Việc áp đặt trách nhiệm pháp lý mà
không cần chứng minh lỗi cho các hoạt động
mang tính nguy hiểm bất thường ngày càng
được xã hội chấp nhận. Ví dụ, các ngành công
nghiệp sử dụng chất nổ khi cần thiết trong
những trường hợp đặc biệt có thể vẫn không
tránh khỏi việc gây ra các tổn hại, bất kể các
doanh nghiệp này đã thực hiện các biện pháp
để ngăn chặn tác hại đó xảy ra. Cơ quan lập
pháp cho rằng, các ngành công nghiệp này với
lợi nhuận cao thường có thể có khả năng chịu
được các chi phí để chống lại nguy cơ gây ra
bởi các hoạt động vốn dĩ chứa đựng các tổn
hại tiềm ẩn đó. Lý do này giải thích cho việc
áp đặt trách nhiệm pháp lý nghiêm ngặt đối
với các chủ quán rượu. Các cơ sở này phải
chịu trách nhiệm vì đã đặt công chúng vào
một nguy cơ khó tránh bị gây tai nạn do ảnh
hưởng của rượu bia. Các bên thứ ba bị thương
không có vị trí tốt hơn để dự đoán tác hại do
một người say có thể gây ra.
Với các điều kiện chặt chẽ được quy định
trong các luật về trách nhiệm của chủ quán
rượu của Hoa Kỳ như hành vi cung cấp rượu
bia cho một người có biểu hiện rõ ràng là say
(“visible intoxicated”), nguyên tắc có thể nhìn
thấy trước nguy cơ gây thương tích (“principle
of foreseeability”), gánh nặng về bồi thường
thiệt hại cho nạn nhân của các vụ tai nạn giao
thông do ảnh hưởng của rượu bia giờ đây sẽ
được chia sẻ cho các chủ quán rượu. Đạo luật
này đã đứng về phía người bị thiệt hại ở nhiều
góc độ và do đó, cả xã hội sẽ được hưởng lợi.
Tuy nhiên, pháp luật về bồi thường thiệt hại
của Việt Nam chưa có những quy định riêng
biệt như trên để bảo vệ người bị thiệt hại trong
tai nạn giao thông do ảnh hưởng của rượu
bia. Do đó, việc hoàn thiện chính sách và quy
định cụ thể của pháp luật về vấn đề này là
một yêu cầu cần thiết trong thời gian tới nhằm
góp phần từng bước hạn chế gánh nặng do
lạm dụng rượu, bia gây ra đối với cá nhân, gia
đình, cộng đồng và xã hội.
6 trang |
Chia sẻ: hachi492 | Ngày: 21/01/2022 | Lượt xem: 196 | Lượt tải: 0
Bạn đang xem nội dung tài liệu Trách nhiệm bồi thường thiệt hại ngoài hợp đồng của cơ sở bán lẻ rượu bia với việc hạn chế tai nạn giao thông do sử dụng rượu bia, để tải tài liệu về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
41Khoa học Kiểm sátSố 02 - 2020
NGUYỄN THỊ HỒNG HẠNH
1. Hoạt động bán lẻ rượu bia tiêu dùng tại
chỗ ở Việt Nam và khung pháp lý liên quan
Hiện nay, Việt Nam đã có một số quy
định về đối tượng không được uống rượu,
bia nhưng rất hạn chế, bao gồm người dưới 18
tuổi, người tham gia giao thông, cán bộ công
chức trong giờ làm việc. Tuy nhiên, chưa có
quy định về không được bán rượu cho người
say rượu.
Để phòng ngừa người tham gia giao
thông sử dụng rượu bia, Việt Nam đã có các
biện pháp can thiệp liên quan đến việc sử
dụng rượu, bia khi lái xe được pháp luật giao
thông đường bộ, giao thông đường sắt, giao
thông đường thủy nội địa quy định khá chặt
chẽ. Đồng thời, Bộ luật hình sự năm 2015, sửa
đổi bổ sung năm 2017 (BLHS năm 2015) cũng
có quy định về những hành vi vi phạm quy
định về tham gia giao thông đến mức nguy
hiểm cho xã hội như Tội vi phạm quy định về
tham gia giao thông đường bộ (Điều 260), Tội
vi phạm quy định về điều khiển phương tiện
giao thông đường sắt (Điều 267), Tội vi phạm
quy định về điều khiển phương tiện giao
thông đường thủy (Điều 272). Các tội phạm
nói trên đều coi tình tiết “Trong tình trạng có
sử dụng rượu, bia mà trong máu hoặc hơi thở
có nồng độ cồn vượt quá mức quy định, có sử
dụng chất ma túy hoặc chất kích thích mạnh
khác” là một tình tiết tăng nặng định khung
hình phạt.
