Phương pháp phân vùng ĐLTN có ý nghĩa khoa
học và thực tiễn cao trong phát triển du lịch bền
vững, đặc biệt trong việc khai thác hợp lí không
gian lãnh thổ. Kết quả phân vùng tìm ra các thể
tổng hợp ĐLTN dựa trên các mối quan hệ giữa
các thành phần tự nhiên, các quy luật tự nhiên.
Khu vực QN - HP có sự phân hóa đa dạng về tự
nhiên cũng như kinh tế - xã hội, lãnh thổ có thể
xác định được nhiều đơn vị thể tổng hợp ĐLTN.
Kết quả phân vùng ĐLTN đã xác định, khu vực QN
- HP được phân hóa thành 3 vùng, 2 á vùng và 14
tiểu vùng. Các đơn vị phân vùng được xác định
dựa trên đặc điểm phân hóa lãnh thổ, các mối
quan hệ cũng như đặc điểm các quy luật phân hóa
tự nhiên của khu vực. Kết quả phân vùng ĐLTN
khu vực QN - HP là cơ sở khoa học và thực tiễn
cho việc phát triển du lịch bền vững. Việc xác định
các thể tổng hợp ĐLTN trong phân vùng giúp tìm
ra các giải pháp thích hợp trong tổ chức không
gian lãnh thổ du lịch, quy hoạch, quản lí và khai
thác hợp lí tài nguyên du lịch.
6 trang |
Chia sẻ: hachi492 | Ngày: 10/01/2022 | Lượt xem: 447 | Lượt tải: 0
Bạn đang xem nội dung tài liệu Phân vùng địa lí tự nhiên khu vực Quảng Ninh và Hải Phòng - Cơ sở khoa học cho phát triển du lịch bền vững, để tải tài liệu về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
96
NGHIÊN CỨU KHOA HỌC
Tạp chí Nghiên cứu khoa học - Đại học Sao Đỏ, ISSN 1859-4190. Số 2(61).2018
PHÂN VÙNG ĐỊA LÍ TỰ NHIÊN KHU VỰC QUẢNG NINH
VÀ HẢI PHÒNG - CƠ SỞ KHOA HỌC CHO
PHÁT TRIỂN DU LỊCH BỀN VỮNG
THE NATURAL GEOGRAPHY PARTITION OF QUANG
NINH AND HAI PHONG AREA - THE SCIENTIFIC BASIS
FOR THE SUSTAINABLE TOURISM DEVELOPMENT
Nguyễn Đăng Tiến
Email: dangtien.dhsd@gmail.com
Trường Đại học Sao Đỏ
Ngày nhận bài: 23/3/2018
Ngày nhận bài sửa sau phản biện: 28/6/2018
Ngày chấp nhận đăng: 28/6/2018
Tóm tắt
Trong phát triển du lịch bền vững, một trong những yêu cầu và nguyên tắc phát triển là khai thác, sử
dụng hợp lí không gian lãnh thổ và tài nguyên du lịch. Đối với mỗi khu vực, để tổ chức không gian lãnh
thổ hợp lí cũng như việc xác định các điều kiện tự nhiên, đặc điểm tài nguyên cần dựa trên những cơ
sở khoa học. Phân vùng địa lí tự nhiên (ĐLTN) là việc xác định các địa tổng thể dựa trên sự phân hóa
của tự nhiên lãnh thổ, các mối quan hệ và các quy luật phát triển của tự nhiên. Chính vì vậy, phân vùng
ĐLTN là cơ sở cho việc sử dụng, khai thác hợp lí không gian lãnh thổ và tài nguyên.
Kết quả nghiên cứu này đã phân vùng ĐLTN khu vực Quảng Ninh - Hải Phòng (QN - HP) dựa trên đặc
điểm phân hóa lãnh thổ, sự tác động và mối quan hệ giữa các thành phần tự nhiên. Kết quả phân vùng
đã xác định được 3 vùng, 2 á vùng và 14 tiểu vùng. Trong phát triển du lịch bền vững, kết quả phân vùng
ĐLTN là cơ sở khoa học cho sử dụng, khai thác hợp lí lãnh thổ và tài nguyên.
