng chỉ loại bỏ được nhiễu
trước khi nó ảnh hưởng đến quá trình làm việc, tuy nhiên nó không có khả năng
làm giảm sai lệch đối tượng và sai lệch mô hình tới chất lượng điều khiển cũng
như không có khả năng ổn định một quá trình không ổn định. Hay điều khiển
phản hồi cho phép ổn định một quá trình không ổn định bằng cách tính toán đầu
ra của nó dựa theo sai lệch, không cần phân biệt sai lệch đó là do nhiễu hay thay
đổi giá trị đặt gây ra. Tuy nhiên với điều khiển phản hồi rất khó xác định chính
xác mô hình đối tượng, do vậy việc điều chỉnh tín hiệu cần điều khiển chỉ có thể
thông qua quan sát diễn biến đầu ra, điều này dẫn đến việc thiết kế và chỉnh định
bộ điều khiển để đồng thời thỏa mãn tất cả các yêu cầu đặt ra
Trong các phương pháp điều khiển hiện đại điều khiển thích nghi bộc lộ
nhiều u điểm hơn các phương pháp điều khiển cơ bản. Với hệ điều khiển thích
nghi thì cấu trúc của bộ điều khiển có thể tự động hay đổi theo sự biến thiên
thông số của hệ do đó chất lượng ra của hệ luôn được đảm bảo phù hợp với các
chỉ tiêu đã định trước. Tuy nhiên hệ điều khiển thích nghi thường có cấu trúc và
tham số đã được chỉnh định theo tiêu chuẩn tối ưu nào đó tại giá trị xác định của
LuËn v¨n th¹c sü kü thuËt
73 Dương Mạnh Hoà
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
hệ, do đó không thể đảm bảo chắc chắn rằng hệ luôn ổn định khi tham số, cấu
trúc của hệ bị thay đổi.
Đối với một hệ có cấu trúc luôn thay đổi hoặc một hệ mà không thể biết rõ
những thông tin chính xác về hệ thì phương pháp điều khiển mờ cho ta hiệu quả
cao hơn cả. Bộ điều khiển mờ có đặc điểm là có tính phi tuyến mạnh, khả năng
chống nhiễu cao, nó rất phù hợp với hệ có tính phi tuyến, phụ thuộc thời gian, có
tham số rải và thời gian trễ lớn. Xuất phát từ những phân tích trên tôi chọn
phương pháp điều khiển mờ để nghiên cứu và ứng dụng trong hệ điều khiển quá
trình gia nhiệt .
LuËn v¨n th¹c sü kü thuËt
74
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
Chƣơng 3 ỨNG DỤNG PHƢƠNG PHÁP ĐIỀU KHIỂN HIỆN ĐẠI
CHO QUÁ TRÌNH GIA NHIỆT
Đặt vấn đề
Trong chương 2 ta đã lựa chọn được phương pháp điều khiển cho quá
trình gia nhiệt. Để đánh giá và kết luận một cách chính xác ván đề thì ta phải
ngiên cứu ứng dụng cụ thể vào một đối tượng .Trong chương 3 này ta đi
nghiên cứu hệ thống cụ thể và tiến hành mô hình hoá và mô phỏng hệ thống
để đưa ra các kết luận cuối cùng.
3.1. THIẾT KẾ HỆ THỐNG TỰ ĐỘNG ỔN ĐỊNH NHIỆT ĐỘ VÀ
LƢU TỐC BỒN NƢỚC
3.1.1. ĐỐI TƢỢNG
Ta cần điều khiển dòng nước ra từ một bồn nước. Bồn nước gồm một đầu vào
là dòng nước lạnh, một đầu vào là dòng nước nóng. Đầu ra sẽ là hỗn hợp của hai
dòng nước nóng và lạnh. Yêu cầu đặt ra là phải giữ nhiệt độ và tốc độ của dòng
nước ra không đổi ở một giá trị xác định trước.
H×nh 3.1 Mô hình hệ thống
BỘ
ĐIỀU
KHIỂN Dòng nước
ra
Dòng nước
nóng
Dòng nước
lạnh
Bồn
nước
LuËn v¨n th¹c sü kü thuËt
75
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
3.1.2. THIẾT KẾ SƠ ĐỒ ĐIỀU KHIỂN HỆ THỐNG
Hình 3.2 Sơ đồ cấu trúc hệ thống điều khiển
a. Thiết kế van nƣớc lạnh
Van nước gồm một biến vào: là tốc độ đóng/mở van, hai biến ra là nhiệt độ
và tốc độ của dòng nước.