Nhằm thực hiện các biện pháp kiểm soát
nguồn cung cấp rượu bia, đặc biệt là kiểm soát
mạng lưới sản xuất, kinh doanh rượu bia, Việt
Nam đã có quy định về hình thức cấp phép
và quản lý chặt chẽ đối với hoạt động này,
kể cả hoạt động bán buôn và bán lẻ trực tiếp
đến người tiêu dùng. Theo quy định của Nghị
định số 105/2017/NĐ-CP ngày 14/09/2017
về kinh doanh rượu (Nghị định 105), hoạt
động kinh doanh rượu bao gồm: Hoạt động
sản xuất, nhập khẩu, phân phối, bán buôn,
bán lẻ rượu; hoạt động bán rượu tiêu dùng
tại chỗ1. Kinh doanh rượu thuộc danh mục
ngành, nghề đầu tư kinh doanh có điều kiện.
1 Khoản 1, Điều 1 Nghị định 105/2017/NĐ-CP.
TRÁCH NHIỆM BỒI THƯỜNG THIỆT HẠI NGOÀI HỢP ĐỒNG CỦA CƠ SỞ BÁN LẺ
RƯỢU BIA VỚI VIỆC HẠN CHẾ TAI NẠN GIAO THÔNG DO SỬ DỤNG RƯỢU BIA
NGUYỄN THỊ HỒNG HẠNH*
* Tiến sĩ, Khoa Luật, Trường Đại học Kinh tế quốc dân
Lái xe dưới ảnh hưởng của rượu bia đang là một vấn đề đáng báo động đối với an
toàn công cộng ở Việt Nam, gây ra đáng kể những thiệt hại kinh tế và để lại nhiều hậu
quả đáng tiếc cho xã hội. Để gợi mở cách giải quyết vấn đề trên, bài viết tham khảo
pháp luật Hoa Kỳ về quy định trách nhiệm bồi thường thiệt hại ngoài hợp đồng của các
cơ sở bán lẻ rượu bia tiêu dùng tại chỗ và đưa ra những gợi mở cho Việt Nam.
Từ khoá: Trách nhiệm bồi thường thiệt hại ngoài hợp đồng; cơ sở bán lẻ rượu, bia
tiêu dùng tại chỗ; tai nạn giao thông do say rượu.
Ngày nhận bài: 10/3/2020; Ngày biên tập xong: 17/4/2020; Ngày duyệt đăng: 17/4/2020.
Driving under the influence has been an alarming issue in Vietnam that
causing significant economic losses and unfortunate consequences for society.
To resolve that issue, the article studies the United States law on liability to
compensate for non-contractual damages of liquor stores as references and
offers suggestions for Vietnam.
Keywords: Liability to compensate for non-contractual damages, liquor stores,
drunk-driving crashes.
42
TRÁCH NHIỆM BỒI THƯỜNG THIỆT HẠI NGOÀI HỢP ĐỒNG CỦA CƠ SỞ...
Khoa học Kiểm sát Số 02 - 2020
Tổ chức, cá nhân sản xuất rượu công nghiệp,
sản xuất rượu thủ công nhằm mục đích kinh
doanh, phân phối rượu, bán buôn rượu, bán
lẻ rượu, bán rượu tiêu dùng tại chỗ phải có
giấy phép2. Các điều kiện bán rượu tiêu dùng
tại chỗ phải được cung cấp bởi thương nhân
có Giấy phép sản xuất, phân phối, bán buôn
hoặc bán lẻ rượu.