Từ khóa: Phân vùng địa lí tự nhiên; du lịch bền vững; du lịch Quảng Ninh - Hải Phòng.
Abstract:
In the sustainable tourism development, one of the requirements and principles for development is to
exploit and use properly the territorial space and tourism resources. For each area, it is necessary to
base on the scientific basis in order to rationalize the territorial space as well as to determine the natural
conditions, natural resource characteristics, etc. The natural geography partition is the identification
of geographical area that is based on the differentiation of territorial nature, the relationships and
development principles of nature. Therefore, the natural geography partition is the foundation for rational
usage and exploitation of territorial space and resources.
The study result has divided the natural area of Quang Ninh and Hai Phong provinces which is based
on the characteristics of territorial differentiation, the interaction and relationship of natural components.
The result has identified three zones, two sub - zones and 14 smaller sub - zones. In the sustainable
tourism development, the result of natural geography partition is the scientific basis for the proper usage
and exploitation of territorial space and resources.
Keywords: Natural geography partition; sustainable tourism; Quang Ninh and Hai Phong tourism.
1. ĐẶT VẤN ĐỀ
Trong phát triển du lịch, việc sử dụng, khai thác
hợp lí lãnh thổ trong đó có việc tổ chức không
gian và khai thác tài nguyên là việc khai thác
dựa trên các đặc điểm tự nhiên và phù hợp với
các quy luật tự nhiên. Đây là một trong những
yêu cầu và nguyên tắc của phát triển du lịch
bền vững.
Đối với mỗi lãnh thổ nhất định, dù lớn hay nhỏ đều
có sự phân hóa do sự tác động tương hỗ giữa
các thành phần và các quy luật tự nhiên. Việc tìm
ra sự phân hóa lãnh thổ, các mối quan hệ và các
quy luật tự nhiên có ý nghĩa quan trọng trong phát
triển kinh tế nói chung và du lịch nói riêng. Phân
vùng ĐLTN là việc xác định các địa tổng thể ĐLTN
Người phản biện: 1. GS.TSKH. Phạm Hoàng Hải
2. GS.TS. Nguyễn Khánh Vân
97
NGÀNH NGÔN NGỮ HỌC
Tạp chí Nghiên cứu khoa học - Đại học Sao Đỏ, ISSN 1859-4190. Số 2(61).2018
có đặc điểm đồng nhất dựa trên sự phân hóa lãnh
thổ cũng như các mối quan hệ và các quy luật tự
nhiên. Do vậy, trong phát triển du lịch bền vững,
phân vùng ĐLTN là cơ sở khoa học trong việc khai
thác hợp lí lãnh thổ.
Khu vực QN - HP có điều kiện thuận lợi trong phát
triển du lịch do có tài nguyên phong phú và đa
dạng. Trên lãnh thổ QN - HP có sự phân hóa đa
dạng về điều kiện tự nhiên và kéo theo là sự phân
hóa về kinh tế - xã hội. Chính vì vậy, việc phân
vùng ĐLTN khu vực QN - HP có ý nghĩa quan
trọng trong phát triển du lịch. Kết quả phân vùng
ĐLTN là cơ sở khoa học để tổ chức không gian,
xây dựng kế hoạch, chiến lược khai thác hợp lí
tài nguyên, bảo vệ môi trường nhằm phát triển du
lịch bền vững.
2. PHÂN VÙNG ĐỊA LÍ TỰ NHIÊN KHU VỰC
QUẢNG NINH - HẢI PHÒNG NHẰM PHÁT
TRIỂN DU LỊCH BỀN VỮNG
Phân vùng ĐLTN là sự phân chia và phân loại các
địa tổng hợp trên một lãnh thổ nào đó. Công tác
phân vùng bao gồm cả việc phát hiện và đặt tên
các địa tổng hợp, thể hiện chúng trên bản đồ và
thuyết minh những đặc thù của chúng [1].