Nhiệt độ của dòng nước lạnh là 10oC.
Ngõ vào tốc độ đóng/mở van sau khi qua khâu tích phân rồi được qua khâu
khuếch đại bão hoà.
Hàm f(u) của khâu bão hoà được xác định theo công thức:
k.u(1).(k.u(1)u(2)) + u(2).(k.u(1)>u(2))
Với k.u(1) là tín hiệu ra sau khâu tích phân,
u(2) tốc độ cực đại của van.
+ Khi k.u(1) u(2) thì đầu ra là k.u(1),
LuËn v¨n th¹c sü kü thuËt
76
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
H×nh 3.3 CÊu tróc van n•íc l¹nh
+ Khi k.u(1) > u(2) thì đầu ra là u(2).
b. Thiết kế van nƣớc nóng
H×nh 3.4 CÊu tróc van n•íc nãng
Tương tự như đối với van nước lạnh. Nhiệt độ của dòng nước nóng là 30oC.
LuËn v¨n th¹c sü kü thuËt
77
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
c. Thiết kế khâu lƣu tốc đặt trƣớc
Khâu bao gồm tốc độ đặt trước và máy phát tín hiệu thử.
d. Thiết kế khâu nhiệt độ đặt trƣớc
Khâu bao gồm nhiệt độ đặt trước và máy phát tín hiệu thử.
e. Thiết kế hàm đối tƣợng
- Hàm lƣu tốc:
u(1)+u(3)
Với u(1) là tốc độ của dòng nước nóng.
u(3) là tốc độ của dòng nước lạnh.
- Hàm nhiệt độ:
)3()1(
)4().3()2().1(
uu
uuuu
Với u(1) là tốc độ của dòng nước nóng.
H×nh 3.5 Kh©u l•u
tèc ®Æt tr•íc
H×nh 3.6 Kh©u nhÖt ®é
®Æt tr•íc
LuËn v¨n th¹c sü kü thuËt
78
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
u(2) là nhiệt độ của dòng nước nóng.
u(3) là tốc độ của dòng nước lạnh.
u(4) là nhiệt độ của dòng nước lạnh.
CHƢƠNG 4 MÔ PHỎNG HỆ THỐNG
LuËn v¨n th¹c sü kü thuËt
79
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
Theo yêu cầu của mô hình, ta thiết kế bộ điều khiển mờ có hai ngõ vào và hai
ngõ ra. Các biến ngõ vào là Flow và Temp, các biến ngõ ra là Cold và Hot.
4.1 Thiết kế:
Bƣớc 1. Định nghĩa các biến vào ra:
Ta gọi nhiệt độ cần ổn định là to. Giả sử nhiệt độ môi trường cần điều khiển
thay đổi trong khoảng (to - k, to + k).
Sai lệch giữa nhiệt độ cần điều khiển y1 và tín hiệu chủ đạo x1.(Ký hiệu là et):
et (-k, k) oC.
Chọn k=20 et (-20, 20) oC.
Gọi vo là lưu tốc dòng nước ra cần giữ ổn định. Giả sử lưu tốc cần điều
khiển thay đổi trong khoảng (vo - V, vo + V). (kg/s)
Sai lệch giữa lưu tốc cần điều khiển y2 và tín hiệu chủ đạo x2.(Ký hiệu là ev):
ev (-V, V) kg/s.
Chọn V=1 ev (-1, 1) kg/s
Đại lượng đầu vào của bộ điều khiển mờ là tín hiệu sai lệch vận tốc ev và tín
hiệu sai lệch nhiệt độ et.
Để hệ thống đạt được độ chính xác cao (sai lệch tĩnh bằng 0) ta thêm vào
khâu tích phân phía sau khối mờ. Và do đó tín hiệu ngõ ra của bộ điều khiển mờ là
tốc độ biến đổi công suất dp1 tương ứng với tốc độ đóng mở van nước nóng và
dp2 tương ứng tốc độ đóng mở van nước lạnh.
Giả sử dp1 (-p, p) kW/s.
dp2 (-p, p) kW/s.
Chọn p = 1 dp1, dp2 (-1, 1) kw/s.
Bƣớc 2. Chọn số lƣợng tập mờ:
Ta chọn 3 giá trị cho các biến đầu vào
Đối với et: Cold, Good, Hot.
LuËn v¨n th¹c sü kü thuËt
80
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
Đối với ev: Soft, Good, Hard.