Căn cứ Điều 40, Nghị định số 185/2013/
NĐ-CP ngày 15/11/2013 quy định xử phạt vi
phạm hành chính trong hoạt động thương
mại, sản xuất, buôn bán hàng giả, hàng cấm và
bảo vệ quyền lợi người tiêu dùng (Nghị định
185), hành vi vi phạm về điều kiện kinh doanh
bán lẻ sản phẩm rượu có thể bị xử phạt với
mức phạt tiền từ 1.000.000 đồng đến 2.000.000
đồng đối với hành vi kinh doanh bán lẻ sản
phẩm rượu mà không có địa điểm kinh doanh
cố định, địa chỉ rõ ràng theo quy định; Phạt
tiền từ 5.000.000 đồng đến 10.000.000 đồng đối
với các hành vi kinh doanh không phù hợp
với quy hoạch hệ thống kinh doanh bán lẻ
sản phẩm rượu theo quy định. Ngoài ra, hình
thức xử phạt bổ sung có thể áp dụng là tước
quyền sử dụng giấy phép kinh doanh bán lẻ
sản phẩm rượu từ 01 tháng đến 03 tháng.
Như vậy, Việt Nam đã có các quy định
chặt chẽ về quản lý sản xuất và kinh doanh
rượu. Tuy nhiên, đối với mặt hàng bia thì
việc kinh doanh được áp dụng như đối với
các thực phẩm thông thường khác. Vì vậy,
cần phải có thêm quy định về điều kiện sản
xuất kinh doanh đối với bia. Hoạt động bán
bia tiêu dùng tại chỗ cũng cần phải được cấp
phép, tiến tới áp dụng quy hoạch về sản xuất
rượu, bia trong phạm vi toàn quốc và từng
địa phương, đồng thời quy định lộ trình quy
hoạch mạng lưới bán lẻ rượu, bia.
Quyết định số 244/QĐ-TTg ngày
12/02/2014 của Thủ tướng Chính phủ về Chính
2 Điều 4, Nghị định 105/2017/NĐ-CP.
sách quốc gia phòng, chống tác hại của lạm
dụng đồ uống có cồn đến năm 2020 (Quyết
định 244/QĐ-TTg) đã đưa ra các giải pháp
về kiểm soát hoạt động sản xuất, kinh doanh
rượu, bia và đồ uống có cồn khác. Trong đó
nhấn mạnh là: “...Nghiên cứu, đề xuất biện
pháp quản lý phù hợp về lượng rượu, bia và
đồ uống có cồn khác tối đa được bán cho một
khách hàng sử dụng tại chỗ; không bán rượu,
bia và đồ uống có cồn khác cho người có biểu
hiện say rượu, bia...; Nghiên cứu, đề xuất biện
pháp quản lý phù hợp đối với việc người
chủ cơ sở và người lao động của cơ sở kinh
doanh rượu, bia và đồ uống có cồn khác phải
được tập huấn về trách nhiệm trong cung cấp
rượu, bia và đồ uống có cồn khác với các nội
dung cụ thể như: các quy định của pháp luật
về phòng, chống tác hại của lạm dụng rượu,
bia và đồ uống có cồn khác, cách nhận biết
tuổi, nhận biết biểu hiện về lạm dụng rượu,
bia và đồ uống có cồn khác của khách hàng...”.
Như vậy, vai trò của cơ sở bán lẻ rượu,
bia tiêu dùng tại chỗ đối với việc nhận biết độ
tuổi, nhận biết biểu hiện say rượu, bia và lạm
dụng rượu, bia của khách hàng là rất quan
trọng. Các chủ cơ sở và người lao động của
các cơ sở bán lẻ rượu, bia tiêu dùng tại chỗ là
người gần nhất với khách hàng với các biểu
hiện đáng lưu ý như trên. Họ đồng thời có đủ
điều kiện, khả năng quyết định việc có tiếp
tục phục vụ rượu bia cho khách hàng này
nữa hay không. Quyết định này của các cơ sở
bán lẻ rượu, bia tiêu dùng tại chỗ sẽ góp phần
không nhỏ trong việc giảm tỷ lệ tai nạn giao
thông do khách hàng có thể gây ra trong tình
trạng say rượu, bia. Chính vì vậy, mục tiêu số
8 của Chiến lược toàn cầu nhằm giảm tác hại
của việc sử dụng rượu, bia, với tiêu đề “Giảm
hậu quả tiêu cực của hoạt động uống và ngộ
độc đồ uống có cồn” đã đưa ra một số lựa
chọn chính sách và biện pháp can thiệp, trong
đó đáng lưu ý là khuyến nghị: “Thi hành luật
cấm cung cấp rượu cho người say và các chế
43Khoa học Kiểm sátSố 02 - 2020
NGUYỄN THỊ HỒNG HẠNH
định pháp luật về hậu quả của tác hại đối với
người say do việc được cung cấp rượu”. Điều
này được hiểu là cần phải có các quy định
pháp luật ràng buộc trách nhiệm của các cơ sở
bán lẻ rượu bia tiêu dùng tại chỗ đối với các
tác hại mà người say gây ra cho bên thứ ba (là
nạn nhân trong một vụ tai nạn giao thông, ẩu
đả) do được các cơ sở này cung cấp rượu,
bia khi bản thân khách hàng đã có biểu hiện
say rượu, bia.