Ý nghĩa, đối với khoa học, phân vùng ĐLTN nhằm
phát hiện những đặc điểm phân hóa của các khu
vực, sự tác động và mối quan hệ giữa các thành
phần tự nhiên. Từ đó cho phép xác định quy luật
phân hóa ĐLTN trong phạm vi lãnh thổ nghiên cứu
và với lãnh thổ kế bên. Đối với thực tiễn, phân
vùng ĐLTN góp phần vào việc nghiên cứu, phân
tích đánh giá tổng hợp về điều kiện tự nhiên và tài
nguyên tự nhiên, các điều kiện kinh tế - xã hội, tài
nguyên nhân văn phục vụ cho các mục đích kinh
tế. Kết quả phân vùng ĐLTN là cơ sở giúp các
nhà nghiên cứu, nhà quản lí xây dựng kế hoạch,
chiến lược khai thác hợp lí tài nguyên, bảo vệ môi
trường nhằm phát triển bền vững.
Nhiệm vụ của phân vùng ĐLTN là ở chỗ vạch ra
được các thể tổng hợp ĐLTN ở các cấp phân vị
khác nhau dựa trên sự phân hóa lãnh thổ và dựa
trên những nguyên tắc, phương pháp nhất định.
2.1. Phân vùng địa lí tự nhiên khu vực Quảng
Ninh - Hải Phòng
Các cơ sở phân vùng
Lựa chọn các cấp phân vị và chỉ tiêu phân vùng:
Trên một lãnh thổ dù lớn hay nhỏ, các thành phần
tự nhiên đều có sự phân hóa và tác động qua lại
lẫn nhau tạo thành những thể tổng hợp địa lí thống
nhất. Quy luật tác động của các thành phần tự
nhiên trên một lãnh thổ thường không đồng đều,
có những phân hóa theo không gian và thời gian
nhất định. Chính vì vậy, để xác định được những
tổng hợp thể tự nhiên cần tiến hành phân chia và
xác định các đơn vị địa tổng thể tự nhiên.
Kế thừa các kết quả nghiên cứu phân vùng ĐLTN
trên lãnh thổ Việt Nam [2, 3, 4] và sự phân hóa về
điều kiện tự nhiên, điều kiện kinh tế - xã hội khu
vực QN - HP. Trong phân vùng ĐLTN khu vực QN-
HP nhằm phục vụ cho phát triển du lịch bền vững,
hệ thống phân vị được xác định gồm ba cấp: Vùng
↔ Á vùng ↔ Tiểu vùng phù hợp với thực tiễn và
yêu cầu. Chỉ tiêu xác định các thể tổng hợp tự
nhiên theo các cấp phân vị được xác định trong
bảng 1.
Bảng 1: Chỉ tiêu phân vùng địa lí tự nhiên khu vực
QN - HP
Cấp phân vị Chỉ tiêu xác định
Vùng
Dựa vào nhân tố kiến tạo -
địa mạo, sự phân hóa giữa
biển và đất liền - là những
khu vực có sự tương đồng
về cấu trúc hình thái sơn
văn có cùng nguồn gốc
phát sinh (vùng núi và đồi,
vùng đồng bằng), có những
nét đặc trưng về đặc điểm
thủy văn, sự khác biệt giữa
biển và lục địa, mức độ ảnh
hưởng của nó đến điều kiện
tự nhiên, sự đa dạng các hệ
sinh thái.
Á vùng
Có sự tương đồng về
hướng sơn văn, theo đó
tương đồng về điều kiện khí
hậu dưới tác động tương hỗ
của địa hình.
Tiểu vùng
Dựa trên sự thống nhất của
một kiểu địa hình (khối núi,
khu vực đồi, dạng đồng
bằng) trên một nền nham
thạch tương đồng về tuổi.