Chọn 5 giá trị cho các biến đầu ra: CloseFast, CloseSlow, Steady, OpenSlow,
OpenFast.
Bƣớc 3. Xác định hàm liên thuộc: Ta chọn tập mờ có hình thang và hình tam
giác cân:
* Rời rạc hóa hàm liên thuộc:
Đối với biến vào sai lệch nhiệt độ et (temp):
cold=trapmf [–30 –30 –15 0]
good=trimf [–10 0 10]
hot=trapmf [0 15 30 30]
Đối với biến vào sai lệch lưu tốc ev (flow):
soft=trapmf [–3 –3 –0.8 0]
good=trimf [–0.4 0 0.4]
hard=trapmf [0 0.8 3 3]
Đối với biến ra tốc độ đóng mở van nước lạnh và nóng:
CloseFast=trimf [–1 – 0.6 –0.3]
CloseSlow=trimf [– 0.6 –0.3 0]
Steady=trimf [–0.3 0 0.3]
OpenSlow=trimf [0 0.3 0.6]
OpenFast=trimf [0.3 0.6 1]
LuËn v¨n th¹c sü kü thuËt
81
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
H×nh 4.1 Lưu tốc dòng nước
H×nh 4.2 Nhiệt độ bồn nước
H×nh 4.3 Van nước lạnh
LuËn v¨n th¹c sü kü thuËt
82
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
H×nh 4.4 Van nước nóng
Bƣớc 4. Xây dựng các luật điều khiển:
Bƣớc 5. Giải mờ:
Dùng phương pháp trọng tâm
S
S
dzz
dzzy
y
)(
)(
'
0 1 2
flow
temp
Cold Good Hot
0 Soft OpenSlow OpenSlow OpenFast
1 Good CloseSlow Steady OpenSlow
2 Hard CloseFast CloseSlow CloseSlow
Bảng luật điều khiển cho biến ra Cold
0 1 2
flow
temp
Cold Good Hot
0 Soft OpenFast OpenSlow OpenSlow
1 Good OpenSlow Steady CloseSlow
2 Hard CloseSlow CloseSlow CloseFast
Bảng luật điều khiển cho biến ra Hot
LuËn v¨n th¹c sü kü thuËt
83
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
* Đối tƣợng cần điều khiển:
Gọi to là nhiệt độ đầu ra
vo là vận tốc dòng chảy ngã ra
Tn là nhiệt độ dòng nước nóng
Tl là nhiệt độ dòng nước lạnh
vn là vận tốc dòng nước nóng
vl là vận tốc dòng nước lạnh
Ta có mối quan hệ sau:
ln
llnn
o
vv
TvTv
t
..
lno vvv
* Sử dụng Matlab Fuzzy để thiết kế bộ điều khiển mờ:
Từ menu Edit, chọn Add Input rồi chọn Add Output. Nhắp vào hình
input1, input2, output1, output2 để sửa tên trong ô Name tương ứng (Hình vẽ).
LuËn v¨n th¹c sü kü thuËt
84
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
Nhấp kép vào hình temp để tạo lập các hàm liên thuộc cho biến vào temp.
H×nh 4.6Tạo lập các hàm liên thuộc cho biến vào
Trong ô Range nhập vào miền xác định của biến. Vào menu Edit để thêm
các hàm liên thuộc.
Trong ô Type, chọn hàm liên thuộc hình thang (trapmf) cho hàm cold và
hot, và chọn hàm liên thuộc hình tam giác cân (trimf) cho hàm good.
Ô Param dùng để nhập thông số cho từng hàm khi nhắp vào hàm. Ô Name
dùng để đặt tên cho hàm.
Làm tương tự như vậy đối với biến flow.
LuËn v¨n th¹c sü kü thuËt
85
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
Đối với hai biến ra là cold và hot, chọn các hàm liên thuộc là hình tam giác.
LuËn v¨n th¹c sü kü thuËt
86
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
H×nh 4.7 Tạo lập các hàm liên thuộc cho biến ra
Trở lại trong FIS Editor, trong phần Defuzzification chọn phương pháp giải
mờ. Chọn phương pháp điểm trọng tâm.
Sử dụng Rule Editor để tạo bảng luật điều khiển cho bộ điều khiển mờ. Từ
menu View, chọn Edit Rules để kích hoạt Rule Editor.
LuËn v¨n th¹c sü kü thuËt
87
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
Để kiểm tra lại hoạt động của bộ điều khiển mờ, ta vào menu View, chọn
View Rules.