Tuy nhiên, việc thực hiện quy định này
hiện nay tại Việt Nam còn gặp nhiều khó
khăn do các vướng mắc pháp lý.
2. Một số rào cản pháp lý đối với trách
nhiệm bồi thường thiệt hại ngoài hợp đồng
của cơ sở bán lẻ rượu bia tiêu dùng tại chỗ
Tai nạn giao thông thường gây ra các
thiệt hại về con người và tài sản, do đó vấn đề
bồi thường thiệt hại, mà cụ thể là bồi thường
thiệt hại ngoài hợp đồng được đặt ra.
Điều 584 Bộ luật dân sự (BLDS) năm 2015
quy định về căn cứ phát sinh trách nhiệm bồi
thường thiệt hại như sau:
“1. Người nào có hành vi xâm phạm tính
mạng, sức khỏe, danh dự, nhân phẩm, uy tín,
tài sản, quyền, lợi ích hợp pháp khác của người
khác mà gây thiệt hại thì phải bồi thường, trừ
trường hợp Bộ luật này, luật khác có liên quan
quy định khác.
2. Người gây thiệt hại không phải chịu trách
nhiệm bồi thường thiệt hại trong trường hợp thiệt
hại phát sinh là do sự kiện bất khả kháng hoặc hoàn
toàn do lỗi của bên bị thiệt hại, trừ trường hợp có
thỏa thuận khác hoặc luật có quy định khác.
3. Trường hợp tài sản gây thiệt hại thì chủ
sở hữu, người chiếm hữu tài sản phải chịu trách
nhiệm bồi thường thiệt hại, trừ trường hợp thiệt
hại phát sinh theo quy định tại khoản 2 Điều này”.
Có thể thấy, trách nhiệm bồi thường
thiệt hại phát sinh khi có đủ 03 yếu tố: (1)
Có hành vi xâm phạm tính mạng, sức khỏe,
danh dự, nhân phẩm, uy tín, tài sản, quyền,
lợi ích hợp pháp khác của người khác; (2) Có
thiệt hại thực tế; (3) Mối quan hệ nhân quả
giữa hành vi gây thiệt hại và thiệt hại (Hành
vi xâm phạm là nguyên nhân trực tiếp gây ra
thiệt hại). Như vậy, yếu tố “lỗi” không còn là
một căn cứ phát sinh trách nhiệm bồi thường
thiệt hại ngoài hợp đồng như quy định trước
đây tại Điều 604 BLDS năm 2005. Quy định
này tạo điều kiện cho nạn nhân dễ dàng được
bồi thường thiệt hại hơn do không phải chứng
minh lỗi của người gây thiệt hại. Người gây
thiệt hại phải chứng minh điều ngược lại theo
các trường hợp tại khoản 2 Điều 584 BLDS
năm 2015. Rủi ro lúc này được chuyển sang
phía người gây thiệt hại.
Khoản 1 Điều 596 BLDS năm 2015 cũng
quy định trường hợp bồi thường thiệt hại
do người dùng chất kích thích gây ra, theo
đó người do uống rượu hoặc do dùng chất
kích thích khác mà lâm vào tình trạng mất
khả năng nhận thức và làm chủ hành vi, gây
thiệt hại cho người khác thì phải bồi thường.