Đối với các đảo, sự phân
chia được dựa trên tiêu chí
chính là vật chất hình thành
nên các đảo và vị trí phân
bố của các đảo. Ngoài ra có
thể xét thêm tiêu chí bổ trợ
là cấu trúc của các quần hệ
sinh vật (các kiểu thảm, hệ
sinh thái chính).
98
NGHIÊN CỨU KHOA HỌC
Tạp chí Nghiên cứu khoa học - Đại học Sao Đỏ, ISSN 1859-4190. Số 2(61).2018
Phương pháp phân vùng:
Đối với khu vực QN-HP, dựa vào hệ thống phân vị
đã lựa chọn và phạm vi lãnh thổ và sự phân hóa
của các yếu tố tự nhiên trên lãnh thổ. Các phương
pháp phân vùng ĐLTN được lựa chọn là: phương
pháp thực địa; phương pháp phân tích yếu tố trội;
phương pháp phân tích tổng hợp các thành phần
tự nhiên; phương pháp phân tích, so sánh các bản
đồ phân vùng bộ phận
Các nguyên tắc phân vùng:
Dựa trên đặc điểm tự nhiên lãnh thổ và mục đích
sử dụng, trong phân vùng ĐLTN khu vực QN-
HP dựa trên một số nguyên tắc như: nguyên tắc
phát sinh; nguyên tắc tổng hợp; nguyên tắc toàn
vẹn lãnh thổ; nguyên tắc yếu tố trội; nguyên tắc
đồng nhất tương đối trong phân vùng lãnh thổ
nghiên cứu.
Kết quả phân vùng địa lí tự nhiên khu vực QN - HP
Dựa vào chỉ tiêu đã xác lập, khu vực nghiên cứu
được chia thành 3 vùng ĐLTN là vùng núi thấp và
đồi phía Bắc, vùng đồng bằng châu thổ hiện đại
phía Nam và vùng biển - đảo phía Đông với những
đặc tính cá thể khá rõ nét về điều kiện tự nhiên.
Ranh giới giữa 3 vùng được xác định theo đứt gãy
đường 18 từ Đông Triều và kéo dài về phía Đông
và chạy dọc theo đường bờ của khu vực QN - HP.
Đối với vùng núi thấp và đồi phía Bắc, do điều
kiện tự nhiên có sự phân hóa phức tạp nên được
tách thành 2 á vùng: á vùng Đông và á vùng Tây.
Ranh giới giữa 2 á vùng được xác định theo đứt
gãy sâu Đình Lập - Tiên Yên dọc theo QL4B, gần
trùng với ranh giới giữa các huyện Tiên Yên, Vân
Đồn và Cẩm Phả.
Ở cấp tiểu vùng, vùng núi thấp và đồi phía Bắc
được chia thành 7 tiểu vùng, trong đó á vùng Đông
tách thành 3 tiểu vùng, á vùng Tây tách thành 4 tiểu
vùng. Vùng đồng bằng châu thổ hiện đại phía Nam
được tách thành 2 tiểu vùng. Vùng biển - đảo phía
Đông được tách thành 5 tiểu vùng (bảng 2, hình 1).