LuËn v¨n th¹c sü kü thuËt
88
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
Tại ô Input, ta có thể nhập các giá trị của biến ngã vào để quan sát các giá trị
của biến ngã ra.
Để xem luật điều khiển trong không gian, chọn View Surface trong menu
View. Tại Listbox Z(output) có thể chọn cold hay hot để quan sát.
H×nh 4.7luật điều khiển trong không gian
Sau khi hiệu chỉnh xong ta xuất file .fis ra Workspace để nạp vào bộ điều khiển
mờ trong mô hình Simulink. Các bước xuất file .fis như sau:
b1: Lưu tên file vừa thiết kế: Từ cửa sổ FIS Editor vào File/Export/To disk và
lưu tên file trong ô File name sau đó nhấn Save
LuËn v¨n th¹c sü kü thuËt
89
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
b2: Xuất file .fis: Từ cửa sổ FIS Editor vào File/Export/To workspace và lưu tên
file vào ô Workspace variable sau đó nhấp OK
LuËn v¨n th¹c sü kü thuËt
90
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
4.2 KẾT QUẢ MÔ PHỎNG HỆ THỐNG
Để mô phỏng click đúp vào bộ điều khiển mờ và nạp tên file .fis vừa xuất
vào ô FIS Matrix sau đó nhấp OK.
Mô phỏng với nhiệt độ đặt trước là 23oC. Lưu tốc đặt trước là 0.7m3/h.
+ Đối với tín hiệu thử có sự biến thiên là hàm xung vuông có tần số là
fs1 = 0.3rad/s, biên độ là 0.2m
3
/h đối với tốc độ dòng nước ra và fs2 = 0.2rad/s,
biên độ là 4oC đối với nhiệt độ của dòng nước ra. Ta có các đáp ứng sau:
H×nh 4.8 Sơ đồ SimulinK
LuËn v¨n th¹c sü kü thuËt
91
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
H×nh 4.9 Đáp ứng nhiệt độ
LuËn v¨n th¹c sü kü thuËt
92
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
H×nh 4.10Đáp ứng lưu tốc
LuËn v¨n th¹c sü kü thuËt
93
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
KẾT LUẬN:
Sau khi sử dụng bộ điều khiển mờ vào điều khiển tự động ổn định
nhiệt độ và lưu tốc bồn nước, với kết quả mô phỏng đạt được ta có nhận xét
như sau:
đối với nhiệt độ:
- Với nhiệt độ đặt trước là 230C khi tín hiệu thử thay đổi trong phạm vi từ
19
0C đến 230C thì đáp ứng đầu ra của nhiệt độ luôn bám sát với thay đổi của
tín hiệu thử với sai lêch trong phạm vi tương đối nhỏ khoảng ±0,50C. Còn
khi tín hiệu thử thay đổi trọng phạm vi từ 230C đến 270C thì sai lệch giữa
đáp ứng đầu ra và tín hiệu thử vào khoảng ±1,50C.
đối với lƣu tốc:
Với lưu tốc đặt trước là 0,7m3/h khi tín hiệu thử thay đổi trong phạm vi
từ 0,5m3/h đến 0,9m3/h thì đáp ứng đầu ra của lưu tốc luôn bám sát với thay
đổi của tín hiệu thử, giữa đáp ứng đầu ra của lưu tốc luôn bằng tín hiệu va
tín thử. Tuy nhiên ở mỗi trạng thái xác lập mới ứng với những thay đổi của
lưu tốc luôn tồn tại một thời gian quá độ tương đối dài (khoảng (35)s).
độ chính xác
- Sự biến thiên của đáp ứng lưu tốc và nhiệt độ của nước trong mô hình
khảo sát trên là hoàn toàn có thể chấp nhận được đối với một hệ thống điều
khiển quá trình gia nhiệt.
- Khi chọn các tập giá trị mờ và luật điều khiển thích hợp thì luật điều khiển
mờ giúp hệ đạt được độ chính xác cao, ngay cả khi giá trị đặt là nhỏ. Khi vị
trí đặt lớn hơn định mức, ngoài việc giảm thời gian quá độ, bộ điều khiển
mờ còn giảm độ quá điều chỉnh, đặc biệt trong quá trình hãm.
- Hệ thống mô phỏng ở trên đã được xét với tín hiệu đặt nhỏ, điều đó càng
chứng tỏ tính bền vững cao của hệ điều khiển.
LuËn v¨n th¹c sü kü thuËt
94
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
Các file đính kèm theo tài liệu này:
- 20LV09_CN_TudonghoaDuongManhHoa.pdf