Ở đây, người do uống rượu, bia trước khi
gây thiệt hại hoàn toàn nhận thức được việc
dùng rượu, bia có thể dẫn đến các hành vi gây
thiệt hại, tuy nhiên, khi thực hiện hành vi gây
thiệt hại, họ có thể đã không nhận thức được
hành vi và thiệt hại do hành vi của mình gây
ra. Như vậy, có thể hiểu họ có lỗi vì đã đặt
mình vào tình trạng mất khả năng nhận thức
và làm chủ hành vi nên họ vẫn hoàn toàn phải
chịu trách nhiệm bồi thường thiệt hại. Chính
vì vậy, trong trường hợp một người cố ý dùng
rượu hoặc chất kích thích khác làm cho người
khác lâm vào tình trạng mất khả năng nhận
thức và làm chủ hành vi mà gây thiệt hại thì
phải bồi thường cho người bị thiệt hại3.
Do đó, đứng ở góc độ bảo vệ nạn nhân
của các tai nạn giao thông do người say rượu,
bia gây ra quy định này, có một số điểm cần
lưu ý. Theo một báo cáo gần đây nhất, tỷ lệ hộ
3 Khoản 2 Điều 596 Bộ luật dân sự năm 2015
44
TRÁCH NHIỆM BỒI THƯỜNG THIỆT HẠI NGOÀI HỢP ĐỒNG CỦA CƠ SỞ...
Khoa học Kiểm sát Số 02 - 2020
gia đình ở các khu vực có điều kiện kinh tế xã
hội khó khăn hơn (hộ người dân tộc thiểu số,
miền núi, hộ ở nông thôn) có ít nhất một thành
viên uống ở mức có hại cao hơn so với người
Kinh và người sống ở khu vực thành thị4. Hay
nói cách khác, người gây ra tai nạn giao thông
do sử dụng rượu bia thường là người không
có khả năng kinh tế và tài chính để bồi thường
thiệt hại cho nạn nhân. Trong khi đó, tỷ lệ tai
nạn giao thông do sử dụng rượu bia ở Việt
Nam ngày càng tăng.
Chính vì vậy, nếu như đối với những
trường hợp phát sinh trách nhiệm bồi thường
thiệt hại ngoài hợp đồng nói chung quy định
tại Điều 584 BLDS năm 2015, vấn đề lỗi không
cần đặt ra thì tại các trường hợp bồi thường
thiệt hại ngoài hợp đồng, cụ thể như tại
trường hợp quy định tại Điều 596 BLDS năm
2015, vấn đề lỗi để quy định trách nhiệm bồi
thường thiệt hại lại được đặt ra. Điều này là
không cần thiết và cản trở nạn nhân của các
tai nạn giao thông tìm đến những chủ thể có
khả năng chi trả cho các thiệt hại mà họ phải
gánh chịu do tác hại của rượu bia, dù những
chủ thể này có lỗi vô ý đối với tình trạng mất
khả năng nhận thức và làm chủ hành vi của
người gây thiệt hại. Chẳng hạn như các cơ sở
bán lẻ rượu bia tiêu dùng tại chỗ vì mục đích
lợi nhuận, họ có thể phục vụ các “thượng đế”
của mình không giới hạn, dẫn đến việc khách
hàng lâm vào tình trạng say và gây ra tai nạn.
Quy định trách nhiệm bồi thường thiệt hại
của các cơ sở này trong trường hợp phục vụ
rượu, bia cho các khách hàng đã có biểu hiện
say góp phần làm giảm tai nạn giao thông do
rượu bia, đồng thời bảo vệ tốt hơn cho nạn
nhân trong các vụ tai nạn giao thông.
Hiện nay, để giải quyết vấn đề lạm dụng
rượu bia gây tai nạn giao thông, nhiều tiểu
bang của Hoa Kỳ đã có các quy định riêng cho
4 Viện Chiến lược và chính sách y tế (2018), Hậu
quả của sử dụng rượu bia đối với Hộ gia đình 2018
vấn đề bồi thường thiệt hại phát sinh trong tai
nạn giao thông do rượu bia gây ra với những
đặc thù riêng và khác biệt so với các quy định
chung về bồi thường thiệt hại ngoài hợp đồng.