Bảng 2: Hệ thống các đơn vị phân vùng địa lí tự nhiên khu vực QN - HP
Vùng Á vùng Tiểu vùng KH
I. Vùng núi thấp và
đồi phía Bắc
A. Á vùng Đông
1. Tiểu vùng núi trung bình và thấp Tiên Yên - Bình Liêu
- Quảng Hà - Móng Cái IA.1
2. Tiểu vùng đồi Tiên Yên - Quảng Hà - Móng Cái IA.2
3. Tiểu vùng đồng bằng ven biển Tiên Yên - Hà Cối IA.3
B. Á vùng Tây
1. Tiểu vùng núi trung bình và thấp Hoành Bồ - Ba Chẽ IB.1
2. Tiểu vùng núi trung bình và thấp Đông Triều - Uông Bí IB.2
3. Tiểu vùng đồi Hạ Long - Cẩm Phả IB.3
4. Tiểu vùng đồng bằng ven vịnh Cửa Lục IB.4
II. Vùng đồng bằng
châu thổ hiện đại
phía Nam
1. Tiểu vùng đồng bằng châu thổ cửa sông hình phễu
Bạch Đằng II.1
2. Tiểu vùng đồng bằng châu thổ bồi tụ sông Thái Bình II.2
III. Vùng biển - đảo
phía Đông
1. Tiểu vùng biển - đảo Cái Bầu - Cái Chiên - Vĩnh Thực III.1
2. Tiểu vùng biển - đảo Bái Tử Long III.2
3. Tiểu vùng biển - đảo Cô Tô - Trần III.3
4. Tiểu vùng biển - đảo Hạ Long - Cát Bà III.4
5. Tiểu vùng biển - đảo Bạch Long Vĩ III.5
99
NGÀNH NGÔN NGỮ HỌC
Tạp chí Nghiên cứu khoa học - Đại học Sao Đỏ, ISSN 1859-4190. Số 2(61).2018
Hình 1. Bản đồ phân vùng địa lí tự nhiên khu vực Quảng Ninh - Hải Phòng [5]
2.2. Kết quả phân vùng địa lí tự nhiên Quảng
Ninh - Hải Phòng với phát triển du lịch bền vững
“Phát triển du lịch bền vững là hoạt động khai thác
có quản lí các giá trị tự nhiên và nhân văn nhằm
thỏa mãn các nhu cầu đa dạng của khách du lịch,
có quan tâm đến các lợi ích kinh tế dài hạn trong
khi vẫn đảm bảo sự đóng góp cho bảo tồn và tôn
tạo các nguồn tài nguyên, duy trì được sự toàn
vẹn về văn hóa để phát triển hoạt động du lịch
trong tương lai; cho công tác bảo vệ môi trường
và góp phần nâng cao mức sống của cộng đồng
địa phương” [6].
Trong khái niệm phát triển du lịch bền vững hàm
chứa ba khía cạnh gồm sự đảm bảo bền vững về
kinh tế, văn hóa và việc bảo vệ tài nguyên, môi
trường du lịch.
Ngoài ra, theo các kết quả nghiên cứu [6, 7] đã
chỉ ra các nguyên tắc trong phát triển du lịch bền
vững. Trong đó, ngoài các nguyên tắc đảm bảo về
các vấn đề kinh tế xã hội, vấn đề chia sẻ lợi ích...
thì các nguyên tắc khai thác, sử dụng các nguồn
tài nguyên một cách hợp lí; hạn chế việc sử dụng
quá mức tài nguyên và giảm thiểu chất thải ra môi
trường; phát triển phải gắn liền với nỗ lực bảo tồn
tính đa dạng được đưa lên hàng đầu. Do đó, kết
quả phân vùng ĐLTN dựa trên các cơ sở khoa
học và thực tiễn của lãnh thổ (xác định các mối
quan hệ, các quy luật giữa các thành phần, bộ
phận của hệ thống tự nhiên, tìm ra sự phân hóa)
là cơ sở cho việc khai thác lãnh thổ một cách hợp
lí, tôn trọng các quy luật phát triển của tự nhiên.