3. Pháp luật Hoa Kỳ về quy định trách
nhiệm bồi thường thiệt hại ngoài hợp đồng
của các cơ sở bán lẻ rượu bia tiêu dùng tại
chỗ và những gợi mở cho Việt Nam
Mỗi ngày, ở Hoa Kỳ có khoảng 28 người
chết vì tai nạn giao thông do lái xe trong tình
trạng suy giảm nhận thức dưới ảnh hưởng
bởi rượu bia. Lái xe trong tình trạng say gây ra
tổng thiệt hại kinh tế ước tính là 242 tỷ đô la Mỹ
mỗi năm5. Trong tất cả 50 tiểu bang ở Hoa Kỳ,
lái xe dưới ảnh hưởng của rượu bia (Driving
Under Influence - DUI) hoặc Lái xe trong khi
say rượu, bia (Driving While Intoxicated -
DWI) là một trọng tội, được coi là rất nguy
hiểm và bị trừng phạt nghiêm khắc. Ví dụ, tại
California, vi phạm DUI đầu tiên sẽ bị phạt
đến 6 tháng tù giam, phạt tiền lên đến tối đa
1.000 đô la Mỹ và tối đa 10 tháng đình chỉ giấy
phép lái xe. Giới hạn pháp lý về hàm lượng
cồn trong máu (Blood Alcohol Content - BAC,
0,08%) là nhất quán trên khắp Hoa Kỳ và một
người có BAC cao hơn 0,08% sẽ bị nghiêm
cấm lái xe ở tất cả 50 tiểu bang. Tuy nhiên,
theo một cuộc khảo sát được thực hiện vào
năm 2012, đáng ngạc nhiên là 4,2 triệu người
thành niên đã thừa nhận ít nhất một lần lái xe
trong tình trạng suy giảm nhận thức do bị ảnh
hưởng bởi rượu bia6. Trong cùng năm đó, Cục
Điều tra Liên bang (FBI) báo cáo có 1.282.957
trường hợp lái xe dưới ảnh hưởng của rượu
5 Blincoe, L. J., Miller, T. R., Zaloshnja, E., & Lawrence,
B. A. (2015, May). The economic and societal impact
of motor vehicle crashes, 2010. (Revised) (Report
No. DOT HS 812 013). Washington, DC: National
Highway Traffic Safety Administration.
6 Jewett, A., Shults, R. A., Banerjee, T., & Bergen,
G. (2015). Alcohol-impaired driving among adults
- United States, 2012. Morbidity and Mortality
Weekly Report, 64(30), 814-17.
45Khoa học Kiểm sátSố 02 - 2020
NGUYỄN THỊ HỒNG HẠNH
bia bị bắt giữ. Như vậy là chỉ có khoảng 1% số
người lái xe dưới ảnh hưởng của rượu bia bị
phát hiện và bắt giữ bởi cơ quan thực thi pháp
luật. Mối lo ngại ngày càng tăng đối với hiện
tượng lái xe trong tình trạng bị suy giảm nhận
thức do bị ảnh hưởng bởi rượu bia đã thúc
đẩy các cơ quan có thẩm quyền thực thi các
luật có hiệu quả hơn để có thể ngăn chặn và
giảm hiện tượng người lái xe say rượu và các
tổn thất do nó gây ra7.
Bên cạnh việc tăng cường các chế tài xử
lý hình sự đối với người lái xe say rượu, các
cơ quan lập pháp và tòa án bắt đầu xem xét
đến thủ phạm chính của hiện tượng này. Đó
chính là các cơ sở bán lẻ rượu bia tiêu dùng tại
chỗ - những người được cấp phép bán lẻ rượu
bia và kiếm được lợi nhuận từ việc bán hoặc
cung cấp rượu bia cho người uống. Trong bối
cảnh này, Luật về trách nhiệm của chủ quán
rượu (Dram Shop Law) đã được rất nhiều tiểu
bang của Hoa Kỳ ban hành để ràng buộc trách
nhiệm của các cơ sở bán lẻ rượu bia tiêu dùng
tại chỗ. Quy định này dựa trên lý thuyết rằng
các cơ sở này có nghĩa vụ không phục vụ rượu
bia cho người say. Do đó, trách nhiệm dân sự
của chủ quán rượu bao gồm việc bồi thường
thiệt hại cho cả bên thứ ba vô tội (nạn nhân
của tai nạn giao thông) và người say (khách
hàng của quán rượu).
Luật về trách nhiệm của chủ quán rượu
là một nhánh của hệ thống pháp luật điều
chỉnh về các cơ sở thương mại bán hoặc cung
cấp đồ uống có cồn cho công chúng tại Hoa
Kỳ. Theo quy định của luật này, các cơ sở nói
trên phải chịu cả trách nhiệm hình sự và trách
nhiệm dân sự do phục vụ rượu, bia quá mức
đối với những khách hàng có biểu hiện say
7 He (Vivian) Li (2016), An overview of Dram shop
law and its validity with an emphasis on California:
a case for imposing civil liability on commercial
drinking establishments, Thesis Master of Science
in Hospitality Management, Faculty of California
State Polytechnic University, Pomona, 2016.
rượu rõ ràng8. Cần lưu ý rằng, không phải
tất cả các hành vi bất hợp pháp liên quan đến
bán hoặc cung cấp rượu bia đều thuộc phạm
vi điều chỉnh của Luật này. Một số hành vi bất
hợp pháp diễn ra tại các quán rượu như bán
hàng sau khung giờ cho phép, không kiểm tra
căn cước công dân sẽ được điều chỉnh bởi các
quy định pháp luật về cấp phép kinh doanh
bán lẻ rượu bia. Luật về trách nhiệm của chủ
quán rượu chủ yếu điều chỉnh các vấn đề đối
với thương tích gây ra cho con người và thiệt
hại đối với tài sản gây ra do tình trạng say
rượu bia và ràng buộc trách nhiệm của các cơ
sở bán lẻ rượu bia tiêu dùng tại chỗ.
Ngoài ra, Luật về trách nhiệm của chủ
quán rượu cũng khác với Luật về trách nhiệm
của chủ tiệc (Social host Liability Law). Luật
về trách nhiệm của chủ tiệc điều chỉnh hành vi
của các cá nhân không có mục đích lợi nhuận,
thường là chủ tiệc thiết đãi bạn bè, đồng
nghiệp ngay tại tư gia, các bữa tiệc nói trên
có phục vụ rượu bia đặc biệt đối với người
say. Sau đó, nếu người này gây ra tai nạn giao
thông hoặc các vụ va chạm, ẩu đả thì người
chủ tiệc phải chịu trách nhiệm bồi thường
thiệt hại. Mặc dù vậy, hai khái niệm pháp lý
này rất giống nhau và cả hai đều nhằm mục
đích ngăn chặn việc lái xe trong tình trạng say
rượu bia và giảm các thương tật do rượu bia
gây ra.
Các chủ thể có thể đứng tên nguyên đơn
và có quyền đòi bồi thường thiệt hại theo Luật
về trách nhiệm của chủ quán rượu bao gồm
bên thứ nhất trong quan hệ này, tức là khách
hàng của quán rượu, người tiêu thụ rượu bia
trực tiếp tại quán rượu và sau đó gây ra thương
tích cho bên thứ ba. Tuy nhiên, yêu cầu này chỉ
có hiệu lực khi nguyên đơn là trẻ vị thành niên
(người dưới 21 tuổi) và bị say do được phục
8 Alexander, R. J. (2013), Alcoholic beverage law
and hospitality law: Merry times and safe travels.
GPSolo, 30(6), 16-19.
46
TRÁCH NHIỆM BỒI THƯỜNG THIỆT HẠI NGOÀI HỢP ĐỒNG CỦA CƠ SỞ...
Khoa học Kiểm sát Số 02 - 2020
vụ rượu bia tại quán rượu. Trường hợp thứ
hai có thể đứng tên nguyên đơn chính là bên
thứ ba vô tội, người phải gánh chịu các thương
tích gây ra bởi người say rượu do được phục
vụ rượu bia quá mức tại quán rượu. Theo quy
định của Luật về trách nhiệm của chủ quán
rượu, bất kỳ cá nhân nào bị thương bởi người
say rượu (hay những người do họ chỉ định)
có thể khởi kiện chủ quán rượu nơi mà người
gây ra thương tích cho mình bị say để đòi bồi
thường về sức khoẻ, tính mạng, tài sản9.
Việc ban hành Luật về trách nhiệm của
chủ quán rượu phục vụ hai mục đích riêng
biệt. Trước hết, nó phản ánh ý định của cơ
quan lập pháp trong việc giám sát và điều
chỉnh hoạt động phân phối, bán lẻ rượu bia
bằng cách trừng phạt các nhà phân phối hoặc
cung cấp rượu bia một cách không kiểm soát.