Như vậy, kết quả phân vùng ĐLTN nói chung và
khu vực QN - HP nói riêng là cơ sở khoa học và
thực tiễn cho việc phát triển du lịch bền vững bởi:
Kết quả của phân vùng ĐLTN là tư liệu, cơ sở
khoa học nền tảng trong nghiên cứu PTDL
Cơ sở ý nghĩa và nhiệm vụ của phân vùng ĐLTN
cho thấy, kết quả nghiên cứu phân vùng ĐLTN
(bản đồ phân vùng và bản thuyết minh) là những
cơ sở khoa học, tri thức tổng hợp và đầy đủ nhất
về điều kiện tự nhiên, kinh tế - xã hội của một lãnh
thổ. Phân vùng ĐLTN là công trình khoa học tổng
hợp của nhiều nhân tố và kết luận của bộ phận, là
việc đúc kết những tri thức về tự nhiên, kinh tế - xã
hội trên lãnh thổ trong thời gian nhất định. Vì vậy,
kết quả phân vùng ĐLTN trên cơ sở khoa học và
phù hợp với thực tiễn lãnh thổ có vai trò cung cấp
các thông tin nền tảng, tiền đề cho người nghiên
100
NGHIÊN CỨU KHOA HỌC
Tạp chí Nghiên cứu khoa học - Đại học Sao Đỏ, ISSN 1859-4190. Số 2(61).2018
cứu có được những khái niệm rõ rệt về đặc điểm
tự nhiên tổng hợp cũng như bộ phận nhằm khai
thác hợp lí lãnh thổ phục vụ các mục đích kinh tế
khác nhau trong đó có hoạt động du lịch.
Đối với khu vực QN-HP, kết quả phân vùng cung
cấp các thông tin chi tiết về tự nhiên (địa chất, địa
hình - địa mạo, thủy văn, sinh vật) và đặc điểm
kinh tế - xã hội, nhân văn theo sự phân hóa lãnh
thổ, từng vùng, tiểu vùng địa lí. Trên cơ sở việc
xác định sự phân hóa không gian, thời gia và các
quy luật tự nhiên của khu vực - đây là tài liệu cơ
sở nền tảng khi nghiên cứu, khai thác hợp lí lãnh
thổ theo hướng phát triển bền vững các ngành
kinh tế trong đó có hoạt động du lịch.
Kết quả phân vùng ĐLTN sẽ tìm ra mức độ đa
dạng và đặc trưng của tài nguyên du lịch trên khu
vực QN - HP
Du lịch là ngành kinh tế có tính định hướng tài
nguyên rõ rệt, không có tài nguyên du lịch thì
không thể phát triển được ngành du lịch. Những
lãnh thổ có quy mô lớn thường không đồng nhất
về điều kiện tự nhiên và có sự phân hóa thành
những thể tổng hợp ĐLTN khác nhau. Kết quả đã
tạo nên tính đa dạng và phong phú trong điều kiện
tự nhiên, tài nguyên tự nhiên. Các thể tổng hợp
ĐLTN có đặc điểm cũng như mức độ tập trung tài
nguyên thường khác nhau nên khả năng khai thác
và sử dụng chúng là khác nhau.
Bên cạnh đó, một số nghiên cứu cho thấy, đa dạng
tự nhiên có sự tương đồng trong đa dạng văn hóa
[8]. Lãnh thổ có điều kiện tự nhiên, tài nguyên tự
nhiên đa dạng sẽ đa dạng trong phát triển kinh tế
- xã hội như việc ứng xử với tự nhiên, sử dụng tài
nguyên và không gian cư trú... Từ đó tạo nên tính
đa dạng trong văn hóa - tiền đề cho hình thành và
phát triển tài nguyên nhân văn. Như vậy, sự tương
đồng về tự nhiên trong các đơn vị thể tổng hợp
ĐLTN góp phần tạo nên tính đặc trưng văn hóa,
từ đó tạo nên văn hóa vùng, đặc trưng văn hóa địa
phương (văn hóa đồng bằng, văn hóa cận duyên,
văn hóa biển - đảo).
Như vậy, sự phân hóa thành các thể tổng hợp
lãnh thổ đã tạo sự đa dạng và phong phú, sự độc
đáo và những nét đặc thù của tài nguyên du lịch
tự nhiên và tài nguyên du lịch nhân văn. Đặc biệt,
sự độc đáo và tính đặc thù trong tài nguyên đã tạo
nên tính đặc trưng và sức hấp dẫn của sản phẩm
du lịch. Phân vùng ĐLTN là vạch ra các thể tổng
hợp tương đối đồng nhất về tự nhiên, từ đó tìm ra
các giải pháp thích hợp trong khai thác, sử dụng
hợp lí tài nguyên và bảo vệ môi trường trong phát
triển du lịch.