Thứ hai, đối với một số tiểu bang, chẳng hạn
như tiểu bang Illinois đã ban hành Luật về
trách nhiệm bồi thường của chủ quán rượu
rất nghiêm ngặt với một mục đích duy nhất là
tìm kiếm sự bồi thường thiệt hại cho các nạn
nhân vô tội đối với các thương tích và tổn thất
của họ. Trong trường hợp này, mục đích trừng
phạt của đạo luật xảy ra chỉ như là một kết quả
ngẫu nhiên đi kèm với mục đích bồi thường.
Luật về trách nhiệm bồi thường của chủ quán
rượu của tiểu bang Illinois thậm chí không có
quy định lỗi, tức là không đòi hỏi chủ quán
rượu hoặc người đại diện của chủ quán rượu
phải nhận thức được hoặc ít nhất cần phải biết
được rằng khách hàng đang có biểu hiện say
rõ rệt, trong khi đó là điều kiện tiên quyết để
tạo thành một tố quyền hợp pháp như được
đặt ra trong các đạo luật tương tự của các tiểu
bang khác. Như vậy, chính khả năng thanh
toán chi phí của bị đơn cho các thương tích
gây ra chứ không phải bản thân hành vi trái
pháp luật của bị đơn mới là mối quan tâm của
các nhà lập pháp.
9 He (Vivian) Li (2016), Tlđd, trang 3-4.
Việc áp đặt trách nhiệm pháp lý mà
không cần chứng minh lỗi cho các hoạt động
mang tính nguy hiểm bất thường ngày càng
được xã hội chấp nhận. Ví dụ, các ngành công
nghiệp sử dụng chất nổ khi cần thiết trong
những trường hợp đặc biệt có thể vẫn không
tránh khỏi việc gây ra các tổn hại, bất kể các
doanh nghiệp này đã thực hiện các biện pháp
để ngăn chặn tác hại đó xảy ra. Cơ quan lập
pháp cho rằng, các ngành công nghiệp này với
lợi nhuận cao thường có thể có khả năng chịu
được các chi phí để chống lại nguy cơ gây ra
bởi các hoạt động vốn dĩ chứa đựng các tổn
hại tiềm ẩn đó. Lý do này giải thích cho việc
áp đặt trách nhiệm pháp lý nghiêm ngặt đối
với các chủ quán rượu. Các cơ sở này phải
chịu trách nhiệm vì đã đặt công chúng vào
một nguy cơ khó tránh bị gây tai nạn do ảnh
hưởng của rượu bia. Các bên thứ ba bị thương
không có vị trí tốt hơn để dự đoán tác hại do
một người say có thể gây ra.
Với các điều kiện chặt chẽ được quy định
trong các luật về trách nhiệm của chủ quán
rượu của Hoa Kỳ như hành vi cung cấp rượu
bia cho một người có biểu hiện rõ ràng là say
(“visible intoxicated”), nguyên tắc có thể nhìn
thấy trước nguy cơ gây thương tích (“principle
of foreseeability”), gánh nặng về bồi thường
thiệt hại cho nạn nhân của các vụ tai nạn giao
thông do ảnh hưởng của rượu bia giờ đây sẽ
được chia sẻ cho các chủ quán rượu. Đạo luật
này đã đứng về phía người bị thiệt hại ở nhiều
góc độ và do đó, cả xã hội sẽ được hưởng lợi.
Tuy nhiên, pháp luật về bồi thường thiệt hại
của Việt Nam chưa có những quy định riêng
biệt như trên để bảo vệ người bị thiệt hại trong
tai nạn giao thông do ảnh hưởng của rượu
bia. Do đó, việc hoàn thiện chính sách và quy
định cụ thể của pháp luật về vấn đề này là
một yêu cầu cần thiết trong thời gian tới nhằm
góp phần từng bước hạn chế gánh nặng do
lạm dụng rượu, bia gây ra đối với cá nhân, gia
đình, cộng đồng và xã hội./.
Các file đính kèm theo tài liệu này:
- trach_nhiem_boi_thuong_thiet_hai_ngoai_hop_dong_cua_co_so_ba.pdf