Kết quả phân vùng QN - HP đã xác định những
đặc trưng về tài nguyên theo từng vùng, từ đó
xác định được phương thức khai thác hợp lí tài
nguyên nhằm phát triển bền vững. Ví dụ, với tiểu
vùng III.4 (Tiểu vùng biển - đảo Hạ Long - Cát Bà)
với những đặc trưng về địa chất, địa mạo (vùng
Karst ngập nước), sinh vật, đặc điểm hải văn, khí
hậu và các tài nguyên nhân văn khác có thể khai
thác, phát triển các loại hình du lịch bền vững như:
tham quan vịnh, sinh thái, nghỉ dưỡng biển, văn
hóa. Bên cạnh đó, cần thiết phải có những giải
pháp bảo vệ môi trường tự nhiên, chống phá vỡ
cảnh quan sinh thái, đặc biệt là hoạt động khai
thác than, lấn biển. Tưng tự với tiểu vùng III.2
(Tiểu vùng biển - đảo Bái Tử Long) có thể khai
thác và phát triển các loại hình du lịch nghỉ dưỡng,
sinh thái, tắm biển [5].
Kết quả phân vùng ĐLTN khu vực QN - HP đã
vạch ra các thể tổng hợp ĐLTN là các đơn vị cơ sở
cho đánh giá trong phát triển du lịch
Trong phát triển du lịch, việc tổ chức không gian
lãnh thổ và đánh giá các điều kiện và tài nguyên
du lịch đóng vai trò quan trọng. Các đơn vị thể
tổng hợp ĐLTN trong phân vùng ĐLTN được sử
dụng làm đơn vị cơ sở để đánh giá, so sánh nhằm
tìm ra những thể tổng hợp ĐLTN có mức độ thuận
lợi khác nhau. Kết quả đánh giá xác định mức độ
thuận lợi của các thể tổng hợp ĐLTN là cơ sở đưa
ra các giải pháp khai thác hợp lí lãnh thổ, khai
thác các nguồn lực phù hợp với các quy luật tự
nhiên nhằm đảm bảo mục tiêu phát triển du lịch
bền vững cho khu vực.
Kết quả phân vùng ĐLTN khu vực QN - HP đã xác
định, các tiểu vùng III.2, III.4 rất thuận lợi cho
phát triển du lịch, có thể khai thác được hầu hết
các loại hình du lịch có tính bền vững cao như du
lịch tham quan, sinh thái, tắm biển, nghỉ dưỡng và
văn hóa. Các tiểu vùng thuận lợi bao gồm: IB.2,
II.1, II.2, III.1, III.3. Còn lại các tiểu vùng khác chỉ
đạt ở mức tương đối thuận lợi và ít thuận lợi [5].
Phân vùng ĐLTN khu vực QN - HP là sơ sở cho
xác lập những quy hoạch và những định hướng
mang tính chiến lược trong PTDL của khu vực
Trong khai thác không gian lãnh thổ, việc xác định
các địa tổng thể dựa trên các đặc điểm tự nhiên giúp
cho việc phân tích, đánh giá cho các mục đích kinh
tế nhằm khai thác lãnh thổ một cách tối ưu nhất.
Trong đánh giá dựa trên các thể tổng hợp ĐLTN,
101
NGÀNH NGÔN NGỮ HỌC
Tạp chí Nghiên cứu khoa học - Đại học Sao Đỏ, ISSN 1859-4190. Số 2(61).2018
hướng đánh giá dựa trên các đơn vị phân loại cảnh
quan cho phát triển du lịch là một hướng rất tốt và
mức độ chi tiết cao. Tuy nhiên, do lãnh thổ QN - HP
là một lãnh thổ rộng lớn, việc đánh giá điều kiện tự
nhiên, tài nguyên thiên nhiên, tài nguyên nhân văn
cho phát triển du lịch đòi hỏi mang tính bao quát
để phục vụ quy hoạch và những định hướng mang
tính chiến lược. Chính vì vậy, kết quả phân vùng
ĐLTN là cơ sở khoa học và có ý nghĩa thực tiễn cao
trong việc quy hoạch khai thác và định hướng phát
triển mang tính chiến lược.
3. KẾT LUẬN
Phương pháp phân vùng ĐLTN có ý nghĩa khoa
học và thực tiễn cao trong phát triển du lịch bền
vững, đặc biệt trong việc khai thác hợp lí không
gian lãnh thổ. Kết quả phân vùng tìm ra các thể
tổng hợp ĐLTN dựa trên các mối quan hệ giữa
các thành phần tự nhiên, các quy luật tự nhiên.
Khu vực QN - HP có sự phân hóa đa dạng về tự
nhiên cũng như kinh tế - xã hội, lãnh thổ có thể
xác định được nhiều đơn vị thể tổng hợp ĐLTN.
Kết quả phân vùng ĐLTN đã xác định, khu vực QN
- HP được phân hóa thành 3 vùng, 2 á vùng và 14
tiểu vùng. Các đơn vị phân vùng được xác định
dựa trên đặc điểm phân hóa lãnh thổ, các mối
quan hệ cũng như đặc điểm các quy luật phân hóa
tự nhiên của khu vực. Kết quả phân vùng ĐLTN
khu vực QN - HP là cơ sở khoa học và thực tiễn
cho việc phát triển du lịch bền vững. Việc xác định
các thể tổng hợp ĐLTN trong phân vùng giúp tìm
ra các giải pháp thích hợp trong tổ chức không
gian lãnh thổ du lịch, quy hoạch, quản lí và khai
thác hợp lí tài nguyên du lịch.
TÀI LIỆU THAM KHẢO
[1]. V.I. Prokaev (1971). Những cơ sở phương pháp phân
vùng địa lí tự nhiên. NXB Khoa học và Kỹ thuật.
[2]. Phạm Hoàng Hải, Nguyễn Thượng Hùng, Nguyễn
Ngọc Khánh (1997). Cơ sở cảnh quan học của việc
sử dụng hợp lí tài nguyên thiên nhiên, bảo vệ môi
trường lãnh thổ Việt Nam.
[3]. Vũ Tự Lập (1976). Cảnh quan địa lí miền Bắc Việt
Nam. NXB Khoa học và Kỹ thuật.
[4]. Tổ phân vùng địa lí tự nhiên (1970). Phân vùng địa
lí tự nhiên lãnh thổ Việt Nam. NXB Khoa học và
Kỹ thuật
[5]. Nguyễn Đăng Tiến (2016). Nghiên cứu, đánh giá
tài nguyên du lịch và điều kiện sinh khí hậu phục vụ
phát triển du lịch bền vững khu vực Quảng Ninh - Hải
Phòng. LATS, Viện Địa lí, Viện Hàn lâm Khoa học &
Công nghệ Việt Nam.
[6]. Nguyễn Đình Hòe, Vũ Văn Hiếu (2001). Du lịch bền
vững. NXB Đại học Quốc gia Hà Nội.
[7]. Phạm Trung Lương (2002), Cơ sở khoa học và giải
pháp phát triển du lịch bền vững ở Việt Nam. Đề tài
cấp Viện NCPT Du lịch, Tổng cục Du lịch.
[8]. Nguyễn Ngọc Khánh, Nguyễn Hồng Anh (2012).
Đa dạng văn hóa tộc người trong mối quan hệ hữu
cơ với đa dạng tự nhiên cho mục tiêu phát triển bền
vững cộng đồng dân cư Bắc Trung Bộ trong hoàn
cảnh biến đổi khí hậu. Kỷ yếu Hội thảo quốc tế Việt
Nam học lần thứ 4.
Các file đính kèm theo tài liệu này:
- phan_vung_dia_li_tu_nhien_khu_vuc_quang_ninh_va_hai_phong_co.pdf